Khóc thét vì vợ kiêng cữ tháng cô hồn, hừng hực sức trai mà phải ăn chay, ngủ nhạt
Từ khi mới yêu nhau, tôi đã biết người yêu có tật xấu mê tín, kiêng cữ thái quá. Tuy nhiên các thói quen chẳng ảnh hưởng gì đến mình nên tôi cũng không bận tâm, cho đến khi sống chung 10 ngày trong tháng “cô hồn” với cô ấy.
Tôi mới cưới vợ được 3 tháng, vẫn còn đang ở thời kỳ “trăng mật”. Vợ tôi rất đẹp nên khỏi nói tôi mê muội, đắm đuối chuyện mây mưa với cô ấy. Chúng tôi cũng đến tận sát ngày cưới mới “động phòng” nên dù đã cưới 3 tháng, tôi vẫn si mê như điếu đổ. Đêm nào không được nằm cạnh vợ, không “chiến đấu” 1 hiệp chính, vài hiệp phụ thì không thể yên được.
Nhưng đương lúc như núi lửa phun trào bỗng nhiên bị dội nước lạnh. Ngay từ khi yêu, tôi đã biết vợ tôi hay đi lễ, có nhiều điều mê tín, kiêng cữ thái quá. Nhưng thói quen của cô ấy cũng chưa ảnh hưởng đến tôi nhiều, thậm chí việc cô ấy ngăn tôi không ra cửa khi gặp mèo đen, bắt tôi phải mang theo bùa phép gì đó cô ấy khấn ở chùa về… Tôi chỉ nghĩ đó là cô ấy quan tâm đến tôi nên không bận tâm lắm.
Sau khi cưới, tôi biết vợ tôi chu đáo trong việc thắp hương, cúng lễ ngày rằm, mình 1. Mỗi khi đến ngày đó nhà tôi lại khói hương nghi ngút, ban thờ lớn tràn đầy hoa quả, xôi, gà. Nhiều lúc tôi cũng cự nự vợ là hình thức rườm rà nhưng vợ đều nói “có thờ có thiêng”, cô ấy là người làm ăn nên phải chăm cầu thần, nhờ phật để được thuận lợi, tiền lộc thăng tiến. Nói nhiều thì vợ chồng cãi cọ nên tôi cũng ngại, cho qua.
Nhưng đến khi trải qua nửa tháng “cô hồn” với cô ấy thì quả là ái ngại.
Tôi thật sự “cạn lời” vì sự kiêng kỵ của vợ tháng cô hồn. Ảnh minh họa
Ngay từ cuối tháng 6 âm lịch, cô ấy đã vạch ra một danh sách dài lê thê, viết chi chít những điều không được làm và phải làm trong tháng cô hồn. Tôi không nhớ nổi nhưng hàng ngày vợ tôi kè kè bên cạnh nhắc nhở.
Video đang HOT
Ngày mùng 30.6 âm lịch, vợ tôi đã khê nệ xách hàng chục túi nilon trong chứa nhiều gói nhỏ xanh đỏ. Cô ấy nói qua đấy là bỏng bộp, hoa quả, bánh kẹo, khoai, lạc, tiền vàng, hàng chục bộ quần áo chúng sinh…
Ngày mùng 1, vợ tôi dậy sớm, bắt đầu “nghi lễ” cúng cô hồn của mình. Tôi vội vã ra khỏi nhà để tránh phải nhìn thấy cảnh khiến mình nổi da gà. Cũng bắt đầu từ mùng 1, tôi phải sống trong cảnh kiêng kỵ mệt mỏi. Tóc tôi hơi dài muốn đi cắt, vợ tôi nằng nặc không cho nên tôi phải sống trong cảnh ngứa ngáy khó chịu.
Mọi khi đến tôi về nhà mới giặt quần áo, phơi, giờ vợ tôi bắt tôi dậy sớm để giặt và phơi quần áo, trước khi nắng tắt phải mang quần áo vào nhà. Cô ấy bảo: “phơi quần áo ban đêm, ma quỷ trông thấy sẽ “mượn” và để lại “quỷ khí” trong quần áo”.
Buổi tối đi chơi, cô ấy bỗng chạy đâu mất nên tôi cất tiếng gọi, nào ngờ vợ tôi biến sắc mặt và về nhà lại làm một hồi cúng lễ. Cô ấy nói: “gọi nhau buổi tối vào tháng cô hồn thì ma quỷ sẽ nhớ tên và đeo bám vào người”. Mấy hôm trời nóng như điên vợ tôi cũng không cho tôi đi bơi vài dễ bị “quỷ bắt”.
Tôi làm kinh doanh nhưng vợ tôi nằng nặc yêu cầu tôi không được ký kết hợp đồng gì trong tháng cô hồn. Tôi bỏ ngoài tai và ký mấy mối làm ăn. Vợ tôi biết chuyện lại nổi cơn khóc lóc, nói tôi “vô thiên vô phép”. Tôi đã nổi cơn giận dữ, vung tay, rất may còn trút lý trí nên chỉ trút vào cái bàn trang điểm bên cạnh vợ. Không may, cái gương treo vỡ nên tôi bị cứa đứt tay, chảy khá nhiều máu. Vợ tôi lo lắng khóc lóc và nói rằng đó là tôi đã “ký hợp đồng”.
Bữa cơm nhà thành “đại họa” khi tôi hóa thành trâu bò chỉ được ăn rau cỏ vì vợ tôi đòi ăn chay trường. Nên chiều chiều, tôi đành lén ở ngoài ăn mặn rồi mới về nhà bổ sung vitamin với vợ. Nhưng lén ăn ngoài vài bữa thì được, chứ nếu ăn mãi, về nhà không nhiệt tình ăn chay với vợ cũng khiến nàng mè nhèo, đòi ngửi miệng tôi xem có mùi… thịt không. Tôi cũng bó tay.
Điều phiến muộn lớn nữa của tôi là vợ tôi bắt tôi ra phòng khách ngủ vào tháng cô hồn. Cô ấy nói, tháng này cô hồn hiện khắp nơi, âm khí nặng nên nếu tôi “vận” dương khí sẽ dễ bị sức khỏe yếu, âm khí xâm nhập. Hơn nữa, vợ tôi ăn chay cả tháng nên không được “ngủ mặn”, việc vợ chồng gần nhau sẽ ảnh hưởng đến việc cúng lễ của cô ấy. Với người đang phơi phới sức xuân, hừng hực ham muốn, việc phải “nhịn” suốt nửa tháng nay quả thật là cực hình.
Hàng ngày nhìn vợ sì sụp khấn vái tôi bắt đầu thấy dựng hết cả gai ốc, như thể có cô hồn bám xung quanh vậy. Có phải vợ tôi “bệnh” nặng quá rồi không? Tôi cũng khóc cho những ngày tháng sắp tới. Tôi phải gì để vợ thay đổi? Liệu tôi có thể sống hạnh phúc với người vợ lúc nào cũng có mùi nhang khói này không?
Theo Eva
Chỉ rình hai con cãi nhau, mẹ chồng lại kéo con trai vào xúi bỏ vợ
Nghe những tiếng thì thầm của mẹ chồng, đứng bên ngoài căn phòng, trái tim tôi như có ai xát muối. Không hiểu tôi đã làm gì sai đến mức chỉ chờ vợ chồng tôi giận nhau là ngay lập tức mẹ chồng xúi con trai bỏ vợ.
Tất cả những cặp đôi lấy nhau mà không nhận được sự ủng hộ từ gia đình đa phần khi cưới về đều khá vất vả. Nhưng có lẽ, không nhiều người bị mẹ chồng ghét như tôi. Mà nguyên nhân lại không phải đến từ việc tôi xấu xa, bẩn tính hay hỗn hào, chỉ vì bà mê tín, cho rằng tuổi tôi là "hổ vồ", sẽ khiến con trai bà không phát triển lên được.
Khi chúng tôi yêu nhau, do hai đứa làm việc ở xa nên mẹ chồng không biết. Lần đầu tiên tôi về gặp mẹ anh là lúc tôi đang có bầu được gần 2 tháng và hai đứa xin phép cưới. Cuộc gặp gỡ hôm đó là một nỗi khiếp sợ với tôi khi mà mẹ anh phản đối gay gắt. Mẹ anh muốn con trai mình lấy cái cô gái mà bà đã "chấm" từ trước đó. Nhưng khi chúng tôi tiết lộ chuyện đang có thai rồi, không còn cách nào khác, bà buộc phải chấp nhận.
Khi bắt đầu bước chân về làm dâu, mẹ anh đã coi tôi như cái gai trong mắt (Ảnh minh họa)
Đám cưới của tôi là một sự tủi hờn. Nhà trai kiếm cớ làm xuề xòa cho xong chuyện. Mẹ chồng coi đó như một cách "trả đũa" cô con dâu mà bà chưa từng thừa nhận và muốn có này. Tôi thương mình thì ít mà thương bố mẹ thì nhiều.
Nhưng tôi phải động viên gia đình mình, chỉ cần bản thân tôi sống tốt, sau này có đứa cháu ra, mẹ chồng cũng sẽ phải dần dần thay đổi mà thôi. Mình không làm gì sai, chẳng lẽ cả đời ghét cay ghét đắng?
Ấy vậy mà ngay cả khi có đứa cháu nôi ra đời, mẹ chồng tôi vẫn cay nghiệt như thế. Bà không ưa tôi nên cũng chẳng mấy mặn mà với đứa cháu nội. Tuy nhiên, điều tệ hại hơn nữa là, lúc nào bà cũng chỉ chờ cơ hội vợ chồng tôi cãi nhau, là sẽ kéo con trai vào phòng riêng, "phân tích" cả tiếng đồng hồ với một động cơ duy nhất: "Con ly hôn đi, sống thế này khổ lắm".
Vợ chồng ăn ở với nhau, làm sao tránh được có lúc bất đồng, mâu thuẫn, vậy mà mẹ chồng tôi lại chỉ đợi như vậy để xúi con trai mình bỏ vợ. Thậm chí, bà còn là nguồn cơn của rất nhiều những lần tranh cãi giữa vợ chồng tôi. Sau đó, bà làm bù lu bù loa lên để thêm dầu vào lửa...
Mẹ chồng luôn xúi con trai ly hôn vì không ưa tôi (Ảnh minh họa)
Tôi cảm thấy áp lực vô cùng khi phải đối diện với cuộc hôn nhân mà luôn có người muốn phá nó. Tôi thật không hiểu vì sao mẹ chồng lại cay nghiệt với mình đến vậy. Trước đây mới chỉ yêu nhau không đồng ý đã đành, giờ chúng tôi là vợ chồng, lại có đứa con nhỏ, làm sao lại nỡ muốn phá hoại tổ ấm này, để các con rơi vào cảnh tan đàn xẻ nghé, cháu thì phải xa cách bố mẹ?
Tôi sợ cứ đà này, cùng với thời gian và sự xúi giục của mẹ, không khéo, có một ngày nào đó, chồng tôi cũng sẽ đi theo con đường mà bà vạch ra. Bởi thế, tôi quyết định đề nghị chồng ra ở riêng dù biết mẹ chồng chỉ có mỗi một cậu con trai là chồng tôi thôi.
Chí ít, chúng tôi cần sống tách ra, để mẹ tôi cảm nhận được việc ở xa con cháu nó cô đơn thế nào. Có lẽ như vậy bà mới trân trọng gia đình này hơn. Còn nếu chồng tôi không đồng ý, có lẽ không sớm thì muộn, vợ chồng tôi cũng đường ai nấy đi...
Theo 24h
Chỉ cần tinh ý nhìn nhận những điều này là bạn đủ biết mình còn yêu chàng nữa hay không Bạn nên biết những dấu hiệu mình không còn nhiều tình cảm với chàng nữa và tìm cách cải thiện mối quan hệ trước khi quá muộn. Cuộc đối thoại bế tắc Ảnh minh họa Chúng ta thường chia sẻ mọi thứ với người ấy khi chúng ta đang yêu. Chúng ta không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi nói chuyện. Khi...