Khốn khổ với vợ bướng bỉnh, cãi chồng nhem nhẻm
Các bác ạ, em chưa bao giờ phải xuống nước với ai. Thế mà với cô vợ của em, em phải xin lỗi rối rít. Em thường xuyên bị bỏ đói ở bếp và… ở cả trên giường.
Nói chung là em đang rất uất ức. Em chỉ góp ý thôi mà cô ấy cũng giận dỗi, càu nhàu mãi. Bọn em mới lấy nhau được 3 năm, nhưng cuộc sống gia đìnhcó vẻ rất căng thẳng và em chẳng biết tìm cách gỡ thế nào.
Năm nay em 32 tuổi, vợ em 28 tuổi. Từ thuở yêu nhau em đã được nghe giang hồ ở quê đồn đại về cái tính bướng bỉnh, lì lợm của cô ấy, nhưng em thật không ngờ sự thật còn kinh khủng hơn thế. Vợ chồng em thường xuyênchiến tranh lạnh chỉ vì cái tính bướng bỉnh này.
Có hôm em đi làm về, đã mệt mỏi thì chớ lại thấy túi xách, khẩu trang, quần áo của cô ấy vương vãi khắp nơi. Thứ thì ở ghế, thứ dưới sàn, thứ thì trên giường nom luộm thuộm đến phát hoảng. Em mới bảo nói thế này:
- Nhà mình nhỏ, em nên cất các thứ ấy gọn lại chút. (em nói rất nhỏ nhẹ)
(Cô ấy quát lên) – Đàn ông suốt ngày soi mói vậy. Tôi vừa đi làm về đâm đầu vào chợ búa, cơm nước, con cái. Anh rảnh thì dọn đi, ở đó mà kêu ca.
- Anh biết em mệt, nhưng những thứ này thay ra em để gọn lại có sao đâu.
Video đang HOT
- Không dọn cứ để đó. Đồ của tôi, tôi sẽ tự làm. Từ mai, cơm ai người ấy ăn, quần áo tự giặt…
Rồi chúng em đấu khẩu với nhau thêm vài câu nữa và người phát ngôn cuối cùng vẫn là cô ấy. Chuyện chỉ có thế thôi, đến bữa ăn cô ấy không thèm nói với em câu nào. Em hỏi làm lành cô ấy cũng không thèm “bắt nhời”. Rồi đến đêm, em vừa vắt tay ôm ngang người cô ấy thì được “ăn” ngay một cái đạp như trời giáng. Em thở dài ôm hận quay đi.
Chuyện chưa dừng ở đó, những ngày tiếp theo, cô ấy không nấu cơm cho em ăn. Quần áo thì cô ấy chỉ giặt cho 2 mẹ con, bỏ riêng quần áo của em ra. Tối đến cô ấy lấy cả một cái chăn ngăn đôi giường. Em mà gác chân qua cái chăn ấy, kiểu gì cũng “ăn đòn”. Lần đầu, em tưởng chỉ 1, 2 ngày là cô ấy bớt giận, ai dè đến một tuần sau vẫn vậy. Thế là em phải xin lỗi làm lành!
Lần nào tôi cũng phải xuống nước xin lỗi cô ấy…
Lại một lần khác, chúng em chỉ va chạm với nhau về quan điểm dạy con thôi. Thế mà cô ấy đùng đùng tháo cái nhẫn cưới ném trả lại em và tuyên bố ly hôn. Em nói với cô ấy là, chuyện dạy con cái thì chỉ cần bàn bạc thống nhất là được, sao căng thẳng đến mức ly hôn. Cô ấy lại bướng bỉnh khiêu khích, nói: “Tôi thích thế. Anh không chịu được thì ra tòa, thế thôi”. Lần này, em điên tiết quá không thèm đấu khẩu thêm, xách chiếc xe máy đi uống bia với mấy thằng bạn. Về đến nhà đã thấy cô ấy ngăn đôi giường, quần áo chưa giặt cũng được chia đôi.
Em thấy mình không sai, thế là em quyết tâm xem độ lì của cô ấy đến đâu. Cả tuần đó em cũng không thèm làm lành, em ăn cơm trước khi về nhà, quần áo em mang ra cửa hiệu. Nhưng còn cái “khoản kia” thì em không biết nên làm thế nào. Nhưng nghĩ vẫn ức, nên em cố…nhịn. Ai dè, cô ấy chẳng có biểu hiện gì biết lỗi cả. Quả thực, em không cố được thêm nữa nên đành xuống nước.
Tối ấy, sau khi ăn cơm bụi xong, em thất thểu về nhà. Thấy vợ tắm xong, mùi thơm từ cô ấy tỏa ra khiến em thật khó chịu. Em lại phải gạt hết các sĩ diện của mình sang một bên và nhắn cho cô ấy cái tin: “Vợ ơi! Anh “đói”! Anh chừa rồi, anh biết lỗi rồi…”. Thế là cô ấy mới tha cho em…
Thỉnh thoảng đôi lần cô ấy còn xách vali và mang con về bên ngoại ở riết luôn. Em cứ phải cắn răng sang nịnh nọt cô ấy mới về nhà.
Nói chung một tháng đôi, ba lần em phải chịu cảnh này các bác ạ. Em đang rất hoang mang, không biết có cách nào trị cái tính bướng bỉnh, luôn cho mình đúng và là nhất của cô ấy không. Chứ thường xuyên “đói” thế này emstress mất. Em muốn xin lời khuyên của các cao thủ ạ.
Theo Nguoiduatin
"Trị" mẹ chồng
Với kiểu người như mẹ chồng cô, có lẽ không thể dùng cứng đối cứng. Vậy được rồi, cô sẽ sử dụng "khổ nhục kế" cho bà xem!
Mai lấy chồng được gần 1 năm nay. Hai vợ chồng cô vẫn kế hoạch chưa vội sinh em bé. Nói về chồng mình, Mai không có mấy điều phải phàn nàn. Nhưng mẹ chồng thì khiến cô đau đầu mãi không thôi. Nguyên do cũng bởi, mẹ chồng cô rất đanh đá, ghê gớm, thường xuyên chửi mắng và bắt nạt con dâu từ những chuyện nhỏ nhất!
Mẹ chồng Mai có một đặc tính là hay nói, thích chê bai và thậm chí còn chửi bới người khác nếu thấy chướng mắt mình. Bà nói người ngoài thì người ta ắt sẽ đốp lại, chửi chồng chửi con trai thì bà cũng phải dè chừng, do đó cô con dâu như Mai vô hình chung lại là đối tượng thích hợp nhất để bà bộc lộ hết những đặc điểm ấy mà chẳng cần phải kiêng nể gì. Mai làm vỡ 1 chiếc bát, hay nhỡ đặt chiếc cốc xuống bàn hơi mạnh tay cũng có thể là cái cớ cho bà nói, bà chửi cô như hát hay. Nhiều khi trong cơn cao trào, bà đã dùng những câu từ khiến Mai cảm thấy bị xúc phạm nghiêm trọng, ví như "mất dậy", "vô giáo dục", "không ai dậy cô phải không"...
Vì mẹ chồng Mai chỉ thường nói cô khi có 2 người với nhau, nên khi Mai ca thán với chồng thì anh còn có phần không tin mẹ mình lại là người như vậy. Sau đó thấy vợ khóc lóc quá thì anh đành miễn cưỡng an ủi: "Thôi tính mẹ thế, em cũng thông cảm! Mẹ nói miệng vậy thôi nhưng cái tâm mẹ thì tốt!". Mai chua chát nghĩ, chưa đợi được đến lúc chứng kiến cái tâm tốt của mẹ chồng thì cô đã chết vùi trong những lời mắng chửi thậm tệ của bà rồi cũng nên! Chẳng nhờ vả được gì chồng, Mai xác định tự bản thân phải vận động nghĩ cách đối phó với mẹ chồng thôi. Với kiểu người như bà, có lẽ không thể dùng cứng đối cứng. Vậy được rồi, cô sẽ sử dụng "khổ nhục kế" cho bà xem!
Trong đầu vạch sẵn một kế hoạch khá chu toàn, hôm đó chỉ có 2 mẹ con ở nhà, mẹ chồng cô lại bắt đầu bài ca mắng chửi con dâu vì cô... trót xin phép về nhà mẹ đẻ chơi một buổi sáng. Lúc bà nói cô không hề tỏ bất cứ thái độ gì mà im lặng lắng nghe. Sau khi bà nói xong, cô nhìn mẹ chồng mới đôi mắt đỏ hoe, rơm rớm nước mắt. Thấy bà sững lại trong vài giây, cô bắt đầu khóc như mưa: "Mẹ ơi, con chỉ muốn về thăm mẹ con một lát thôi, sao mẹ nỡ lòng nói con như thế? Nếu mẹ không thích cho con về bên ngoại, thì mẹ cứ bảo, con cũng sẽ nghe lời và không về nữa đâu mà". Ánh mắt đáng thương, giọng điệu buồn bã và những giọt nước mắt lăn dài trên má cô khiến mẹ chồng Mai sững sờ không biết phải hành động thế nào. Thấy bà như thế, Mai được đà tiến lên, chạy lại ôm một cánh tay của bà, rồi vừa lau nước mắt vừa thút thít giãi bày: "Mẹ ơi, con biết con vẫn còn vụng về lắm, rất nhiều cái chưa biết chưa thông. Con coi mẹ cũng như mẹ con ở nhà vậy, vì thế con có điều gì không nên không phải thì mẹ cứ chỉ bảo cho con, chứ đừng mắng mỏ con nặng lời mà tội nghiệp cho con lắm! Mẹ không biết được đâu, mỗi lần bị mẹ mắng thì trong lòng con buồn bã vô cùng, đều thức trắng cả đêm để suy nghĩ cách cải thiện bản thân cho mẹ đỡ phải nhọc lòng vì con...".
Thế mà con dâu bà không những không ôm hận, thậm chí còn nói tốt về bà với người khác như thế, khiến trong thâm tâm bà cũng thấy hổ thẹn ít nhiều (Ảnh minh họa).
Dốc hết gan ruột về những tủi thân cô đã chịu bấy lâu nay, Mai đã đóng vai một cô con dâu đáng thương đang tâm sự, cầu xin mẹ chồng đối xử tốt với mình, chứ không phải là một nạn nhân đi vấn tội người gây tai họa cho bản thân. Trong những lời nói của cô chỉ toàn là thương tâm, chứ không thề có một câu hỗn hào, xúc phạm mẹ chồng. Có lẽ không thể ngờ được con dâu lại làm nũng và nhẹ nhàng tình cảm nói hết nỗi lòng với mình nên mẹ chồng Mai mãi chẳng nói được gì, sau đó thì ậm ừ hứa hẹn sẽ không đối xử với Mai như thế nữa.
Do trước đây bà có nói gì Mai cũng đều im lặng, thành ra bà càng tức, càng được đà lấn tới nên hết lần này tới lần khác mắng chửi Mai không thương tiếc. Nếu như Mai "bật" lại bà, với cá tính của mình, bà sẽ càng nổi điên, khép cô vào những tội trạng nặng nề như "hỗn láo", "cãi mẹ chồng", "bất hiếu"... Nhưng trước khổ nhục kế của cô thì mẹ chồng Mai thực sự bối rối. Lòng trắc ẩn bên trong bà đã được Mai đánh thức, rồi qua những cử chỉ thân mật, những lời tâm sự của cô với bà, bà không đành lòng xử tệ với cô nữa. Bằng chứng là sau hôm đó, thái độ hành vi của bà với Mai đã có sự kiềm chế và nhẹ nhàng hơn hẳn, nếu có gì không hài lòng bà chỉ góp ý bình thường chứ không còn kèm theo những câu mắng chửi như trước nữa. Đôi khi bà cũng quên đi, vẫn giở lại thói cũ, những lúc ấy Mai lại tiếp tục màn "rưng rưng nước mắt", thế là mẹ chồng cô lại dịu đi ngay.
Ngoài ra, thi thoảng Mai còn mời cô bạn thân tới nhà chơi, để cô ấy bắt chuyện với mẹ chồng mình, rồi trong câu chuyện thì vô tình kể rằng Mai thường khen bà thế nọ thế kia với cô ấy, luôn tự hào có được một gia đình chồng tốt, có đạo đức. Rõ ràng mẹ chồng Mai đủ khách quan để biết rằng cách bà đối xử với con dâu là chưa tốt. Nhưng với vị thế là mẹ chồng, bà đã tự cho mình cái quyền ấy. Thế mà con dâu bà không những không ôm hận, thậm chí còn nói tốt về bà với người khác như thế, khiến trong thâm tâm bà cũng thấy hổ thẹn ít nhiều. Hành động đó cùng với khổ nhục kế Mai đã thực hiện, cô đã hoàn toàn đánh gục mẹ chồng mình!
Theo Afamily
Lao đao vì vợ ôm hết tiền đi lễ "giải đen" Giá mà quay lại thời khốn khó như ngày xưa thì gia đình tôi có lẽ đã ấm êm, hạnh phúc hơn bây giờ. Nhà nghèo nên hồi mới cưới, hai vợ chồng tôi gần như tay trắng, phải lo ăn, lo mặc từng bữa. Tôi chạy xe ôm, vợ ở nhà mở một quán nước chè nho nhỏ, lời lãi chả được...