Không có hoàng tử, công chúa vẫn là công chúa!
Chỉ cần nàng công chúa tự ý thức được vẻ đẹp của mình, vương miện sẽ không bao giờ rơi.
Vào một ngày nào đó, bạn tìm thấy tình yêu của đời mình. Chúng ta sẽ không biết rõ ngày này diễn ra trong quá khứ, hiện tại hay tương lai, bởi tình yêu không phải là chuyện có thể đặt đồng hồ báo thức. Nhưng chúng ta đều sẽ mặc định rằng: tình yêu luôn đẹp!
Và trước tiên, chúc mừng bạn vì đã tìm thấy ai đó đồng hành. Mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ như cuộc hành trình của bất cứ cặp đôi nào yêu nhau trên thế giới này. Chúng ta tìm thấy nhau, hẹn hò, ở cạnh bên, vui buồn cùng chia sẻ… Và chúng ta đã có lúc tin rằng sẽ “yêu nhau đến c.hết”. Thứ tình yêu đó có thể bạn đã từng trải nghiệm, hoặc là bạn đang mong chờ. Nhưng ở đây, khoan bàn về tình yêu, hãy bàn về người mà bạn đã yêu hoặc là sẽ yêu…
Tôi có một nhóm bạn gái chơi cùng nhau, chúng tôi có thể kể với nhau rất nhiều chuyện. Và đương nhiên trong số đó không thể thiếu những ngày sẻ chia chuyện tình cảm cá nhân tới quên trời quên đất. Con gái mà, nhu cầu chia sẻ tâm tư tình cảm là rất cao!
Và trong nhóm bạn của tôi, cô nào cũng đang yêu, thật tuyệt vời quá nhỉ? Cảm giác như chỉ cần có tình yêu thôi, cuộc đời mỗi cô gái đều trở nên sống động đến lạ kỳ. Các cô gái của chúng ta trở nên xúng xính xinh đẹp hơn, e ấp dịu dàng hơn, và cả can đảm lẫn mạnh mẽ hơn nữa.
Nhưng bên cạnh đó vẫn có một sự thật đáng buồn là, không phải mối tình nào cũng đi đến một cái kết tốt đẹp. Bởi một ngày nào đó, khi tình yêu rời đi mất, chúng ta – những cô gái đang xinh đẹp và rạng rỡ chợt hụt hẫng buồn nhiều. Và cũng vào thời điểm lúc bấy giờ, cái cách chúng ta tự đối xử với mình mới thảm hại làm sao.
Video đang HOT
Cô bạn tôi chia tay người yêu trong vòng một nốt nhạc, chỉ vì anh ấy hẹn đón cô ấy đi chơi Noel vào lúc 9 giờ tối, nhưng lại để cô ấy chờ thêm khoảng hai tiếng đồng hồ nữa mà không đưa ra được lý do chính đáng nào. Nghĩa là, 11 giờ đêm mới bắt đầu hỏi: “Em ơi đi chơi nhé!”. Sau khi chia tay vì quả cao su giờ dai dẳng ấy, cô bạn tôi vẫn tươi rói. Chúng tôi hỏi tại sao không thấy cô ấy khóc lóc hay vật vã thở than? Cô ấy lại cười nhẹ bẫng: “Người không trân trọng mình, không việc gì phải tiếc nuối.”
Trong khi đó, một cô bạn khác của tôi lại đang héo úa rầu rĩ chỉ vì bị bạn trai giận hờn với một lý do nhỏ như con kiến nào đó. Cô ấy vẫn ngày ngày làm cơm trưa mang sang văn phòng cho cậu bạn trai, vẫn dạ vâng ngoan như… cún. Và đương nhiên, cô ấy không được trân trọng hay nâng niu dù chỉ là một cái móng tay.
Có lẽ vào cái thời điểm chúng ta đem tim mình yêu một ai đó, là chúng ta đã xác định giao phó cho người đó mặc sức làm tổn thương tim mình. Vui cũng vì người đó mà vui. Buồn cũng vì người đó mà buồn… Nhưng chính vì thế nên chúng ta mới trở nên thảm hại trong tình yêu, vô cùng!
Có thể bạn thừa biết, nhưng bạn vẫn ngây ngô không tin, hoặc là bạn bị tình yêu làm cho quên đi. Rằng cái gì càng khó có được, người ta càng trân trọng. Và một khi đã là con gái, nhất định phải giữ “giá” cho mình.
Đừng bao giờ cho rằng chỉ có người đó mới chịu đựng được tính khí của mình, mới nhìn ra vẻ đẹp của mình và cũng chỉ có người đó mới mở lòng yêu thương mình. Chính vì suy nghĩ như thế nên bạn đã tự hạ thấp giá trị của mình trong mắt người khác. Đã là con gái, tuyệt đối không thể quên một vài quy tắc để dặn mình.
Thứ nhất, cái gì cầm lên được thì sẽ đặt xuống được, tình cảm cũng không phải là ngoại lệ.
Thứ hai, yêu ai đó thì tuyệt đối chân thành, nhưng không đồng nghĩa với việc để người ta chà đạp tình cảm một cách ngang nhiên.
Và cuối cùng, bất cứ lúc nào, dù đã có người đồng hành bên cạnh hay chưa, cũng không thể buông bỏ vương miện công chúa lấp lánh ở trên đầu.
Sinh ra là con gái, hãy sống an nhiên vui vẻ và kiêu sa như một nàng công chúa. Bão táp ngoài kia dù có xô đẩy nhường nào, chỉ cần nàng công chúa tự ý thức được vẻ đẹp của mình, vương miện sẽ không bao giờ rơi. Và chính thế, cho dù không có hoàng tử ở trên đời, cũng chẳng là vấn đề gì to tát cả. Không có hoàng tử, nàng công chúa vẫn cứ là công chúa!
Theo Phununews
Người yêu của người yêu cũ mất, mà sao lòng tôi lại đau đớn đến vậy
Mỗi lời em nói như những nhát dao, đ.âm thật sâu, thật sâu vào lồng ngực tôi. Tôi vẫn cố gắng nói chuyện với em như một người bạn nhưng không thở được.
Tôi 25 t.uổi, từng yêu một người con gái hơn bốn t.uổi. Tình cảm tôi chưa bao giờ là nông nổi, cân nhắc rất kỹ trước khi đặt mối quan hệ với em vì từng chịu một cú sốc rất lớn khi chia tay tình đầu và bị trầm cảm hơn 2 năm. Em không đẹp, tôi yêu em đơn giản vì em gánh vác cả gia đình, làm việc không ngừng nghỉ để nuôi cha mẹ và 3 đứa em.
Em làm kế toán cho một doanh nghiệp nhỏ. Mối quan hệ của chúng tôi chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn vì gia đình 2 bên vốn rất truyền thống, chuyện hôn nhân dường như là không thể nào, nhưng với những gì đã trải qua và tình cảm tôi dành cho em đủ lớn, tôi nghĩ sẽ vượt qua tất cả. Có những ngày tháng cùng khổ mới hiểu hết nhau. Hàng tháng tôi vẫn cho em gần phân nửa thu nhập của mình để em lo cho người mẹ hay bệnh và t.iền học phí của mấy đứa em, ban đầu em không nhận nhưng do tôi nói khá nhiều nên em đồng ý.
Ảnh minh họa.
Công việc của tôi rất áp lực, thu nhập cũng bị ảnh hưởng rất nhiều bởi chỉ tiêu, có những tháng tôi chỉ còn khoảng 50% thu nhập bình thường nhưng vẫn hỗ trợ em, không thay đổi, chắc em cũng không biết chuyện đó. Những ngày tháng khó khăn đó vậy mà lại thật hạnh phúc, nếu chọn lại, tôi vẫn muốn như vậy.
Tôi rất hay bị mất ngủ, chỉ cần giật mình là sẽ thức cả đêm nên thường tắt điện thoại khi ngủ, đó là trước khi yêu em. Sau này, tôi biết em cũng hay bị mất ngủ nửa đêm, nhưng nếu gọi nói chuyện thì một chút thôi em sẽ ngủ quên nên tôi vẫn thường bảo em như vậy, chuyện tôi hay giật mình có lẽ em cũng không biết. Đến sau này khi đã chia tay tôi vẫn để điện thoại như vậy, sợ nếu lỡ em bị giật mình mà không gọi được cho tôi, em sẽ rất sợ.
Chúng tôi yêu xa, sau hơn một năm, tình cảm em dường như cũng nhạt, tôi cảm nhận rất rõ sự hiện diện của người thứ 3, vì tôi sống nội tâm từ nhỏ, cảm nhận mọi thứ bằng trái tim mình. Rồi chuyện đến sẽ đến, tôi sợ em khó xử nên bảo rằng tôi hết cảm giác rồi, đã yêu người mới và đề nghị chia tay. Em đồng ý. Đến tận bây giờ tôi vẫn hay bị cảm giác khó thở hay nhói lên mỗi khi bất chợt thấy đâu đó biển số xe 66 hay những nhành lan hồ điệp, vì những thứ đó đều có liên quan đến em, do vậy tôi rất sợ, thường đi làm đến 12 - 13 tiếng/ngày, tối về nếu không phải đi tiếp khách thì sẽ ngủ, không làm gì khác.
Tôi không thể để có nhiều thời gian trống vì nếu nghĩ lung tung tôi sẽ rất mệt mỏi và stress nặng. Tôi cũng không có món quà nào của em tặng nên không có gì phải trốn tránh căn phòng của mình. Hôm qua tôi biết được tin người yêu mới của em bị tai nạn giao thông và mất, em bị sốc rất nặng nên đã bỏ đi. Tôi lại thấy nhói lên khi gọi cho em, từng hồi chuông dài, em nghe máy và khóc, bảo rằng em ổn, rồi tắt máy. Tôi thấy choáng cả đêm, hôm sau phải nghỉ phép vì không thể nào đi làm nổi, cảm giác nặng nề vô cùng.
Hôm nay em đã về, gọi cho tôi, nói rất nhiều về người đó, bao nhiêu chuyện người đó làm cho em, lo cho em như thế nào, rồi em sẽ không thể nào tìm được người yêu em như vậy, em muốn c.hết theo người đó để gặp lại họ. Mỗi lời em nói như những nhát dao, đ.âm thật sâu, thật sâu vào lồng ngực tôi. Tôi vẫn cố gắng nói chuyện với em như một người bạn nhưng không thở được. Tôi phải làm gì để thoát ra khỏi cảm giác này đây?
Theo Phununews
Chưa muốn cưới, em cũng không thể tự quyết việc phá thai khi tôi chưa đồng ý Đ.ứa b.é là kết tinh tình yêu của chúng tôi, chẳng hiểu vì lý do gì em lại làm như vậy. Tôi sinh ra và lớn lên ở một thị trấn nhỏ, gia đình chúng tôi đều lo cho hai đứa ăn học đàng hoàng, có nghề nghiệp ổn định. Giờ tôi đã đi làm, thu nhập tốt, có tương lai trong một...