Không cam lòng khi kẻ từng bội bạc mình hạnh phúc
Tôi không cầu nguyện anh và vợ bất hạnh nhưng không thể bình thản khi nghĩ tới anh, vẫn thấy hận.
Tôi quen anh khi còn học cấp 3, còn anh lúc đó đã vào đại học, anh hơn tôi 3 tuổi.
Thời gian đầu chúng tôi thường xuyên trò chuyện, tâm sự (chủ yếu là chuyện gia đình, tình cảm của anh, còn tôi chỉ nói linh tinh pha trò này kia).
Dần dần sau đó tôi nhận ra mình đã thích anh mất rồi nhưng chưa bao giờ nói ra điều đó, một phần vì ngại, một phần vì muốn tập trung học tập cho tốt trước đã.
Sau đó 1 năm rưỡi, tôi đang học giữa năm lớp 12, anh đã thổ lộ tình cảm với tôi và mong muốn tôi có thể trở thành bạn gái của anh.
Quả thật, khi ấy tôi rất vui vì biết người ta cũng thích mình nhưng đã nói với anh rằng dù bản thân có tình cảm nhưng xin anh hãy chờ đợi tới khi tôi vào đại học mới chấp nhận làm bạn gái anh được.
Tôi không muốn phân tâm, càng không muốn làm ba mẹ thất vọng, hơn nữa lúc đó tôi lại khá trẻ con, sợ rằng đó chỉ là những rung động nhất thời từ cả phía tôi và anh.
Đúng như dự định, gần 9 tháng sau, ngay ngày tôi nhập học đại học, anh đã hát cho tôi nghe và tỏ tình một lần nữa, từ đó chúng tôi chính thức trở thành một cặp.
Thương nhau, chờ đợi nhau một khoảng thời gian khá dài như thế nhưng khi chúng tôi bắt đầu thì mọi thứ không còn tươi đẹp nữa.
Anh luôn nói tôi là người thương yêu anh nhất, tốt với anh nhất, là người thông minh, tốt tính, sau này sẽ là một người vợ tốt, cả gia đình anh cũng thương yêu và chấp nhận tôi, đối xử với tôi nhiều khi còn tốt hơn với anh.
Tuy nhiên, anh cũng nói rằng tôi không xinh đẹp, lại rất nhút nhát trong giao tiếp với mọi người xung quanh nên không hòa nhập với bạn bè anh được.
Dù vậy, anh vẫn sẽ thương tôi. Tôi biết được những thiếu sót của bản thân nên cố gắng sửa chữa từng ngày nhưng dường như nhận ra anh đã thay đổi, không thể kiên nhẫn với tôi nữa.
Anh khắt khe với tôi hơn, mỗi lần không vừa ý là lại trừng mắt liếc khiến tôi chỉ biết cụp mắt buồn bã.
Tôi vẫn tin anh thương tôi nhất, anh như vậy là do tôi đã khiến anh không hài lòng về chuyện cứ im lặng mỗi khi gặp gỡ bạn bè anh.
Dần dần, tôi cũng tin mình như anh nói, mình không xinh, không nói chuyện hấp dẫn, chẳng có gì cả, bản thân tự ti về điều đó, có anh yêu tôi đó đã là may mắn rồi.
Một cô bé hồn nhiên, vô tư, thông minh ngày nào đã không còn ở tôi nữa. Tệ hơn tôi còn phát hiện anh nhắn tin đưa đẩy với những người con gái khác.
Tôi rất buồn, cũng rất giận nên làm căng với anh, nói chia tay anh lại năn nỉ, giải thích này kia, nói chỉ là bạn, chỉ đùa giỡn, tại sao tôi không tin mà cứ nghi ngờ anh.
Chuyện tình ấy cứ dây dưa suốt 7 năm trời, có những khi tôi hoàn toàn cắt đứt liên lạc với anh suốt cả nửa năm trời nhưng rồi bằng một cách nào đó anh lại tìm ra.
Anh níu kéo, xin lỗi, cầu xin, thậm chí khóc, sao tôi có thể chịu đựng được.
Rồi cái gì tới cũng tới, tôi có thai với anh trong thời gian quay lại mặn nồng, hy vọng anh có thể chịu trách nhiệm với đứa trẻ như những gì từng hứa.
Tuy nhiên, có lẽ tôi đã quá ảo tưởng, anh muốn tôi bỏ đứa trẻ vì chưa có đủ điều kiện lo cho nó.
Tôi biết không phải vậy, anh đi làm lương cũng khá so với mặt bằng chung, tôi cũng có nghề nghiệp ổn định, sao lại lo không nổi, chỉ là ngụy biện mà thôi.
Đó là lần cuối cùng tôi gặp lại anh, nói không còn một chút nào yêu anh nữa và muốn chia tay.
Video đang HOT
Tôi muốn tự mình lo cho đứa con nên cố gắng làm việc hơn, vì sống xa gia đình nên chuyện tôi có thai tạm thời cũng chưa nói với ai.
Ảnh minh họa
Do sức khỏe vốn yếu ớt, lại stress nên tôi không giữ được đứa bé.
Lúc đó, tôi rất mỏi mệt, cứ dập dìu trong những đêm nước mắt vì ân hận, có phải do mình đã dễ dãi quá, đối xử với bản thân không tốt, rồi ngay cả con mình cũng bị hại theo.
Đến nay đã gần 2 năm tôi mới có thể ổn định lại được trong cuộc sống phần nào.
Còn anh, gần đây tôi biết đã lập gia đình cùng cô gái làm chung công ty (tôi cũng có gặp qua một vài lần khi còn quen anh), họ cũng mới chào đón đứa con đầu tiên.
Họ khá là hạnh phúc, anh rất hào hứng khoe những tâm trạng yêu thương vợ con lên facebook.
Tôi vẫn luôn kìm lòng là không quan tâm nữa, rằng đó không phải chuyện của mình, rằng tôi đã quên anh, không còn yêu thì nên tĩnh tâm trước những chuyện liên quan đến anh, vậy mà không làm được.
Không kết bạn nhưng tôi biết facebook của anh, mật khẩu, tất cả tài khoản của anh trước giờ vẫn vậy. Lần đầu tiên tôi làm chuyện lén lút như vậy.
Tôi đọc tất cả những tin nhắn, status của anh từ quá khứ tới giờ. Tôi cho rằng mình đã quá ngu ngốc khi lại một lần nữa cắm con dao rất sâu vào lòng.
Cho đến giờ tôi mới biết những sự thật mà trước kia vẫn lầm tưởng.
Thì ra trong thời gian quen tôi, anh vẫn qua lại với rất nhiều những người con gái khác, từng làm bạn trai họ, lên giường với họ, anh khoe với bạn bè như là chiến tích.
Còn tôi thì chẳng được nhắc đến một câu, y như chưa từng tồn tại. Vợ anh bây giờ, họ vốn dĩ đã quen nhau trước khi chúng tôi chia tay.
Cô ấy cũng có bạn trai và anh chính là người xen ngang, anh nói rất rõ với những người bạn khác nhưng cũng xác định quen cô ấy không giống với những người trước đây, anh sẽ cưới.
Còn cô ấy, thời gian chúng tôi chia tay cũng có nghi gì đó chuyện tôi mang thai, rằng nếu như tôi mang thai con của anh thì cô ấy sẽ ra đi nhưng anh phủ nhận.
Biết được những chuyện đó, tôi cảm thấy mình đáng thương, hoang mang, thì ra trước nay, 7 năm thanh xuân tuổi trẻ, bao tin yêu, ngây thơ nhất dành cho anh, đến cuối cùng vẫn chỉ là nhân vật phụ.
Tôi cay đắng cho mình chứ cũng không có ý định gì với họ. Tôi thấy giờ họ đang rất hạnh phúc, có lẽ anh đã thay đổi sau khi gặp cô ấy.
Kết hôn xong thấy anh cũng chăm lo gia đình, không lăng nhăng chơi bời nữa, gửi mua đồ ngon cho vợ tẩm bổ, bạn rủ rê này kia cũng nghĩ tới vợ trước.
Đọc những dòng tin nhắn ấy, tôi tự hỏi trước giờ anh chưa từng đối xử với tôi như thế, con cô ấy là con anh, vậy con tôi thì sao, sao anh lại nỡ lòng nào như thế.
Người ta nói ‘Gieo gió gặt bão’, tôi đã hy vọng anh sẽ bị trời trừng phạt thích đáng, tôi chờ ngày đó nhưng giờ anh thay đổi làm người tốt rồi, vậy mọi lỗi lầm với tôi thì sao, coi như xóa bỏ hết sao?
Vậy có công bằng với tôi không? Tôi không cam lòng, hóa ra họ mới là người tốt, là nhân vật chính sao?
Tôi biết phải bỏ qua hết mọi thù hận, oán trách trong lòng thì mới sống thanh thản, hạnh phúc được nhưng khó quá, hiện tại tôi vẫn chưa làm được.
Tôi cũng chẳng biết mình đang nghĩ suy gì trong đầu. Tôi không cầu nguyện họ bất hạnh nhưng không thể bình thản khi nghĩ tới anh, vẫn thấy hận.
Cầu mong vài ba năm sau tôi có thể hoàn toàn toàn lãng quên được.
Theo Tinngan
Tâm sự rơi nước mắt của người mẹ đơn thân gây xúc động
Trong bức thư của mình, bạn nữ (xin được giấu tên) đã chia sẻ câu chuyện của mình, với mong muốn có thể động viên những người phụ nữ cùng cảnh ngộ.
Trong bức thư của mình, bạn nữ (xin được giấu tên) đã chia sẻ câu chuyện của mình, với mong muốn có thể động viên những người phụ nữ cùng cảnh ngộ có thể mạnh mẽ vượt qua những khó khăn trong cuộc sống với vai trò là một người mẹ đơn thân.
Dưới đây là toàn bộ bức thư được chia sẻ:
Xin kính chào Anh/ chị!
Em là cô gái 18 tuổi, và em là Mẹ Đơn Thân, con gái của em được 9 tháng tuổi, câu chuyện của em muốn gửi đến Anh/ chị, em xin các Anh/ chị giúp đỡ em để bài viết của em có thể động viên được các bà mẹ đơn thân có thể cố gắng là nghị lực hơn nữa, em cảm ơn!
Ngày ấy, tôi là một cô gái 17 tuổi, non nớt bước vào đời. Mẹ bệnh nặng không tiền chạy chữa. Mẹ bảo :
- Mẹ không biết sống được bao lâu, con lấy chồng đi có nơi nương tựa.
Vâng, tôi nghe lời mẹ. Sau 2 tháng quen nhau. Tôi và người đàn ông ấy lấy nhau.
Ngày 8/6/2014 , đám hỏi được tổ chức như dự định. 3 giờ chiều đám xong, 7 giờ tối ba tôi đột quỵ qua đời.
Vốn dĩ từ nhỏ không sống với ba, không được hưởng tình thương cha, ra đời bươn trải từ lúc 12 tuổi .
Từ đó, oan nghiệt bắt đầu. Vào làm dâu nhà đó, tôi làm việc từ sáng sớm 7h đến 9h tối, không nghỉ ngơi .
Bụng mang dạ chửa to tướng 8 tháng vẫn phải làm việc nhà, vẫn phải chạy bàn quán cafe .
Đến ngày đau bụng sanh, một mình tôi cầm giấy tờ đi lên bệnh viện hạ sanh công chúa, còn chồng thì nằm ngủ ở nhà .
Trong tháng ở cữ, tôi vẫn làm việc .
Dù vậy, gia đình họ vẫn không buông tha tôi. Chì chiết, đay nghiến tôi vì nhà tôi nghèo. Sỉ vả nặng nhẹ mẹ tôi .
Trong suốt quá trình mang thai, tôi bị chồng cũ đánh đập 13 lần, thậm chí những cái tát tay, bóp cổ, đánh ngoài đường, đánh từ ghế salon, tôi té trên ghế xuống. Nó mặc kệ tôi có ra sao, cứ đánh đập, thẳng tay hành hạ.
Ngày ấy, chính chồng cũ tôi nghi ngờ tôi và cô bạn thân tôi đồng tính với nhau. Tôi còn nhớ rất rõ cuộc đối thoại giữa hai mẹ con họ :
- Mẹ kêu con Như với mẹ nó biến ra khỏi nhà đi!
Vâng, chính anh ta, xài đồng tiền mồ hôi nước mắt tôi bán online để vung tiền cho gái, để đi chơi gái.
Rồi một ngày, tôi chịu không nổi, ôm con bỏ chạy. Âm thầm làm giấy khai sinh cho bé con, không có tên cha. Tôi và anh ta chưa đăng ký kết hôn, tôi hài lòng về điều đó.
Hôn nhân kết thúc sau 1 năm 6 tháng.
Hiện tại, tôi và con gái đang sống rất tốt. Chưa bao giờ tôi cảm thấy hài lòng đến thế. Tự tay có thể lo cho con gái và mẹ già sức yếu bại liệt.
Vâng! Tôi là thế. Mạnh mẽ, tự lập. Cái gì nên buông thì buông.
Ảnh minh họa
VÀI DÒNG TÂM SỰ DÀNH CHO CÁC MẸ ĐƠN THÂN :
Nếu bạn là một người mẹ đơn thân, tôi chỉ muốn gửi tới bạn một lời nhắn nhủ: Bạn không thể gục ngã, và bạn... xin hãy đừng gục ngã.
Khi người phụ nữ quyết định trở thành mẹ đơn thân, cuộc sống của họ không còn là sống cho bản thân mình nữa. Mỗi người phụ nữ đều có sự kiêu sa, tự tôn cá nhân và ham muốn được nâng niu chăm chút, được người đối diện mình cảm nhận một cách sâu sắc những gì mà bản thân họ tự thể hiện ra bên ngoài. Và bạn biết đấy, khi bạn quyết định hoặc vì một lý do nào đó bạn trở thành mẹ đơn thân, mọi điều đáng ra bạn được hưởng sẽ không còn nữa.
Xã hội vẫn chưa hiện đại lắm đâu; con người vẫn chưa bớt đi những suy nghĩ cổ hủ; vẫn có những sở thích thật là đau lòng như: gièm pha, chế giễu, nói xấu sau lưng, suy bụng ta ra bụng người; thậm chí là xấu hơn như đặt điều, chém gió thêm thắt đủ thứ đằng sau những câu chuyện về bạn mà họ nghe được; và bạn, dù bạn có vì lý do gì mà làm mẹ đơn thân, phần lớn thành phần của xã hội sẽ thấy từ bạn những điều mà họ cho là không hay ho gì mà bỏ qua những suy nghĩ, thành công và ưu điểm của bạn.
Làm mẹ đơn thân cũng có nghĩa là bạn không giữ được sự kiêu sa của bản thân mình trong mắt rất nhiều người khác giới. Có quá nhiều những kẻ hợm hĩnh thực sự chỉ muốn tìm của lạ dám đến và đặt vấn đề hoặc trao đổi với bạn. Bạn sẽ nghĩ ngợi và khóc ư? Khóc có được điều gì không hay chỉ làm bản thân mình mềm yếu hơn. Bạn nên khóc, nhưng đừng để con thấy, bạn chỉ nên khóc vì mình sẽ phải vuợt qua những điều đó và xổ toẹt vào mặt những tên đểu muốn lạm dụng bạn rằng: Nếu anh muốn yên thân thì tránh xa tôi ra...
Làm mẹ đơn thân cũng có nghĩa là bạn không còn nhận được sự nâng niu từ những người xung quanh nữa. Nếu bạn may mắn, bạn sẽ nhận được sự thông cảm của rất nhiều những người thân và bạn bè xung quanh bạn. Thế nhưng bạn sẽ phải mạnh mẽ hơn bình thường, làm việc nhiều hơn bình thường và cố gắng đừng cho rằng hoàn cảnh của mình không tốt nên nguời khác phải hiểu, thông cảm và giúp đỡ bạn. Họ có quyền từ chối giúp đỡ. Nếu họ từ chối nghĩa là bạn phải chống chọi bằng 200% sức lực của chính bản thân bạn. Và điều quan trọng là họ có quyền đó, bạn cũng không nên vì họ từ chối giúp đỡ mà đánh mất mối quan hệ giữa minh và những người xung quanh vì lý do này...
Có những lúc bất lực với mưu sinh, phí phát sinh quá lớn, không đủ sức để vật lộn với cuộc sống ngoài kia ...
Nhưng chỉ cần nhìn thấy con cười, nụ cười hạnh phúc thực sự để làm động lực vượt qua tất cả. Để tin rằng mình đúng vì mang cho con nụ cười đúng nghĩa chứ không phải chứng kiến sự lạnh lẽo của 1 đôi vợ chồng không hạnh phúc ...
Rồi những lúc cái bóng đèn hư, cái ống nước vỡ, cái quạt không chạy, vẫn là tay người mẹ đơn thân gánh vác sửa sang.
Mặc dù cũng có thể vì lý do này bạn cảm thấy cô độc trên đường đời và bạn nghĩ đến chuyện mình muốn gục ngã. Nhưng xin bạn hãy đừng...
Làm mẹ đơn thân là tự mình chấp nhận trách nhiệm thay thế, đảm nhiệm mọi vị trí của những người thân xung quanh bé.
"Mẹ ơi ba con đâu?" Đây có lẽ là điều mà bất cứ "single mom" nào cũng phải chuẩn bị tinh thần, để làm sao có câu trả lời cho con trẻ ít bị tổn thương nhất. "Single mom" có thể là tình trạng cả đời, cũng có thể là sự tạm thời, khi người phụ nữ ấy tìm thấy cho mình bến đỗ nhưng trái tim yêu một khi bị tổn thương thật khó hàn gắn lắm thay!
Cũng thật khó để có một lý do phù hợp với hoàn cảnh và thanh thản với lòng mình. Nhưng làm mẹ đơn thân không có nghĩa là bạn không thể nuôi dạy một đứa trẻ thành người tuyệt vời. Bạn hãy tin và cố gắng vì con... Hãy coi chữ gục ngã là một dạng thông tin để viết luyện chữ đẹp, đừng biến nó thành gánh nặng đeo trên vai chính mình.
Khi bạn làm mẹ đơn thân, đêm tối hơn và nước mắt sẽ tới thăm bạn thường xuyên hơn. Bạn sẽ cảm thấy mình nhỏ bé và mệt mỏi khi nghĩ tới những gì đang diễn ra xung quanh mình. Bạn cảm thấy cắn rứt lương tâm khi bạn không mang lại cho thiên thần bé nhỏ đang nằm cạnh bạn kia một cuộc sống đầy đủ và tốt đẹp hơn. Tấm lòng và bản năng làm mẹ trong bạn lúc đó mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Và chắc chắn, sau khi bạn mệt lả và thiếp đi trong cơn ngủ, sáng ngày hôm sau, bạn sẽ mạnh mẽ hơn để bước tiếp...
Hơn nữa, phụ nữ hiện đại không chấp nhận phụ thuộc về kinh tế, họ năng động và nghị lực, họ có thể làm được bất kỳ việc gì mà đàn ông làm, đạt một vị trí cao trong xã hội, hay tạo dựng một nền tảng kinh tế ổn định... Tất cả những yếu tố trên góp phần giúp chị em mạnh mẽ hơn trong quyết định trở thành một "single mom".
Tạm kết
Con đường đi của những người mẹ đơn thân không được phép có khái niệm gục ngã, không có những điều tiêu cực như sợ hãi, nhụt chí... Và những người mẹ đơn thân ơi, nếu bạn gục ngã thì thiên thần nhỏ của bạn sẽ ra sao, gia đình và những người xung quanh đang thương yêu bạn sẽ ra sao. Và cuối cùng... nếu bạn gục ngã, sự yếu đuối sẽ đưa bạn đi đến đâu??? Bạn hãy tự vẽ cho mình một câu trả lời để rồi lại bước tiếp trên con đường của mình nhé. Tôi chắc chắn một điều rằng, tình yêu bạn dành cho con sẽ là động lực khiến bạn không bao giờ có thể gục ngã được... Mẹ đơn thân - Con đường không thể và không được phép gục ngã!
Theo Phunutoday
Suốt 10 năm qua, đêm nào chồng cũng xin tôi cho mặc "váy" trước khi đi ngủ Bí mật theo dõi chồng trước khi đi ngủ, tôi thấy anh hì hục cởi chiếc quần của mình ra để lấy váy của tôi mặc. Và rồi tôi như chết lặng thấy chồng... Hôn nhân không tình yêu của vợ chồng tôi đến nay cũng được 10 năm rồi. Ngày trước bố mẹ ngượng ép bắt tôi lấy anh, vì bố tôi...