Không còn can đảm để yêu nữa
Em là đứa con gái sống hầu như khép kín, ít bạn bè, ít nói chuyện với ai. Ngay cả mẹ em, em cũng ngại, không dám tâm sự với bà chuyện tình cảm riêng tư.
Anh ấy và em quen nhau đã gần 3 năm nhưng chưa lần nào em dám nói với mẹ là em có bạn trai. Em còn đi học, anh ấy thì đã nghỉ học và đi làm lâu rồi. Có lần nhỏ bạn em đến nhà chơi và nhắc đến tên anh, chỉ thế thôi mà mẹ em đã đùng đùng nổi giận nói rằng: “Vinh mà quen với nó là dì tự tử”.
Từ đó trở đi em không còn can đảm để đối mặt với anh nữa, em cứ trốn tránh và anh ấy cứ hỏi tại sao. Em lúng túng quá, em không biết phải làm thế nào để thỏa cả đôi đường: một bên là mẹ, một bên là người mà mình thương yêu. Em cảm thấy rất buồn, nhưng em biết người mẹ nào cũng muốn con gái mình sung sướng, hạnh phúc bên người chồng hết lòng thương yêu vợ con. Điều em thật sự không hiểu, là tại sao mẹ em lại có thái độ như thế với em, chẳng lẽ bà không muốn con gái lấy chồng. Đã sống khép kín, em lại càng khép kín hơn, trái tim không còn can đảm để yêu ai nữa, em thật sự rất khổ tâm.
Viết những dòng này cho mục ” Chia những nổi niềm”, em mong mình có thể khuây khỏa phần nào nổi buồn, nổi cô đơn mà em chịu đựng từ bấy lâu nay. Em cũng rất mong được sự chia sẻ của mọi người.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Video đang HOT
Có nên bỏ bạn gái để yêu em?
Tôi yêu em từ ngày đầu gặp gỡ cho đến tận bây giờ... nhưng tôi không đủ can đảm từ bỏ người yêu hiện tại của mình để đến với em.
Tôi đã gặp lại em sau thời gian xa cách đầy nhung nhớ, em vẫn đẹp như ngày nào với nụ cười thiên thần và đôi mắt ẩn chứa nỗi buồn. Ngày ấy, em từ Thái Bình xa xôi vào Sài Gòn làm việc để chạy trốn tình yêu đầy buồn đau và nước mắt với anh chàng bác sĩ đa tình. Em đi xa để tìm chốn bình yên cho vơi đi vết thương lòng... nhưng em lại làm việc tại công ty của tôi, một nơi chẳng bao giờ tìm được cảm giác bình yên.
Ngay từ những ngày đầu, em đã gặp rất nhiều khó khăn để hòa nhập, em luôn nhận được những ánh mắt đầy ngưỡng mộ của các chàng trai và đầy ganh ghét của những cô gái. Do tính chất công việc nên tôi có nhiều cơ hội được trò chuyện với em hơn. Em tâm sự với tôi rất nhiều về gia đình, về tình yêu của em, xen lẫn những câu chuyện là đầy những giọt nước mắt lăn dài trên má. Những câu chuyện của em như cuốn tiểu thuyết buồn mà em là nhân vật chính. Em là ví dụ điển hình cho câu nói "hồng nhan bạc phận" và tôi nhận ra rằng, đằng sau vẻ đẹp bên ngoài ấy, em có tâm hồn đẹp hơn rất nhiều.
Thời gian trôi qua, tôi nhận ra tôi đã yêu em, một tình yêu rất chân thành... Nhưng chưa gặp gỡ được bao lâu thì em đã thông báo với tôi , "em sẽ về quê, em không thể quên được tình yêu ấy, em đã tha thứ cho người yêu". Tôi tiễn em đi mà lòng nặng trĩu...
Khi em về quê, tôi đau đớn như mất đi cái gì đó vô cùng quan trọng. Nhiều đêm liền tôi không ngủ được vì nhớ em, tôi nhớ em rất nhiều... Tôi càng đau buồn hơn khi em cho tôi biết em có dự định kết hôn với người ấy. Và tôi cũng phải nói dối với em rằng, tôi đã quay lại với người yêu cũ...
Thời gian trôi đi, nỗi nhớ em vẫn theo tôi hàng đêm... Cho đến một ngày kia, em cho tôi biết rằng, em đã vào Bình Dương làm việc và em đã quyết chia tay với anh chàng trăng hóa đó để làm lại từ đầu. Chỉ vài tháng ở Bình Dương, em đã tìm được tình yêu mới, vẫn một anh bác sĩ hơn em nhiều tuổi. Lại một lần nữa tim tôi vụn vỡ...
Một tháng sau, tôi gặp người yêu tôi bây giờ, cô ấy đến bên tôi khi tôi đang đau khổ và mang lại cho tôi nhiều niềm vui trong cuộc sống. Và tôi đã quyết định tỏ tình với cô ấy khi tôi chưa thật sự yêu. Cứ thế... tôi và em cứ song song đi trên 2 con đường khác nhau.
Rồi một hôm, em nhắn tin cho tôi biết em đang rất buồn và tuyệt vọng nhưng không nói rõ cho tôi biết là chuyện gì. Tôi vô cùng lo lắng nhưng tôi cũng chỉ có thể an ủi và động viên em qua những tin nhắn hay gửi mail.
Tôi muốn đến bên em... nhưng tôi rất sợ sẽ mất em mãi mãi (Ảnh minh họa)
Tôi gặp lại em với những cảm xúc khó tả... và thật sự tôi cảm thấy rất vui khi em nhận lời gặp lại tôi. Chúng tôi đi ăn rồi vào một quán café nhạc sống để tâm sự. Tôi và em trò chuyện với nhau rất nhiều về cuộc sống, về người yêu hiện tại. Tôi nói với em rằng, tôi đang rất hạnh phúc dù sự thật không phải vậy.
Tâm sự một lúc lâu thì em mới cho tôi biết rằng, em không hạnh phúc, người yêu em đã bắt cá hai tay. Em kể anh ta tỏ tình với em khi quen với người yêu đang sống ở quê, họ quen nhau gần 10 năm và chuẩn bị kết hôn. Khi phát hiện ra chuyện đó, em đau khổ và khóc rất nhiều. Em liên lạc với chị kia và biết được sự thật đau lòng, là anh ta đã lừa dối cả hai người trong thời gian dài. Lúc đầu anh ta chỉ quen em cho vui (như lời anh ta giải thích với người yêu cũ trong tin nhắn mà vô tình em đọc được) nhưng rồi khi cô gái kia quyết định kết hôn với người khác thì anh ta tỏ ra rất yêu thương và chiều chuộng em... nhưng em nói rằng, "em đã mất lòng tin với anh ta". Tôi cảm thấy rất buồn khi biết em không hạnh phúc... Giờ thì tôi mới biết anh ta không yêu em bằng tình yêu chân thành như tôi yêu em.
Chia tay em về, đêm đó tôi không ngủ được, hình ảnh em cứ quanh quẩn trong đầu tôi... và tôi nhận ra, tình yêu bao năm tôi dành cho em vẫn không thay đổi. Lúc nào tôi cũng thấy nhớ em và càng ngày, tôi càng nhớ em nhiều hơn.
Tôi phải làm sao đây? Tôi muốn nói em biết tất cả những suy nghĩ trong lòng mình nhưng tôi thật sự rất sợ mất em mãi mãi... Và tôi cũng không muốn làm bạn gái hiện tại của tôi đau khổ vì cô ấy thật sự yêu tôi.... Nhưng nếu tôi sống như thế này thì càng làm tôi và người yêu tôi đau khổ hơn khi tim tôi không có hình bóng của cô ấy.
Tôi đang rất bối rối và không biết nên làm như thế nào? Tôi rất mong sẽ nhận được những lời khuyên chân thành của các bạn độc giả!
Cảm ơn các bạn rất nhiều!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lý do bạn nên chọn đàn ông lớn tuổi để yêu Có rât nhiêu lý do đê bạn quyêt định lựa chọn gắn bó với người đàn ông hơi "cứng" tuôi hơn là lựa chọn môt anh chàng trẻ tuôi, đẹp trai và hào nhoáng... Đối với nhiều phụ nữ, độ tuổi sẽ là một yêu tô quan trọng đê xem xét việc họ có tiêp tục yêu người đàn ông đang có ý...