Khốn đốn vì mẹ chồng ráo riết đòi nợ, há miệng mắc quai biết làm sao
Vợ chồng tôi cưới nhau gần 5 năm và chuẩn bị đón con đầu lòng trong vòng một tháng nữa. Đáng lẽ, tôi sẽ được nghỉ ngơi thoải mái để sinh nở nhưng giờ đây đầu óc trở nên bấn loạn khi mẹ chồng suốt ngày gọi điện đòi tiền.
Tôi xin khất đến khi con cứng cáp đi làm lại sẽ trả nhưng bà nhất quyết không chịu. Tôi thấy hối hận do mình không rõ ràng chuyện tiền bạc ngay từ đầu nên bây giờ mới rơi vào tình thế dở khóc dở cười như thế này.
Ba mẹ chồng tôi ở quê nhưng có cơ ngơi khá giả do làm ăn buôn bán phát đạt. Lúc chồng tôi học đại học, ba mẹ chồng mua cho một căn chung cư cách trung tâm hơn 20km, trị giá khoảng 500 triệu đồng cho hai anh em ở. Còn tôi là người thành phố, ba mẹ chỉ làm viên chức bình thường nên cuộc sống tạm đủ không dư giả nhiều.
Mẹ chồng không thích tôi ngay từ khi mới cưới. Ảnh minh họa
Ngay từ ngày đầu về ra mắt, mẹ chồng đã tỏ ý không thích tôi vì cho rằng con gái thành phố vốn tiểu thư khó bảo. Bà đã nhắm sẵn cho chồng một cô gái đồng hương cùng làm việc trên này nhưng anh không đồng ý.
Về sau, do chúng tôi quyết tâm làm đám cưới nên bà đành chịu. Cưới nhau xong, chúng tôi ở cùng em trai tại căn nhà mà ba mẹ chồng mua. Do điều kiện kinh tế khó khăn, tôi chưa dám sinh con vội dù mẹ chồng liên tục thúc bách.
Bà còn kêu tôi nghỉ ở nhà lo chuyện bếp núc để tinh thần thoải mái mà có con. Nhưng bà không nghĩ tới thu nhập của chồng tôi không đủ để lo cho cả nhà. Bà chỉ nghĩ tôi không muốn sinh con nên lấy cớ trì hoãn. Nhiều lần, mẹ chồng nói bóng gió nếu tôi không chịu sinh thì bà sẽ lấy vợ khác cho chồng tôi.
Tôi bỏ ngoài tai lời trách mắng của mẹ chồng vì định dành dụm để mua nhà gần trung tâm rồi mới sinh nở cho thuận tiện. Cách đây nửa năm, khi tôi mới mang bầu ba tháng, vợ chồng tôi tìm được căn nhà ưng ý và muốn thay đổi chỗ ở.
Chồng tôi đã gọi điện về xin phép ba mẹ chồng bán căn nhà hiện tại để mua nhà mới. Lúc đó, mẹ chồng tôi yêu cầu: “Bán thì bán nhưng sau này em trai mua nhà thì phải phụ lại một ít từ tiền bán nhà”.
Căn nhà bán được 1 tỷ, chúng tôi vay mượn thêm để mua nhà mới có giá 1,7 tỷ đồng. Tôi đinh ninh vài năm nữa chú út mới làm nhà vì chưa lập gia đình vả lại ba mẹ chồng đã mua sẵn một miếng đất khoảng 300 triệu đồng ở ngoại ô cho chú.
Video đang HOT
Mẹ chồng ra tối hậu thư đòi tiền. Ảnh minh họa
Nhưng tôi vừa mua nhà được nửa tháng thì chú út cũng mua trả góp một căn chung cư và được ba mẹ chồng hỗ trợ 200 triệu đồng. Mẹ chồng lấy cớ đó, ráo riết đòi vợ chồng tôi hỗ trợ ít tiền cho em út mua nhà.
Tôi cứ nghĩ số tiền đó sẽ khoảng 250 triệu đồng tính theo nửa giá trị căn nhà thời điểm mua nên đi vay đưa trước 100 triệu. Nhưng mẹ chồng mới nói, số tiền chúng tôi cần đưa cho em là 500 triệu, tức là trị giá nửa căn nhà lúc chúng tôi bán mà không hề tính khấu hao chi phí gì cả.
Nghe thế, vợ chồng tôi tá hoả khi mang nợ số tiền quá lớn. Nếu biết trước mẹ chồng tính toán như thế thì tôi đã không bao giờ bán nhà cũ mà mua nhà mới. Chồng tôi cũng rất bất ngờ vì ba mẹ chồng tính toán chi li, thậm chí thiên vị em trai.
Giờ tôi sắp sinh, em trai chồng lại đến hạn đóng tiền nhà nên mẹ chồng cứ giục đòi tiền. Mấy trăm triệu mà bà làm như vài triệu chỉ cần xoay xở một chút là có được. Tôi biết mình có nợ thì phải trả nhưng thực sự ở hoàn cảnh hiện tại chúng tôi không có tiền. Hiện chúng tôi còn nợ mua nhà hơn 300 triệu nữa.
Trình bày với mẹ chồng thì bà bảo: “Đã không có tiền lại đi mua nhà mới làm gì, tiền bạc cứ phải rõ ràng”. Bà còn ra hạn trong vòng 1 tháng vợ chồng tôi không trả được tiền thì bán nhà đi mà trả.
Tôi thật sự đứng hình trước sự tuyệt mình của mẹ chồng. Bây giờ tôi phải làm sao để mẹ chồng thư thả cho chúng tôi vài năm. Chứ giờ bán nhà, đưa mẹ chồng 500 triệu thì chúng tôi lại đi thuê nhà, biết bao giờ mới mua nổi.
Khánh Mai
Theo Dân Việt
Mẹ chồng thích đặt điều nói xấu con dâu, tôi không cãi lại vẫn khiến bà tức "xì khói"
Thế nhưng người ta nói "xa thơm gần thối" cũng chẳng sai, mẹ chồng nàng dâu sống chung với nhau khó tránh khỏi những hiềm khích. Sau khi tôi sinh em bé, những con sóng ngầm trước đây như được dịp cuồn cuộn nổi lên.
Tôi năm nay 28 tuổi, hiện làm cho kỹ thuật viên cho một công ty vốn nước ngoài trong khu công nghiệp. Kết hôn cách đây gần 2 năm, vợ chồng tôi hiện có một cô công chúa bé bỏng sắp tròn 10 tháng tuổi.
Mẹ mất khi hai anh em tôi còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Bố tôi một mình gà trống nuôi con quyết không tái hôn. Chính vì điều này mà anh em tôi luôn cố gắng phấn đấu có thể tự lập để bố khỏi bận lòng.
26 tuổi lên xe hoa, tôiđủ trưởng thành để hiểu về những mối quan hệ phức tạp trong ngôi nhà mình sắp bước chân vào. Đúng! Hôn nhân không chỉ là sự bắt đầu của hai người bước vào cuộc sống vợ chồng mà còn là tổng hòa của đủ những mối quan hệ khác nhưcủa nàng dâu với nhà chồng.
Ảnh minh họa.
Nhà chồng tôi chỉ có một cậu con trai, dưới chồng tôi là em gáinên từ ngày yêu nhau tôi đã xách định rõ chuyện mười mươi sẽ phải về đó làm dâu. Điều này cơ bản cũng tốt vì mẹ tôi đã mất lâu rồi, nhiều lúc tôi cũng thèmđược gọi một tiếng Mẹ ơi. Thế nhưng từ lần đầu về nhà anh ra mắt, đôi đã có những dự cảm chẳng lành.
Tôi không quá bất ngờ lúc vấp phải những cú sốc đầu đời khi bước vào chuỗi ngày "sống chung với mẹ chồng". Tính tôi vốn không muốn tranh đấu, thích lựa chọn an toàn nên luôn tìm mọi cách để hạn chế nhất những hoàn cảnh khiến mẹ chồng nàng dâu có thể đụng độ.
Nhà chỉ có một người con trai nên khỏi phải nói mẹ chồng tôi chiều anh đến mức nào. Biết rõ điều này nên tôi không bao giờ dám bắt chồng mình làm việc nhà trước mặt bố mẹ. Tôi cũng luôn tâm niệm từ khi còn nhỏ rằng phụ nữ phải độc lập về tài chính, dựa vào nhà chồng thì đừng bao giờ mong có tiếng nói. Hàng tháng dù ít hay nhiều tôi đều dành một khoản để biếu bố mẹ hai bên, tất nhiên phần nhỉnh hơn vẫn là bên nội.
Thế nhưng người ta nói "xa thơm gần thối" cũng chẳng sai, mẹ chồng nàng dâu sống chung với nhau khó tránh khỏi những hiềm khích. Sau khi tôi sinh em bé, những con sóng ngầm trước đây như được dịp cuồn cuộn nổi lên.
Công việc của tôi vốn có thể làm online ở nhà nên khi con vừa tròn 1 tháng tuổi, tôi đã túc tắc trở lại công việc để kiếm thêm chút tiền. Nếu ai đó bảo tôi vài triệu chẳng đáng bao, cứ nghỉ ngơi đi cho bõ công đẻ thì tôi lại nghĩ khác. Tốt nhất hãy luôn tự chủ được về kinh tế, không nuôi được thêm ai thì chí ít cũng phải nuôi được cái miệng mình. Nghĩ vậy nên tôi chưa bao giờ kêu than dù vừa chăm con vừa làm việc.
Mang tiếng ở cùng bố mẹ chồng nhưng từ ngày tôi sinh con chưa một đêm được ai trông cho ngủ tròn giấc. Con tôi được 5 tháng thì mẹ chồng bị tai biến dạng nhẹ. Dù sau đó vẫn sinh hoạt được bình thường nhưng mẹ chồng tôi tuyên bố luôn sẽ không nhận chăm cháu để đảm bảo sức khỏe.
Tôi tự xác định con mình đẻ ra thì mình nuôi, ông bà giúp được thì tốt mà không giúp được cũng không sao. Con tròn 6 tháng, tôi trở lại với công việc và buộc lòng phải gửi con đi nhà trẻ. Ông bà thì không nhận trông, thuê người giúp việc thì thật lòng quá tốn kém, dù xót con nhưng tôi cũng đành cho bé đi nhà trẻ.
Mỗi ngày của tôi đều bắt đầu từ 5 giờ sáng để chuẩn bị hút sữa, nấu cháo cho con ăn trong ngày, phơi phóng quần áo. Con còn nhỏ lại đang bú sữa mẹ nên tôi thường cho con bú một cữ tầm 7 giờ rồi mới đi nấu đồ ăn sáng cho mọi người. Thằng bé còn non quá mà đã phải xa mẹ đi học, tôi thương lắm nên thường chiều đón về là cho ôm ấp con ngay vào lòng rồi cho con bú. Tôi cũng chẳng thể ngờ, sau sự cố gắng của mình lại là những lời đặt điều chẳng hay ho gì xuất phát từ chính mẹ chồng.
Tình cờ qua lời vài người hàng xóm, tôi mới biết mẹ chồng đi khắp nơi kể chuyện tôi lười chảy thây. Nào là bà nói tôi lúc nào cũng quấn lấy con để không phải làm gì, sáng ra là cắp con đi làm, chẳng giúp đỡ được nhà chồng việc gì. Bà còn kể có lần bắt gặp con trai phải giặt quần áo mà xót xa. Tôi nghe mà chỉ muốn sôi sùng sục. Một tay tôi vừa kiếm tiền vừa nuôi con, chồng thì làm xây dựng nay đây mai đó, vậy mà mẹ chồng lại nỡ lòng nào nói vậy. Chẳng biết một tháng anh về được mấy hôm, giặt được mấy bộ quần áo cho con mà bà đi khắp nơi rêu rao như vậy.
Ảnh minh họa.
Từ ngày biết mình có nỗ lực thế nào cũng như cái gai trong mắt mẹ chồng, tôi quyết làm đúng theo lời mẹ kể. Sáng dậy tôi chỉ lo cho mình và con xong là địu con lên đường, tối về cũng vậy mẹ con ôm nhau ở lỳ trong phòng.
Bố mẹ chồng tôi thấy vậy không thi gan được nên đành tự đi nấu cơm. Tôi lấy cớ bận bế con, ru con ngủ nên ăn sau. Mẹ chồng có vẻ hậm hực lắm nhưng cũng không nói ra được.
Lần ấy tôi xin phép đưa con về nhà ngoại chơi 2/9 mấy hôm. Đến hôm sau về nhà, tôi bước vào bếp mà không khỏi choáng váng trước cảnh tượng. Tất cả bát đũa hôm đó bố chồng tôi rủ bạn về ăn liên hoan vẫn còn nguyên chờ tôi rửa.
Tôi nhất quyết không rửa, để nguyên bát đĩa coi như chưa hề biết rồi ôm con lên phòng đi ngủ. Mẹ chồng tôi chắc không chịu được nữa nên gọi tôi đặt con ngay rồi ra dọn dẹp. Lúc đấy tôi mới ráo hoảnh đáp rằng:
"Con tưởng mẹ kể với hàng xóm là từ giờ con không phải làm gì hết ạ, chứ ba cái bát kia, mẹ cứ để đấy con dọn tí là xong". Đến giờ nghĩ lại vẻ mặt tức tối mà không biết nói gì khi đó của mẹ chồng tôi vẫn buồn cười.
Minh Phương
Theo Khám phá
Sau đêm tân hôn nồng nàn, vợ điêu đứng thấy két sắt rỗng tuếch, chồng vội tự thú nhưng lý do anh dùng số tiền đó mới đáng khinh Ngờ đâu chồng cô lại vội vàng ngăn cô, bảo cô đợi anh ở nhà về nói chuyện. Trâm lúc này mới nhận ra nhiều chi tiết đáng ngờ. sau đêm tân hôn. Mỗi nàng dâu thời điểm mới bước chân về nhà chồng, ắt hẳn đều có nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Là vui, là buồn, cũng có khi gây sốc tận...