Không có tiền cho con ăn học, chị dâu cầu cứu bố mẹ chồng
Khi có tiền chị dâu chi tiêu theo sở thích của gia đình, đến lúc không có tiền cho con đi học lại xin tiền bố mẹ chồng. Tôi không hiểu chị dâu nghĩ gì nữa?
Hôm chủ nhật vừa rồi, mẹ chồng qua nhà tôi buôn chuyện. Nhà có 3 con dâu nhưng có lẽ tôi là người hợp với mẹ nhất nên có chuyện gì bà cũng qua kể. Tuần này nhìn thấy vẻ mặt mẹ không được vui lắm, tôi gặng hỏi mãi bà mới chịu nói sự thật.
Mẹ bảo mấy hôm trước chị Mỳ (là dâu cả) qua than thở chuyện học đại học của đứa con lớn tốn kém. Thu nhập của anh chị mỗi tháng có 20 triệu, thế mà chị phải gửi cho con trai mất một nửa, số tiền còn lại không đủ chi tiêu sinh hoạt cho 4 người.
Anh chị muốn cho con bảo lưu kết quả để đi làm, sau này kiếm nhiều tiền rồi tiếp tục việc học cũng chưa muộn. Bố chồng không đồng ý với phương án của anh chị và ủng hộ cháu tiếp tục việc học. Ông bảo nhiều gia đình nghèo khó mà vẫn cố gắng nuôi con ăn học đại học, còn vợ chồng chị Mỳ có công việc ổn định, kinh tế khá mà con phải bỏ học vì không có tiền thì người ngoài họ cười cho.
Chị Mỳ phàn nàn chuyện con trai mới gọi điện về xin 20 triệu đóng tiền học mà chị chưa biết xoay xở thế nào. Mẹ hỏi tiền tiết kiệm trong những năm qua của chị đâu, lấy ra mà đầu tư cho con ăn học. Chị bảo làm ra được đồng nào chi tiêu hết đồng đó, làm gì có tiền mà tích trữ. Cuối cùng chị cầu xin bố mẹ giúp đỡ cháu học xong đại học, sau này cháu thành tài sẽ báo đáp ông bà.
Mấy hôm nay bố mẹ chồng đang đau đầu, không biết phải giải quyết chuyện này thế nào. Mẹ chồng ấm ức kể tội của chị dâu. Trong 3 người con dâu, mẹ thấy chị Mỳ là chi tiêu hoang phí nhất. Mỗi lần đi chợ chị toàn chọn đồ ngon đắt nhất để mua, quần áo giầy dép thì hết tủ này đến tủ khác. Mẹ từng phàn nàn chuyện chị không biết tiết kiệm, thế là chị giận bà nguyên 1 năm.
Nhiều năm nay bố mẹ sống tiết kiệm, không dám ăn ngon, quần áo rách vẫn phải dùng, bị bệnh mà không dám mua thuốc tốt để uống. Thế mà bố chồng định cho chị Mỳ 5 cây vàng để nuôi con ăn học và ông nói chỉ đầu tư cho mỗi cháu đích tôn, còn những cháu khác không có. Mẹ bực lắm nhưng không thể cản được bố nên chỉ biết tâm sự với tôi để giải tỏa ấm ức trong lòng.
Video đang HOT
Bố chồng tôi rất thương cháu đích tôn và ông đã quyết gì thì không ai thay đổi được. Tôi rất muốn giúp mẹ chồng nhưng không biết nói sao để bố thay đổi quyết định nữa?
Biết tôi không thể sinh con, nhà chồng họp gia đình đưa ra đề nghị bất ngờ
Vài ngày trước, bố mẹ chồng gọi chúng tôi sang nhà. Sau bữa ăn, mẹ thông báo chị dâu có thai và đưa ra cho tôi một đề nghị hết sức bất ngờ.
Tôi năm nay 31 tuổi, chồng tôi vừa tròn 32. Có lẽ tôi là cô gái may mắn vì sau khi cưới, được chồng và cả gia đình yêu thương. Nói về chồng, tôi chẳng có điểm gì để chê. Còn bố mẹ và anh chị chồng luôn đối đãi với tôi như con em của họ.
Thế nhưng, tôi lại không thể đáp lại tình yêu thương của mọi người một cách trọn vẹn, nhất là chồng tôi. Sau 4 năm kết hôn, chúng tôi vẫn chưa có con.
Năm đầu tiên, hai vợ chồng "kế hoạch" bằng thuốc tránh thai để tôi hoàn thành xong chương trình học cao học. Năm thứ hai, cả hai sẵn sàng có con nhưng chờ đợi mãi không có thai. Tôi đinh ninh rằng, đó là do tác dụng phụ của thuốc tránh thai nên yên tâm chờ đợi.
Rồi 3 năm, 4 năm trôi qua, hai vợ chồng mòn mỏi trông chờ tin vui nhưng chẳng thấy. Mẹ chồng tôi nói, con cái đến với mình khi đủ duyên, hãy cứ thuận theo tự nhiên, không cần căng thẳng.
Hai vợ chồng đưa nhau đi khám. Bác sĩ kết luận, tôi bị dị dạng tử cung, việc có thể mang thai là rất khó. Kết quả này khiến tôi tuyệt vọng như rơi xuống vực thẳm. Tôi luôn muốn làm mẹ và cảm nhận được cả nỗi khát khao đó của chồng tôi.
Tôi thực sự bối rối sau khi nghe đề nghị của mẹ chồng (Ảnh minh họa: Getty).
Trái ngược với vẻ đau khổ của tôi, chồng và bố mẹ chồng lại đón nhận tin này rất bình tĩnh. Chồng động viên tôi rằng sẽ tìm bác sĩ giỏi tham vấn xem có thể can thiệp được không.
Trường hợp tệ nhất là không thể có con cũng không sao cả. Anh khẳng định lấy tôi vì yêu và muốn chung sống với tôi, không phải để tôi nhất định phải sinh con cho anh.
Bố mẹ chồng cũng an ủi, động viên tôi rất nhiều, tuyệt nhiên không một lời kêu ca, than thở hay tỏ ra buồn bã, thất vọng.
Chính tình yêu thương của gia đình chồng càng khiến tôi cảm thấy mình là nàng dâu, người vợ vô dụng. Tôi cứ loay hoay trong nỗi buồn đau của mình và từng nghĩ đến việc ly hôn để chồng tôi có một gia đình hoàn hảo hơn trong tương lai.
Vài ngày trước, bố mẹ chồng gọi vợ chồng tôi sang nhà ăn tối. Bữa ăn có cả vợ chồng anh trai. Trong bữa ăn, chị dâu thông báo vừa mang thai do "vỡ kế hoạch". Tôi chúc mừng anh chị, thấy nỗi buồn trong lòng mình như nhiều hơn.
Vợ chồng anh trai có 3 con đều đang học tiểu học. Điều kiện kinh tế không mấy khá giả nên anh chị không muốn sinh thêm. Anh chị tính nhân khi cái thai còn nhỏ sẽ bỏ đi. Nhưng việc này đã bị mẹ chồng tôi phản đối gay gắt.
Mẹ chồng tôi nói, con cái là duyên, đủ duyên mới gặp, phá bỏ sẽ mang tội lớn. Nếu anh chị thấy mình không đủ điều kiện nuôi dưỡng tốt thì cứ sinh ra để người khác nuôi.
Mẹ chồng nhìn tôi, giọng dịu dàng: "Mẹ biết con rất buồn, nhưng có những điều chúng ta không có quyền được lựa chọn, kể cả việc làm mẹ. Nếu con đồng ý, hãy nhận nuôi cháu thay vì nuôi một đứa con khác. Dù sao đi nữa, đó cũng là máu mủ nhà mình. Chỉ cần con yêu thương đứa trẻ, đó sẽ là con của con".
Tôi thật sự bất ngờ trước đề nghị của mẹ chồng. Càng bất ngờ hơn khi cả nhà đã bàn trước chuyện này, trong đó có cả chồng tôi. Mẹ chồng nói, đó là chủ ý của mẹ, còn quyết định là do tôi.
Lúc đó, tôi vừa bất ngờ, vừa bối rối nên không biết nói gì, chỉ có thể bảo rằng tôi cần một chút thời gian để suy nghĩ.
Về nhà, chồng tôi nói, nếu tôi thực sự muốn có một đứa con, chúng tôi có thể nhận nuôi cháu. Đó sẽ là bí mật của cả gia đình, coi như anh chị cho chúng tôi một đứa con. Nếu tôi không đồng ý thì cũng không sao.
Tôi đã nghĩ rất nhiều về chuyện này và hiểu rằng mọi người đều có ý tốt. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Tôi có thể chăm sóc, nuôi dưỡng con của anh chồng và coi đó như con mình. Nhưng còn anh chị thì sao?
Có cha mẹ nào lại nỡ xa con? Có thể bây giờ, anh chị coi đó là việc dễ dàng. Nhưng khi sinh con ra, hàng ngày đối diện với con mình, nhìn con mình lớn lên mỗi ngày và gọi người khác là mẹ, là cha liệu có cam tâm hay không?
Tôi có nên đồng ý với đề nghị của gia đình chồng?
Đã chia tay nhưng vẫn "buôn" chuyện nói xấu nhà chồng cũ Tôi có bà chị dâu cũ, dù đã chia tay anh tôi lâu rồi nhưng vẫn khiến cả nhà tôi nhiều phen náo loạn. Lần đầu anh trai tôi dắt chị về ra mắt, tôi đã nghĩ thầm: "Chị này cứ điêu điêu kiểu gì. Nhìn chị í cười, nhiều lúc nổi hết cả da gà". Vì anh tôi đã gần 40 tuổi...