Khốn đốn vì bị bạn thân cướp chồng trắng trợn
Tôi trân trọng chồng và bạn, vậy mà sau lưng tôi, họ hú hí, quan hệ bất chính với nhau.
Tôi bị chồng phản bội nhưng cái lí lẽ mà họ bao biện cho hành động đó khiến tôi khổ tâm vô cùng. Bây giờ chính tôi cũng không biết mình muốn gì nữa, tôi không biết phải quyết định thế nào giữa một bên là nỗi đau khổ bị phản bội, một bên là tình nghĩa bao năm qua.
Bạn thân của tôi là một người kém may mắn. Cô ấy không có ngoại hình đẹp nên mặc dù chúng tôi đã có gia đình đề huề, con cái đầy đủ nhưng cô ấy vẫn chưa tìm được một người để cùng chung lưng đấu cật. Tôi thương cô ấy vì cô ấy tốt tính, hiền lành, chỉ có điều duyên phận hẩm hiu nên đến giờ vẫn đơn độc. Cũng chính vì tình cảm gắn bó bao năm nên tôi coi cô ấy chẳng khác nào người nhà. Mỗi khi gia đình có công, có việc tôi đều gọi cô ấy đến cùng tham dự. Vậy mà có ngày tôi lại bị phản bội trắng trợn như vậy.
Thú thật là tôi không bao giờ nghĩ ngợi, nghi ngờ chuyện chồng và bạn mình. Chồng tôi và cô ấy đều là người tử tế, tình cảm của cả ba người đều rất tốt nên tôi nào dám nghi ngờ chuyện tầm bậy đó. Thế mà tôi đã lầm, sau lưng tôi, họ hú hí, họ quan hệ bất chính với nhau mà tôi không hề hay biết. Tôi vẫn trọng vọng, vẫn nâng niu họ như thể họ là những người chồng, người bạn tốt mà tôi may mắn có được.
Ngay cả khi cô bạn tôi nói đang có bầu tôi cũng không hề nghĩ “tác giả” của bào thai đó lại là chồng tôi. Nghe bạn tâm sự, tôi còn động viên cô ấy: “Thời buổi này đâu cần phải có chồng mới có con. Phụ nữ đơn thân rất nhiều, miễn sao cậu cảm thấy hạnh phúc là được”. Suốt thời gian cô ấy mang bầu, tôi còn giúp đỡ, chăm sóc cho cô ấy tận tình. Nhiều hôm không qua thăm được, tôi còn bảo chồng và con út của mình mang cháo sang cho cô ấy. Tôi thương bạn mình cảnh không chồng, giờ lại đang bầu bí không có người chăm sóc nên sẽ rất cực thân. Tôi không hề hỏi bạn mình về cha đứa bé vì tôi nghĩ rằng tôi và cô ấy thân thiết với nhau, khi nào muốn cô ấy sẽ hỏi, còn nếu không nó sẽ là bí mật của riêng cô ấy.
Tất cả mọi chuyện chỉ được phơi bày khi mà cô ấy sinh con và khai sinh là họ của chồng tôi. Tôi đã giật bắn mình khi nhìn vào tờ giấy khai sinh đó. Có một cảm giác rất lạ khiến tôi linh tính có sự chẳng lành. Và cũng chính vào lúc đó, chồng tôi và “người bạn thân” bao năm đã tự thú với tôi mọi chuyện. Thì ra hơn 3 năm qua họ gian díu với nhau mà tôi không hề hay biết. Và đứa bé là “sản phẩm” của mối tình vụng trộm đó. Tôi còn chưa hết bàng hoàng, đau đớn thì chồng tôi lại tiếp lời: “Thôi thì mọi chuyện cũng đã rồi, dù sao cô ấy cũng là người thiếu may mắn trong chuyện tình duyên. Tình bạn của em và cô ấy cũng đã bao năm rồi, hãy coi như em san sẻ một phần hạnh phúc của mình cho cô ấy. Anh tin cô ấy cũng sẽ biết điều để đối xử lại với em”.
Video đang HOT
Chồng tôi nói rằng đứa bé không có tội nên giờ hãy để anh ấy có trách nhiệm với mẹ con cô ấy coi như một sự bù đắp còn anh sẽ không bao giờ bỏ tôi. Tôi mãi mãi là vợ của anh ấy. Nếu tôi không chịu mà ly hôn thì người thiệt cũng chỉ là tôi và các con tôi mà thôi. Vậy thì chi bằng tôi đồng ý để anh ấy “có trách nhiệm” với mẹ con của “bạn thân mình” còn hơn là tự mất đi tất cả.
Tôi cảm thấy ghê tởm. Dường như họ đã có một sự sắp đặt hết cả rồi và cái việc cuối cùng mà họ phải làm là: thông báo cho tôi biết. Tôi đau đớn vô cùng. Tôi muốn ly hôn, muốn bỏ chồng ngay lập tức vì không thể nào chịu đựng nổi sự phản bội trắng trợn này nhưng nghĩ lại lời phân tích của anh ta tôi cũng thấy xót xa. Cái mà tôi nghĩ tới là các con tôi. Nếu tôi ly hôn thì đúng là tôi đã tự cướp đi quyền có cha của các con mình trong khi đó cô ta lại nghiễm nhiên có chồng, có cha cho con. Nhưng nếu cứ sống trong cảnh “chung chồng” đó thử hỏi tôi chịu đựng được đến bao giờ? Tôi phải làm gì lúc này đây?
Theo Phunutoday
Anh trốn vợ sắp cưới đến sống cùng với em
Em không hề biết anh đã có vợ sắp cưới ở quê nên đã chung sống với anh như vợ chồng. Ai ngờ, anh lừa em...
Chị Thanh Bình thân mến!
Em năm nay 24 tuổi, em đang đi làm và có một công việc ổn định. Em đã nghĩ sang năm khi được tuổi em và anh ấy sẽ xây dựng gia đình. Nhưng giờ đây mọi thứ tan vỡ mà em còn mang một nỗi nhục nhã ê chề khi bỗng dưng bị trở thành kẻ thứ 3.
Em gặp anh cách đây 2 năm. Anh hơn em 4 tuổi và đã đi làm. Chúng em yêu nhau và em hoàn toàn không biết anh ấy có người yêu, có vợ sắp cưới ở quê rồi. Đây cũng là lỗi của em, khi em không chịu tìm hiểu anh kĩ. Quê quán anh xa nên em cũng chỉ nghe kể mà chưa về thăm. Một phần vì hai đứa quá bận, phần khác cũng chưa sẵn sàng cưới xin nên hai đứa cứ sống chung với nhau mà chưa tính chuyện về ra mắt nhà anh.
Chúng em thuê một căn hộ nhỏ và sống với nhau như vợ chồng. Nhà em cách thành phố không xa nhưng để tiện đi làm nên em vẫn ra ở riêng. Thi thoảng cuối tuần anh có về nhà em chơi, bố mẹ em rất quý anh. Anh cũng hứa hẹn rằng sang năm được tuổi anh và gia đình sẽ qua nói chuyện với bố mẹ em để tính chuyện cưới xin.
Thế rồi đùng một cái, gia đình anh cùng với cô vợ sắp cưới ở quê kéo nhau lên nhà em chửi bới. Lúc đó em và bố mẹ rất bất ngờ. Thì ra anh đã có vợ sắp cưới rồi. Lần trước gần cưới nhưng do bên nhà anh có ông mất nên phải hoãn đợi vài năm. Anh làm trên thành phố, gặp em, yêu em và về quê không còn muốn cưới chị kia nữa dù hai người đã đính hôn.
Em không hề biết anh ấy đã có vợ sắp cưới ở quê nhà (ảnh minh họa)
Em giải thích không biết điều này nhưng họ vẫn làm ầm lên ở nhà em khiến hàng xóm láng giềng đinh ninh rằng em là kẻ cướp chồng người ta. Anh có bênh vực em, chịu trách nhiệm tất cả nhưng em vẫn rất tuyệt vọng. Em đau không chỉ bởi vì anh lừa dối em mà bỗng nhiên giờ đây em bị mang tiếng xấu. Tất cả mọi người đều biết em sống chung không hôn thú với anh, rồi em cướp chồng người khác... Em và bố mẹ không dám ngẩng mặt lên nhìn ai nữa.
Anh nằng nặc đòi bỏ chị kia vì không còn tình cảm và chỉ yêu em mà thôi nhưng thực sự từ hôm vụ việc xảy ra tới giờ em không còn chút yêu thương gì với anh nữa. Anh đã khiến em và gia đình em nhục nhã ê chề. Giờ em phải làm sao hả chị khi anh liên tục đeo bám em, người nhà anh và vợ sắp cưới thì điện thoại, chặn đường mắng chửi vì cho rằng em không buông tha anh. Làm sao em đối diện với mọi người sau chuyện này đây? Em mong chị cho em một lời khuyên để em vượt qua được nỗi khổ tâm này. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang rất khổ tâm khi bỗng dưng bị biến thành kẻ thứ ba dù ban đầu em không hề có chủ đích như vậy. Em hoàn toàn bị động trong chuyện này và người gây ra lỗi làm là anh ấy chứ không phải em. Giờ đây em đang phải hứng chịu những lời đàm tiếu không hay từ mối quan hệ tay ba rắc rối này.
Chị xin chia sẻ cùng em câu chuyện rắc rối mà em đang phải trải qua. Tuy nhiên, đây cũng là một bài học để em nhìn lại và không bao giờ mắc sai lầm thêm nữa. Em và anh ấy quen nhau, khi em còn chưa rõ về gia đình, nhà cửa, quê quán của anh ấy, chỉ gặp nhau giữa thành phố đông đúc đó mà đã quyết định về sống thử cùng nhau thực sự là một thiếu sót của em. Hơn 2 năm trời quen biết, chưa một lần về thăm nhà của anh ấy mà em vẫn chấp nhận chuyện sống thử và giờ hậu quả là những gì mà em đang phải gánh chịu. Không đánh giá việc sống thử là tốt hay xấu, đúng hay sai nhưng trước khi quyết định việc đó điều em cần phải biết chắc chắn là anh ấy là ai, nhà cửa, quê quán, bố mẹ, gia đình ra sao... Còn ở đây, em quá thiếu thông tin, tất cả những gì em biết về anh ấy chỉ là qua lời anh ấy kể mà thôi.
Em vô tình bị trở thành kẻ thứ ba cướp chồng người (Ảnh minh họa)
Còn hiện tại, sự việc đã xảy ra rồi, giờ có làm cách nào cũng không thể như ban đầu được nữa. Trước hết em hãy hẹn gặp gia đình bạn trai em và cả người vợ sắp cưới của anh ấy để nói chuyện một cách đàng hoàng, tử tế. Em hãy trình bày việc em không hề biết chuyện của anh ấy và hoàn toàn bị động. Em cũng nên nhận lỗi là mình đã quá tin anh ấy nên mới để xảy ra cơ sự này. Ngoài ra, em nói rõ quan điểm của em là không muốn tiếp tục, còn hành động như thế nào là do chính anh ấy chứ không phải em.
Sau khi đã công khai mọi chuyện, em hoàn toàn có thể sống thoải mái dù cho anh ta có đeo bám em thì đấy cũng là việc của anh ấy, không phải em níu kéo. Nếu người nhà của anh ấy vẫn tiếp tục làm phiền, quấy rối em có thể nhờ sự chính quyền.
Riêng về việc em bị ảnh hưởng danh dự, điều này khó tránh. Cần phải có thời gian để những người xung quanh em từ từ hiểu ra mọi chuyện. Chẳng còn cách nào khác là em sống tốt, chín chắn và trưởng thành hơn trong tình yêu. Chị tin rằng qua việc này, em sẽ có cho mình một bài học và sẽ gặp được người đàn ông đích thực thuộc về mình.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Chị Thanh Bình/Eva
Cám ơn em đã cướp chồng chị! Chị cũng đã làm hết sức để cứu chồng chị khỏi bàn tay của em để trả nợ ân tình mà bao lâu chung sống. Nhưng dường như anh ta cũng đang cạn dần lương tâm giống em, nên chị sẽ thí chồng chị cho em. Em à! Vợ chồng chị đã cố gắng vượt qua bao nhiêu khó khăn để đến được...