Khốn khổ vì “chuyện ấy” với chồng
Đêm đầu tiên trở thành đàn bà, tôi đã đau đớn và khổ sở biết bao nhiêu. Anh tỏ ra rất vồn vã trong chuyện ấy, luôn ghì tôi thật chặt, xiết tôi rất mạnh làm tôi đau đến run rẩy.
Cuộc sống gia đình tôi ai nhìn vào cũng phải thầm ghen tị bởi gia cảnh sung túc, đầy đủ, chồng tôi vừa đẹp trai vừa có tài lại yêu thương chiều chuộng vợ hết mực, chúng tôi cũng có với nhau một thiên thần xinh xắn 3 tuổi.
Tôi và chồng đến với nhau là do mai mối giữa hai bên gia đình. Khi tôi mới ngoài 20 tuổi, mẹ đã sợ con gái ế nên đánh tiếng nhờ người mối lái để tôi mau chóng yên bề gia thất. Cũng đã có nhiều người đàn ông được giới thiệu đến gặp mặt tôi nhưng đều không có duyên phận. Nhưng rồi lần ấy, dì tôi dẫn anh đến nhà chơi, chúng tôi đã cảm thấy mến nhau ngay từ buổi đầu trò chuyện. Anh hơn tôi 8 tuổi, đang là một doanh nhân thành đạt trên thành phố. Vì mải lo cho sự nghiệp nên anh không có thời gian tìm hiểu yêu đương, nên nhờ dì tôi giới thiệu cho một cô gái ngoan hiền để cưới làm vợ.
Chỉ sau 3 tháng quen biết, một đám cưới linh đình đã được tổ chức để đưa tôi về nhà chồng. Tôi đã hạnh phúc xiết bao vì nghĩ rằng lựa chọn của mình là đúng đắn. Lấy anh tôi chẳng phải lo nghĩ gì về cơm áo gạo tiền, chỉ riêng thu nhập của anh cũng đủ cho chúng tôi một cuộc sống dư dật. Cưới nhau xong anh cũng bảo tôi nghỉ việc ở nhà, chỉ cần mình anh kiếm tiền là đủ rồi.
Đêm đầu tiên trở thành đàn bà, tôi đã đau đớn và khổ sở biết bao nhiêu. Anh tỏ ra rất vồn vã trong chuyện ấy, luôn ghì tôi thật chặt, xiết tôi rất mạnh làm tôi đau đến run rẩy. Tôi có cảm giác anh không thể kìm hãm sự ham muốn của mình, mặc cho tôi đau đớn anh cứ lao vào giày vò thân thể tôi kệ cho nước mắt tôi chảy ra vì đau đớn xen lẫn kinh hãi. Lúc đó thật sự tôi đã rất sợ nhưng tôi tự trấn an mình rằng, cặp đôi nào khi đã làm chuyện này đều như vậy, có thể lần đầu sẽ khiến mọi cô gái đều bỡ ngỡ và đau đớn như thế.
Nhưng đến hôm sau và hôm sau nữa, anh vẫn như thế, vẫn lao vào tôi hùng hục như trâu và dày xé thân thể tôi. Đêm nào tôi cũng đau đớn, anh hành tôi bằng mọi cách, khiến tôi đau tái cả người. Tôi càng đau đớn, anh lại càng sung sướng, hả hê.
Biết rằng mình không thể hòa hợp với chồng trong “chuyện ấy” nhưng tôi yêu anh… (Ảnh minh họa)
Tôi đã nói chuyện thẳng thắn với chồng nhưng chỉ sau lúc đó chồng tôi lại trở về là người chồng hiền lành và yêu thương tôi hết mực. Anh xoa các vết thương cho tôi và hết sức xin lỗi, dỗ dành. Anh nói rằng vì yêu tôi nên mới thế.
Video đang HOT
Chỉ mỗi khi về đêm tôi mới phải chịu nỗi đau cực hình đó, còn những lúc bình thường, anh là người chồng người cha tuyệt vời. Dù công việc vất vả anh vẫn tranh thủ dành thời gian đưa vợ con đi chơi, đi mua sắm, anh cũng không nề hà bất kì một công việc tay chân nào. Biết gia cảnh nhà tôi khó khăn, anh cũng rất hay giúp đỡ bố mẹ tôi về vật chất mà không một lời chê bai, khinh rẻ. Tôi rất cảm kích những việc làm của anh đối với gia đình mình và cứ thế tôi tự thuyết phục mình cố gắng chịu đựng.
Thấm thoắt cũng đã 3 năm trôi qua. Nhưng từ khi sinh cháu, sức khỏe của tôi giảm sút, không còn sức chịu đựng dẻo dai như trước kia, trong khi anh vẫn hừng hực.
Anh còn sưu tầm được rất nhiều băng đĩa sex để bắt tôi làm theo, hay sáng tạo ra những kiểu quan hệ rất quái đản. Để chiều chồng, tôi cũng chỉ biết làm theo như một cái máy mà không có chút khoái cảm nào.
Có lúc tôi cảm giác mình như không thể chịu đựng được nữa. Nhiều đêm khi đã “xong việc”, trong khi anh nằm ngủ ngon lành mãn nguyện thì tôi đã nằm khóc cả đêm vì đau đớn, cực nhục trước cái gọi là yêu thương trong ái ân của chồng.
Biết rằng mình không thể hòa hợp với chồng trong “chuyện ấy” nhưng tôi yêu anh, chúng tôi đã có con với nhau, nó cần một mái ấm gia đình với cả cha và mẹ. Vì vậy tôi cũng không dám có ý nghĩ thay đổi hay đòi ly hôn. Tôi biết phải làm sao đây?
Theo VNE
Đừng bao giờ như chị, em nhé!
Trước khi bỏ rơi chị với đứa bé trong bụng, anh ta đã cuỗm hết đồ đạc giá trị trong phòng. Đang nằm ngủ, có âm thanh gì đó kêu làm Hiền tỉnh giấc.
Đã ba giờ chiều, Hiền chợt nhận ra là có người đang khóc, ai lại khóc vào giờ này ấy nhỉ? Lật chiếc chăn sang một bên, Hiền mở cửa phòng, đó là tiếng khóc của chị Nga. " Có bao giờ mình thấy chị ta khóc đâu nhỉ?" - Hiền nghĩ bụng. Cửa phòng Nga mở, xóm trọ hình như chẳng có ai ngoài Hiền ở nhà, cô vội chạy sang.
- Chị Nga chị có chuyện gì đấy ạ? Anh Đức đâu mà lại có mỗi mình chị ở nhà? Gia đình chị có chuyện gì à? - Hiền lúng túng hỏi.
- Anh... Đức... anh ấy... bỏ chị đi rồi em ơi! Anh ấy còn lấy cả chiếc laptop của chị nữa! - Chị Nga vừa nói vừ khóc nấc lên.
- Sao anh ấy lại bỏ ấy lại bỏ chị? Sáng nay em còn thấy hai anh chị đi với nhau cơ mà? Chị gọi điện cho anh ấy chưa?
- Chị gọi rồi... thuê bao rồi! Anh ta tắt máy, chị biết tìm anh ta ở đâu đây?
- Chị bình tĩnh lại đi, anh chị có chuyện gì vậy?
- Mấy ngày nay chị hay bị đau bụng, ăn thức ăn vào toàn lại toàn bị ói ra ngoài, anh Đức thấy vậy nên bảo chị đi khám. Sáng nay lúc em gặp là hai anh chị chuẩn bị đi tới bệnh viện, nhưng khi khám xong bác sĩ lại bảo là chị không bị sao về đường ruột cả, ông bảo chị bị những triệu chứng như thế là vì chị có thai. Cả chị và anh Đức đều bất ngờ. Thấy chị lo lắng, anh ấy bảo chị ngồi đợi anh ta đi mua nước, chị đợi mãi không thấy anh ấy trở lại nên chị đi về phòng nào ngờ như thế này đây. Những đồ vật cần thiết anh ấy đã mang hết đi rồi nhưng chị không ngờ anh ta còn lấy luôn cả chiếc laptop của chị nữa! Chị phải làm sao bây giờ? Bác sĩ bảo cái thai được gần một tháng rồi.
Nhìn nét mặt của chị, Hiền cảm thấy thương cho những người phụ nữ như chị. Chuyện sống thử, rồi người đàn ông "quất ngựa truy phong" Hiền đã được nghe nhiều nhưng đây là lần đầu tiên cô được tận mắt chứng kiến.
Chị sẽ cố gắng sống tốt trong quãng thời gian còn lại (Ảnh minh họa)
- Thôi chị ơi, anh ta đi thì cũng đã đi rồi. Nếu muốn liên lạc thì anh ta đã không tắt điện thoại. Chị phải mạnh mẽ lên, chứ nhìn bộ dạng này của chị chắc anh ta mừng lắm đấy. Chị phải thật bình tĩnh thì mới nghĩ được cách giải quyết... À mà chị ơi, nhà anh ta thì sao? Chị biết nhà anh ấy chứ? - Một ý tưởng lóe sáng trong đầu Hiền.
- Nhà anh ta à, anh ta chưa một lần dẫn chị về nhà, dù anh chị sống với nhau đã hơn một năm. Chỉ có những đứa con gái dại dột như chị mới sẵn sàng ngủ với một người đàn ông chưa một lần dẫn chị về nhà. Cũng chỉ vì cái gọi là tình yêu, vì chị yêu anh ta quá nên mới thế em à! Và kết quả mà chị nhận được từ cái gọi là tình yêu đó là máy tính bị mất, đứa con chưa một lần được gọi ba đã bị bỏ rơi. - Chị lại khóc nấc nên.
- Chị ơi, giờ chị có buồn, có khóc, có than vãn, có lo sợ, có chửi rủa anh ta thì anh ta cũng đâu có quay về với chị, còn đứa con của chị nữa, chị tính sao?
- Chị chưa biết được. Chắc chị phải bỏ nó thôi, chị không thể sinh nó ra được, chị còn phải học, chị không muốn để cha mẹ chị biết. Nếu cha mẹ chị biết chuyện này, họ giết chị mất.
- Được rồi, cái thai hãy còn nhỏ, chị đừng lo lắng quá, chị hỏi những người bạn thân của chị xem họ có cách giải quyết như thế nào. Chị nghỉ đi nhé, đừng suy nghĩ nhiều quá, em về phòng đây.- Hiền nói như để trấn an chị.
Đóng cửa phòng lại, Hiền vẫn nghe thấy tiếng khóc của chị. Cô nhớ lại lúc chị Nga chuyển phòng lên dãy trọ này, mọi người ai cũng yêu quý chị vì chị là một người khá hòa đồng, thân thiện. Chỉ từ khi chị rủ bạn trai về sống cùng thì mấy chị em không còn thân thiết như trước nữa. Nhưng càng sống lâu, anh chị ấy lại càng coi thường mọi người xung quanh. Buổi trưa mọi người ngủ thì hai người chuyện trò, đùa trêu nhau, thỉnh thoảng có người đi qua còn bắt gặp những cảnh chướng tai gai mắt. Hay những buổi tối, phòng cô bạn Hương bên cạnh còn nghe được những tiếng rên rỉ của hai người khiến Hương phải ôm gối sang phòng cô ngủ. Vì thế nên nói tới chuyện tình yêu của hai người ấy, trong xóm trọ ai cũng khó chịu. Hiền cũng không phải là ngoại lệ nhưng hôm nay chứng kiến cảnh này Hiền thấy thương chị nhiều hơn, cùng là con gái với nhau, Hiền hiểu tình yêu với người phụ nữ quan trọng như thế nào, chỉ khác Hiền không sống thử như chị Nga, đơn giản vì Hiền không muốn mạo hiểm.
Mấy ngày sau đó, Hiền mới gặp lại Nga. Trông chị ấy xơ xác hơn nhiều, da mặt tái xanh, người thì gầy hơn nhiều so với trước, mới có mấy ngày mà nhìn chị già đi nhiều quá.
- Chị bỏ đứa bé rồi Hiền à! Chị cũng chuyển xóm trọ luôn rồi, hôm nay chị về đây dọn ít đồ đạc còn lại. Chị không thích sống cuộc sống bị mọi người để ý, chị muốn sống một cuộc sống bình lặng hơn, em ở lại nhớ học tập thật tốt nhé, cám ơn em đã động viên chị thật nhiều. Cho chị gửi lời hỏi thăm mọi người trong xóm trọ, không biết bao giờ chị em mình mới có dịp tâm sự cùng nhau nữa!
Có một điều nữa chị muốn nói với em: "Đừng bao giờ như chị em nhé".
Hiền khẽ gật đầu: "Cố lên nha chị!".
- Chị sẽ cố em à, cuộc đời còn dài mà, chị sẽ cố gắng sống tốt trong quãng thời gian còn lại. Hẹn gặp em một ngày gần nhất! - Chị cười nhưng nước mắt rơm rớm nơi khóe mi.
Theo 24h
Đánh ghen cho bồ nhí của chồng Chẳng lẽ bây giờ tôi phải đi đánh ghen cho... bồ nhí của chồng mình? Ngày Trung đặt vấn đề yêu tôi, ba tôi trầm ngâm: " Vợ chồng ngang tuổi đã khó vì đàn bà sinh nở, cực nhọc nên mau già lắm; đằng này bây lớn hơn nó cả chục tuổi, coi sao được? Lấy nó về; mươi, mười lăm năm...