Không còn cảm xúc, dù rất yêu vợ
Tôi vẫn rất yêu vợ, nhưng không còn hứng thú và cảm xúc với cô ấy sau hơn 10 năm bên nhau…
27 tuổi tôi cưới vợ tôi bây giờ, ngày ấy tôi yêu cô ấy vô cùng, yêu hơn chính cả bản thân mình và không ít lần tự hỏi rằng, nếu một ngày không có cô ấy ở bên, cuộc sống của tôi sẽ ra sao.
Ảnh minh họa
Đó là lý do, chúng tôi làm đám cưới với nhau. 5 năm đầu sau khi kết hôn, tình cảm tôi dành cho vợ vẫn không hề thay đổi. Mặc dù, thời điểm đó, chúng tôi rất vất vả, tôi cũng có nhiều cám dỗ bởi những mối quan hệ công việc, bạn bè bên ngoài. Nhưng chưa khi nào tôi phản bội lại cô ấy.
Video đang HOT
Lúc nào tôi cũng có cảm giác, mình thiếu thời gian ở bên vợ, dù chúng tôi ở bên nhau từ 6 giờ tối cho đến tận 7 giờ sáng hôm sau, nhưng với tôi, như vậy vẫn chưa đủ. Đi làm, tôi chỉ mong được về với vợ, có hôm buổi trưa, vì nhớ quá, không chịu nổi, tôi hẹn vợ vào nhà nghỉ để “tâm sự”.
Vậy mà những năm sau đó, xảm xúc và hứng thú tôi dành cho người phụ nữ tưởng chừng như yêu thương mãi mãi ấy đã phai nhạt dần. Ban đầu, tôi cứ đổi thừa cho công việc bận rộn, cho cuộc sống nhiều áp lực, rồi con cái nheo khóc khiến cho chúng tôi không có thời gian gần gũi, hâm nóng tình cảm.
Chúng tôi vẫn quan hệ với nhau, nhưng hứng thú, xảm xúc đã nhạt dần. Tôi thừa nhận, nhiều lần cả tôi và vợ đã gần gũi cho hết trách nhiệm với nhau, chứ không phải vì cảm xúc hay nhu cầu mình cần phải có.
Và sau 11 năm, tôi cay đắng nhận ra rằng, mình đã không còn một chút cảm xúc nào khi nằm bên cạnh vợ nữa, cũng chẳng còn ham muốn, hứng thú gần gũi với cô ấy. Vợ cũng vậy, cũng chỉ qua loa cho xong trách nhiệm với chồng mình, vì có lẽ, cô ấy cũng giống như tôi.
Tôi vẫn yêu vợ lắm, vẫn chưa có người phụ nữ nào có thể thay thế được cô ấy trong trái tim tôi. Tất nhiên, vài lần tôi đi quá giới hạn với ai đó, nhưng chỉ là “bóc bánh trả tiền” chứ chẳng phải tình yêu. Nhưng ít ra, ở bên họ tôi còn có cảm xúc, có hứng thú, còn với vợ thù mọi thứ đã không còn!
Kể sao cho hết ân tình của cha
Trong cuộc đời của mỗi người sẽ luôn có ký ức về những người thân yêu. Tôi cũng vậy, cả một tuổi thơ gắn liền với cha mẹ nhưng người cho tôi nhiều kỉ niệm nhất đó chính là CHA.
Cám ơn cha đã nuôi dạy con nên người, cám ơn cha đã yêu thương con như một đứa trẻ
Cha xuất thân là nông dân nghèo. Từ nhỏ "bán mặt cho đất bán lưng cho trời", khi lớn lên cha theo nghề thợ hồ mỗi ngày chỉ được hai chục ngàn đồng. Khi cha lập gia đình, lần lượt các anh chị ra đời, rồi cuộc hôn nhân của cha tan vỡ. Khoảng một thời gian sau, cha gặp mẹ và sau đó là có sự hiện diện của con.
Từ nhỏ con đã yêu thương cha hơn mẹ. Cha luôn chăm chút cho con từng miếng ăn, giấc ngủ. Khi con ngủ quên ở ghế sofa cha là người bế con vào phòng. Khi đi làm về cha luôn hỏi mẹ "Út Di đâu". Con nhớ có một lần, con bị bệnh mà nhà lúc đó chưa có điều kiện mua xe máy, hai cha con phải đi bộ tầm 1,5km đi đến nơi bác sĩ tiêm thuốc. Tiêm xong con đi không được, cha cõng con đi về nhà mà đường về nhà phải đi ngang nghĩa địa, đường vừa tối vừa lạnh. Đi được đoạn là cha không cõng con được nữa, lúc đó bất giác con gái của cha nhận ra mình đã lớn rồi, còn cha thì ngày một già đi.
Cha một đời gian khổ nhưng hễ con muốn gì cha đều cho - từ miếng ngon đến những món đồ con thích. Cha con là vậy đó, luôn mong con có cuộc sống đầy đủ dù cha cực chút cũng không sao.
Những năm con đi học xa, cứ mỗi tuần cha đều gọi hỏi "tuần này có về không con?". Có tuần con phải học bù cha lại gọi điện hỏi "tuần này con không về à?". Đến những dịp sinh nhật cha đều hỏi "thích gì cha cho tiền mua?". Những ngày Tết thì lại rủ "Út Di đi chợ bông chơi nè".
Cho đến tận bây giờ, con qua chùa ở cha đều gọi thối thúc về "khi nào con về? Cơm chùa ngon lắm sao ở đó hoài vậy?". Xa một chút là nhớ, đi đâu về là hỏi. Tình thương của cha dành cho con là vậy đó, mộc mạc đơn sơ, luôn âm thầm và bình dị.
Hiện tại sức khỏe của cha ngày một yếu, cha không còn khỏe mạnh như thời trai trẻ nhưng con luôn hy vọng cha có đầy đủ sức khỏe để sống cùng con. Bởi con rất sợ, sợ một ngày không còn cha bên con, sợ vòng tay cha mãi xa con một đời. Cuộc đời này con chỉ có mình cha, nên cha cố gắng giữ gìn sức khỏe để con được trả hiếu cho cha. Con chưa làm tròn bổn phận người con, chưa cho cha một cuộc sống an nhàn và cố gắng đồng hành cũng con vài chục năm nữa cha nhé!
Và qua đây con cũng muốn gửi lời cám ơn cha. Cám ơn cha đã nuôi dạy con nên người, cám ơn cha đã yêu thương con như một đứa trẻ, lúc nào cũng bảo bọc và thương yêu. Cám ơn cha cho con cuộc sống bình yên và cám ơn cha luôn đồng hành cùng con như một người tri kỷ. Con yêu cha.
Đàn ông ích kỷ, làm khổ vợ con triền miên đều có chung 4 đặc điểm này Kiểu đàn ông ích kỷ chính là lúc nào đổ hết trách nhiệm lên người khác mà không chịu trách nhiệm của mình. Nếu cưới phải kiểu đàn ông này thì phụ nữ chắc chắn khổ. 1. Không bao giờ ghi nhận những đóng góp của người khác Trong hôn nhân, có nhiều người sẵn sàng từ bỏ đi sự nghiệp để làm...