Không phải tình nhân, không phải bạn thân… Rốt cuộc mình là gì của nhau?
Thanh xuân mỗi người ít nhiều từng một lần vướng phải một mối quan hệ mập mờ nào đó. Cũng chẳng phải là bạn thân, mà cũng chưa một lần ngỏ lời yêu. Người may mắn thì biến thành tình yêu đôi lứa, kẻ vỡ mộng sẽ như chưa từng quen…
Một mối quan hệ mập mờ luôn rơi vào trạng thái không rõ ràng và chắc chắn người trong cuộc rất muốn phá vỡ những lớp vỏ bọc hay sự ngăn cản để định nghĩa được nó. Không phải là bạn, nên luôn muốn nhiều hơn một tin nhắn, vài lời hỏi thăm hay mấy câu hẹn hò ăn uống, xem phim. Thế nhưng cũng chẳng phải là người yêu để có thể trách móc, hờn giận, ghen tuông.
Bạn sẽ cảm thấy mình mất thời gian hơn để đắn đo, suy nghĩ có nên mở lời không, có nên tìm nhanh một danh từ để định nghĩa mối quan hệ này không, nhỡ người ta lắc đầu thì mình có xấu hổ không, hay nhỡ người ta ngỏ ý trước thì mình có nên gật đầu không?
Bạn và người ta luôn tìm nhiều lý do để gặp nhau hơn, hoặc khi những lúc tâm trạng bất thường thì lại tìm đến nhau để chia sẻ, tâm sự ngay, thế nhưng cứ ngỡ hiểu nhau tường tận thì cuối cùng lại ngộ ra chúng ta vẫn chưa hiểu gì về nhau. Nếu có 3 dấu hiệu trên thì chắc chắn bạn đã và đang rơi vào mối quan hệ mập mờ rồi đó.
Có một câu nói như sau: “Chấp nhận một mối quan hệ mập mờ giống như việc bạn cầm trên tay một hòn than nóng, rất đau nhưng lại không thể vứt đi được. Yêu anh cũng như vậy, dù đau nhưng không đành lòng buông bỏ”. Hòn than nóng và có sức hút, đem lại cho bạn cảm giác ấm áp và sẽ cảm thấy luyến tiếc lắm nếu không còn được cầm nó trên tay. Dù bạn có tìm mọi lý do để chống chế thì có một sự thật không bao giờ chối bỏ: “Cái gì cầm lên được thì đặt xuống được”. Chẳng lẽ bạn chịu để bàn tay mình phỏng rộp vì hòn than và vẫn cứ cắn răng chịu đựng hay sao? Đó là tự làm khổ mình, tự biến mình thành kẻ đáng thương.
Video đang HOT
Thật ra giữa cuộc sống xô bồ, phức tạp này, có một bờ vai để tựa vào, có một vòng tay để ngã vào những lúc mệt mỏi là điều ai cũng ao ước. Vẫn có rất nhiều cô gái, chàng trai tình nguyện lọt vào tấm lưới rối rắm của một mối quan hệ mập mờ. Vì họ cảm thấy mình không mất gì, lại còn có thêm nhiều cơ hội để “tăm tia” người khác, vừa vẫn có một chiếc phao cứu hộ khi cô đơn. Nhưng tình cảm không phải là một trò đùa. Sẽ đến một lúc bạn khao khát và ao ước một tình yêu thật sự chân thành và có thực. Sẽ đến lúc trái tim bạn không còn hơi sức đâu để nhận thêm một số nỗi đau hay tổn thương đến từ “sự lầy lội”, không quyết đoán của chính bạn.
Đừng tự biến mình trở thành một người đáng thương như thế. Đừng hy vọng vào một mối quan hệ không rõ ràng, mạnh mẽ vứt bỏ mới là thứ vũ khí tối tân nhất để bảo vệ con tim mình khỏi bị tổn thương.
Theo bestie.vn
“Được ăn cả, ngã về không”. Những ai đang nhốt mình trong một mối quan hệ mập mờ hãy dũng cảm nói rõ với nhau một lần. Một là để bắt đầu tình yêu, hai là chấp nhận biến mất khỏi cuộc đời nhau để đừng dằn vặt, dày vò nhau thêm nữa. Vì bạn không thể biết được đâu, đôi khi một mối quan hệ mập mờ còn đau đớn hơn cả lời chia tay.
Nhờ bạn chăm sóc vợ, đến khi đi xuất khẩu lao động về, tôi mất luôn vợ
Tôi không ngờ chuyện "tình yêu không có lỗi, lỗi ở bạn thân" lại vận ngay vào chính mình một cách đau đớn như thế.
Ảnh minh họa
Tôi mới từ Nhật về nước được hai ngày nay sau 3 năm xuất khẩu lao động bên đó. Nhưng suốt hai ngày này, tôi chỉ muốn ở yên một mình với lá đơn ly hôn từ chính người vợ tôi yêu thương nhất. Đây là cú sốc quá lớn mà tôi chưa từng nghĩ đến.
Tôi có một gia đình không trọn vẹn. Bố tôi không nhận tôi là con vì mẹ tôi chỉ là tình nhân của ông. Thời gian mẹ sinh và nuôi tôi lớn hết sức cơ cực. Mẹ tôi cũng ở thế vì sợ tôi bị bố mới đánh đập. Giờ bà lại vì chuyện hôn nhân của tôi mà thức trắng đêm, hốc hác gầy gò. Cuộc đoàn viên sau 3 năm những tưởng đầy nụ cười nhưng không ngờ lại đầy nước mắt lẫn bất lực.
Trước đây tôi thường xuyên bị bạn bè bắt nạt. Chúng gọi tôi là "con hoang". Thậm chí trong việc học tập, dù tôi học giỏi hơn, nổi bật nhất trường thì chúng bạn vẫn nói tôi là "mẹ giỏi luồn lách thì con cũng giỏi luồn lách". Tôi gần như chui mình vào trong kén vì sợ bị tổn thương. Chỉ có duy nhất Nhân là không xem thường, không hùa theo bọn chúng bắt nạt tôi. Tình bạn thân thiết như anh em của tôi và Nhân cứ thế lớn dần theo thời gian.
(Ảnh minh họa)
Khi tôi yêu em, người tôi dẫn đi gặp mặt đầu tiên cũng là Nhân. Nhân hết lời khen ngợi em là hiền lành, chất phác, đáng yêu. Người đứng ra hòa giải mỗi lần chúng tôi cãi nhau cũng chính Nhân. Người giúp tôi cầu hôn em cũng là Nhân. Đến mức khi đã thành vợ chồng, em còn hay đùa bảo tôi và Nhân rất giống "người yêu của nhau".
Khi có vợ, tôi đang làm trưởng phòng kế toán một công ty nhỏ ở khu công nghiệp. Mức lương không cao, chỉ đủ chi tiêu và dành dụm được một ít. Vì muốn đem lại cuộc sống tốt hơn cho vợ và mẹ mà tôi đăng kí xuất khẩu lao động ở Nhật.
Chuẩn bị đi thì vợ báo tin có bầu. Đó vừa là tin mừng vừa là tin lo của tôi. Mừng vì tôi đã lên chức bố, lo vì tôi không thể bên em trong những ngày khó khăn nhất. Nhưng chính Nhân đã động viên tôi. Nhân bảo tôi cứ yên tâm đi, kiếm thật nhiều tiền đem về, vợ con tôi cứ để Nhân chăm sóc giúp. Cậu ấy còn vỗ vai tôi cười: "Yên tâm, tao chỉ trông giúp thôi. Còn mẹ mày mới là người chăm sóc gần gũi nhất nên mày cứ yên tâm, không được nghĩ ngợi lung tung, không được nghi ngờ bạn bè đấy nhé".
Suốt 3 năm ở Nhật, tôi làm cắm đầu cắm cổ. Người ta nghỉ, tôi vẫn làm. Vì có năng lực nên tôi nhanh chóng được đề bạt lên chức vụ quản lý, mức lương cũng cao hơn. Hàng năm, tôi gửi tiền về cho mẹ và vợ tiêu dùng. Vì bận rộn nên thời gian tôi gọi về nhà cũng ít, 1 năm nay chỉ gọi được cho mẹ tôi. Lần nào mẹ cũng bảo vợ tôi bận thế này bận thế nọ khiến tôi không làm sao gặp được vợ.
Tôi cũng chưa từng nghe mẹ nói gì về vợ mình. Mỗi khi tôi hỏi, mẹ đều nói con tôi đáng yêu thế nào, kháu khỉnh thế nào chứ chưa từng than vãn về vợ tôi hay bạn tôi. Cho đến khi tôi hết hạn xuất khẩu lao động và về nước.
Đón tôi ở sân bay không có vợ mà chỉ có mẹ tôi bế đứa bé tầm 3 tuổi. Thấy lạ, tôi hỏi mẹ về vợ mình. Mẹ tôi chỉ biết khóc suốt cả quãng đường. Về tới nhà, bà lấy trong ngăn tủ ra một tờ giấy. Đó chính là đơn ly hôn.
"Nó nói cô đơn, thằng Nhân lại ở bên cạnh mãi nên nó xiêu lòng. Rồi nó có bầu với thằng Nhân, hai đứa nó vào Sài Gòn tìm việc làm rồi. Đứa nhỏ nó bỏ lại cho mẹ từ hồi 2 tuổi. Nó nói khi nào con về thì liên lạc cho nó để giải quyết mọi chuyện cho xong".
Cầm tờ đơn ly hôn, nhìn con trai bé bỏng đang ngồi chơi đồ chơi, tim tôi như vỡ vụn ra. Thế đó. Đó chính là lý do vì sao tôi không thể gọi được cho vợ hay cho bạn mình suốt 1 năm nay mà chỉ có thể hỏi han họ qua mẹ mình.
Hai ngày nay, tôi chỉ biết chìm trong men rượu. Cố gắng của tôi 3 năm bên Nhật, đổi lại chỉ là một đứa bé và một tờ giấy cạn tình cạn nghĩa. Tôi hận vợ, hận bạn mình quá. Tôi phải làm sao để trả thù hai người bọn họ đây? Tôi không cam tâm, thật sự không cam tâm.
Theo Afamily
Cô gái sốc khi phát hiện chồng sắp cưới là thành viên của hội chăn rau trên mạng Chỉ 2 ngày trước khi cưới, một cô gái phát hiện ra sự thật người chồng sắp cưới của mình là một tay sát gái chuyên nghiệp. Tina, một cô gái rất trẻ đang sống ở Anh đã tiết lộ rằng, chỉ một chút nữa thôi, cô đã cưới phải một người chồng sở khanh, có sở thích bệnh hoạn là đi "chăn...