Không sinh được con, tôi khổ trăm bề
Đứa con tôi đang chăm sóc hằng ngày cũng là con riêng của anh với người đàn bà khác. Tôi là một người phụ nữ bất hạnh. Ra đường thì bị người đời dèm pha, chửi rủa ác độc, về nhà thì bị nhà chồng sỉ vả, coi khinh, tất cả cũng chỉ bởi không sinh nổi một mụn con.
Sinh ra tôi cũng như bao nhiêu cô gái khác, lớn lên cũng đi học, đi làm rồi lấy chồng. Thời con gái tôi cũng chẳng biết yêu đương gì nhiều, chồng tôi là mối tình thứ 2 và mối tình trước chúng tôi cũng chỉ dừng lại ở ôm- hôn chứ chưa bao giờ đi quá giới hạn. Vậy mà, đã 7 năm sau đám cưới, tôi vẫn chưa sinh nổi cho chồng một mụn con.
Hai lần tôi mang bầu là 2 lần tôi bị thai chết lưu. Cái thai đã quá to, nguy hiểm đến tính mạng, nên bác sĩ bắt buộc phải cắt 2 bên buồng trứng của tôi. Không thể sinh đẻ tự nhiên được, vợ chồng tôi cũng đã đi đến bệnh viện cấy ghép thai, nhưng 2 năm nghỉ việc không lương nằm bệnh viện với đủ các xét nghiệm mà kết quả là tôi cũng không thể có thai. Quá chán nản, kinh tế lại kiệt quệ, nên vợ chồng tôi trở về quê.
Thương vợ, chồng tôi cũng đã cố gắng hết sức, nhưng anh lại là con trai duy nhất trong một gia đình có 4 chị em, chịu áp lực từ phía gia đình chồng nên anh đã bàn với tôi là thuê người đẻ hộ rồi mang con về nuôi, không cho họ biết nhà mình. Không còn cách nào khác, tôi phải nuốt nước mắt vào trong lòng, mất một khoản tiền, cho chồng đi ngủ với người con gái khác để sinh ra được đứa con mang về nuôi.
Không còn cách nào khác, tôi phải nuốt nước mắt vào trong lòng, mất một khoản tiền, cho chồng đi ngủ với người con gái khác để sinh ra được đứa con mang về nuôi. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cũng may, trời thương, sau hơn 9 tháng vợ chồng tôi có được đứa con trai. Cứ tưởng với những cố gắng, những thiệt thòi của tôi sẽ được nhà chồng chia sẻ, thương yêu, ai ngờ có được một đứa con trai mẹ chồng và các chị em nhà chồng tôi lại muốn có thêm đứa nữa để đề phòng sau này tai nạn, ốm đau. Họ chỉ nghĩ cho họ mà chẳng nghĩ cho tôi.
Thế là nghe lời nhà chồng xúi giục, chồng tôi lại tòm tem với người đàn bà khác để sinh ra một đứa con trai. Có điều, lần này không phải anh ấy đi thuê họ đẻ hộ để mang con về cho tôi nuôi nữa mà là họ chấp nhận lén lút ở với nhau như vợ chồng.
Tôi biết chuyện, đến nhà tình địch đánh ghen nhưng người tình của chồng chẳng những không sợ tôi mà còn lớn tiếng chửi lại tôi rằng loại đàn bà độc ác như chị nên mới không sinh được con. Chị không sinh được con cho chồng thì để chồng đi kiếm bên ngoài, có quyền gì mà giữ.
Không đánh ghen, không dằn mặt được tình địch, thậm chí lại bị xúc phạm, tôi trở về nhà mà không biết mình đã sai ở đâu. Tôi hỏi chồng, nhưng chồng tôi chỉ im lặng và nói lời xin lỗi với tôi.
Phải chăng cuộc hôn nhân của chúng tôi đã đến lúc kết thúc, tôi chẳng có được gì sau gần 10 năm chung sống cùng anh. Đến đứa con tôi đang chăm sóc hằng ngày cũng là con riêng của anh với người đàn bà khác, và rồi sắp tới anh cũng lại bỏ tôi để đi với người phụ nữ mới sinh con cho anh. Tôi phải làm gì bây giờ, sao ông trời lại phũ phàng với tôi như vậy?
Theo Eva
Khó có con, mẹ chồng ép anh bỏ tôi
3 năm trôi qua, đã quá nhiều lần mẹ giục chúng tôi chuyện con cái cho mẹ có cháu bế nhưng chúng tôi cứ khất lần.
Lấy nhau 3 năm tôi bắt đầu cảm nhận được thế nào gọi là sự đau khổ mệt mỏi khi sống cùng nhà chồng. 3 năm qua tôi cố gắng đối nhân xử thế, cố gắng trở thành đứa con dâu tốt để bố mẹ và chồng không phiền lòng. Và gần như trong 2 năm đầu tôi đã làm được điều đó. Những tưởng cuộc sống sẽ hạnh phúc, tôi sẽ được nhà chồng yêu quý nhưng tôi ngày vui chưa tày gang.
3 năm trôi qua, đã quá nhiều lần mẹ giục chúng tôi chuyện con cái cho mẹ có cháu bế nhưng chúng tôi cứ khất lần. Chồng tôi nói vì chưa muốn có con, phải kế hoạch thêm để vợ chồng ổn định công việc nên ban đầu mẹ cũng tin. Chỉ là đã quá lâu chưa thấy tôi nhắc lại chuyện đó nên mẹ càng sốt. Mẹ yêu cầu chúng tôi phải sinh con. Và lúc này, sự thật mới bị phơi bày.
Vợ chồng tôi thú nhận với mẹ chuyện khó sinh nở và ngay lập tức mẹ phải tìm hiểu lý do tại sao. Chồng nói chưa biết nguyên nhân, bác sĩ chỉ nói hiếm muộn. Nhưng mẹ tôi được cái lanh lợi lại hay soi xét nên mẹ đã theo dõi và biết được tôi đang uống thuốc. Vậy là bao nhiêu lỗi lầm đều đổ hết lên đầu tôi. Mẹ nói chính là do tôi không sinh được nên cố tìm cách kéo dài thời gian. Chồng tôi ra sức giải thích, bào chữa cho tôi nhưng mẹ cũng không xuôi lòng.
Vợ chồng tôi thú nhận với mẹ chuyện khó sinh nở và ngay lập tức mẹ phải tìm hiểu lý do tại sao. (ảnh minh họa)
Thật tình nguyên nhân chính là do tôi, cả hai vợ chồng cũng uống thuốc nhưng vì chỉ nhìn thấy con dâu nên mẹ không tin là anh cũng có vấn đề. Chuyện hiếm muộn có thể giải quyết, nếu cố gắng có thể sẽ sớm có con. Quan trọng là tâm lý thoải mái, hi vọng và chờ đợi. Vậy mà mẹ không chịu, mẹ sợ không có cháu nối dõi, mẹ bắt anh phải bỏ tôi để lấy vợ hai.
Anh vốn là người cương quyết nhưng lần này không hiểu vì sao tôi không thấy ở anh sự quyết đoán. Tôi hiểu anh yêu tôi và tôi cũng yêu anh nhiều lắm, cả hai vợ chồng cũng đang rất đau đầu vì chuyện con cái. Nhưng nếu lấy một người vợ không thể sinh nở, chắc anh cũng không đủ kiên trì để tiếp tục cuộc hôn nhân này? Phải chăng những lời nói của mẹ khiến anh bị lung lay? Nếu thế thật tôi không biết phải làm sao. Lòng tôi đang mông lung vô cùng, đang cảm thấy chán nản và có chút tuyệt vọng. Tôi sẽ đợi thêm một thời gian nữa, nếu vợ chồng vẫn chưa thể có con, tôi sẽ là người ra đi để anh được sống cuộc sống hạnh phúc bên người phụ nữ khác.
Theo Eva
Muốn bỏ chồng để thỏa ước mơ làm mẹ Hơn ai hết, tôi khát khao tiếng con trẻ trong nhà nhưng tôi càng cố thì chồng lại lơ là chế độ sinh hoạt. Câu chuyện của tôi có thể sẽ làm cho một số người không thích nhưng tôi vẫn muốn kể ra đây bởi một điều rằng: Tôi thèm lắm cảm giác được làm mẹ. Tôi lớn lên xinh xắn và...