‘Khóc thét’ vì bị vợ kìm kẹp như tù nhân
Có nhiều đêm, anh phải bỏ ra cổng đứng vì vừa chợp mắt được một chút thì bị vợ túm lấy cổ áo đòi anh phải thừa nhận chuyện ngoại tình, bắt anh phải khai tên tuổi, địa chỉ của người phụ nữ mà chị bắt gặp cùng anh trước đó.
2 năm trở lại đây, anh Hoàng (Quận Phú Nhuận -TP.HCM) gần như ngày nào cũng phải bỏ ra khỏi nhà trong cơn giận dữ, bực tức tột độ. Anh cho biết, nguyên nhân khiến anh khó chịu và cảm thấy ngột ngạt trong ngôi nhà của chính mình là bởi người vợ luôn quản lý, kìm kẹp anh như một tù nhân.
Chị Hân – vợ anh Hoàng, trước đây vốn là nhân viên hành chính. Tuy nhiên sau khi sinh con, chị quyết định nghỉ việc để ở nhà lo thu vén, săn sóc gia đình. Ở nhà chuyên tâm với việc cơm nước, giặt giũ, cho con ăn được gần một năm, chị Hân bỗng thường xuyên ca thán với anh Hoàng rằng mình tụt hậu, vừa già, vừa xấu. Rồi chị bắt đầu bóng gió, vặn vẹo chuyện anh sẽ chán “miếng mỡ bèo nhèo” là chị để đi tìm những cô nàng “ngọt mướt mơn mởn”.
Nhận thấy có thể vì vợ cứ quanh quẩn ở nhà làm chừng ấy việc nên sinh ra buồn chán, tự ti với bản thân nên anh Hoàng hết sức thông cảm và chiều chuộng vợ. Thế nhưng ngược lại với phản ứng vui mừng, cảm động trước tình cảm mà anh Hoàng dành cho mình, chị Hân thường xuyên cáu gắt, soi xét hành vi của chồng.
Anh Hoàng cho biết: “Khi tôi quan tâm mua cho cô ấy chiếc váy thì cô ấy lại suy diễn tôi đi mua đồ cho bồ rồi vờ thương vợ. Rồi cô ấy đay nghiến tôi rằng ‘cứ liệu hồn, sướng không biết đường sướng, lăng nhăng, bồ bịch tôi mà bắt được là chết với tôi’. Không những thế, để siết chặt cuộc sống của tôi, cô ấy đã không ngại ngần sỉ nhục những người bạn, đồng nghiệp khác giới của tôi”.
Bên cạnh đó, để không cho chồng có bất cứ cơ hội nào mà tòm tem, chị Hân buộc anh Hoàng phải đuổi cô trợ lý nữ để tuyển trợ lý là nam. Chị Hân càng thít chặt “gọng kìm” trói buộc anh Nam khi một lần chị bắt gặp anh đang nắm tay một người phụ nữ. “Tôi hẹn gặp đối tác công ty, lúc xong việc, chúng tôi có bắt tay nhau, không hiểu vì sao cô ấy lại xuất hiện ở đó, cô ấy chen ngang vào, thô bạo giằng tay tôi ra rồi chủ động bắt tay với người phụ nữ kia và không quên giới thiệu là vợ tôi kèm một nụ cười ranh mãnh. Kể từ hôm đó, cô ấy cho tôi là đồ xấu xa, đi gặp nhân tình còn vờ vịt, khốn nạn bảo là đối tác” – anh Hoàng nói.
Vợ luôn quản lý, kìm kẹp anh như một tù nhân.
Video đang HOT
Quản việc ngoài xã hội của anh đã đành, chị Hân cũng “cao tay” khi một mặt hết sức vui vẻ, chiều chồng trước mặt gia đình chồng nhưng khi chỉ có 2 vợ chồng là chị lại lôi chuyện “bắt quả tang tay nắm tay nhân tình” ra để chì chiết. Lúc nào chồng làm điều gì đó không ưng ý là chị Hân hành hạ chồng bằng đủ chiêu trò như bắt chồng nghe điện thoại ngay sau tiếng chuông đầu tiên đổ; ở nhà không được gọi điện, sử dụng máy tính khi không có chị; mọi mật khẩu của các tài khoản mạng xã hội phải cung cấp cho chị; chi tiêu gì phải liệt kê không được thiếu một đồng… Chị cũng không ngại ngần buông những lời có ý mạt sát, xúc phạm chồng nếu anh có ý phản ứng hoặc có những biểu hiện mà chị nghi ngờ.
Để chứng tỏ mình là người phụ nữ vì chồng, vì gia đình, chị Hân tỉ tê với mẹ chồng rằng sợ lúc nào đó việc mình hi sinh lui về hậu phương, chăm sóc gia đình để chồng yên tâm lo công việc… không còn có ý nghĩa. Sợ chồng ham gái trẻ, chê vợ già… Những lời tỉ tê đó của chị khiến cho cả gia đình chồng luôn nghĩ rằng chị là người quá toàn vẹn. “Vì thế bố mẹ tôi mới tuyên bố sẽ từ mặt con trai nếu tôi làm chuyện có lỗi với cô ấy. Có thể vì có người hậu thuẫn nên cô ấy càng ngày càng quá quắt” – anh Hoàng cho biết.
Anh Hoàng kể thêm rằng có nhiều đêm, anh phải bỏ ra cổng đứng vì vừa chợp mắt được một chút thì bị vợ túm lấy cổ áo đòi anh phải thừa nhận chuyện ngoại tình, bắt anh phải khai tên tuổi, địa chỉ của người phụ nữ mà chị bắt gặp cùng anh trước đó.
“Cô ấy quá vô lý khi cứ bắt tôi khai thật những điều mà tôi không làm. Lúc tôi nổi khùng, phát cáu thì cô ấy bắt đầu mang con và bố mẹ tôi ra để dọa dẫm. Người nổi giận lúc đó đáng ra phải là tôi thế nhưng cô ấy miệng to hơn cái trống làng gào tên các con, dọa sẽ nói cho chúng biết bố chúng có những việc làm bỉ ổi. Rồi cô ấy nghĩ ra chiêu kìm kẹp chồng là buộc phải nộp hết lương, cho đứng tên hết các loại sổ tiết kiệm… Nói chung cô ấy từ một người vợ đã trở thành cai ngục trong ngôi nhà của chúng tôi” – anh Hoàng chốt lại câu chuyện của mình.
Theo VNE
Để anh ấy ra đi...
Khi người đàn ông tôi yêu nói anh ấy muốn một cơ hội làm lại với người cũ, tôi đã làm điều mà bất cứ cô gái mạnh mẽ nào cũng làm: Tôi nói "Ok"...
Tôi gặp Jeff trong tiệc sinh nhật một người bạn. Tôi để ý đến cách anh bước ra giới thiệu về mình, đến đôi mắt rất trong của anh. Tôi đã bước sang tuổi 29 và mất đến gần 10 năm hết yêu lại chia tay, rồi quay về với Jason. Mới đây tôi thành người độc thân, vì thế tôi chủ động hẹn hò với Jeff.
Chúng tôi gặp nhau vào một đêm tháng 1. Ngoài trời khá lạnh lẽo. Tôi và Jeff ngồi tán gẫu qua hơi nóng đang bốc lên từ nồi lẩu. Tôi nhớ hai người nói chuyện khá vui vẻ về việc một buổi hò hẹn thường giống như cuộc phỏng vấn xin việc ra sao. "Thế tại sao anh nghĩ anh phù hợp với vị trí này?" - tôi hỏi Jeff. Cung cách cởi mở, nồng nàn tình cảm cùng vòng tay dài rộng lúc nào cũng khoa lên khi nói chuyện của Jeff khiến tôi rất muốn "tuyển" anh vào vị trí bạn trai của mình.
Chuyện chúng tôi bắt đầu vào mùa Xuân khi những cánh hoa anh đào nở rộ. Chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn, cùng nhau ngao du các nẻo đường, về quê thăm nhà bạn của Jeff nữa. Sau Jason, việc tôi yêu Jeff dường như quá dễ dàng. Anh là người biết ăn nói và luôn nồng nhiệt, tôi chẳng bao giờ phải đoán xem Jeff đang nghĩ gì.
Jeff cũng có một "Jason" của riêng anh - cô ấy tên là Christine. Hai người họ đã chia tay cách đây 2 năm và họ vẫn chuyện trò hàng tuần qua điện thoại (hầu hết bạn của Jeff là phụ nữ, trong đó có cả những người đã từng yêu anh). Tôi cũng có nhiều bạn là đàn ông, bởi thế không lo lắng về quan hệ hiện tại của Jeff và Christine, cho đến một ngày tháng Năm, khi Jeff xin cho Christine một công việc ở công ty thiết kế nơi anh đang làm việc. Từ đó họ gặp nhau hàng ngày. Tôi bắt đầu cảm thấy không thoải mái, nhưng Jeff bảo "cô ấy chỉ là một người bạn mà thôi".
Khoảng 1 tháng sau, tối đó tôi ở nhà Jeff, tối cuối cùng tôi ở lại thành phố trước khi đi dự lễ cưới vàng của ông bà nội. Cảm nhận một điều gì đó rất khác, ngay khi bước chân qua ngưỡng cửa, tôi hỏi Jeff: "Có chuyện gì sao?".
"Christine muốn bọn anh quay lại...", Jeff trả lời.
"Cái gì?"
"Cô ấy muốn cố gắng thêm lần nữa", Jeff đưa mắt nhìn ra xa xăm.
Tôi bỗng dưng có cảm giác choáng váng, mọi vật trước mắt đang đảo lộn. "Anh đang chia tay em có phải không?". Anh gật đầu. "Em biết rồi, em là con ngốc" - tôi thổn thức.
"Chỉ là tạm thời thôi", Jeff nói nhanh, cố gắng xoa dịu tôi. "Chỉ 2 tuần thôi. Khi anh đã nhìn nhận rõ mọi chuyện, chúng ta sẽ nói chuyện".
Tôi khóc suốt hành trình về nhà với ông bà, cố che giấu đôi mắt sưng mọng dưới cặp kính râm. Không muốn làm hỏng ngày vui nên tôi cố sức tránh gần ông bà, tôi nói dối mọi người trong gia đình là mình đang bị dị ứng. Chỉ khi đêm xuống, một mình trong căn phòng kín cửa tôi mới dám chui ra khỏi vỏ ốc. Tôi check mail điên cuồng, cứ hy vọng sẽ có thư của Jeff...
Cảm giác bị bỏ rơi và bối rối, tất cả những gì tôi có thể làm khi ấy là hy vọng Jeff sẽ chọn mình. Tôi muốn nhắc anh nhớ đến những gì hai người từng có, những điều ngọt ngào chúng tôi đã chia sẻ với nhau. Thế nên tôi email cho Jeff như thể hai người chưa chia tay. Thay vì gào lên nỗi đớn đau trong lòng hay hỏi về Christine -tôi biết làm vậy sẽ đẩy Jeff ra xa hơn - tôi chỉ kể Jeff nghe về kỳ trở về thú vị với gia đình và gửi cho anh tấm hình tôi rất xinh, cười rất tươi trước biển. Tôi không quên ký tên: "... của anh".
Trở về, tôi đến thăm người bạn gay. Cậu ấy nói tôi nên bỏ Jeff đi, anh ấy chẳng ra gì. Song tôi nói mình quá yêu để có thể từ bỏ. Tôi từng ở vị trí của Jeff, vì thế tôi nghĩ, lúc này anh ấy cần yên tĩnh một mình...
Hai tuần trôi qua. Tôi đến gặp Jeff trong vẻ ngoài xinh xắn nhất có thể: Áo xanh navy kết hợp với quần sooc jeans khoe đôi chân thon dài. Tôi tô son màu đỏ. Cậu bạn gay nhìn tôi chuẩn bị như vậy thì cằn nhằn: "Tớ chẳng hiểu cậu phải phiền thế để làm gì".
Gặp tôi, khuôn mặt Jeff sáng lên. Nén đi nỗi mong mỏi được chạy đến ôm chầm lấy anh, tôi đi thật nhẹ nhàng. Khi hai người dạo chơi khắp công viên, dừng chân nghỉ bên hồ, tôi thấy rõ ràng rằng sau cùng thì chúng tôi chưa hề có chia tay.
Vài giờ sau, tôi quay lại căn hộ của mình, trên môi nở nụ cười. Jeff chưa nói, nhưng tôi biết anh và Christine đã thực sự chấm hết. Tối đó anh gọi cho tôi: "Anh qua chỗ em được không?". Và khi tôi mở cửa, Jeff ở đó, khuôn mặt nhợt nhạt dưới ánh đèn đường: "Anh nói với cô ấy rồi, chuyện bọn anh đã qua"...
Không lâu sau đó Jeff có nói với tôi, trước cái đêm chạy đến nhà tôi, anh chưa từng nghĩ lại yêu tôi nhiều đến thế. Bởi tôi đã không quay lưng lại với anh. Anh biết mình đã chọn đúng. Một năm sau, tôi đến sống cùng Jeff. Và hôm nay, đã 9 năm rồi kể từ ngày chúng tôi kết hôn, vẫn sống bên nhau vô cùng hạnh phúc.
Theo VNE
Lần lữa chuyến đò hai Những đắng cay khi bước lên chuyến đò trước chị chẳng buồn nhớ lại nữa, dù gì cũng đã gần chục năm trôi qua, giờ chị đang vui với con bé, kết quả của cuộc hôn nhân đầy mâu thuẫn đó. Bao năm qua chị đã phải bỏ quên tất cả nỗi đau, tuổi trẻ, sở thích cá nhân, phải gạt tất để...