Không mê sắc dục gọi gì là đàn ông
Bởi đó cũng là bản năng và là phong cách để chúng tôi thể hiện “đẳng cấp” …
Gửi bạn Yến cùng quý vị độc giả!
Tôi không khỏi nực cười khi bạn tỏ ra thiếu tôn trọng những người đàn ông mạnh mẽ có nhiều khả năng đáp ứng được chuyện “chăn gối”… Càng nực cười hơn khi bạn lại có những lời khuyên thiếu thực tế dành cho phái mạnh.
Người vợ mà không thể làm tròn trách nhiệm đó với người chồng của mình đến nỗi chồng phải ra ngoài tìm của lạ thì người vợ đó cũng chẳng ra gì
Phải chăng bạn là phận nữ nhi “đái ngồi” nên không hề biết đến sự hãnh diện về khả năng “giường chiếu” của cánh đàn ông. Chính vì điều đó lại càng không biết được nó có ý nghĩa to lớn như thế nào đối với những người có khả năng trời phú ấy.
Video đang HOT
Thưa với bạn rằng những người đàn ông như thế dù họ không có của cải, vật chất dư thừa… nhưng họ luôn là mục tiêu để cho cánh đàn ông chúng tôi học hỏi, hướng tới. Không những thế họ còn là đối tượng để cho các chị, các em, các quý cô và quý bà… đẳng cấp và sành điệu săn đón và chinh phục.
Còn về phần bạn chắc có lẽ là chưa bao giờ được tận hưởng cái cảm giác đê mê tới bến của sự thăng hoa trong tìn.h dụ.c nên bạn không hề biết đến thứ hạnh phúc của nó. Điều đó cũng đồng nghĩa rằng bạn chưa bao giờ có được khoái cảm tìn.h dụ.c, vậy bạn là con người lạc hậu của thế kỷ trước mất rồi.
Trở lại vấn đề trong câu chuyện của gia đình anh Thông, và những lời khuyên chân thành của anh Dương thì cánh đàn ông chúng tôi thấy chẳng có gì là sai trái, là vô liêm sỉ thiếu tư cách đạo đức cả… Bởi lẽ âu nó là nhu cầu thiết yếu của con người.
Ngược lại những người đàn bà, phụ nữ, người vợ mà không thể làm tròn trách nhiệm đó với người chồng của mình đến nỗi chồng phải ra ngoài tìm của lạ thì người vợ đó cũng chẳng ra gì… Cho dù cô ta có kiếm được nhiều tiề.n gấp bội chúng tôi đi chăng nữa thì cũng chỉ bỏ đi mà thôi.
Tôi cũng xin thưa với chị Yến rằng nếu như các chị không đủ sức để phục vụ đàn ông chúng tôi thì hãy im mồm đi để cho anh em chúng tôi đỡ phải nghe những lời không đáng như vậy. Chi bằng các chị hãy tự biết thân phận của mình mà để đàn ông chúng tôi ra ngoài để thỏa mãn tính “dục” của mình.
Bởi đó cũng là bản năng và là phong cách để chúng tôi thể hiện “đẳng cấp” của mình mỗi khi có cơ hội ngồi cùng bạn bè, đồng nghiệp và khi trà dư tửu hậu… đó cũng là cách để chúng tôi tự tin thể hiện với nhiều chị em phụ nữ, quý cô quý bà…
Bằng không nếu các chị không làm được điều đó thì chúng tôi cũng sẽ đi ra ngoài một cách thẳng thừng và công khai để tìm cho mình một sự hưng phấn, khoái cảm trong tìn.h dụ.c, để chúng tôi xứng đáng hơn khi là một người đàn ông đích thực…
Theo Nguoiduatin
Làm gì với cô vợ vung tay quá trán?
Có vợ kẹt xỉ đã là nỗi khổ, có vợ vung tay quá trán như tôi cũng khổ không kém, nhất là khi tiề.n bạc không quá dư dả.
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, trong khi bạn bè của tôi đã nhà cửa ổn định hoặc nếu không thì cũng bắt đầu mua nhà trả góp này nọ thì chúng tôi vẫn tay trắng mặc dù hai vợ chồng thu nhập một tháng được hơn 30 triệu, nhưng không hề dư ra được đồng nào.
Vợ chồng tôi hiện giờ đang thuê nhà, nhưng tính vợ tôi thì thích sĩ diện nên cô ấy không thể chịu nổi những căn nhà thuê cũ kỹ ẩm thấp vì thế chúng tôi thuê lại hẳn một căn nhà ở gần trung tâm với giá 8 triệu đồng, theo lời cô ấy nói để cho gia đình ở thoải mái đảm bảo sức khỏe để làm việc. Dù nhà thuê nhưng ai đến gia đình tôi cũng choáng ngợp vì đồ đạc không hề thiếu thốn gì so với gia đình đã mua nhà, từ bàn ghế, giường tủ, các thiết bị nhà bếp đều có đầy đủ hết. Không những thế mà có nhiều thứ còn khá đắt tiề.n. Một mình cô ấy cũng một chiếc bàn phấn đầy đủ các loại mĩ phẩm son phấn không thiếu cái gì.
Nhiều lần tôi đã góp ý với vợ tôi là cần phải chi tiêu tiết kiệm phòng lúc con cái ốm đau rồi còn mua nhà cửa, nhưng cô ấy lúc nào cũng nguýt môi bảo tôi là "Anh xem giờ tháng tiết kiệm được dăm triệu bạc thì đến mùa quýt mới mua được nhà à, thôi thuê nhà cho lành, bao giờ giàu tính sau". Tâm lý của cô ấy luôn nghĩ rằng tích cóp như thế chẳng đáng là bao nên tốt nhất là hưởng thụ. Đi đâu cô ấy cũng được khen là sành điệu nhất với váy áo hợp mốt, những đôi giày trị giá vài triệu, thậm chí thỏi son đắt tiề.n vài triệu bạc đối với cô ấy cũng không có nghĩa lý gì cả. Con gái tôi mặc dù mới được 2 tuổ.i rưỡi, nhưng đã có một tủ đồ như của người lớn với các loại đồ đắt tiề.n. Vợ tôi muốn con mình ra ngoài đường phải luôn sành điệu rực rỡ nên không ngại rút ví ra mua cho con những cái váy có khi đến cả triệu bạc. Mà trẻ con mặc được một thời gian ngắn là lại bị xếp vào tủ, nhiều lúc nhìn đồ đạc mà xót tiề.n nhưng nói vợ tôi chẳng bao giờ nghe.
Mỗi lần ra đường thấy thiên hạ xuýt xoa khen mẹ con sành điệu là vợ tôi vui lắm, con gái tôi nhỏ tí thế mà cô ấy đã bắt đầu trưng diện cho nó như thiếu nữ, đã nhuộm tóc, làm xoăn rồi đán.h móng tay, thậm chí cho nó đán.h ca son của mẹ nữa. Tôi đã nói với vợ cả trăm lần rằng không nên để trẻ con lớn trước tuổ.i như vậy nhưng cô ấy thường gạt mọi ý kiến của tôi và cứ mặc nhiên làm theo ý của mình. Mỗi lần đăng một bức ảnh nào đó của con lên facebook mà được khen like nhiều là cô ấy rất sung sướng khoe với tôi, nếu có ai đó vào góp ý là như thế nhìn con hơi già dặn này nọ là cô ấy bực bội chử.i bới rồi thẳng tay block người đó ngay lập tức.
Phải làm gì khi vợ vung tay quá trán? (ảnh minh họa)
Tiề.n làm cũng không đến nỗi nào nhưng hai vợ chồng tôi không để dư dả ra được một đồng, thậm chí còn phải đi vay nợ mọi người chỉ vì thói tiêu hoang vung tay quá trán của vợ tôi. Tính cô ấy rất sĩ diện, bất cứ ai đến nhà dù khách thân hay không thân cô ấy đều tiếp đón nồng hậu, đồ ăn cứ chất đầy mâm, mà toàn gọi từ nhà hàng mang đến để cho sang chảnh. Mà đi mừng cưới hay đi thăm bé mới sinh, người ta chỉ mừng độ 1 triệu thì vợ tôi bao giờ cũng phải gấp đôi. Cô ấy nói mình phải khác người ta nó mới đẳng cấp. Tôi không hiểu đẳng cấp ở chỗ nào nhưng nói thật tôi thấy mệt mỏi với cách chi tiêu vung tay quá trán như vậy.
Cách đây hơn một tuần con gái tôi bị viêm phổi và phải vào bệnh viện. Vợ tôi tìm tới tìm lui trong nhà chỉ còn vài triệu bạc cuối cùng phải gọi điện cầu cứu vay bạn bè mấy chục triệu, dù tiề.n phải vay nhưng cô ấy đến yêu cầu luôn cho nằm ở giường tự nguyện với mức chi phí cao nhất. Nghĩ đến cảnh con nằm ở đó mỗi ngày hết vài triệu mà hai vợ chồng không có lấy một đồng tiết kiệm mà tôi vừa buồn, vừa thương con lại vừa thấy chán ngán vợ mình.
Nếu cô ấy vẫn tiếp tục chi tiêu hoang phí thế này, tôi e là cuộc sống của vợ chồng tôi có làm đến bao nhiêu đi nữa cũng không thể đáp ứng nổi nhu cầu của vợ. Tiề.n trong nhà không có nhưng xe, điện thoại xịn phải luôn đổi mới. Không biết là giờ cô ấy vay bạn bè đến bao nhiêu tiề.n nữa rồi. Tôi góp ý mãi mà vợ tôi vẫn không nghe, vợ tôi bảo cô ấy không trai gái ngoạ.i tìn.h gì, chỉ là biết chăm sóc bản thân mà thôi mà tôi còn khó tính đến vậy. Vậy thì giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Ngoisao