Không có bầu trước thì dẹp cưới xin
Chúng tôi quyết định “thả” để có con nhưng 6 tháng qua vẫn vô vọng….
ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau hơn 1 năm, tuy thời gian chưa phải là dài, nhưng cũng đủ để hiểu nhau và có thể nói anh là người tôi yêu nhiều nhất, đồng thời rất thích hợp để lấy làm chồng.
Chúng tôi cũng rất muốn cưới nhau nhưng bố mẹ anh bóng gió xa gần “chừng nào có bầu mới tổ chức cưới”. Lý do họ đưa ra là: thời đại bây giờ vô sinh nhiều quá, mà tôi sức khỏe lại ốm yếu. Lỡ lấy nhau về mà không có con, khi đó tất cả mọi người đều khổ. Anh lại là con trai duy nhất của gia đình, là cháu đích tôn của dòng họ nên không thể không suy tính thiệt hơn.
Quyết định “thả” để có con, vậy mà 1 tháng, 3 tháng, 6 tháng vẫn bặt vô âm tính làm chúng tôi hết sức lo lắng. Tôi chưa có gia đình, nên cũng ngại đi khám nhưng tháng nào em cũng đi chùa cầu khấn nhưng cũng chẳng có kết quả gì.
Video đang HOT
Trong một lần đi khám gần đây cùng với bạn, khi siêu âm bác sĩ nói tôi bị nang buồng trứng. Im lặng chịu đựng, tôi cảm thấy mọi thứ như sụp đổ nhưng mọi thứ không qua được mắt anh…
Tôi mong mỏi có bầu để được cưới
Anh là con trai độc nhất trong nhà, lại là cháu đích tôn của dòng họ nên tôi hiểu rõ áp lực anh đang phải chịu đựng. Nhiều lần tôi khóc đòi chia tay, anh chỉ ôm chặt và nói: “Dù có thế nào anh cũng vẫn yêu em, vẫn lo cho em cả đời…”
Tôi thấy mình may mắn và hạn phúc khi có anh – một người yêu và hết lòng vì tôi nhưng nỗi phiền muộn trong tôi thì chẳng thể nguôi được. Anh càng yêu, càng chiều chuộng thì tôi lại càng cảm thấy mình là người có lỗi và quá ích kỷ.
Rồi sau này, nhỡ như tôi không thể có con thì sẽ ra sao? Nếu sau này cưới nhau rồi có sống hạnh phúc hay không, khi anh còn trách nhiệm nối dõi với gia đình, dòng họ. Chia tay anh thì tôi không biết sẽ sống tiếp như thế nào, nhưng nếu kéo dài tôi nghĩ mình quá tàn nhẫn,…
Theo VNE
Bất lực nhìn vợ vô nhà nghỉ với bồ
Vì ngay chính vợ mình, tôi cũng không bảo được thì còn sao dám nhận những lời khen ngợi từ người khác. Người ta chê tôi còn tốt, chứ họ chửi thì tôi nhục lắm...
Ngày đó tôi lấy vợ, vợ tôi là người con gái tuyệt vời. Ai cũng bảo tôi giỏi vì tán được em. Người như em, xinh xắn, dễ chịu, ăn nói giỏi, công việc ổn định thật chẳng thiếu gì người yêu. Nhưng nhờ sự kiên trì của tôi, tôi đã chinh phục được trái tim người đẹp. Chúng tôi trở thành một cặp đôi mà ai ai cũng phải trầm trồ.
Tôi yêu cái tính nết của em, yêu sự tự nhiên, vui vẻ và hài hòa của cô gái ấy. Tìm hiểu và đem lòng yêu thương nhau hơn 1 năm thì chúng tôi tính chuyện cưới xin khi mọi thứ đã ổn định. Công việc cũng tốt nên chúng tôi đã tiến tới hôn nhân nhanh chóng để hi vọng sinh một đứa con.
Vợ chồng tôi có những ngày tháng đầu hôn nhân thật sự hạnh phúc. Chưa bao giờ thấy em càu nhàu về điều gì cả. Bản thân em cũng rất thoải mái với họ hàng nhà nội, tôi cảm thấy hài lòng. Em giỏi giao tiếp tới nỗi, cả nhà tôi, ai cũng khen ngợi em. Họ hàng tới chơi cũng khen em hết lời. Dù họ không khen trước mặt, nhưng sau đó, họ có nói tôi có phúc nên lấy được người vợ tốt.
Ảnh minh họa
Công việc của em thuận lợi. Em có nói với tôi rằng, có ông sếp cơ quan thấy em xinh đẹp, có năng lực nên đã chủ động đề nghị tạo điều kiện cho em. Em cũng bảo tôi đừng nghi ngờ gì cả, vì em biết, đàn bà đẹp mà muốn thăng tiến, dễ bị đàn ông lợi dụng. Em đã nói với tôi trước để tránh bị hiểu lầm. Tuy nhiên, vì sự đố kị và ghen tuông, tôi vẫn cảm thấy bất an vô cùng.
Lúc nào tôi cũng lo lắng, sợ hãi, liệu vợ mình có cặp kè với người đàn ông nào đó để tiến thân không. Vì càng ngày, em càng ăn diện hơn. Tiền em cũng mang về khá nhiều, cảm giác rất viên mãn. Em hay kể cho tôi công việc công ty, nào là gặp người này, chị kia, anh này... toàn là người có máu mặt, làm ăn tốt.
Em mua cho gia đình tôi biết bao nhiêu là đồ đạc xịn. Ngôi nhà cũ bây giờ em sửa, cất lên 2-3 tầng khiến cả nhà tôi hài lòng, bố mẹ thì ngợi khen em. Hàng xóm nhìn em tấm tắc bao nhiêu thì họ lại liếc mắt sang, nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lùng bấy nhiêu. Họ bảo tôi số tốt, lấy được người vợ giỏi chỉ ở nhà cũng sống sung sướng. Nhưng tôi vẫn đi làm, vẫn kiếm tiền, chỉ là tiền tôi không bằng em mà thôi.
Giờ tôi cảm thấy bị xúc phạm khi càng ngày em càng có ý xa lánh tôi. Em góp ý tôi đủ chuyện, nào là ăn mặc, nào là chuyện thay đổi phong cách đi đứng. Em bảo nhìn tôi thiếu lịch sự, không có tác phong. Nghe em nói, tôi bực lắm. Hóa ra giờ tôi phải thể hiện là người phong độ khi đi bên cạnh em, không thì em sẽ xấu hổ vì có người chồng như tôi sao?
Hôm nay, tôi lại làm một gã chồng khờ nhưng tôi lần theo dấu vết của em khi em nói đi công tác 2 ngày. Và tôi phát hiện, em đi cùng với người đàn ông khác, hai người họ tình tứ như vợ chồng. Tôi cảm thấy tim mình bị bóp nghẹt. Em đã lừa dối tôi, đã biến tôi thành gã chồng ngu ngốc vì những lời thú nhận và lời hứa không có gì từ phía em. Tôi tin em nhưng sự nghi ngờ cũng không phải là thừa. Tôi đã làm em trở thành người phụ nữ khinh rẻ chồng.
Có phải tôi quá kém hay tại em quá kênh kiệu, quá tự tin, cho rằng mình tự quyết cái gia đình này? Hay là tại em nghĩ tôi vô dụng? Bây giờ, nhìn em đi với người ta mà tôi không dám làm gì. Tôi sợ, nếu như tôi làm lớn chuyện, cái gia đình này sẽ tan nát và bố mẹ tôi sẽ thất vọng, sốc nặng về con dâu của mình. Gia đình tôi đang rất quý trọng em. Hàng xóm liệu có tin em như vậy không hay họ bảo tôi đã hèn còn sinh sự? Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Áp lực cưới xin vì là người đồng tính Giờ tôi lo nhất là mẹ, người luôn đặt quá nhiều hy vọng vào đứa con này nhưng tôi lại là người bất hạnh. Tôi phải làm sao cho mẹ tin không có đàn ông tôi vẫn sống tốt? Tôi 24 tuổi, tốt nghiệp ra trường đi làm gần 3 năm, may mắn vì có ngoại hình xinh xắn, khuôn mặt khả ái...