Không hài lòng về em dâu
Tôi là người anh chồng thứ hai của tác giả bài: “ Nhà chồng vô tâm, tôi có nên vô tình”. Tôi viết bài này để mọi người biết thêm chuyện nhà tôi.
Đọc comment thấy đa số phản đối tác giả, tuy nhiên cũng có một vài ý kiến cho rằng nhà tôi này nọ.
Thứ nhất, tôi thấy vợ chồng chú thím rất thoải mái, đối với cha mẹ hay với cháu cũng vậy, nhưng có ai xin xỏ đâu mà thím kể lể? Hơn nữa tôi thấy thím thích làm màu, nếu không tại sao mẹ tôi lại nói: “Mới cưới về thì biếu nhiều, còn càng về sau càng ít”?
Thứ hai, thím ấy đúng là sân si, tính toán. Nguyên nhân từ lúc đám cưới xong, tiền lời mẹ chia ra cho 3 anh em tôi mà không cho chú thím ấy. Thêm nữa mẹ tôi hay sắm sửa đồ đạc cho nhà tôi và em thứ ba, từ tủ lạnh, máy giặt, máy lạnh, bàn ghế, sửa chữa nhà cửa …, em út không phải sắm sửa gì do ở chung, còn vợ chồng chú thím tự lo. Cái gì cũng có nguyên do, nhà tôi có 4 con dâu, chỉ có thím ấy đi làm, 3 người dâu còn lại ở nhà nội trợ. Mẹ tôi thương con trai vất vả nên giúp đỡ chút ít, còn thím ấy tự đi làm, có khả năng mua sắm nên mẹ không cho gì hết. Tôi thấy điều đó là hợp lý.
Thứ ba, hồi thím cưới, em trai tôi tự mua vàng cưới, mẹ tôi còn cho thêm 3 chỉ. Cưới xong tôi nghe mẹ nói là thím tự cất vàng cưới, không đưa lại cho mẹ cất, giờ thím lại nói ba mẹ chồng ôm thùng tiền vô cất, rồi lấy vàng mua đất gì gì đó. Nếu thím gửi vàng lại cho mẹ thì giờ đã còn nguyên. Tôi không hài lòng khi em dâu kể lể chuyện tiền nong như thế.
Video đang HOT
Thím ấy rất sướng, tôi không nói vụ cơm nước, vì lúc vợ chồng tôi chưa ra ở riêng thì vợ tôi cũng không làm gì, mẹ tôi cũng thế, việc dọn dẹp nhà cửa nấu cơm có em dâu út làm hết rồi. Em dâu út rất thích thím ấy, chẳng qua vì mỗi tháng thím gửi tiền chợ khá dư dả.
Thứ tư, về vụ tố nhà chồng vô tâm, thấy khó không giúp. Tôi tự hỏi sao thím không kể ra chuyện lúc tôi cho người ta vay tiền bị giật nợ, mất vốn, cũng lâm vào khó khăn? Mẹ tôi đánh tiếng mượn giấy tờ đất riêng của thím ấy đi vay để cho tôi mượn, rồi mượn xe thím ấy đi cầm cố đỡ, thím ấy cũng không đồng ý. Sao thím không dám kể ra, xem ai vô tâm vô tình trước? Đợt thím bán đất, có đem tí tiền qua biếu ba mẹ và các cháu ăn quà, không hề biếu tặng tôi hay các anh em lấy một cắc. Mẹ tôi thấy vậy lấy tiền đó cho lại tôi, còn phải thậm thụt cho lén chứ không dám nói ai biết, sợ thím ấy biết được lại cự nự này nọ.
Cuối cùng, vụ đất đai, chú thím ấy càng được lợi, đất thì chia ra làm 4 nhưng bên phía của chú thím ấy là đất cuối nên dôi dư ra hơn 1m. Mẹ tôi nói cho các con thì cho đều, kêu chú thím ấy thối lại tiền hơn 1m đất đó là mấy chục triệu, chú thím ấy cũng có trả cho ba mẹ tôi đâu. Vợ tôi không thích ở bên chồng, tôi nói với mẹ là bán đất đi ở chỗ khác, mẹ đồng ý ngay. Vợ chồng chú thím nghe mẹ cho tôi bán đất cũng đòi bán theo, chứ không đến nỗi không có tiền trả nợ.
Cuối cùng mẹ tôi không cho bán, vợ chồng chú thím bỏ về bên quê thím cất nhà ở. Nếu chú thím có hiếu, trả nợ xong thay vì bỏ tiền ra cất nhà khác thì ở lại để cùng phụng dưỡng ba mẹ chứ đâu phải bỏ đi ngang như vậy.
Hôm rồi, em trai thứ ba cãi cọ gì với chủ trong chỗ làm nên nghỉ việc. Tôi cũng thương em vì nhà có mỗi em trai đi làm, còn vợ và 3 đứa con nữa thì sao. Mẹ tôi thương con thương cháu nên bán nhà của chú thím ấy, mua xe ôtô cho em thứ ba chạy khách. Nhà đó dù sao cũng không có ai ở. Căn nhà đang ở, ba mẹ đem đi vay ngân hàng lấy tiền, đưa tôi cho vay ngoài ăn chênh lệch. Hàng tháng tôi đều trích lãi gửi lại cho ba mẹ tiêu xài. Chú thím ấy không ghé qua nên chưa biết chuyện này.
Sau này ba tôi mới bị tai biến nhẹ nên hơi yếu, vợ chồng em út đi làm xa không ở chung nữa, tôi kêu chú thím lên rước ba mẹ về quê ở chung để chăm sóc. Phần vì chỗ ba mẹ tôi đang ở là thành phố, ba mẹ lớn tuổi nên cũng có ý muốn về quê ở với chú thím cho trong lành, mát mẻ. Phần vì kinh tế chú thím ổn định, khấm khá, vợ chồng đi làm nuôi có một đứa con, trong khi mấy anh em tôi ai cũng đi làm nuôi vợ và hai, ba đứa con.
Thêm nữa là mấy anh em tôi cũng còn ba mẹ vợ, cha mẹ thím mất rồi, chỉ chăm sóc cha mẹ chồng là hợp lý. Cả nhà bàn bạc đồng ý như vậy, còn chú thím chỉ nghe thôi chứ không trả lời. Quả thật, tôi thấy nhà mình đã lầm khi cưới phải con dâu như vậy.
Với em, 'đủ' là khi có anh
Em là cô gái miền Bắc, hiện sống và làm việc tại TP HCM.
Em có tâm hồn, ngoại hình, theo đánh giá của bạn bè, đồng nghiệp nhìn chung đều ổn, mỗi tội chiều cao hơi khiêm tốn. Tuy nhiên quan điểm, cảm nhận của mỗi người là khác nhau nên hãy để tới lúc nói chuyện, gặp gỡ thực tế rồi nhận xét về em, anh nhé.
Anh à, bản chất của con người là tham lam nên không thể định nghĩa thế nào là đủ. Theo quan điểm cá nhân của em khi có nghề nghiệp, mức thu nhập ổn định, có một người yêu thương em, đồng hành cùng em tới suốt cuộc đời thế là "đủ". Ở tuổi 34 này, mọi thứ đối với em sẽ được coi là đủ nếu có anh.
Em rất thích lời bài hát Vì đó là em của nhạc sĩ Diệu Hương:
"Không cần biết em là ai
Không cần biết em từ đâu
Yêu em vì chỉ biết đó là em"
Em thích câu thơ " Yêu là chết ở trong lòng một ít" trong bài thơ Yêu của nhà thơ Xuân Diệu. Đó là tình cảm mãnh liệt, sự hy sinh của một người dành cho người mình yêu. Em khao khát mình sẽ nhận được tình cảm mãnh liệt, sự hy sinh đó và em hứa sẽ dành nó cho người em yêu thương chỉ cần anh không dính vào các tệ nạn xã hội: Nghiện các chất kích thích, rượu, bài bạc.
Em mong sớm được gặp anh, liên lạc với em anh nhé.
Tìm bạn trai có ý chí Em khá rụt rè nhưng hôm nay mạnh dạn viết lên đây tìm người đã để em chờ đợi bây lâu nay. Em quê ở tỉnh, là nhân viên văn phòng, đang làm việc tại Sài Gòn. Em chỉ cao 1,5 m, ngoại hình bình thường. Em là một cô gái không hiện đại, hơi hướng nội, không đi bar, không đăng status...