Khổ trăm đường vì bố chồng ghê gớm
Bố chồng tôi thường ép cháu ăn nhưng khi cháu trớ thì quay sang mắng chửi tôi thậm tệ.
Mình đang nghĩ đến việc nghỉ ở nhà trông con hoặc gửi con đi trẻ vì không thể nào cố tỏ ra ngọt nhạt như chưa từng có cuộc cãi vã xảy ra được nhưng đang băn khoăn quá.
Hai vợ chồng mình kết hôn sau 6 năm yêu nhau. Lúc đó mình vừa xin được việc làm nhưng vì mới ra trường lại chưa có kinh nghiệm nên lương lậu cũng không cao. Chồng làm quản lý siêu thị nhỏ cho chị họ, thu nhập cũng bình thường. Hai vợ chồng đều ngoại tỉnh nên vẫn phải thuê nhà trên Hà Nội. Khi con trai ra đời, vì nghỉ sinh sớm 1 tháng nên con mới được 3 tháng thì mình phải đi làm trở lại. Hai vợ chồng nhờ bà nội lên trông con giúp. Nhưng bố chồng nhất quyết đòi lên trông cháu. Cả mẹ chồng, chồng và anh chồng nói thế nào cũng không nghe. Vậy là chúng mình đành quyết định để ông lên trông 1 tuần rồi bà lại lên trông. Sau 1 thời gian thì hai vợ chồng thấy ông trông cháu cũng ổn nên đồng ý để ông lên ở hẳn với hai vợ chồng mình. Cuộc sống nhà thuê chật hẹp tuy có bất tiện nhưng mọi người khắc phục thì cũng không có vấn đề gì.
Bố chồng tôi thực sự ghê gớm (Ảnh minh họa).
Bố chồng vốn khéo léo, đảm đang lại yêu cháu nên trong lòng mình cũng thầm cảm ơn ông nhiều lắm. Duy nhất mỗi việc là ông rất hay ép cháu ăn nhiều. Cu Tít – con mình, trộm vía ăn rất tốt. Bữa nào cũng hết một bát bột to. Nhưng dù mình đã để sẵn lượng nước và bột theo cữ cho bé nhưng ông thường lén cho thêm và ‘nhồi’ cháu, ngay cả khi bé khóc lắc đầu từ chối. Nhiều lần chứng kiến mình đã lựa lời nói rõ với ông rằng, cho cháu ăn vừa đủ, khi nào lắc đầu khóc thì thôi, nếu không dần dần cháu sẽ sợ ăn. Ông ậm ừ ra chiều tán đồng lắm. Nhưng nói và hành động lại hoàn toàn khác nhau.
Dạo này ăn bữa nào xong dù ít hay nhiều thằng bé cũng trớ bằng hết. Mình nhìn xót ruột mà cũng không dám nói gì, chỉ bảo chồng nói giúp. Nhưng mỗi lần thằng bế trớ, bố chồng tỏ ra rất tức tối và làm như vẻ là tại mình vậy.
Video đang HOT
Đỉnh điểm một hôm mình đi làm về, là lúc 18h30, hỏi ông cho cháu ăn lúc mấy giờ thì ông bảo ăn lúc 14h30. Mình lấy 1 hộp sữa chua nhờ ông cho cháu ăn. Nhưng ăn được một phần thì bé lắc đầu không chịu ăn nữa, mình bảo cháu không muốn ăn thì thôi, bố để lúc khác vậy. Thế nhưng ông vẫn nhất định cho ăn hết. Và kết quả là khi vừa ăn xong thì bé trớ hết ra. Vậy là ông quay sang đổ hết thảy cho mình và nói là tại mình cho bé ăn sữa chua nên mới trớ. Rồi “sữa chua thì bổ béo (***) gì” trong khi trước đó ông luôn miệng kêu sữa chua tốt cho sức khỏe. Ông mắng chửi mình bằng những từ ngữ vô cùng tục tĩu và sau đó là thái độ sưng sỉa, mặt nặng mày nhẹ với mình, than ngắn thở dài và dỗi không ăn cơm. Khi con trớ chồng mình có nhà nhưng anh cũng chẳng nói gì cũng đổ hết lỗi cho mình, rằng tại mình mà ông không ăn cơm. Mình giận đến mức tay chân run hết lên mà cũng cố nhịn.
Lúc mình bỏ lên phòng, bố chồng còn hết lời nói xấu và phê phán mình với chồng. Mình thật không hiểu nổi tại sao một người đàn ông già cả lại có thể thốt ra những lời lẽ đáng sợ như thế. Giờ cứ nghĩ đến vẻ mặt ông là mình lại thấy uất nghẹn. Mình không thể nào tỏ ra vui vẻ như trước được nữa. Nghỉ làm thì không có thu nhập mà gửi trẻ thì thương con còn nhỏ quá. Thật không biết phải làm sao bây giờ nữa?
Theo Khampha
Đàn ông ví mỏng!
Có lẽ bởi cái ví da đắt tiền của anh ấy không nhét nổi nhiều tờ tiền cho lắm.
Hồi lâu rồi tôi có đọc trên mạng một chia sẻ không còn nhớ của bạn nào, rằng, trong đám bạn trai của bạn ấy, anh nào dùng ví xịn chắc chắn là anh hiếm tiền nhất bọn.
Có lẽ bởi cái ví da đắt tiền của anh ấy không nhét nổi nhiều tờ tiền cho lắm. Đi ăn cả đám nếu có chi trả cũng rất rón rén. Còn anh nào không dùng ví da lại là anh chàng hào phóng nhất, luôn móc tiền ra trả cho cả đám một cách rất hồn nhiên. Và tất nhiên, tiền cũng nhiều nhất đám, nhiều tới nỗi chẳng cái ví da nào đựng nổi cả cục.
Không thấy bạn ấy nói đến mệnh giá của những tờ tiền. Tuy nhiên hình dung ra cái cách ứng phó với tiền cũng đã thấy ngộ nghĩnh. Như thể nhìn thấy trong đó cả phong thái của chủ nhân. Dù cố gắng tránh lỗi sơ đẳng là lấy tiền ra để xét đoán người, nhưng rõ ràng, trong câu chuyện ấy hoàn toàn không hề chỉ định nói về tiền, mà còn nói về đàn ông trong mắt đàn bà. Và tiền chỉ là một phản chiếu nào đó của người đàn ông đang đứng sừng sững.
Có lần tôi đi dạo phố với một anh bạn. Chúng tôi tìm được một chiếc áo sơ mi trắng cho anh ấy ở một sạp hàng dọc phố, tôi nghĩ anh ấy mặc áo này sẽ rất vừa và đẹp. Giá rất mềm vì là sạp bán lẻ trên phố du lịch. Rất bất ngờ là anh bạn tôi đã không mặc thử cũng không mua cái áo đó. Anh dắt tôi vào cửa hàng thời trang lớn cách đó năm mươi mét và mua đúng cái áo đó, với giá đắt hơn khoảng ba trăm Đài tệ, tức là đắt hơn khoảng hai trăm nghìn đồng tiền Việt. Tôi rất kinh ngạc.
Tôi hỏi sao anh kỳ quặc thế? Không phải cùng nhãn hiệu, cũng chính là cái áo này sao? Cửa hàng này nó có bảo hành áo sơ mi cho anh à? Hay đàn ông thì cứ phải vào cửa hàng xịn mới thấy tự tin, còn em mua ở hè phố của chợ đêm thì làm anh mất tư cách?
Đàn ông kiếm tiền là năng lực, tiêu tiền là văn hóa (Ảnh minh họa)
Anh bạn tôi điềm đạm nói:
- Ai cũng như em, thì những cửa hàng lớn họ sập tiệm hết ư? Mình sống thì mình cũng phải cho người khác sống nữa chứ!
Tôi sực nhớ ra anh bạn tôi cũng là một chủ doanh nghiệp, và anh ấy cũng đang phải cạnh tranh rất dữ dội trong kinh doanh. Có thể, tôi là đàn bà nên trong mắt tôi chỉ có mệnh giá của tờ tiền. Còn trong mắt anh bạn đàn ông ấy, tiền chỉ là một thông điệp!
Chả trách, nạn nhân của mua chung, nhóm mua, shopping tập thể toàn là... đàn bà! Bị mắc mồi giá rẻ nên sẵn sàng bỏ tiền ra cho một thứ vốn không nằm trong dự định chi tiêu của bản thân. Và về bản chất quản lý tài chính gia đình, đó chính là những đồng tiền lạm chi, đẩy ngân sách gia đình vào nguy cơ ngay lập tức.
Hóa ra có lúc, cái đồng tiền tưởng "được rẻ" của đàn bà như thế lại chẳng bằng cái đồng tiền tưởng "chi đắt" của đàn ông!
Tôi nghĩ nhìn vào việc đàn ông kiếm tiền và tiêu tiền, ta có thể phán đoán ra năng lực giỏi giang và đẳng cấp văn hóa của người đàn ông đó. Đàn ông kiếm tiền là năng lực, tiêu tiền là văn hóa.Thật bi kịch nếu có tay đàn ông nào vỗ ngực nói: "Tôi kiếm tiền thì rất có văn hóa, và tiêu tiền thì rất... có năng lực!". Ôi trời!
Cho nên, tôi chẳng quan tâm việc đàn ông tiêu tiền thế nào, anh mua siêu xe hay anh đòi bạn gái chi trả nửa tiền cho bữa cà phê! Nhưng, đàn ông ví dày hay mỏng có lẽ chẳng quan trọng bằng việc, anh đừng để việc tiêu tiền của mình thành thị phi và đàm tiếu của đám đông!
Kiểu như họ nói, ví anh rất xịn! Nhưng mỏng!
Theo VNE
Phát ngán với sự vô duyên của cô bạn gái Người yêu tôi thao thao bất tuyệt về chuyện chăn gối hay những câu chuyện tếu táo bậy bạ. Hai chúng tôi quen nhau lần đầu tiên trong kỳ thi đại học. Ấn tượng của tôi về cô ấy là một cô nàng cá tính, bí hiểm nhưng cũng vô cùng dễ thương. Ngay từ lần đầu gặp mặt, chúng tôi đã nói...