Không dám lấy vợ vì ám ảnh việc mẹ ngoại tình
Kể từ hôm đó tôi ghét phải ở gần mẹ, kinh sợ mỗi lần thấy bà giả lả chăm sóc bố.
Hương khóc rất nhiều khi thấy tôi từ chối tình cảm của em. Chắc hẳn, cô công chúa kiêu sa ấy chưa bao giờ bị ai từ chối phũ phàng như thế.
Em vừa nức nở vừa cố gặng hỏi tôi lý do vì sao không muốn bên em, tôi chẳng thể nói gì, chỉ vội vàng chạy khỏi quán như một tên trộm bị bắt quả tang. Cho đến cuối đời mình, tôi cũng không thể nói với ai lý do luôn chạy trốn tình yêu như thế.
Bố tôi khởi nghiệp mộc năm 22 tuổi, hồi đó ông chỉ làm một mình. Nhưng chẳng bao lâu, tiếng tăm về tay nghề tài hoa của người thợ trẻ đã lan khắp vùng, bố phải mượn thêm thợ để vừa dạy vừa làm cho kịp các đơn đặt hàng của bà con.
Đến năm 30 tuổi, bố đã có xưởng mộc nổi tiếng. Ông thu mua gỗ tận bên Lào, tìm mối có hàng đẹp để mở công ty gỗ mỹ nghệ và nội thất. Mẹ học sư phạm mẫu giáo nhưng không đi dạy, chỉ ở nhà phụ bố việc cơm nước cho thợ thuyền và săn sóc 2 đứa con là tôi và em Ngọc.
Từ ngày biết một chút, tôi rất hay ra xưởng gỗ để xem bố và các chú thợ làm việc. Tôi nhặt những mẩu gỗ thừa vuông vắn, lấy giấy ráp đánh nhẵn các góc đi là có vô khối đồ chơi. Ở đó, tôi còn thích nghe lỏm mọi người nói chuyện với nhau.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Các chú thợ khen mẹ tôi đẹp, mà đúng là bà đẹp thật. Tôi còn nhớ như in vóc dáng đầy đặn, gương mặt trái xoan trắng mịn như trứng gà bóc và hương thơm ngan ngát toát ra từ mái tóc đen, dài chấm gót của bà. Em Ngọc tôi sau này cũng đẹp nhưng ai cũng nói nó còn kém xa mẹ tôi ngày trẻ.
Rồi một buổi trưa vắng người, tôi đang lồm cồm bò nhặt gỗ vụ dưới mấy bàn bào thì nghe thấy hai bác thợ già đang ngồi chuyện vãn với nhau. Một bác nói ‘không tin thì mày cứ thử nấp rình mà xem, cứ chuẩn bị đóng cửa xưởng là bà chủ với đầy tớ tằng tịu với nhau ngay trong xưởng này đấy’. Lúc đó, dù tôi chưa hiểu từ ‘tằng tịu’ nhưng theo cách nói của họ thì chắc đó là việc xấu. Và tôi quyết định nấp thử xem sao.
Nếu cho tôi một điều ước, chắc chắn tôi sẽ ước rằng tối đó mình không nấp trong góc kho của xưởng để nhòm trộm mẹ và người thợ trẻ làm điều ấy. Họ lén lút với nhau từ bao giờ không biết nhưng những gì họ làm thì đến giờ tôi vẫn nhớ.
Hai cơ thể như hòa làm một, rồi tiếng thở, tiếng thì thào khe khẽ khiến tôi tủi nhục cắn môi khóc không thành tiếng. Hóa ra, người mà tôi vẫn gọi là mẹ, người mà cha tôi vẫn yêu thương gọi là ‘nhà ơi’ lại phản bội ghê tởm thế này.
Kể từ hôm đó tôi ghét phải ở gần mẹ, kinh sợ mỗi lần thấy bà giả lả chăm sóc bố. Trong đầu tôi cứ nghĩ không biết vì sao một người đàn bà đã có chồng con lại có thể làm điều tội lỗi ấy rồi coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Thật giả dối hết sức. Cũng từ đó tôi sợ đàn bà, con gái và hầu hết giống cái trên đời. Tôi không tin có người vợ, người mẹ nào thực sự chung thủy nữa.
Ảnh minh họa
Lên đại học, tôi mừng vì được xa nhà, tránh phải gặp mặt mẹ mình và chứng kiến đống ’sừng’ to đùng trên đầu bố. Bố thì tin tưởng mẹ đến mức ai nói gì cũng chẳng tin, ông cho rằng người đầu gối tay ấp của mình không bao giờ phản bội. Thậm chí, có lần ông đã cấm cửa em ruột vì dám đưa lời ‘nhăng cuội’ nói xấu chị dâu.
Năm năm đại học trôi đi rất nhanh, trong khi các bạn học khác đã trải qua vài mối tình thì tôi vẫn ‘chưa có gì’ vì không muốn ở bên bất kì người con gái nào. Tôi bị nhiều người trêu là pê-đê cũng vì chuyện này nhưng mặc kệ, mọi người muốn hiểu thế nào cũng được. Tôi không chấp nhận yêu để rồi bị phản bội.
Học xong, đáng nhẽ phải tiếp tục quay về nhà để tiếp tục việc kinh doanh, sản xuất của gia đình nhưng tôi kiên quyết ở luôn ngoài thành phố lập nghiệp. Nhiều lần, bố lên tận nơi thuyết phục, trách mắng mong tôi quay về nhưng cũng chẳng thay đổi được gì. Ông vẫn là người bàng quan, chẳng hiểu những việc đã xảy ra quanh mình.
Chỉ có tôi, người vô tình biết được sự thật về mẹ là không thể quên hay tha thứ. Bí mật ấy đang dần mòn khiến tôi thành người vô cảm, không còn thiết tha gì với chuyện yêu đương. Giá như tôi có cách nào để quên đi tất cả.
Theo Tinngan
Chồng hay là hung thần?
Sáng sớm, tôi còn cố nán ôm đứa con bé bỏng mà mấy tháng trời mới được gặp thì có tin nhắn. Cái tin làm tôi vốn đang rất đau buồn đã suýt hóa điên: "Tao đã lấy hết giấy tờ của mày rồi. Nếu không muốn sống ngoài vòng pháp luật suốt đời thì trở về sống với tao rồi tao trả cho".
Kẻ đang "mày mày tao tao" với tôi chính là người chồng gần 10 năm trời chung sống. Anh làm nhân viên tiếp thị, tôi ở nhà chăm sóc hai con nhỏ. Do ba mẹ tôi khá giả nên "bao sô" hết gia đình con gái, anh không phải đóng góp khoản tiền nào, kể cả tiền sữa cho con. Có lần - sau ngày cưới ít tháng - tôi đề nghị, tiền kiếm được anh giữ một khoản chi tiêu cá nhân, còn bao nhiêu tôi giữ cho, ba mẹ "bao sô" nên không bao lâu chắc mình sẽ có nhà riêng. Nhưng, anh không đồng ý, nói có nhà cha mẹ rồi, lo nhà riêng làm chi cho nặng đầu. Vậy là tiền có bao nhiêu, anh ta đổ vào bài bạc và các mối quan hệ qua đường hết. Tôi ghen chán thì chai lì và hết cảm xúc mỗi khi giặt quần áo thấy trong túi chông có bao cao su, trong điện thoại anh ta có những file ảnh nhạy cảm mà anh ta là "diễn viên" chính...
Hơn một năm trở lại đây, anh ta đi thì thôi, về bất cứ giờ giấc nào đều ép tôi lam "chuyên ây". Tôi từ chối vì quả thật với các mối quan hệ mà mỗi cung đường là một cô bồ của chông, tôi rất sợ lây bệnh... Thêm nữa, kiểu quan hệ của anh ta cũng không bình thường, bất kể sớm tối, bất kể là đang ở phòng ngủ, phòng khách hay nhà bếp và có ba mẹ tôi ở nhà... anh ta đều mở những clip sex từ điện thoại và buộc tôi làm theo. Tôi phản đối ư? Anh ta sẽ tặng tôi vài cú đấm ngay lập tức!
Anh ta cứ như con ma xó.
Không chịu được, tôi năn nỉ chông đi bác sĩ xem tại sao lại "cuồng dâm" đến vậy, anh ta nói mình không bệnh gì. Vậy là để trốn tranh, tôi bèn "lánh nạn" ở nhà bà con và đi làm công nhân để được tự chủ về tiền bạc. Hai con lớp 2 và lớp Lá gửi lại nhà cho bà ngoại nuôi.
Ba mẹ tôi cung đã gặp sui gia, nói rõ chuyên "hoang dâm vô độ" của ông con rê mà ông bà đã chứng kiến, thì ba mẹ anh không tin. Ông bà còn nói, tại con trai yêu vợ quá nên mới thế chứ gái gú đầy đường, nhân viên tiếp thị dẻo miệng, lại thêm lương tiên như anh làm sao mà không có cô nào "xin chết"? Hết nơi trông cậy, tôi bèn gửi đơn ly hôn. Trong khi chờ tòa án thụ lý, tôi đi làm công nhân cả tháng mới về thăm con một lần. Anh ta cứ như con ma xó, tôi về ngày nào, giờ nào anh ta đều biết và đã hai lần vào ban đêm anh ta phá cửa nhà ba mẹ tôi để xông vào kiếm tôi. Một lần vào được, anh ta đã không ngần ngại xé quần áo tôi trước mặt ba mẹ và đứa em gái học lớp 8 của tôi. Tôi chạy thoát thì sau đó anh ta gọi điện noi rằng tôi chỉ có chết mới thoát khỏi anh ta, chạy lần này thi lần sau anh ta cũng bắt lại được.
Thời gian sau đó tôi vô cung hoảng loạn vì tin nhắn cua anh ta cấp tập trút vào máy. Tục tĩu có, mắng chửi có, hăm dọa có, năn nỉ cũng có... Tôi thay số điện thoại vài lần nhưng cũng không thể mỗi tháng một số. Anh ta càng nhắn, tôi càng kinh sợ và ghê tởm. Anh ta không ở nhà cha mẹ tôi nữa mà đã về nhà ba mẹ ruôt. Tòa án gửi giấy triệu tập thì anh ta không đến, nhưng cường độ tin nhắn tục tĩu và hăm dọa gửi đến tôi càng nhiều.
Từ hôm bắt đầu năm học mới đến nay tôi mới về thăm con được hai lần. Không biết anh ta "canh me" khi nào nên tối hôm qua đã lẻn vào nhà tôi lấy đi chiếc túi xách, trong đó có tiền lương tôi vừa lãnh và tất cả giấy tờ tùy thân của tôi. Khốn nạn cho tôi, sau cưới mấy tháng thì anh ta đã chuyển hộ khẩu của tôi về nhà anh (chung huyện) nên giờ tôi thành kẻ ở đậu trong nhà cha mẹ ruột! Gửi đơn xin xác nhận nơi đăng ký thường trú tới công an xã để đi làm lại giấy tờ thì họ không nhận đơn bởi "không có tiền lệ kiểu xác nhận lạ kỳ như vậy". Tôi và mẹ tôi đến nhà anh ta, định có tiếng nói của người lớn thì ba mẹ anh ta sẽ thông cảm cho tôi "mượn" hộ khẩu đi làm lại giấy tờ. Ai ngờ, ông bà thản nhiên ngồi nhìn anh ta đè tôi ra và bóp cổ "cho mày chết để bỏ tật trốn chồng theo trai!". May nhờ mẹ tôi la làng và hàng xóm tới giải cứu.
Bây giờ tôi không biết phải làm sao, công an xã nơi đăng ký hộ khẩu thường trú không nhận giải quyết đơn từ của tôi vì... ba anh ta làm việc tại xã, chắc họ cũng "nể vì" nhau? Tôi muốn có được CMND để đi làm và nuôi connhưng chưa biết bao giờ mới được ly hôn với người chồng như hung thần này.
Theo VNE
Chồng kiên quyết không ly hôn dù biết con gái không phải con mình Anh rất yêu chị, nên cũng yêu cả con gái, mặc dù đó không phải con ruột của anh. Ảnh minh họa: Internet Một phiên xử tại tòa án Thông Châu (Bắc Kinh, Trung Quốc) vào ngày 28/07 vừa qua đã khiến nhiều người phải suy ngẫm. Đây là phiên xử một vụ ly hôn của hai vợ chồng chị Vương - anh...