Không lời từ biệt
Thật khó cho em khi phải viết ra những dòng tâm sự này bởi em rất sợ người khác biết được mình yếu đuối nhưng sự ngột ngạt và đè nén cảm xúc đã làm em quá hoang mang, mệt mỏi nên em sẽ viết dù chỉ lần này thôi anh à.
Em vốn là một người mạnh mẽ và cá tính trong con mắt của nhiều người bởi vì em độc lập, tự chủ trong công việc và cuộc sống. Dù là người thân thiện, rất hòa đồng nhưng em lại khó tính trong chuyện tình cảm và luôn cảnh giác cao độ với tất cả đàn ông. Không phải vì em là người từng trải trong tình yêu mà có lẽ do tâm lý sợ khổ, sợ bất hạnh vì chữ “tình”, nhất là em rất sợ bất cứ người đàn ông nào phá vỡ khung trời bình yên và làm “gãy đổ” lòng kiêu hãnh, tự tin của một cô gái vốn được xem là cá tính, độc lập như em. Nếu không gặp và quen biết anh, em đã có thể trơ lì với cảm giác trống vắng và cô đơn cùng cái màn hình vi tính mà em đã mặc định là bạn tri kỷ từ lâu nay. Em cũng sẽ bình yên chấp nhận tình cảm của một người đã yêu và chờ đợi em bao năm. Thế nhưng sự xuất hiện của anh đã làm thay đổi tất cả.
Sự quan tâm và thái độ chân thành của anh dần làm trái tim em thổn thức và em nhận ra rằng em đã ngủ quên cảm xúc yêu từ rất lâu. Em bắt đầu cảm thấy biết buồn, biết nhớ một ai đó và sự trống vắng trong tâm hồn em bỗng trỗi dậy mỗi khi chiều xuống hoặc đêm về. Chính anh cũng làm cho em nhận biết giữa yêu thương và thần tượng một ai đó là như thế nào và em không còn mơ mộng về một người như trước kia nữa. Thật ra, em đâu có hiểu nhiều về tình yêu. Từ trước đến nay, em chỉ biết có công việc và luôn cố gắng để hoàn thành tốt nó. Nhưng từ khi anh đến, trái tim ấm áp, chân thành của anh đã dần làm sự băng giá trong con tim em tan biến. Ở bên anh, em cảm thấy bình yên và ấm áp, em có thể tự do thể hiện cảm xúc mà không cần đề phòng hay cảnh giác anh như những đàn ông khác nữa. Nhưng có lẽ em đã ngộ nhận tình cảm của anh mất rồi vì anh chỉ xem em là đứa em gái mà thôi.
Sau khoảng thời gian ngắn ngủi đi chơi vui vẻ, anh không còn muốn kết thân với em như trước kia nữa, anh không còn muốn chia sẻ, tâm sự với em từng đêm như anh từng làm. Em bỗng cảm thấy hụt hẫng và hoang mang lắm khi biết anh chia sẻ niềm vui đó cho một người con gái khác, người con gái mà em cũng rất yêu thương. Em thật là một người ích kỷ và xấu xa phải không anh khi em lại đi hờn ghen và lừa dối đứa em gái đáng thương, tội nghiệp của mình. Em dằn vặt tâm tư với nỗi khổ đau vì những lỗi lầm mà em đã gây ra cho những người thân yêu của em chỉ vì anh, anh có biết hay không? Đến bây giờ em mới bàng hoàng nhận ra rằng anh cũng giống như bao nhiêu người đàn ông khác, không hiểu về em nhưng vẫn thích đi với em.
Có lẽ sự ham vui của em đã làm khổ em mất rồi nhưng em không cần sự thương hại của ai hết. Em sẽ kết thúc tất cả bằng sự ra đi không lời từ biệt bởi em sợ rằng em sẽ không xa dời được anh như em đã nói lần trước. Em hiểu rằng cuộc vui đã đến lúc phải tàn nên em sẽ không cố níu kéo và chen ngang vào chuyện ba người nữa đâu. Em chỉ muốn nói với anh rằng anh hãy trân trọng tình yêu mà anh đang có, đừng đùa giỡn với tình yêu và người con gái đáng yêu đó nữa. Em thành tâm chúc phúc cho anh. Hãy là chính mình.
Theo Ngôi Sao
Gởi người không thuộc về em
Em luôn lên án những người đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, người thứ 3 xấu xa, và luôn nghĩ rằng nếu một ngày mình rơi vào tình cảnh như vậy thì sẽ lập tức chia tay, vì đàn ông trên đời này thiếu gì mà để phải cứ đi giành giật của nhau. Để rồi một ngày em làm người thứ 3, và em chợt nhận ra chia tay thật khó khăn...
Có ai hiểu được cảm giác lúc đó của em không? hụt hẫng đau khổ, rồi ngày ngày dằn vặt lương tâm, lý trí, trái tim biết đi đường nào? Sau những cuộc tình tan vỡ vì nhiều lý do, khi gặp anh em đã có được những phút yên bình, hạnh phúc, thật sự khó khăn lắm em mới lại có được cảm giác yêu thương, nhớ mong, nhưng lại là yêu thương tội lỗi, xấu xa,... sự yêu thương mà người đời nguyền rủa, và bản thân em cũng không tha thứ được cho em, biết vậy nhưng em lại cứ lao vào như con thiêu thân, ... yêu người không thuộc về em. Nhiều lần em tụ nhủ sẽ k gặp anh nữa, sẽ k điện thoại, không nhắn tin, không online cùng anh nữa, nhưng em lại không làm được.
Thật sự xin lỗi anh vì trong ý nghĩ của em đã có những ý nghĩ "có khi nào anh xem em như những gì mà người ta nói ngày nay là cuộc sống số nên tình yêu công sở là đương nhiên thôi không?" nhưng em không thể nghĩ khi anh bảo rằng anh cũng không tìm ra lối thoát cho riêng anh. Nếu không hạnh phúc sao lại phải chịu đựng? trong đầu em luôn có ngàn vạn suy nghĩ, em biết nếu em nghĩ sai thì thật có lỗi với anh, nhưng trong tình thế của em anh nói em phải làm như thế nào đây? biết bao người em lại chọn anh để rồi làm người thứ 3 xấu xa mà xã hội lên án, rồi gia đình em, người thân, bạn bè, hàng xóm láng giềng sẽ nghĩ về em như thế nào? người ta sẽ nói cha mẹ em không biết dạy con, để em đi dành chồng cướp cha của người khác, ... nhưng khi bên anh em không thể nói ra lời chia tay, không thể nói được điều gì ... đã nhiều lần em nhắn tin cho anh, rồi khi gặp anh, thấy anh em lại sợ xa anh, cảm giác lo sợ cứ bao trùm lấy em, ...
Liệu rồi mình có được bên nhau không anh? Anh lúc nào cũng nói thiệt thòi cho em quá, vậy rồi liệu những thiệt thòi em chịu đựng có thể được đền đáp có anh trọn vẹn không? Em không quan trọng quá khứ, em chấp nhận tất cả vì yêu anh, nhưng liệu đến một ngày nào đó những điều xấu xa nhất của người thứ 3 sẽ đổ hết lên đầu em không anh? Khi anh nói về con gái anh em thấy mắt anh rạng ngời hạnh phúc, ... Anh đã cho em thấy được tương lai của 2 đứa, về những đứa trẻ mà em là mẹ và anh là ba, về cuộc sống sau này, và những ngày ngọt nào bên nhau, nhưng có lẽ đó là tương lai vô định vì ngày bản thân anh cũng k tìm được lối thoát cho riêng anh, anh lại nói xin lỗi em, để được gì? em không cần anh xin lỗi cái em cần là thực tế có anh mãi mãi cơ. Em không hiểu được bản thân em nữa, đau lòng lắm anh à, càng nhớ anh càng thấy tim mình nghẹt thở, càng thấy mình xấu xa.
Em tự hỏi liệu có một ngày em đủ dũng khí rời xa anh không? Chắc là phải có thôi, em phải trả anh về đúng vị trí của anh, đúng bổn phận,trách nhiệm của anh, và có lẽ cũng như bao người thứ 3 khác em sẽ phải ra đi, em yêu anh nhưng em không thể làm việc mà trái lương tâm được anh à! Khi mình không muốn điều gì đó đến với mình thì cũng không nên làm với người khác. Em sẽ phải rời xa anh, em sẽ phải tập sống không có anh, cảm giác mất mát nhưng còn hơn sống trong dằn vặt anh à.
Anh à, em yêu anh, yêu nhiều lắm, nếu có một ngày anh đọc được những dòng này thì anh hãy biết rằng em hạnh phúc khi bên anh, nhưng em không thể cướp đi hạnh phúc của người khác, em xin lỗi vì đã không thực hiên được đúng lời hứa là sẽ không rời xa anh, nhưng anh còn gia đình, còn con gái và cả người vợ mà anh nói bất đồng quan điểm sống (nhưng anh lại khổng thể xa rời gia đình đó) và em còn bố mẹ, còn người thân, em không thể làm khác được, mặc dù tình yêu không có tội nhưng yêu anh em đã là người lạc lối, đôi lúc em không chỉ sống cho riêng mình, và anh cũng vậy, hãy xa nhau anh nhé em sẽ mãi nhớ anh, yêu anh và vẫn sẽ đau lòng khi nhớ về anh, em luôn luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc, anh chị hãy tìm cho mình một lối chung để nếu sống với nhau trọn đời thì không thể như vậy mãi được. Mãi yêu anh, người không thuộc về em, em cảm thấy xót xa, cho em và cho anh, nhưng hãy để thời gian làm dịu vết thương của cả hai và sống yên bình anh nhé. Tạm biệt anh.
Theo Ngoisao
Yêu thuơng mong manh Như mọi nguời thuờng nói: "Yêu là đau khổ", tôi đã cảm nhận đuợc nỗi đau như cắt vào tim mình khi nguời đó nói chia tay. Chia tay không phải vì chúng tôi không còn yêu nhau mà là vì tôi đã không trân trọng những gì mình đang có. Tôi và hắn học chung lớp, lúc đầu hay cãi nhau, nhìn...