Khổ tâm vì trót làm gái già có thai
Cô ấy đã có bầu với tôi nhưng tôi không biết có nên cưới không vì cô ấy hơn tôi 11 tuổi.
Khi bắt đầu mối quan hệ này, tôi không nghĩ là sẽ tiến tới hôn nhân vì tôi nhận thức được hơn ai hết sự khác biệt quá lớn giữa hai chúng tôi. Tôi không muốn làm “phi công trẻ”, không muốn lấy vợ hơn tuổi nhưng khi mọi việc đã trót lỡ xảy ra, tôi không biết phải hành xử thế nào cho đúng khi mà tôi đang có quan hệ với một người phụ nữ hơn tôi tới…11 tuổi.
Tôi năm nay 25 tuổi, đang đi làm nhân viên kinh doanh cho một công ty với mức lương ổn định. Gia đình tôi cũng thuộc vào loại khá giả, có điều kiện, hơn nữa bản thân tôi lại cũng bảnh bao, ưa nhìn nên có khá nhiều cô gái thích tôi. Tuy thế, sau mối tình sinh viên không thành với cô bạn học cùng lớp, cho tới giờ tôi chưa yêu một ai chính thức cả. Bản tính đàn ông khiến tôi đôi khi gặp mấy cô gái thích mình cũng vẫn buông lời tán tỉnh. Tuy nhiên, chưa bao giờ tôi có hành động lỗ mãn, đi quá giới hạn với họ bởi vì tôi luôn xác định chỉ quan hệ nghiêm túc với người mình định lấy làm vợ chứ không bao giờ có tư tưởng lăng nhăng.
Cô ấy hơn tôi 11 tuổi, là gia sư cho em gái tôi ở nhà. Lần đầu gặp thấy cô ấy đẹp mặn mà, nói năng nhỏ nhẹ tôi cũng thấy ấn tượng. Tất nhiên là tôi biết cô ấy hơn tuổi tôi nhưng không hiểu sao tôi lại không gọi cô ấy bằng chị mà lại chỉ gọi tên, xưng tôi. Cô ấy có vẻ lạ lẫm với cách xưng hô của tôi nhưng vì giữ lịch sự nên cũng giao tiếp như vậy với tôi.
Tôi vốn là người đàn ông biết ăn nói nên hầu như phụ nữ gặp tôi đều thích nói chuyện cùng tôi dù ở độ tuổi nào đi chăng nữa. Tôi lại còn độc thân, chưa chính thức yêu ai nên đôi khi cũng cứ mạnh miệng buông lời tán tỉnh dù trong lòng cũng chẳng có ý định yêu đương gì. Thấy các cô nàng có vẻ thích mình tôi cũng thấy thú vị lắm nhưng nếu tôi không thích, khi họ tỏ tình tôi sẽ từ chối ngay chứ không lăng nhăng. Với cô ấy cũng vậy, mặc dù biết cô ấy hơn tuổi nhưng thấy thú vị nên tôi thi thoảng cũng buông một vài câu “mật ngọt”. Tôi có thể đọc được trong mắt cô ấy niềm vui khi tôi khen giọng cô ấy thật nhẹ nhàng, hay đôi má cô ấy đỏ ửng lên khi tôi khen cô ấy đẹp. Tôi biết, cô ấy cũng bị ngợp trước tôi.
Biết cô ấy vẫn còn trong trắng khi tới với mình, tôi cảm thấy mình thật xấu xa vì đã cướp đời con gái của cô ấy (Ảnh minh họa)
Thế rồi mấy lần cô ấy dạy em tôi xong về muộn, tôi tình nguyện đưa cô ấy về. Đi đường, tôi nói chuyện tâm tình, cô ấy bỗng gục đầu vào vai tôi, tay khẽ ôm lấy vòng eo của tôi như một đôi tình nhân. Tôi biết, cô ấy chắc chắn đã bị tôi chinh phục. Nhưng trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ rằng thứ tình cảm này thoảng qua thôi, tôi không có ý định làm “phi công trẻ”.
Video đang HOT
Vì cô ấy dạy ở nhà tôi hầu như cả tuần nên thời gian chúng tôi gần nhau cũng nhiều. Mỗi hôm hết giờ dạy, tôi đưa cô ấy về lại là khoảng thời gian tôi và cô ấy thân hơn. Dần dần, tôi quên béng mất việc cô ấy hơn tôi tuổi. Tôi chỉ còn nhìn nhận cô ấy là một người con gái chưa chồng như bao người con gái bình thường khác mà thôi. Cô lúc này cô ấy tâm sự với tôi rằng sở dĩ cô ấy chưa lấy chồng là vì cô ấy đã từng yêu một người nhưng cuối cùng anh ấy bỏ cô đi lấy người có điều kiện dư giả hơn. Chính vì vậy cô ấy mất niềm tin vào tình yêu và cứ cô đơn đến tận giờ này. Đến lúc đó tôi mới giật mình biết tuổi thật của cô ấy. Vẫn biết là cô ấy hơn tuổi mình nhưng tôi không ngờ cô ấy lớn hơn tôi tới cả 11 tuổi.
Thế rồi không hiểu điều gì sai khiến, tôi cứ không dứt ra được người phụ nữ đó. Cho tới một ngày cô ấy nói muốn là “người đàn bà của tôi” một lần mà không đòi hỏi tôi phải có trách nhiệm gì. Lúc đó tôi đã cười khẩy trong bụng nghĩ bà chị này chắc hẳn cũng chẳng còn trong trắng, gặp tôi thấy tôi bảnh bao hơn người nên cũng thích chứ thời buổi này mấy cô còn giữ được trinh tiết, nhất là với người đã từng yêu say đắm, lại nhiều tuổi như cô ấy. Nghĩ vậy nên tôi cũng không khước từ được cô ấy và chúng tôi đã lên giường cùng nhau.
Cho tới lúc đó, tôi mới bàng hoàng khi phát hiện ra cô ấy vẫn là một người con gái trong trắng. Tôi thay đổi hoàn toàn cách nghĩ về cô ấy. Tôi thấy mình thật xấu xa khi đã cướp đi đời con gái của cô ấy. Không hiểu sao tôi thấy mình bỗng yêu cô ấy lạ thường. Tôi nghĩ tình cảm mà cô ấy dành cho tôi không phải là hời hợt. Một người con gái có ý thức giữ gìn sự trinh tiết đến như vậy chắc hẳn sẽ không vội vã trao đi nếu cô ấy không yêu thương thật lòng. Nhất là cô ấy không đòi hỏi tôi trách nhiệm gì cả.
Liệu lấy vợ hơn mình 11 tuổi, tôi có thể hạnh phúc hay không? (Ảnh minh họa)
Hơn một tháng sau đó cô ấy chính thức nghỉ dạy cho em tôi vì con bé cũng hoàn thành quá trình ôn để thi đại học. Cô ấy có vẻ muốn tránh mặt tôi. Thú thực khoảng thời gian đó tôi cũng băn khoăn không hiểu nổi mình muốn gì nữa. Tôi không dám đối diện với cô ấy vì thấy mình có tội nhưng trong thâm tâm tôi thấy mình nhớ cô ấy nhiều lắm. Vì thế khi cô ấy nghỉ việc tôi cũng không liên lạc mấy. Tôi cố tìm mọi cách để quen đi mối quan hệ khiến tôi phải trăn trở thật nhiều đó.
Cho tới cách đây hơn 1 tuần tôi mới biết cô ấy có bầu. Có lẽ ở tuổi đó cô ấy muốn làm mẹ đơn thân. Tôi xót xa lắm. Tôi không biết mình có nên lấy cô ấy làm vợ hay không khi mà giữa chúng tôi đã có với nhau một đứa con. Về bản thân cô ấy, tôi thấy cô ấy là người phụ nữ vẹn toàn, tốt tính lại nhân hậu, chắc hẳn cô ấy sẽ là một người vợ tốt. Nhưng vấn đề lớn nhất là ở chỗ tôi và cô ấy chênh lệch tuổi tác khá nhiều. Tôi cũng không phải người không biết nhìn xa trông rộng, chỉ biết đến cảm xúc nhất thời, giờ mới ngoài 30 tuổi thì có thể cô ấy như vậy nhưng lấy nhau về độ chục năm, khi tôi bằng tuổi cô ấy bây giờ thì cô ấy đã là một người phụ nữ toan về già. Liệu vợ chồng tôi có hạnh phúc nổi trong điều kiện như thế không? Tôi có chịu đựng được cảnh đó hay không hay lại thấy bất mãn rồi làm khổ vợ con?
Nhưng nếu tôi không lấy cô ấy thì tôi quả thực đã có tội lớn với cô ấy và với đứa con. Cô ấy càng không bắt tôi chịu trách nhiệm tôi lại càng thấy thương cô ấy hơn. Nhất là khi cô ấy cũng đã từng khổ vì tình yêu một lần. Hơn nữa, trong lòng tôi cũng có chút ít tình cảm với cô ấy. Tôi phải làm gì bây giờ, tiến tới hôn nhân hay coi như đó là một sai lầm và tôi sẽ sửa sai bằng việc có trách nhiệm với cô ấy và đứa con sau này bởi nếu lấy nhau về e rằng chúng tôi không hạnh phúc khi lấy vợ hơn tuổi nhiều tới như vậy. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có quyết định chính xác cho cuộc đời mình!
Theo VNE
Yêu cả hai chị em họ cùng lúc
Tôi là gã Sở Khanh, tôi thú nhận là như vậy và có lẽ, khi biết chuyện này, mọi người cũng chửi rủa tôi như bao gã đểu khác.
Tôi nhận tất cả. Tôi đúng là một gã đểu vì tôi đã trót yêu một lúc hai chị em của em.
Câu chuyện của tôi nói ra thì dài. Ngày tôi vào nam lập nghiệp, tôi đã đem lòng yêu một cô gái dễ thương và xinh xắn. Nhưng khi đó, tôi chẳng nghĩ chuyện tương lai, chỉ yêu cho có, yêu cho vui, thích là yêu chứ tính toán cưới xin thì không bao giờ. Cô ấy cũng yêu tôi và cũng không đòi hỏi gì chuyện cưới xin cả. Chúng tôi chỉ biết, cả hai cùng là người Bắc nên dành cho nhau rất nhiều tình cảm. Tuy vậy, không ai hỏi ai quê quán cụ tỉ ở đâu, nhà cửa, bố mẹ, gia cảnh thế nào, vì lúc đó, với chúng tôi, có được một người như vậy để nương tựa, quan tâm là tốt rồi, không cần phải tìm hiểu quá nhiều.
Có lẽ tôi thoáng và em cũng thoáng. Nhưng chúng tôi không lường trước được sự việc, em có bầu. Lúc này, em bắt đầu lo lắng và sợ hãi, đã yêu cầu tôi và em về Bắc để tính chuyện cưới xin với bố mẹ. Nhưng lúc đó, tôi sợ lắm, vì chưa chuẩn bị gì, tự nhiên dẫn một cô người yêu rồi mang theo đứa con trong bụng về thì tôi chưa dám làm. Tôi sợ bố mẹ sẽ mắng chửi, đi làm việc kiếm tiền, lập nghiệp rồi lại làm ra cái chuyện tội lỗi đó sao?
Có lẽ tôi thoáng và em cũng thoáng. Nhưng chúng tôi không lường trước được sự việc, em có bầu. (ảnh minh họa)
Bố mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận cuộc hôn nhân này của chúng tôi. Và một thằng hèn như tôi đã dụ dỗ em phá thai. Dù em không muốn nhưng tôi đã dùng những lời ngon ngọt của mình để khiến em làm theo ý tôi, và em đã làm như vậy trong nỗi đau đớn vô cùng.
Khi đó tôi đã dùng sự quan tâm của mình để động viên em, an ủi em, hi vọng em sẽ vượt qua được cú sốc này. Khi đó, có vẻ như tình cảm của chúng tôi có chút phai nhạt vì tôi đã khiến em phải như vậy mà không chịu trách nhiệm. Và dường như, chuyện đó cũng khiến tôi lớn hơn chút ít, suy nghĩ chín chắn hơn.
Khi tôi muốn bù đắp cho em thì lại có quyết định mới, cơ quan gọi tôi về sau khi hết hạn công tác. Em đã níu tôi ở lại, van xin tôi đừng về nhưng cuối cùng, tôi cũng bỏ em mà đi. Tuy vậy, tôi hứa vẫn yêu em, sẽ đợi em về và chúng tôi sẽ lấy nhau. Nhưng em không đồng ý, vì công việc của em ở đó đang suôn sẻ. Tôi buộc phải bỏ em ra đi mang theo nỗi nhớ nhung vô cùng.
Tôi đã phản bội em, bắt cá hai tay với chính cô em họ của em. Giờ thì tôi là kẻ bỉ ổi, vô liêm sỉ và rất có thể, tôi sẽ mất tất cả, vì họ vốn là chị em của nhau. (ảnh minh họa)
Tôi về Bắc được một thời gian thì mọi thứ cũng ổn định. Tôi thường xuyên gọi cho em để hỏi thăm tình hình của em. Và gã Sở Khanh như tôi đã không thể chờ đợi em thêm. Tôi đã gặp và yêu một người con gái khác, có nét nhang nhác giống em. Đó là cô gái thông minh và xinh đẹp. Chuyện tán gái với tôi không quá khó, một thời gian, em yêu tôi say đắm. Chúng tôi trở thành một cặp đôi hạnh phúc. Dù vậy, tôi vẫn liên lạc và hỏi han em, coi như không có chuyện gì xảy ra. Không phải tôi muốn thế, chỉ là tôi sợ em sẽ coi khinh tôi, sợ em cười vào mặt tôi nên tôi phải làm như mình chưa yêu ai và vẫn chung tình với em.
Và một lần, em về, em bắt gặp tôi và người con gái đó đi với nhau. Có lẽ, em định tạo bất ngờ cho tôi nhưng chẳng thể ngờ, khi em đến nhà dì chơi, em lại gặp tôi ở đó, với tư cách là người yêu của cô em họ em. Tôi choáng váng vì sự xuất hiện của em quá đột ngột. Tại sao lại như vậy, tôi đang yêu cả hai chị em sao? Điều mà tôi không ngờ tới lại xảy ra như trong phim vậy. Giờ thì tôi là một gã Sở Khanh chính hiệu, không còn lời nào giải thích cho chuyện này nữa rồi, tôi cũng cứng họng, không nói được gì luôn.
Tôi đã phản bội em, bắt cá hai tay với chính cô em họ của em. Giờ thì tôi là kẻ bỉ ổi, vô liêm sỉ và rất có thể, tôi sẽ mất tất cả, vì họ vốn là chị em của nhau.
Theo VNE
Cổ tích giữa đời thường qua mai mối Giây phút được gặp anh, yêu anh và rồi cưới anh,đến giờ, với tôi, đó sẽ mãi là những điều đáng giá nhất cuộc đời! Nhiều lúc tôi tự hỏi, những mối tình qua mai mối liệu có lâu bền không? Những chuyện như thế vậy chỉ xảy ra trong xã hội cũ, sau lũy tre làng? Nhưng với chúng tôi, đó là...