Không còn niềm tin vào tình yêu
Thất bại từ tình yêu trước đây đã làm tôi khép chặt lòng mình trong thời gian gần 2 năm, trong thời gian ấy đã có rất nhiều cơ hội tốt mà tôi đã bỏ qua.
Thế rồi tôi gặp anh – 1 đối tác rất tình cờ trong công việc, mỗi lần nói chuyện với anh, tôi vui nhưng phải cố nén giấu đi tình cảm của mình. Và rồi anh cũng có tình cảm với tôi. Cả hai chỉ nhận ra khi cuộc sống của anh sắp rẽ sang một lối khác.
Những ngày tôi hạnh phúc trong tình yêu của anh chưa được bao lâu thì một lần nữa nỗi đau lại đến. Một tối anh gọi điện hẹn nói chuyện với tôi (qua điện thoại vì chúng tôi làm việc ở 2 tỉnh cách xa nhau). Anh nói xin lỗi tôi, hãy nguyền rủa anh, xem như anh đã chết và nói anh sắp cưới vợ vì anh đã quan hệ với 1 cô gái và đã có thai hơn 4 tháng. Anh nói anh không yêu nhưng phải làm trách nhiệm, phải trả nợ cho cái giá mà anh phải trả vì sự buông thả của bản thân. Tôi đã như chết lặng đi, chỉ biết khóc và chỉ có thể nói được với anh rằng “em tôn trọng sự lựa chọn của anh”.
Tôi thương anh lắm, ngày cưới của anh đâu được như người ta, anh, chị em từ chối không chấp nhận, không về dự, tất cả mọi việc chỉ có bố mẹ và bạn bè thương giúp đỡ dù gia đình anh cũng có điều kiện, hơn nữa anh lại đang ốm, bị u phải mổ, anh nói với tôi “không muốn sau này tôi sẽ phải goá bụa …”
Hôm anh đón dâu, khi mọi người vui vẻ lắm thì tôi lại ngồi bên máy tính gửi email hộ anh những công việc mà anh đã kịp nhờ từ chiều hôm trước.
Đau khổ lắm, buồn lắm nhưng trước mặt mọi người tôi luôn phải cố gắng tỏ ra bình thường, cố gắng vờ mạnh mẽ để che đi nỗi lòng của mình, cố gắng để vượt qua, để khi chỉ còn 1 mình tôi đã khóc, khóc rất nhiều vì tôi đã yêu anh nhiều lắm. Tôi cũng đã cố gắng không liên hệ, không nói chuyện với anh nữa nhưng cả anh và tôi đều không làm được và chúng tôi đã tìm đến nhau lúc đầu là chỉ gặp cho đỡ nhớ, để được san se với anh những khó khăn, vui buồn trong cuộc sống, anh cũng đã kể về cuộc sống gia đình với tôi, kể về những lúc 2 vợ chồng cãi nhau.
Tôi cũng chỉ biết khuyên anh không nên làm thế, không nên để ảnh hưởng đến em bé, phải có trách nhiệm với những việc mình làm … Cũng bắt đầu những lần gặp này mà tôi và anh ngày càng nói chuyện với nhau nhiều hơn dù tôi biết rằng mình không nên làm thế vì anh không còn là của tôi nữa, anh đã có gia đình, sắp có con dù 2 người vẫn chưa đăng ký chính thức.
Video đang HOT
Một ngày, vợ anh nhắn tin nói với tôi rằng “chị có vui không khi làm cho mọi việc trở nên thế này, nếu chị thích thì em nhường cho đấy” lúc ấy tim tôi như ngừng đập, tôi đã tát vào mặt mình mà không có cảm giác đau, đi trên đường mà không thể định hướng được gì cả. Trời ơi, tôi đang làm gì thế này, tôi đã sai về mặt đạo đức nhưng đâu có sai về mặt pháp luật đâu, sao tôi lại phải chịu đau khổ như thế này. Đã có lúc tiêu cực quá tôi đã tìm đến cái chết, nhiều hôm tôi tự dầm mình trong trời mưa và rét buốt, rồi tôi đã ốm rất nặng, tôi muốn giải thoát để quên đi tất cả.
Vì tình yêu với anh, tôi cũng lại đã khước từ nhiều cơ hội tốt giống lần trước, trái tim tôi lại khép kín, tôi nói với anh rằng, không muốn lấy chồng, chỉ làm việc và sau này xin 1 đứa trẻ mồ côi về nuôi, và anh bảo “hãy nuôi con của anh đi”, có thể với anh đây cũng chỉ là câu nói đùa giống như anh đã đùa cợt tình cảm của tôi, còn với tôi đây lại như một sự thoả hiệp – và tôi đã tự đánh mất bản thân mình cũng bởi lẻ bản năng làm mẹ của tôi trỗi dậy. Tôi muốn được làm mẹ của con anh, muốn yêu và được yêu với tình yêu của anh… nhưng tất cả chỉ là muốn, điều ấy không thể có.
Rồi khoảng lặng cũng bắt đầu có khi vợ anh sinh con, cô ấy phải mổ và rất nguy hiểm. Một bé trai ra đời, anh đã rất vui, cười nhiều hơn, nói nhiều hơn, không còn uống bia rượu và hút thuốc đồng nghĩa với thời gian anh dành cho tôi không còn nhiều nữa, anh phải làm việc nhiều hơn, quan tâm đến gia đình nhiều hơn và hình như anh cũng dần quên tôi cũng như dần nhàm chán với tính cách của tôi lúc buồn, lúc vui, lúc giận, lúc cáu … lúc nào thích thì anh gọi, anh nhắn tin, bẵng đi thời gian có cả tháng anh cũng không hỏi thăm tôi dạo này thế nào, có khoẻ không…
Lúc ở bên nhau, anh có tâm sự về việc vợ anh sinh em bé khó khăn như thế nào, cô ấy phải mổ ra sao… tôi đã khóc nức nở, đau như chính vết thương của mình, và khi đọc được những tin nhắn nói chuyện của 2 vợ chồng anh rất tình cảm trong lits điện thoại thì tôi hiểu rằng đây là 1 gia đình thực thụ chứ không đơn thuần l sự trả giá, 1 trách nhiệm mà anh vẫn nói.
Tôi đã ngồi suy nghĩ nhiều lắm, kiểm nghiệm lại tình cảm anh và tôi, tôi đã ức chế rất nhiều, tổn thương rất nhiều và hay cáu gắt, giận dỗi với anh nhiều hơn … điều này đã đẩy chúng tôi ngày càng rời xa nhau. Điều đó có lẽ tốt cho anh.
Khi tôi hiểu ra tất cả thì đã quá muộn, cái giá mà tôi phải trả nó đắt quá, tôi đã đánh mất bản thân mình, đánh mất lòng tự trọng rồi, là 1 đứa con gái không ra gì rồi giờ có còn gì để cho và nhận đi từ ai nữa đâu. Tôi làm gì còn tư cách để đón nhận tình yêu của ai nữa chứ. Tôi đã mất hết niềm tin rồi, có ai thật lòng với tôi nữa không. Tôi không giận anh, không thù hận, chỉ không hiểu sao anh lại đùa cợt với tình cảm của tôi, anh đã quan hệ với người khác rồi sao lại còn nói yêu tôi, sao anh lại dối trá với tôi như vậy.
Để quên anh, tôi đã uống rượu, bia, vùi đầu vào công việc nhiều hơn. Hôm qua tôi đã nói chuyện với mẹ ý định muốn vào chùa ở, mẹ đã mắng và buồn với tôi nhiều lắm.
Một năm ngày cưới của anh cũng sắp đến rồi, lúc ấy con trai của anh cũng đã hơn 7 tháng.
Giờ tôi đang ngồi viết ra đây những tâm sự của mình, thì chắc 2 vợ chồng anh cũng đã đi đăng ký xong rồi. Còn với tôi, tôi đã cố gắng để mọi chuyện qua đi, cố gắng quên anh để anh làm tròn trách nhiệm với gia đình mình, tôi sẽ chúc phúc cho anh.
Theo VNE
Yêu tôi nhưng anh luôn giữ nhiều bí mật riêng
Chúng tôi đã quan hệ với nhau nhưng anh không bao giờ chia sẻ với tôi về công việc, khi tôi hỏi thì anh lảng sang chuyện khác.
Tôi năm nay 20 tuổi, còn anh thì 24 tuổi. Chúng tôi yêu nhau được 5 tháng. Tôi yêu anh rất nhiều và muốn tạo dựng một gia đình bé nhỏ với anh. Tôi chán cảnh phải học cách yêu thêm một người sau đổ vỡ.
Anh là người chỉ dạy cho tôi rất nhiều thứ tôi không biết, không hiểu và cả cách cư xử với mọi người, giải quyết mọi việc xung quanh tôi như thế nào. Tôi yêu anh, luôn nghe theo ý anh và chiều anh tất cả những gì tôi có thể. Chúng tôi đã quan hệ với nhau. Tôi chấp nhận điều đó và không hề thấy hối tiếc.
Gia đình hai bên đều biết về mối quan hệ của chúng tôi. Anh được tôi cho gần gũi với gia đình tôi hơn và bên nhà tôi cũng rất quý mến anh. Còn gia đình anh thì tôi chỉ biết vai vế từng người nhưng không gần gũi nhiều (Vì anh bảo nhà anh làm kinh doanh nên rất phức tạp, từ từ sẽ cho tôi biết).
Ảnh minh họa: Clipdealer.
Sau dịp Tết vừa rồi, anh chuyển về phụ giúp ba và thành lập công ty riêng. Anh luôn tỏ ra rất bí ẩn về công việc. Khi tôi hỏi đến thì anh lại lảng sang chuyện khác, không muốn trả lời. Anh luôn cho tôi cảm giác là anh dần xa cách tôi, anh chú tâm vào công việc mà chẳng quan tâm đến tôi. Ngay cả tin nhắn của anh gửi cũng ít khi hỏi thăm tôi.
Khi ở bên anh, đi cùng anh, tôi dường như quên sạch hết mọi hoài nghi nhưng lúc ở nhà, tôi lại suy nghĩ rất nhiều. Cứ mỗi lần biết tôi đang hoang mang, suy nghĩ hay chuẩn bị hờn giận là anh lại rất ngọt ngào với tôi, làm cho tôi bất ngờ. Tính tôi không giận dai nên tôi lại quên sạch.
Tôi phải làm sao khi luôn cảm thấy bất an với sự im lặng và sự bí mật rạch ròi của anh, chẳng chia sẻ cho tôi biết? Mỗi lần anh nói: "Anh luôn cố gắng giữ em bên anh, là người con gái đầu tiên", điều đó lại trấn an tôi. Tôi phải làm sao cho tình yêu này? Tôi lo tình yêu của tôi quá lớn khiến anh mệt mỏi và không cần tôi nữa. Tôi hoang mang và suy nghĩ nhiều nhưng lại sợ tự mình sẽ đánh mất tình yêu. Cho tôi ý kiến nhé mọi người!
Theo VNE
Tình cũ của chồng liên tục gợi chuyện xưa Hai người nhắc lại kỷ niệm cũ, chồng mình nói ngắm hình cô ấy cả ngày kể từ khi cô ấy gửi ảnh rồi buông lời tán tỉnh. Vô tình mình phát hiện trong điện thoại của chồng tin nhắn với người yêu cũ. Người yêu cũ của chồng mình hiện ở nước ngoài, có hai con và mới ly dị (mình nghe...