Không phải cật lực “trả bài”, chồng “mở hội” khi biết vợ mãn kinh
Ngày nhìn thấy vợ mắt ngấn nước thông báo rằng, mình đã đến thời kì “khô hạn”, anh Khang như “mở cờ trong bụng”.
Mấy tháng gần đây, anh phấn khởi lắm. Đi đâu cũng tủm tỉm như người đang yêu. Mà đúng là anh đang yêu thật! Anh yêu vợ anh lắm, vì cô ấy không còn bắt anh “phải yêu” nữa.
Nhìn thấy anh Khang, người ta không khỏi ái ngại. Mới ngoài 40 tuổi mà anh gầy như xác ve, gầy đến nỗi tưởng như một cơn gió to cũng có thể thổi bay anh đi mất.
Ấy vậy mà, vợ anh thì lại phốp pháp, đẫy đà, từng ngấn thịt cứ núc ních theo mỗi bước chân. Anh chị là một cặp “đũa lệch” điển hình về cân nặng. Mỗi lần gặp anh, bạn bè anh đều đùa cợt, họ chúc mừng rôm rả vì nỗi… anh chưa bị vợ đè chết!
Phát hiện bản thân bước vào thời kỳ mãn kinh, vợ sững sờ, buồn bã (Ảnh minh họa).
Đến người ngoài còn nhìn thấy nỗi khổ của anh, đủ thấy anh làm chồng cũng chẳng sung sướng gì. Trong khi “chuyện ấy” của các cặp đôi khác được miêu tả như một trải nghiệm tuyệt vời, là “cõi Niết bàn” gì gì đó, thì anh thấy như thể mình vừa được du ngoạn một chuyến xuống địa ngục rồi trở về vậy.
Anh mệt và yếu quá. Đến cái thân anh, anh còn chẳng lết nổi. Vậy mà cô vợ yêu của anh ngày nào cũng đòi anh phải “phục vụ”. Cứ nhìn thấy vợ là mồ hôi của anh vã ra như tắm. Chẳng phải “ nóng trong người” hay ham hố gì, ấy là anh sợ đến toát mồ hôi, sợ đến phải cảm.
Video đang HOT
Trước kia, anh cũng là một gã trai phong độ. Còn vợ anh là một cô gái “mi nhon”. Anh còn đi “cua” vợ mình bằng bài hát của Trần Tiến: “thấy em nhỏ xíu anh thương”. Cứ véo von như vậy mà anh lấy được vợ, nhưng vợ anh lại hết nhỏ xíu sau 2 lần sinh nở. Chị phì ra, còn anh thì ngày càng teo lại như một cái bã thuốc bị vắt cho kiệt nước.
Vợ anh lại là người có nhu cầu cao. Từ ngày chị giảm béo bằng cách đi học khiêu vũ, nhu cầu yêu thương của chị lại tăng thêm một bậc. Khiến cho anh chiều vợ đã vất vả, nay nhìn thấy vợ thì chỉ chực bỏ chạy. Đêm nào vợ khều khều chân, anh đều nằm lặng giả chết, trong bụng chỉ mong mình được chết thật đi một lúc!
Vợ anh thấy anh gầy, lại yếu đuối nên ra sức tẩm bổ, nào hải sâm hầm, hàu nướng bơ… nhưng anh cứ nhìn thấy mấy món đó là lại ứa nước mắt. Bởi ăn vào chưa kịp “ngấm” thì tối đến vợ lại bắt “ trả bài”, có ăn mãi, ăn nữa cũng chẳng thấm nổi vào đâu. Là đàn ông, anh không cho phép mình được khóc, nhưng thật ra lòng anh đã nẫu lắm rồi.
Để “trốn” vợ, anh đã nghĩ ra đủ mọi cách, làm đủ mọi trò. Khi thì anh giả ốm, xức dầu gió khắp người rồi lên giường quấn chăn rên hừ hừ. Rên đến nỗi cái cổ họng anh đang lành bỗng dưng thành rát bỏng rồi viêm luôn.
Vậy mà vợ anh vẫn nọc anh ra đánh gió, cho nghỉ một lúc rồi lại bắt “chiến đấu”. Lúc thì anh giả vờ ngủ say, vợ đụng vào đến đâu là anh rúm vào đến đó. Vậy mà vợ anh vẫn “bóc” anh như người ta bóc hành. Cực chẳng đã, anh uống cho thật say rồi mới ngật ngưỡng lên giường. Nhưng vợ anh lại cho rằng rượu vào mới “khỏe” nên cũng chẳng tha… Anh đến là khốn khổ!
Nhưng mấy tháng trở lại đây thì cuộc đời anh đã nở hoa rồi! Ngày nào anh cũng cảm thấy phơi phới, tràn đầy tin yêu. Đi đâu mặt mũi anh cũng rạng rỡ, phớn phở, khác hẳn cái hình ảnh vật vờ, lờ đờ của ngày trước. Anh có một niềm vui thầm lặng, kín đáo nhưng quyết liệt, ấy là… vợ anh đã mãn kinh rồi!
Ngày nhìn thấy vợ mắt ngấn nước thông báo rằng, mình đã đến thời kì “khô hạn”, anh Khang như “mở cờ trong bụng”. Ngoài mặt anh vẫn làm ra vẻ buồn rầu để chia sẻ với vợ, nhưng lòng anh đang cẫng lên nhảy chân sáo “đời thành vườn hoa”.
Theo Phunuonline
Chồng bảo 'Làm tí thôi để mai em còn làm việc', nhưng...
Tôi cười cười: "Ngủ sao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ". Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: "Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa".
Vợ chồng son mới cưới nhau ai mà chả "máu" chuyện ấy, chúng tôi cũng không phải là ngoại lệ. Vợ chồng đi làm thì thôi chứ về nhà là cứ dính lấy nhau. Ban đầu vợ tôi còn "máu", nhưng cô ấy đi làm cho một công ty nước ngoài, ban ngày cứ bận tối mắt, về nhà lại "quần" nhau với tôi nên được một tháng là cô ấy bảo kiệt sức.
Nhìn vợ còm nhom tôi cũng xót. Thế là đành tập cách... "nhịn". Ngày đầu tiên, ăn cơm xong xuôi là tôi chạy vào phòng làm việc của mình, trốn tiệt ở trong ấy ngồi nghịch máy vi tính. Vợ tôi thì lao đầu vào làm việc. Xong xuôi, cô ấy lăn ra ngủ. Thấy vợ ngủ rồi tôi mới dám mò về phòng.
Ngày đầu tiên xem như thành công, tôi tưởng rằng mình sẽ "cai" được vợ. Nhưng đến ngày thứ hai thì vợ tôi cứ tìm cớ chui vào phòng làm việc của tôi, lúc thì đưa cốc nước, lúc thì đưa đĩa hoa quả. Mà ở nhà, vợ tôi toàn mặc váy hai dây gợi cảm, đi vào phòng làm việc của tôi cứ kiếm cớ đụng vào tay tôi mới chịu cơ.
(Ảnh minh họa)
Tôi tự nhủ: "Mình là đàn ông, mình phải cố gắng kiềm chế để không gây tổn hại đến vợ, sống với nhau cả đời mà ngày nào cũng thế này thì hỏng. Hơn nữa, mình yêu nhiều thứ ở vợ chứ đâu phải vì mỗi chuyện đó".
Nhưng tôi nghĩ một đường còn cái thân tôi lại muốn làm một nẻo. Mới 3 ngày không gần vợ mà tôi thấy chân tay bủn rủn, trong người rấm rứt khó chịu. Vợ tôi thì vẫn ăn no ngủ kỹ. Cô ấy bảo mình đang lo một dự án lớn ở công ty nên cần thời gian làm việc thêm ở nhà.
Đến ngày thứ tư, tôi không thể ngồi trong cái phòng làm việc bí bách đó nữa, tôi lân la chạy ra xem vợ đánh máy. Tôi tình nguyện massage cho cô ấy, đến 11h tối, vợ tôi vẫn miệt mài. Khi đó tôi đã ngồi góc phòng ngủ gà ngủ gật. Đến khi vợ tôi gập máy tính lại, tôi đã tỉnh như sáo. Tôi chạy lại ôm vợ tỉ tê: "Vợ ơi, anh nhớ em quá, cứ như mấy năm anh chưa gặp em í".
Vợ tôi nguýt yêu tôi một cái rồi bảo: "Em tưởng anh ngủ rồi". Tôi cười cười: "Ngủsao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ". Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: "Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa".
Nhưng rồi khi vào cuộc, tôi lại chẳng biết đâu là chừng mực, chúng tôi cứ như mấy năm mới gặp lại nhau vậy. Nhưng tôi "máu" một thì vợ tôi lại "máu" gấp đôi, gấp ba. Tôi cười hì hì nghĩ, gì chứ cái khoản này vợ chồng tôi rất hợp nhau.
Thế là đêm hôm đó, tôi với vợ cứ như lạc vào cõi tiên, quên hết mọi sự. Xong hai "hiệp", tôi định bảo thôi nhưng vợ tôi lại kéo tôi xuống. Mãi đến 1h chúng tôi mới ngủ.
(Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, vợ tôi mãi vẫn không dậy đi làm. Tôi lật đật chạy vào gọi nàng, nhưng hỡi ôi, trán nàng nóng như cục than, mồ hôi thì cứ vã ra như tắm. Tôi sợ chết khiếp, bế nàng ra đường vẫy taxi đưa lên bệnh viện.
Bác sỹ kết luận, vợ tôi bị cảm và bị đuối sức. Nhìn cô ấy nằm vật vã trên giường, tôi thấy hối hận vô cùng. Tôi đâu có ngờ chỉ muốn "làm tí" mà vợ tôi ra nông nỗi này. Tuy nhiên, chỉ sau cái hôm định mệnh ấy vợ tôi đã mang thai, vợ chồng tôi sung sướng vô cùng. Nhưng cũng sau cái hôm ấy, tôi lại phải đau đầu nghĩ ra cách để kiềm chế bản thân.
Theo Một Thế Giới
Sự thật đau đớn sau cánh cửa của đôi vợ chồng vô sinh Có những lúc ở bên chồng, chồng chạm vào người chị giật mình thon thót. Chồng chị không chỉ bia rượu mà còn nặng mùi thuốc lá, mồ hôi. Chị Hải sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó ở Tân Kỳ, Nghệ An. Từ nhỏ, chị đã chịu không ít khổ cực khi mẹ chị sau khi sinh cậu...