Khổ tâm vì trót làm gái già có bầu
Cô ấy đã có bầu với tôi nhưng tôi không biết có nên cưới không vì cô ấy hơn tôi 11 tuổi.
Khi bắt đầu mối quan hệ này, tôi không nghĩ là sẽ tiến tới hôn nhân vì tôi nhận thức được hơn ai hết sự khác biệt quá lớn giữa hai chúng tôi. Tôi không muốn làm “phi công trẻ”, không muốn lấy vợ hơn tuổi nhưng khi mọi việc đã trót lỡ xảy ra, tôi không biết phải hành xử thế nào cho đúng khi mà tôi đang có quan hệ với một người phụ nữ hơn tôi tới…11 tuổi.
Tôi năm nay 25 tuổi, đang đi làm nhân viên kinh doanh cho một công ty với mức lương ổn định. Gia đình tôi cũng thuộc vào loại khá giả, có điều kiện, hơn nữa bản thân tôi lại cũng bảnh bao, ưa nhìn nên có khá nhiều cô gái thích tôi. Tuy thế, sau mối tình sinh viên không thành với cô bạn học cùng lớp, cho tới giờ tôi chưa yêu một ai chính thức cả. Bản tính đàn ông khiến tôi đôi khi gặp mấy cô gái thích mình cũng vẫn buông lời tán tỉnh. Tuy nhiên, chưa bao giờ tôi có hành động lỗ mãn, đi quá giới hạn với họ bởi vì tôi luôn xác định chỉ quan hệ nghiêm túc với người mình định lấy làm vợ chứ không bao giờ có tư tưởng lăng nhăng.
Cô ấy hơn tôi 11 tuổi, là gia sư cho em gái tôi ở nhà. Lần đầu gặp thấy cô ấy đẹp mặn mà, nói năng nhỏ nhẹ tôi cũng thấy ấn tượng. Tất nhiên là tôi biết cô ấy hơn tuổi tôi nhưng không hiểu sao tôi lại không gọi cô ấy bằng chị mà lại chỉ gọi tên, xưng tôi. Cô ấy có vẻ lạ lẫm với cách xưng hô của tôi nhưng vì giữ lịch sự nên cũng giao tiếp như vậy với tôi.
Tôi vốn là người đàn ông biết ăn nói nên hầu như phụ nữ gặp tôi đều thích nói chuyện cùng tôi dù ở độ tuổi nào đi chăng nữa. Tôi lại còn độc thân, chưa chính thức yêu ai nên đôi khi cũng cứ mạnh miệng buông lời tán tỉnh dù trong lòng cũng chẳng có ý định yêu đương gì. Thấy các cô nàng có vẻ thích mình tôi cũng thấy thú vị lắm nhưng nếu tôi không thích, khi họ tỏ tình tôi sẽ từ chối ngay chứ không lăng nhăng. Với cô ấy cũng vậy, mặc dù biết cô ấy hơn tuổi nhưng thấy thú vị nên tôi thi thoảng cũng buông một vài câu “mật ngọt”. Tôi có thể đọc được trong mắt cô ấy niềm vui khi tôi khen giọng cô ấy thật nhẹ nhàng, hay đôi má cô ấy đỏ ửng lên khi tôi khen cô ấy đẹp. Tôi biết, cô ấy cũng bị ngợp trước tôi.
Video đang HOT
Biết cô ấy vẫn còn trong trắng khi tới với mình, tôi cảm thấy mình thật xấu xa vì đã cướp đời con gái của cô ấy (Ảnh minh họa)
Thế rồi mấy lần cô ấy dạy em tôi xong về muộn, tôi tình nguyện đưa cô ấy về. Đi đường, tôi nói chuyện tâm tình, cô ấy bỗng gục đầu vào vai tôi, tay khẽ ôm lấy vòng eo của tôi như một đôi tình nhân. Tôi biết, cô ấy chắc chắn đã bị tôi chinh phục. Nhưng trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ rằng thứ tình cảm này thoảng qua thôi, tôi không có ý định làm “phi công trẻ”.
Vì cô ấy dạy ở nhà tôi hầu như cả tuần nên thời gian chúng tôi gần nhau cũng nhiều. Mỗi hôm hết giờ dạy, tôi đưa cô ấy về lại là khoảng thời gian tôi và cô ấy thân hơn. Dần dần, tôi quên béng mất việc cô ấy hơn tôi tuổi. Tôi chỉ còn nhìn nhận cô ấy là một người con gái chưa chồng như bao người con gái bình thường khác mà thôi. Cô lúc này cô ấy tâm sự với tôi rằng sở dĩ cô ấy chưa lấy chồng là vì cô ấy đã từng yêu một người nhưng cuối cùng anh ấy bỏ cô đi lấy người có điều kiện dư giả hơn. Chính vì vậy cô ấy mất niềm tin vào tình yêu và cứ cô đơn đến tận giờ này. Đến lúc đó tôi mới giật mình biết tuổi thật của cô ấy. Vẫn biết là cô ấy hơn tuổi mình nhưng tôi không ngờ cô ấy lớn hơn tôi tới cả 11 tuổi.
Thế rồi không hiểu điều gì sai khiến, tôi cứ không dứt ra được người phụ nữ đó. Cho tới một ngày cô ấy nói muốn là “người đàn bà của tôi” một lần mà không đòi hỏi tôi phải có trách nhiệm gì. Lúc đó tôi đã cười khẩy trong bụng nghĩ bà chị này chắc hẳn cũng chẳng còn trong trắng, gặp tôi thấy tôi bảnh bao hơn người nên cũng thích chứ thời buổi này mấy cô còn giữ được trinh tiết, nhất là với người đã từng yêu say đắm, lại nhiều tuổi như cô ấy. Nghĩ vậy nên tôi cũng không khước từ được cô ấy và chúng tôi đã lên giường cùng nhau.
Cho tới lúc đó, tôi mới bàng hoàng khi phát hiện ra cô ấy vẫn là một người con gái trong trắng. Tôi thay đổi hoàn toàn cách nghĩ về cô ấy. Tôi thấy mình thật xấu xa khi đã cướp đi đời con gái của cô ấy. Không hiểu sao tôi thấy mình bỗng yêu cô ấy lạ thường. Tôi nghĩ tình cảm mà cô ấy dành cho tôi không phải là hời hợt. Một người con gái có ý thức giữ gìn sự trinh tiết đến như vậy chắc hẳn sẽ không vội vã trao đi nếu cô ấy không yêu thương thật lòng. Nhất là cô ấy không đòi hỏi tôi trách nhiệm gì cả.
Liệu lấy vợ hơn mình 11 tuổi, tôi có thể hạnh phúc hay không? (Ảnh minh họa)
Hơn một tháng sau đó cô ấy chính thức nghỉ dạy cho em tôi vì con bé cũng hoàn thành quá trình ôn để thi đại học. Cô ấy có vẻ muốn tránh mặt tôi. Thú thực khoảng thời gian đó tôi cũng băn khoăn không hiểu nổi mình muốn gì nữa. Tôi không dám đối diện với cô ấy vì thấy mình có tội nhưng trong thâm tâm tôi thấy mình nhớ cô ấy nhiều lắm. Vì thế khi cô ấy nghỉ việc tôi cũng không liên lạc mấy. Tôi cố tìm mọi cách để quen đi mối quan hệ khiến tôi phải trăn trở thật nhiều đó.
Cho tới cách đây hơn 1 tuần tôi mới biết cô ấy có bầu. Có lẽ ở tuổi đó cô ấy muốn làm mẹ đơn thân. Tôi xót xa lắm. Tôi không biết mình có nên lấy cô ấy làm vợ hay không khi mà giữa chúng tôi đã có với nhau một đứa con. Về bản thân cô ấy, tôi thấy cô ấy là người phụ nữ vẹn toàn, tốt tính lại nhân hậu, chắc hẳn cô ấy sẽ là một người vợ tốt. Nhưng vấn đề lớn nhất là ở chỗ tôi và cô ấy chênh lệch tuổi tác khá nhiều. Tôi cũng không phải người không biết nhìn xa trông rộng, chỉ biết đến cảm xúc nhất thời, giờ mới ngoài 30 tuổi thì có thể cô ấy như vậy nhưng lấy nhau về độ chục năm, khi tôi bằng tuổi cô ấy bây giờ thì cô ấy đã là một người phụ nữ toan về già. Liệu vợ chồng tôi có hạnh phúc nổi trong điều kiện như thế không? Tôi có chịu đựng được cảnh đó hay không hay lại thấy bất mãn rồi làm khổ vợ con?
Nhưng nếu tôi không lấy cô ấy thì tôi quả thực đã có tội lớn với cô ấy và với đứa con. Cô ấy càng không bắt tôi chịu trách nhiệm tôi lại càng thấy thương cô ấy hơn. Nhất là khi cô ấy cũng đã từng khổ vì tình yêu một lần. Hơn nữa, trong lòng tôi cũng có chút ít tình cảm với cô ấy. Tôi phải làm gì bây giờ, tiến tới hôn nhân hay coi như đó là một sai lầm và tôi sẽ sửa sai bằng việc có trách nhiệm với cô ấy và đứa con sau này bởi nếu lấy nhau về e rằng chúng tôi không hạnh phúc khi lấy vợ hơn tuổi nhiều tới như vậy. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có quyết định chính xác cho cuộc đời mình!
Theo Eva
Lấy vợ hơn tuổi như chị với em trai
Tôi bắt đầu thấy dị ứng với những câu kiểu như: "Anh không được không ăn, anh không được mặc cái đó, anh không được... , không được...".
Tôi yêu vì cô ấy điềm đạm
Ngày ấy, ai hỏi tôi vì sao yêu người hơn tuổi lại hơn tới 4 tuổi như thế, tôi cười và nói rằng: "Tình yêu không quan trọng tuổi tác, em yêu vì cô ấy lúc nào cũng điềm đạm, nhu mì, dịu dàng". Có lẽ chính cái sự nhiều tuổi hơn tôi của cô ấy khiến tôi luôn cảm nhận rằng cô ấy là người con gái rất nhẹ nhàng, ý nhị. Và cũng không biết tự bao giờ, tôi chết mê chết mệt cái sự trầm lặng và nhã nhặn ấy. Tôi yêu và si tình người hơn mình 4 tuổi, điều mà trước giờ tôi chưa từng nghĩ tới.
Đúng là lúc nào cô ấy cũng quan tâm tôi. Những gì tôi chưa biết cô ấy luôn thể hiện mình là người thông minh, hiểu biết nhiều thứ. Tôi vừa ngưỡng mộ tài vừa thích cái sắc của người con gái này và tôi cảm nhận được sự hồ hởi, vui vẻ ngay từ trong tính cách. Tôi lấy hết can đảm của gã đàn ông và quyết tâm chinh phục bằng được nàng.
Rồi sự nhiệt tình của tôi cũng được báo đáp. Chúng tôi yêu và tin tưởng nhau. Em cũng luôn quan tâm chăm sóc tôi như ngày nào mới quen. Em còn cho tôi nhiều cảm giác mới lạ mà trước giờ tôi chưa từng có. Người ta nói, tôi yêu người hơn tuổi chắc chắn sau này họ sẽ già hơn mình và mình thành trẻ con trong mắt người yêu. Bởi lẽ, em hơn tôi 4 tuổi. Nhưng tôi đều gạt những lời bàn tán đó để chuyên tâm vào chuyện tình cảm của mình. Tôi không muốn ai đó làm rào cản giữa chúng tôi.
Người ta nói, tôi yêu người hơn tuổi chắc chắn sau này họ sẽ già hơn mình và mình thành trẻ con trong mắt người yêu. (ảnh minh họa)
Rồi tôi quyết tâm lấy em, tôi tin tưởng mình không chọn lầm người. Và hơn ai hết, em cũng yêu tôi chân thành. Như vậy là hạnh phúc, hôn nhân tất nhiên cần có tình yêu. Lúc ấy tôi nghĩ, dù bố mẹ có không thích em, tôi cũng sẽ cố gắng lấy và chứng minh cho bố mẹ thấy, tôi đã không chọn sai con dâu cho bố mẹ. Nhưng thật may, bố mẹ đồng ý, có lẽ cũng do tôi quyết tâm quá nhiều và tình yêu của chúng tôi xem như không có nhiều trắc trở giống như những đôi yêu nhau khác.
Chán vì vợ hơi tí dạy đời
Từ ngày lấy nhau, tôi càng cảm nhận được tình yêu của em dành cho tôi nhiều hơn. Lúc nào em cũng chăm sóc tôi ân cần chu đáo, chưa khi nào em để tôi phải lo lắng điều gì. Nhưng đúng là, vợ chồng ở lâu mới hiểu nhau nhiều hơn. Không biết tôi có phải là người cầu toàn hay không, nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy, vợ thích dạy tôi. Nói đúng hơn là &'dạy' giống như cô giáo làm với học sinh vậy.
Mỗi lần tôi đi làm về, vợ đon đả cất đồ rồi chuẩn bị nước tắm bảo tôi vào tắm. Hôm nào mệt quá, tôi không muốn tắm thì vợ nhất định không chịu, cứ kéo tôi dậy và bảo tôi không tắm sẽ bẩn lắm, không ai ngủ được. Tôi không tắm thì vợ dỗi này nọ. Giống như vợ đang bắt con đi tắm vậy. Thế là dù quá mệt, tôi lại dậy tắm cho xong chuyện.
Mỗi lần tôi đi làm về, vợ đon đả cất đồ rồi chuẩn bị nước tắm bảo tôi vào tắm. (ảnh minh họa)
Rồi bữa ăn cơm, có nhiều khi tôi không muốn ăn quá nhiều nhưng vợ cứ liên tục gắp thức ăn, rồi bắt tôi phải ăn. Bát cơm thì đơm đầy ụ, bảo tôi không ăn không được. Cứ tha hồ vợ gắp đầy món vào bát rồi thúc giục tôi ăn cho khỏe. Tôi mường tượng ra khuôn mặt của người chị, người mẹ đang chăm sóc đứa con của mình để tránh còi xương.
Lần ấy, tôi được vợ đi mua quần áo cho. Tôi thích một chiếc áo rất đẹp nhưng vợ bảo, không hợp với phong cách của tôi, vợ bắt tôi phải mặc theo phong cách của vợ thì mới đẹp, trẻ trung. Dù có thích cũng không được làm theo ý mình. Đã thế, vợ còn quát tôi: "Anh biết gì mà nói, tự tin vào con mắt thẩm mỹ của em đi".
Tôi dù chưa từng nghĩ chuyện vợ hơn tuổi mình nhưng không hiểu tự bao giờ tôi bắt đầu thấy dị ứng với những câu kiểu như: "Anh không được không ăn, anh không được mặc cái đó, anh không được... , không được...". Hàng ngàn những câu như thê ngày nào tôi cũng nghe tới điếc cả tai. Vợ tôi giống như cô bảo mẫu, chăm sóc tôi không khác gì đứa trẻ con.
Còn nhớ, có lần đi nhậu cùng cơ quan tôi, tôi cho vợ đi cùng. Khi được sếp mời uống rượu, tôi giơ chén lên chúc thì vợ giật phăng một cái và bảo tôi ngồi xuống, vợ uống thay. Em còn ra sức giải thích rằng: "Chồng em không uống được rượu, anh cứ để em đỡ anh ấy". Tôi ngượng chín mặt và cảm nhận được nụ cười thầm trong lòng các anh chị cơ quan tôi. Trước giờ họ luôn trêu tôi lấy vợ hơn tuổi có thích không. Phen này thì họ tha hồ có cớ mà &'ném đá'.
Có quá nhiều chuyện tôi không tiện kể ra đây nhưng quả thật, lấy vợ hơn tuổi cũn có quá nhiều bất cập. Vì tôi kém vợ tới 4 tuổi, hơi chênh lệch nên có lẽ tư tưởng, quan điểm sống còn chưa hợp nhau. Kể hơn 1-2 tuổi thì còn đỡ, đằng này. Dù là vợ chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với tôi, luôn một lòng chung thủy nhưng cái cách vợ chăm sóc, quản thúc tôi đúng là giống như vú em vậy. Tôi chỉ sợ những bức xúc nhỏ này sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống gia đình trong tương lai mà thôi.
Theo Eva
Dứt tình với chàng trai kém 8 tuổi? Em muốn dừng tình yêu với chàng trai kém mình 8 tuổi nhưng thật khó để làm được. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất băn khoăn không biết có nên tiếp tục tình yêu với một người kém mình nhiều tuổi hay không. Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay 26 tuổi, người đó 18 tuổi. Chúng...