Không cái dại nào giống cái dại nào, lỡ miệng gọi vợ là ‘Osin’, tôi nhận ngay đơn ly hôn mà không có cơ hội giải thích
Tôi chỉ gọi vui vợ bằng từ “ Osin”, nào ngờ động chạm đến lòng tự trọng của cô ấy. Ngay buổi chiều hôm đó, vợ đưa đơn ly hôn yêu cầu tôi chấm dứt cuộc sống vợ chồng mà không cần tôi phải giải thích.
Vợ chồng tôi cưới nhau cũng đã hơn 6 năm, có với nhau được hai mặt con. Kinh tế gia đình cũng thuộc dạng khá giả, hai bên nội ngoại cũng chăm lo, vun vén cuộc sống. Nói chung cuộc sống vợ chồng tôi khá yên ổn, không phải lo nghĩ gì nhiều. Vợ tôi trước đây làm kế toán cho một công ty nội thất. Kể từ khi lấy chồng, sinh con, vợ tôi có nhiều dấu hiệu mệt mỏi, chán nản. Lo lắng cho vợ nên tôi khuyên cô ấy nghỉ việc để ở nhà chăm con, một mình tôi vẫn đủ sức để nuôi cả gia đình. Vợ tôi cũng đồng thuận, chứ không có bất cứ phản đối nào.
Chúng tôi thống nhất vợ sẽ ở nhà chăm con – Ảnh minh họa: Internet
Không biết có phải do ở nhà, không đi làm nên sinh ra tâm lý mặc cảm hay không, mà mỗi khi tôi nhắc đến chuyện chi tiêu, vợ tôi đều phản ứng khá gay gắt. Mặc dù tôi chỉ góp ý vợ giảm bớt món đồ này một chút, để mua món khác cần thiết hơn. Thế nhưng cô ấy nhiều lần “nổi khùng”, cho rằng tôi áp đặt vì tiền do tôi làm ra, khiến cô ấy tự ái. Những lần như vậy tôi chỉ biết thở dài, cố gắng nịnh nọt cho cô ấy nguôi lòng.
Vợ hay tự ái vì không làm ra tiền – Ảnh minh họa: Internet
Chuyện sẽ chẳng có gì cho đến hôm kia, tôi lỡ miệng gọi cô ấy bằng một từ mà đến bây giờ tôi chỉ ước gì mình chưa từng nói. Chiều hôm ấy tôi đi làm về, nhìn thấy vợ đang làm việc nhà, vừa mang quần áo đi giặt, vừa lo nêm nếm nồi canh đang sôi trên bếp. Trong khi đó tôi ngồi trên ghế, nhờ vợ rót cho ly nước mát. Vợ tôi lúc này vẫn bình thường, đưa ly nước cho tôi, nói đùa: “Anh cứ như ông chủ ấy nhỉ?”. Được trớn, tôi đùa lại một câu: “Thì em là Osin của đời anh còn gì”. Tôi không ngờ rằng, câu nói này của tôi như một ngòi lửa châm chọc vào cơn tức giận đang chờ phát nổ bên trong cô ấy.
Video đang HOT
Lời nói đùa của tôi vô tình khiến vợ nổi giận – Ảnh minh họa: Internet
Vợ tôi chẳng nói chẳng rằng, vẫn dọn cơm như mọi ngày, nhưng suốt bữa cơm, cô ấy chỉ im lặng từ đầu tới cuối. Tôi cứ nghĩ vợ buồn vì lời nói của mình, định là sẽ xin lỗi và mua quà bù đắp cho cô ấy. Nào ngờ, chiều đó tôi nhận ngay đơn ly hôn, vợ tôi nói muốn chấm dứt hôn nhân với tôi vì đã quá mệt mỏi.
Tôi nên làm gì bây giờ? Phải làm sao để vợ tôi chấp nhận lời giải thích rằng đây chỉ là câu nói đùa và tôi hoàn toàn không có ý coi thường vợ? Tôi đang thực sự bế tắc, mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Chồng ngoại tình về đuổi vợ đi, mẹ chồng có hành động khiến con dâu nhớ cả đời
Mẹ chồng tôi im lặng một lúc, sau đó bà chẳng nói chẳng rằng bước vào phòng ngủ của vợ chồng tôi. Lúc trở ra trên tay bà cầm theo một túi hành lý to tướng của con trai.
"Tôi không còn tình cảm với cô nữa, ly hôn là con đường duy nhất. Cố chấp níu kéo một người đàn ông không còn yêu mình, cô có lòng tự trọng không thế?".
Người chồng chung sống 9 năm nay đã về nhà quăng vào mặt tôi mớ lời lẽ như vậy khi anh ta muốn bỏ vợ con để theo cô bồ trẻ đẹp. Ừ thì làm sao tôi níu giữ được người muốn ra đi. Chẳng qua thương con, muốn chúng nó có một gia đình đủ đầy nên tôi cũng gắng gượng thuyết phục một lần, hy vọng anh ta hồi tâm chuyển ý.
Vậy mà anh ta lại vì một người đàn bà chẳng ra gì, chỉ biết nhìn vào ví tiền của anh ta để rồi về nhà ruồng rẫy vợ con. Tôi tức mình lớn tiếng nói với anh ta như vậy thì nhận được một cái tát như trời giáng cùng lời đuổi đi cạn tình cạn nghĩa. Đã đến nước này thì tôi còn níu giữ hôn nhân làm gì. Tôi quyết định giải thoát cho anh ta cũng là giải thoát cho bản thân mình.
Tôi và chồng tròn mắt nhìn hành động bất ngờ của bà. Ảnh minh họa.
Tôi và chồng liền đến trước mặt mẹ chồng thông báo với bà về quyết định ly hôn. "Cô ấy vui vẻ đồng ý rồi mẹ ạ, không phải con ép uổng gì đâu", chồng sợ tôi cậy nhờ mẹ chồng đứng ra bênh vực nên vội chặn trước. Tôi cũng gật đầu: "Vâng chúng con đồng thuận ly hôn mẹ ạ".
"Vâng cô ấy tốt lắm mẹ ạ. Cô ấy chắc chắn sẽ hiếu thảo với mẹ, mẹ cứ yên tâm. Vợ chồng chúng con đã hết tình cảm, có sống tiếp cũng chỉ dày vò nhau mà thôi", chồng tôi cười tươi khi được mẹ hỏi đến người tình.
Mẹ chồng tôi im lặng một lúc, sau đó bà chẳng nói chẳng rằng bước vào phòng ngủ của vợ chồng tôi. Lúc trở ra trên tay bà cầm theo một túi hành lý to tướng. Bà quăng bịch xuống trước mặt con trai rồi thản nhiên tuyên bố: "Ừ đấy, mẹ đồng ý cho mày ly hôn vợ lấy nó".
Tôi và chồng tròn mắt nhìn hành động bất ngờ của bà. Nếu bà đồng ý cho con trai bỏ vợ cưới bồ thì người phải rời đi là 4 mẹ con tôi mới đúng chứ nhỉ? Chồng tôi sẽ rước vợ mới về đây chung sống và bà sẽ được con dâu mới phụng dưỡng cơ mà! Có vẻ chồng cũng có thắc mắc y hệt tôi, anh nhìn mẹ la lên: "Mẹ! ý mẹ là thế nào?".
"Tao không bao giờ chấp nhận để hạng đàn bà trơ tráo ấy về làm con dâu tao. Mày muốn bỏ vợ thì phải ra khỏi nhà này và tay không mà đi. Tất cả tài sản đất đai mà tao và bố mày làm ra, tao sẽ để hết cho 3 đứa cháu nội, mày không được một xu nào cả. Bốn mẹ con nó cũng sẽ ở lại đây với tao", mẹ chồng tôi cười thản nhiên với con trai.
Tôi sững sờ không nghĩ bà làm vậy. Chồng tôi thì mặt cắt không còn giọt máu, nhưng nhìn vẻ nghiêm túc của mẹ, anh ta không dám nài nỉ gì thêm. Có lẽ chồng tôi giận dỗi mẹ nên ngay sau đó anh ta đã xách đồ đi thẳng. Mẹ chồng bảo tôi đừng bận lòng suy nghĩ, cứ ở lại đây với bà mà nuôi con. Tôi cảm kích mẹ chồng vô cùng, bà đã đứng ra bảo vệ 3 mẹ con tôi đồng thời kiên quyết giữ lại cho các cháu quyền lợi của chúng. Có một người chồng tệ bạc không ra gì nhưng may mắn được người mẹ chồng như bà cũng khiến tôi thỏa mãn rồi.
Tôi ở lại cùng mẹ chồng như thế được 3 tháng thì chồng tôi đột ngột quay về quỵ lụy xin tôi tha thứ. Anh ta bảo rằng đã hối hận lắm rồi khi nhận ra cô người tình kia chỉ nhắm vào tài sản của mình. Lúc nghe tin chồng tôi phải tay trắng ra khỏi nhà, toàn bộ của cải để lại cho các con thì cô ta lập tức lạnh nhạt dần. Đến gần đây thậm chí còn công khai quen người mới và đá anh ta không thương tiếc.
Nhận ra bộ mặt thật của người tình, chồng mới nhớ đến người vợ lâu năm và gia đình, lập tức quay về xin tôi tha thứ. Mẹ chồng lúc này lại khuyên tôi bỏ qua cho anh ta vì đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại. Tôi khó xử quá, trong lòng vẫn hận anh ta đối xử bạc bẽo với mình nhưng lại nể tình mẹ chồng và không muốn các con sống trong cảnh gia đình thiếu trọn vẹn. Tôi nên quyết định thế nào đây?
Đàn bà đừng tốn tiền cho thẩm mỹ viện nữa Các chị em có làm đẹp cỡ nào, cũng làm sao cạnh tranh với các cô thiếu nữ mơn mởn. Vậy, đua về nhan sắc là nắm chắc phần thua. Công ty tôi chiếm trọn tòa nhà 15 tầng lầu ở quận trung tâm với gần 300 nhân sự. Hai phần ba số đó là chị em phụ nữ, vì thế, các "hội...