Khổ sở với mối quan hệ… ngoài chồng
Thời gian qua, tôi như con nghiệ.n, cứ cai rồi nghiệ.n, nghiệ.n rồi cai. Tôi cố gắng không liên lạc được dăm bữa một tháng rồi lại gặp, nhớ mong.
Giữa những bộn bề ngoạ.i tìn.h, người thứ ba, một người ôm cuộc sống hạnh phúc như tôi cứ ngày đêm suy nghĩ. Tôi không biết rốt cuộc mình nên làm gì, cố gắng chấm dứt hết thảy với người ấy, hay ở bên cạnh như một người bạn thôi?
Hơn 3 năm trời dằn vặt, khổ đau, ngắm nhìn người ấy một mình, còn tôi hạnh phúc bên gia đình, tôi tự hỏi rốt cuộc mình phải làm sao? Tôi đơn phương thích và tán tỉnh người ấy khi đã có một gia đình hạnh phúc, sự nghiệp tương đối vững, gần như có mọi thứ mà nhiều người mơ ước.
Người ấy cũng vậy, tài giỏi, thu hút tôi từ những ngày đầu mới quen biết. Một vài lần đi riêng, chúng tôi có thể nói chuyện quên thời gian, sự cảm mến dường như sâu thẳm trong lòng cả hai đứa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thời gian qua, tôi như con nghiệ.n, cứ cai rồi nghiệ.n, nghiệ.n rồi cai. Tôi cố gắng không liên lạc được dăm bữa một tháng rồi lại gặp, nhớ mong. Cảm giác nhớ mong đó như muốn giế.t tâm hồn tôi khi tôi nhìn chồng nhìn con. Họ không có lỗi, lỗi tôi tham lam chăng? Tôi có hai lựa chọn mà đã làm đi làm lại nhiều lần:
Một là chấm dứt hẳn, xem như không có người đó trên đời. Những lúc khó khăn, cần tư vấn trong công việc, cuộc sống, những lúc họp lớp… tôi tuyệt nhiên không xuất hiện. Lúc nào vô tình đi ngang nhau, chỉ cần cười một cái thôi. Tôi đã làm như vậy nhưng lại ngẫm nghĩ cuộc đời đâu dài mấy, sao hàn.h h.ạ trái tim mình làm chi? Có thể nào giải pháp thứ hai chăng?
Giải pháp thứ hai, làm bạn của nhau. Thỉnh thoảng tôi gặp anh trong những lúc họp lớp, đi ăn chung với nhóm bạn, khi nào có việc gì cần tôi chạy đến công ty anh chút, nói chuyện, tâm tình, giữ mọi thứ trong chừng mực, tuyệt đối không đi riêng hai người nữa.
Anh luôn là người giữ cho tôi mọi thứ trong giới hạn. Nhưng làm như vậy, tôi lại sợ mình lụy tình, cứ dăm bữa gặp, rồi lại muốn nhớ muốn thương, lại muốn đứt hẳn.
Một mặt, tôi nghĩ mình đâu có tội gì để phải cắt đứt hết thảy. Một mặt, cảm giác ngoài chồng mà thi thoảng nhớ một người đàn ông khác thật ghê sợ. Một mặt, tôi muốn có người bạn như anh, một người hiểu biết, giúp tôi nhiều suy nghĩ, ý kiến mới trong công việc. Một mặt, tôi muốn dẹp anh qua một bên, bấm ‘delete forever’ cho một mối quan hệ.
Cứ thế, tôi luẩn quẩn trong cái vòng do chính mình tạo ra. Nhiều hôm tôi vào chùa ngồi một mình để suy nghĩ mà mãi chưa nghiệm ra được. Cuộc sống có bao nhiêu mà cớ sao tôi phải dằn vặt vì một mối quan hệ?
Nếu như những người khác, chỉ cần thấy mình hơi có cảm xúc xíu, tôi lập tức dẹp qua một bên. Riêng đối với anh, tôi thấy mình chìm trong những suy nghĩ khổ sở. Công việc tôi khá bận, thường xuyên đi lại các nơi, cuộc sống không buồn tẻ, gia đình cực kỳ thương tôi, duy chỉ một điều nên nắm hay buông thì xin cả nhà cho tôi ý kiến.
Tận đáy lòng tôi mãi đi tìm một đáp án mà không biết nên như thế nào cho phải. Xin chân thành cảm ơn các bạn nhiều lắm.
Theo VNE
Này cô gái, sao em cứ mãi mải mê chạy theo một người không thuộc về mình như vậy?
Có phải em quá ngốc khi cứ thích anh trong vô vọng, cứ mải mê chạy theo anh mà anh chẳng bao giờ thèm đoái hoài tới tình cảm của em...
Em, một cô gái không xinh đẹp cũng chẳng giỏi giang gì đâu. Nhưng bù lại em có một giọng nói ngọt ngào và một gương mặt dễ thương đủ để làm rung động biết bao chàng trai khác. Nhưng trong đó lại không có anh, người mà em yêu thương thật nhiều. Em ngốc nghếch cứ mãi chạy theo anh, chạy theo một mình anh để rồi em bỏ quên lại tất cả mọi người đằng sau lưng mình. Để rồi vô tình chính em đã tự làm đau mình tới như thế. Em biến mình thành một thứ gì đó thừa thãi, gây cho anh những khó chịu và làm anh cảm thấy phiền phức. Và em lại để cho nước mắt mình lăn dài trên má một cách vô thức, liệu điều đó có xứng đáng với những gì anh trao em không anh?
Em đã từng khóc thật nhiều, rồi cũng tủm tỉm cười thật nhiều vì anh. Anh dạy cho em cách yêu thương một người, nhưng anh lại không dạy em cách để ngừng yêu thương một người. Em đã ngốc nghếch khóc thật nhiều những khi anh nói đừng liên lạc với anh, hay đừng làm phiền anh nữa. Thế mà vẫn em ngốc tới thế, vẫn tự làm đau chính mình, làm tổn thương mình tới thế. Em đã từng nghĩ anh thật nhẫn tâm, sao lại đối xử với em như vậy. Dù ghét bỏ em cũng đừng nói những câu nói đau lòng tới thế đúng không? Một cô gái như em đáng được yêu thương mà. Em đã từng nghĩ như thế đó.
Nhưng hôm nay em nhận ra rằng yêu thương đó nên dừng lại thôi anh à. Đâu phải em không có ai để yêu thương, thời gian của em đâu nhiều tới thế. Em còn có cả một gia đình cần em yêu thương, còn cả những người bạn và ti tỉ những mối quan hệ khác. Giờ đây em hiểu rằng em đâu thể mải mê chạy theo anh mãi như thế được. Em cần thời gian để quan tâm cho những người khác nữa ngoài anh. Cứ quan tâm một mình anh một thời gian như thế là đủ dài và em biết mình nên dừng lại rồi. Em sẽ là em, là chính em. Không mải mê chạy theo một người không thuộc về mình nữa. Sẽ không chỉ nghe lời một mình anh và cũng không ngốc nghếch chờ đợi những yêu thương từ nơi anh nữa, một người chưa bao giờ thuộc về em một cách đúng nghĩa cả.
Tạm biệt nhé anh... người của những yêu thương cũ...
Theo Guu
Khổ sở vì chiêu trò hèn hạ của người yêu cũ Dù tôi đã kết hôn nhưng anh ta vẫn không buông tha, hết gọi điện, anh ta lại làm loạn trên mạng xã hội khiến tôi rất hoang mang. Tôi và anh ta yêu nhau từ ngày tôi bắt đầu vào năm nhất đại học. Tôi học ở Hà Nội còn anh ta đang làm việc tại Lào Cai. Năm đầu yêu xa,...