Không thể yêu ai sau mối tình sét đánh năm 19 tuổi
Chúng tôi quen nhau một cách tình cờ tại lò luyện thi đại học cách đây 6 năm về trước. Không biết ông trời run rủi thế nào mà buổi học đầu tiên ở lớp tôi và cậu ấy lại ngồi cạnh nhau.
ảnh minh họa
Do mải xem lại bài nên lúc đó tôi không quan tâm đến cậu ấy, mãi tới khi bắt đầu giờ học thì có một giọng nói ấm áp cất lên “Ấy có hai bút không cho tớ mượn một cái”. Tôi quay sang và hai ánh mắt gặp nhau, trái tim bỗng có cảm giác xốn xang. Tôi thầm nghĩ bạn ấy thật đẹp trai và thân thiện biết bao. Lúc đó chắc cậu ấy cũng biết tôi đang bị “cảm nắng” nên đáp lại bằng ánh nhìn thật trìu mến. Mải ngây người tôi quên mất trả lời cho đến khi cậu ấy hỏi lại lần nữa, thì tôi đã bẽn lẽn nói đồng ý.
Sau buổi học đầu tiên tôi luôn nghĩ về người đó, buổi học sau đó tôi tìm cách nói chuyện nhiều hơn với cậu ấy những lúc giải lao. Chúng tôi nói chuyện rất hợp nhau, nhưng vì tôi tự ti về nhan sắc và học ở trường bình thường (trong khi cậu bạn đó học ở trường chuyên) nên tôi không dám thổ lộ tình cảm của mình. Tôi cố gắng giữ khoảng cách để cả hai nói chuyện được thoải mái. Nhưng thật bất ngờ buổi học cuối cùng tại lò luyện thi cậu ấy nói thích tôi. Chúng tôi thành một cặp kể từ đó.
Ban đầu tôi cảm thấy tự ti về bản thân nhưng dần dần, được sự động viên từ phía cậu ấy tôi cũng tự tin hơn. Khi biết kết quả thi đại học chúng tôi đã rất vui mừng mà không hề nghĩ rằng từ đây chúng tôi dần xa nhau. Cậu ấy thi đỗ vào một trường danh tiếng ở Hà Nội, còn tôi chỉ đỗ một trường cao đẳng dưới quê. Có lẽ chính khoảng cách địa lý đã làm cho chúng tôi xa nhau. Còn một lý do sâu xa nữa đó là sự tự ti trước kia trong tôi lại xuất hiện. Tôi nghĩ cậu ấy học ở trường danh tiếng lại ở thủ đô nên chắc sẽ có nhiều mối quan hệ mới, có thể cậu ấy sẽ quên tôi nhanh thôi.
Video đang HOT
Và rồi những mặc cảm trong tôi cứ lớn dần lên, cậu ấy bận học nên cũng không có thời gian liên lạc nhiều. Những lúc như vậy tôi lại suy nghĩ linh tinh. Sau một thời gian tôi quyết định nói lời chia tay vì không đủ tự tin tiếp tục mối quan hệ nữa, mặc dù nhiều lúc tôi vẫn chìm đắm trong nỗi nhớ anh da diết.
Cả hai chúng tôi đều đã rất buồn, thời gian đầu chúng tôi không thôi nhớ về nhau. Nhưng thời gian qua rất lâu rồi, năm nay tôi đã 25 tuổi. Chắc giờ này cậu ấy đã quên tôi và đang hạnh phúc bên gia đình của mình, còn tôi vẫn đang loay hoay chưa tìm được bến đỗ.
Đôi lúc tôi cũng tự nhắc nhở mình hãy mở lòng ra đối với những chàng trai khác, bởi trong số họ cũng có nhiều người tốt. Vậy mà tôi không thể vượt qua rào cản. Tôi biết rào cản ấy chính là anh, người khiến tôi không thể quên được. Tôi không thể thôi nhớ, thôi ám ảnh về giọng nói ấy, nụ cười ấy và mối tình đầu trong sáng.
Theo Nguoiduatin
Không cần đàn ông!
Ngày nay, rất nhiều phụ nữ trí thức, xinh đẹp lại chọn lối sống độc thân hoặc đơn thân nuôi con mà không cần lấy chồng
Mỗi khi nhắc đến chuyện chồng con - chị Ngọc Hằng, 32 tuổi, nhà ở đường Hai Bà Trưng, quận 3, TP HCM - lại cười: "Đeo gông vào người chi cho khổ. Tôi thấy cuộc sống hiện tại rất hạnh phúc, vui vẻ". Hiện nay, rất nhiều cô gái trẻ và kể cả những phụ nữ không còn trẻ nữa có cùng suy nghĩ như chị Hằng, thích tự do, tự tại, không muốn vướng bận chuyện gia đình.
Không phải phục vụ ai
Chị Hằng cho biết mỗi ngày lên mạng, đọc báo thấy bao vụ bạo hành trong gia đình, thậm chí chồng giết vợ, cha đốt con mà ngán ngẩm. "Nói đâu xa, ông hàng xóm nhà tôi vô công rỗi nghề, sống bám vào vợ, vậy mà còn sinh tật nhậu nhẹt. Hễ đi nhậu thì thôi, còn về nhà là ông ấy đánh vợ, chửi con. Dân lao động bạo hành vợ con không nói, đến người trí thức cũng chẳng khá hơn. Ông anh họ của tôi chẳng hạn, đi làm về là quăng cặp, ngồi đọc báo, xem tivi, mặc cho vợ thở không ra hơi khi chạy từ cơ quan về đón con, đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa... Hôm nào vợ lỡ nấu cơm nhão, canh mặn thì anh ấy chê bai, mặt nặng mày nhẹ. Thấy mấy cảnh này, tôi quyết định sống độc thân cho khỏe, không phải phục vụ ai" - chị Hằng giải thích.
Trong nhóm chị Hằng, 5 người thì chỉ một phụ nữ lập gia đình. Song, chị này cũng vừa ly hôn vì bị nhà chồng ức hiếp, trong khi anh chồng thì nhu nhược, nghe lời mẹ bỏ mặc vợ. "Đàn ông bây giờ sao tệ quá! Người nào không độc đoán, bạo hành thì cũng nhu nhược, yếu mềm. Bốn đứa còn lại hạ quyết tâm chẳng lấy chồng làm gì. Thích thì vác ba lô lên và đi đến những nơi mình thích mà không cần phải lo lắng. Đi làm về cứ tha hồ tụ tập, la cà, chẳng sợ ai than phiền" - chị Linh, bạn của chị Hằng, hùng hồn.
Vai trò của người đàn ông trong gia đình rất quan trọngẢnh: Anh Vy
Có tiền, có con, cần gì chồng?
Không cần đàn ông là lối sống hiện được nhiều phụ nữ lựa chọn. Nhiều người cho rằng họ có học, có công việc, có tiền thì cần chi một người đàn ông! Nhiều chị còn quả quyết nếu thích, họ sẽ sinh con mà không cần chồng.
Mấy ngày nay, nhiều người bàn tán xôn xao chuyện chị M. - trưởng phòng của một công ty thực phẩm tại quận 10, TP HCM - có thai: "Hình như M. yêu nhầm người đã có gia đình", "Sinh một đứa con thì ai dám cưới nữa?", "M. dại quá, sinh con, nuôi con một mình đâu phải dễ"...
Để dẹp hết những lời bàn tán, chị M. cập nhật một ảnh của mình trên Facebook với chiếc bụng lùm lùm cùng nụ cười hạnh phúc và lời chú thích: "Tôi muốn có một đứa con và tôi đã có". Bức ảnh này đã nhận mấy trăm like và cả trăm lời chúc mừng.
Cũng như M., chị B. - nhân viên truyền thông tại quận Tân Bình, TP HCM - xin nghỉ một thời gian rồi xuất hiện với một chú nhóc bụ bẫm, xinh xắn và khoe: "Con mình". Trước sự ngạc nhiên của nhiều người, B. phân trần: "Tôi muốn có con với người mình yêu thì tôi sinh, chẳng cần anh ta có trách nhiệm gì. Tôi thấy mình đủ khả năng, kiến thức để nuôi con".
Không chỉ xinh đẹp, B. còn rất giỏi giang khi một mình mua được một căn hộ chung cư. Hằng ngày, B. đưa con đi nhà trẻ rồi đi làm. Tối về, 2 mẹ con đi siêu thị mua sắm, ăn uống rất vui vẻ mà không cần người thứ 3...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...