Không thi được vào ngân hàng ‘big4′, tôi trở thành ‘cái gai’ trong mắt gia đình
Ở vào tuổi 23, khi phần lớn bạn bè đều đã ổn định công việc và bằng lòng với cuộc sống hiện tại, tôi lại luôn sống trong những ngày tháng căng thẳng tột độ chỉ vì mình không thi đậu vào ngân hàng.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo thuộc tỉnh An Giang. Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi đã là niềm tự hào của ba mẹ khi luôn cố gắng vượt qua áp lực học tập, cái áp lực do chính ba mẹ tôi tạo ra.
Hồi đó, tôi thường bị ba mẹ đem ra so sánh với “con nhà người ta” để rồi buộc tôi phải bắt kịp hoặc vượt qua bạn bè về điểm số, đến mức tôi chán ghét việc học vì nghĩ rằng mình đang không học cho mình.
Suy nghĩ ấy không hoàn toàn vô căn cứ khi ngày tôi đăng ký nguyện vọng thi đại học, dù không hề muốn nhưng để chiều theo ý ba mẹ, tôi đành đăng ký học ngành Tài chính – Ngân hàng. Lý do khiến ba mẹ mong muốn tôi học ngành này vì trong gia đình có anh chị họ làm ngân hàng, là hình mẫu của sự thành đạt mà ba mẹ luôn hướng đến cho tôi.
Không đủ tiền để học đại học tại thành phố Hồ Chí Minh dù có giấy gọi nhập học, tôi đăng ký học chuyên ngành này tại một trường đại học ở tỉnh nhà.
Dẫu vậy, tôi vẫn cứ là niềm tự hào của ba mẹ vì là người đầu tiên ở xóm nghèo được đi học đại học. So với các anh chị em trong gia đình, tôi cũng là người hiếm hoi được bước chân vào giảng đường đại học.
Ở quê tôi, việc cha mẹ có con cái làm việc trong một ngân hàng hay một công ty lớn luôn là niềm tự hào đối với họ. Như đã nói ở trên, vì gia đình tôi có anh chị làm ngân hàng nên ba mẹ cũng bắt tôi phải học ngành mà mình không thích, rồi thúc giục tôi xin vào làm việc tại ngân hàng sau khi tôi vừa cầm tấm bằng tốt nghiệp trên tay, dù là ngân hàng ở gần nhà hay trên thành phố.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Phải nói thật là tôi thua thiệt với chúng bạn về ngoại hình nên việc được việc làm trong ngân hàng, với tôi khá khó khăn. Hơn nữa, tôi còn đang trong quá trình hoàn thiện bản thân, chưa có một chút kinh nghiệm thực tiễn. Với đầy rẫy những khiếm khuyết, sự tự ti như vậy, tôi đã bị loại không thương tiếc khi nộp hồ sơ xin ứng tuyển vào một ngân hàng lớn thuộc nhóm “big4″.
Đây là kết quả được bản thân tôi dự báo từ trước, nhưng lại là cú sốc lớn đối với gia đình tôi. Tôi buồn vì thất nghiệp một phần, nhưng buồn hơn khi mình bị chính những người thân yêu trong gia đình quay ra chỉ trích vì làm họ không thể nở mày nở mặt với họ hàng, làng xóm. Bản thân đã rất stress, lại phải chịu thêm áp lực từ phía gia đình khiến cho tôi có nhiều suy nghĩ tiêu cực.
Suốt ngày tôi chỉ nghe ba mẹ hối thúc xin việc, mà phải xin vào ngân hàng hoặc công ty lớn, nhưng chưa bao giờ tôi được nghe ba mẹ quan tâm, hỏi thăm về sức khỏe cũng như nguyện vọng của mình. Đã nhiều lần tôi ngỏ ý với mẹ rằng mình muốn làm lĩnh vực khác, nhưng mẹ lại mắng: “Học ngân hàng lại không làm ngân hàng, mày đi làm công nhân hay gì?”.
Thực tế tôi biết không ít cử nhân, sau khi ra trường không xin được việc làm đều trở thành công nhân trong các khu công nghiệp. Tôi cũng sẵn sàng đi làm công nhân như vậy, nhưng chắc chắn nếu làm như vậy thì nỗi thất vọng của ba mẹ sẽ lại tăng thêm.
Có lần mẹ còn mắng “con gái hai mươi mấy tuổi rồi còn chưa có gì trong tay”. Không những vậy, từ khi ra trường đến nay, kể cả trong lúc quê tôi bùng phát dịch Covid-19, bà con hàng xóm cũng luôn hỏi tôi và mẹ về vấn đề việc làm của tôi. Thậm chí, mọi người còn bàn tán, soi mói khiến tôi cảm thấy khá khó chịu.
Thực sự tôi đang cảm thấy tự ti, stress hơn bao giờ hết khi mình không đáp ứng được kỳ vọng của gia đình. Chưa bao giờ tôi cảm thấy bất hạnh và cô đơn trong chính ngôi nhà của mình như bây giờ.
Vừa gặp lại tình cũ về chồng đã chê vợ "tã", song cô dùng một bức ảnh khiến anh ta "sáng mắt ra" mà khẩn trương xin lỗi
"Chồng em nói rằng người yêu cũ của anh đẹp thật thì anh khen. Bản thân em không bằng một góc người ta còn ghen tuông vô cớ...", người vợ kể.
Không người vợ nào muốn ghen với quá khứ của chồng nếu anh ấy biết cư xử đúng mực và trân trọng cuộc sống hiện tại.
Vì quá thất vọng trước cách sống của chồng, một người vợ trẻ đã vào mạng xã hội chia sẻ câu chuyện hôn nhân của mình với nội dung như sau:
"Cách đây hơn tháng, chồng em đi dự đám cưới 1 người bạn thân về, em đã nhận thấy anh ấy có sự thay đổi bởi những ngày sau đó anh cứ ngồi thừ người dán mắt vào màn hình điện thoại. Đã vậy anh ấy còn cài mật khẩu màn hình trong khi trước đây không như vậy.
Vài ngày sau, lúc chồng đi tắm, em lén lấy điện thoại của anh ấy rồi hí hoáy mò mật khẩu. Anh ấy lấy 5 số cuối của tài khoản ngân hàng cài mã, em thử vu vơ mà lại đúng. Tranh thủ lướt qua các tài khoản cá nhân của chồng, em lặng người biết được, hôm đi dự đám cưới, chồng mình gặp lại người yêu cũ. Họ về kết bạn facebook với nhau rồi ngày nào cũng chát chít qua lại. Ảnh nào cô ta chia sẻ chồng em cũng vào thả tim khen trẻ khen xinh, sặc mùi thả thính. Anh ấy còn nhắn tin hẹn sẽ mời cô ta đi cà phê, tới quán ngày trước họ hay đến".
Bài chia sẻ của người vợ
Đọc những tin nhắn thả thính đong đưa qua lại của chồng với tình cũ, người vợ không giấu được sự thất vọng. Cô tâm sự, bản thân cô trước nay là người sống thực tế, chưa bao giờ ghen tuông mù quáng. Thấy biểu hiện và cách hành xử của chồng như thế cô đã gọi anh ra nói chuyện thẳng thắn. Buồn rằng anh không những không nhận sai còn trách ngược vợ. Vậy là đôi bên xảy ra cãi vã.
"Em trách chồng và yêu cầu anh ấy không liên lạc qua lại với tình cũ nữa. Vậy nhưng chồng em nói rằng, anh ấy không sai. Ban đầu thì anh ấy bảo anh với tình cũ coi nhau là bạn, gặp gỡ, giao lưu chẳng có gì khuất tất. Sau em đưa những tin nhắn chụp màn hình cho chồng xem, anh liền trách ngược lại vợ dám xâm phạm quyền riêng tư của chồng. Rồi anh ấy nói rằng người yêu cũ của anh đẹp thật thì anh khen. Bản thân em không biết nhìn lại mình còn ghen tuông vô cớ.
Thậm chí khi 2 đứa to tiếng hơn, chồng em còn xúc phạm vợ tới mức bảo rằng: Cô thử vào soi gương nhìn lại mình xem tôi nói có gì sai. Nhìn người ta đẹp ngời ngời. Cô cũng là phụ nữ mà nhìn lúc nào cũng tã. Cô không bằng một góc người ta thì cũng đừng có hằn học.
Bực mình, em đi một mạch vào phòng lục tủ lấy tấm ảnh ngày con gái chưa kết hôn đặt trước mặt chồng bảo: Anh nhìn lại tôi ngày chưa lấy anh rồi hãy so sánh với cô ta. Khi chưa làm vợ anh, tôi còn lộng lẫy hơn cả cô ta đó. Làm vợ anh 5 năm tôi mới tã thế này. Một người chồng vô tâm, không bao giờ biết chia sẻ vất vả cuộc sống với vợ, liệu ai sống với anh mà đẹp cho được. Anh lấy tư cách gì mà mang tôi so sánh với người khác?
Nếu muốn, tôi nhường anh lại cho cô ta đó, để xem sức chịu đựng của cô ta tới đâu, sống với anh được mấy bữa rồi có tã như tôi không?.
Thực sự là em ngán ngẩm, thất vọng quá rồi nên có bao nhiêu uất ức trong lòng nói bằng hết, sau đó tuyên bố ly hôn bảo thả tự do cho anh theo đuổi tình cũ.
Ảnh minh họa
Đợt ấy vợ chồng em chiến tranh lạnh hơn nửa tháng. Em xác định tinh thần ly hôn nhưng đưa đơn anh không ký, lá đơn cứ để mặt bàn chục ngày. Sau chồng em phải xuống nước nhận sai, xin lỗi vợ và tự giác hủy kết bạn, xóa hết tin nhắn với tình cũ trước mặt em, hứa không bao giờ lặp lại chuyện như vậy".
Quá khứ ai cũng có, quan trọng là chúng ta phải biết xếp đặt nó ở đâu bởi không gì quan trọng bằng hạnh phúc hiện tại. Các anh chồng đừng "đứng núi này trông núi khác", tới khi mất hết chẳng trách được ai. Bởi khi lòng tin không còn, tình cảm bị tổn thương, dù yêu chồng tới mấy phụ nữ cũng không bao giờ có thể bao dung, tha thứ cho người đàn ông đã quay lưng phản bội lại sự hi sinh của vợ.
Chồng đột ngột nghỉ việc chỉ sau một cuộc điện thoại với bố mẹ đẻ Chắc chắn chồng tôi đã có quyết định vô cùng sai lầm. Năm nay tôi 32 tuổi còn chồng tôi 34 tuổi. Chúng tôi đã kết hôn được gần 5 năm, có hai con một trai một gái. Cuộc sống hiện tại tuy chưa đến mức quá giàu sang để không phải lo nghĩ chuyện tiền bạc, song cũng khá ổn định và...