Khổ sở vì chồng không làm ra tiề.n, phải sống phụ thuộc mẹ chồng
Chồng tôi lương tháng chỉ 3-4 triệu, tôi lại đang nuôi con nhỏ nên công việc cũng không được như xưa.
Kinh tế gia đình phải dựa vào bố mẹ chồng, bởi vậy mà tôi phải “ nhịn đắng nuốt cay” dù gia đình chồng đối xử t.ệ bạ.c.
Vợ chồng tôi cưới nhau gần 4 năm nhưng đã có 2 cô con gái. Con nhỏ, chi tiêu cái gì cũng tốn kém, đấy là chưa kể khi con cái ốm đau. Chồng tôi trước đây làm ở xa, nhưng khi lấy vợ, nghe lời bố mẹ chuyển về gần nhà, xin vào xã làm phát thanh, mỗi tháng lương chỉ 3-4 triệu, có giai đoạn phụ trách kiêm nhiệm thêm vài việc thì lương cao hơn được chút nhưng cũng chẳng đáng bao nhiêu.
Tôi mệt mỏi khi phải sống và chịu đựng gia đình chồng (Ảnh minh họa)
Tôi làm giáo viên mầm non, lương 3 cọc 3 đồng, chẳng có thời gian làm thêm việc gì khác nên hầu hết phụ thuộc vào đồng lương từ cơ quan. Vợ chồng tôi sau khi cưới vẫn ở chung với bố mẹ chồng. Mẹ chồng tôi là người ghê gớm, lại hay co.i khin.h người khác vì nghĩ gia đình mình giàu có hơn.
Đúng là nhà chồng tôi cũng có của ăn của để, từ khi chúng tôi cưới, bố mẹ chồng cũng phải đỡ đần chúng tôi nhiều về kinh tế. Nhưng mỗi khi cho con cháu được 1 đồng, thì bà lại nhiếc móc, nói tôi hay ăn lười làm, chẳng được tích sự gì, đến đẻ cũng không đẻ được con trai. Mẹ chồng tôi vẫn thường xuyên nói với tôi rằng, nếu tôi không đẻ được cho nhà đứa cháu đích tôn, đến lúc ấy bà có dẫn “vợ bé” về cho chồng tôi thì tôi cũng đừng oán trách. Tôi không hiểu sao, một người mẹ, một người bà lại có thể nói ra những lời như vậy.
Bao năm về làm dâu, tôi vẫn sống trong sự tủ.i nhụ.c, bị gia đình chồng co.i thườn.g, chồng thì nhu nhược, nghe lời mẹ, chưa từng dám bảo vệ vợ. Tôi chỉ muốn l.y hô.n nhưng nghĩ mình cũng chẳng đủ kinh tế nuôi 2 con nên lại phải nhẫn
Mẹ chồng "đuổi khéo" con cháu ra khỏi nhà để con trai út lấy vợ
Mẹ chồng tôi thật vô lý khi em chồng tôi sắp lấy vợ nhưng lại được ở lại ngôi nhà của ông bà, còn chúng tôi lại phải đi thuê trong khi thu nhập eo hẹp.
Em trai của chồng tôi sắp cưới vợ. Bình thường đó là niềm vui nhưng lại là lo lắng của tôi bởi chúng tôi bị "đuổi" ra khỏi nhà.
Hai vợ chồng tôi làm trong nhà nước, với hai đứa con đang tuổ.i ăn tuổ.i học thì mỗi tháng phải chi phí 5 triệu để thuê nhà là một khoản khá lớn. Tôi chưa biết sẽ lo liệu kiểu gì vì lâu nay thu nhập của chúng tôi chỉ đủ chi tiêu trong nhà và tiề.n học hành của con cái.
Thực sự, tôi khá ấm ức chuyện mẹ chồng có ý "đuổi" chúng tôi ra ngoài thuê nhà để em trai lấy vợ vì nhà chật khi có thêm người. Mấy lần mẹ chồng nói với tôi rằng, vợ chồng tôi có công ăn việc làm ổn định nên việc thuê nhà không quá phức tạp, trong khi em trai công việc bấp bênh, nên giờ cưới vợ, sinh con sẽ khó có tiề.n để thuê nhà. Bà còn nói, để em trai ra thuê nhà bà không đành lòng, chưa kể nhà gái nhìn vào họ lại thương con gái, mới cưới chồng đã phải đi thuê nhà.
Nhiều lần tôi định bàn với chồng để anh ấy có ý kiến để mẹ chồng thay đổi quyết định nhưng lại ngại chồng nghĩ tôi tham lam chuyện nhà cửa. Nhà chồng chật chội nên chắc chắn khó có chuyện cả gia đình tôi và em chồng có chỗ ở. Ngày cưới của em chồng càng đến gần mà tôi chưa muốn tìm nhà để thuê vì vẫn hy vọng mẹ chồng thay đổi quyết định. Em chồng tôi lấy vợ sau cớ sao lại không đi thuê nhà mà lại là chúng tôi, mẹ chồng đang ưu ái em chồng một cách vô lý.
Nếu phải đi thuê nhà trong thời điểm này, tôi không biết lấy tiề.n đâu ra để trả tiề.n nhà, tôi sợ ảnh hưởng đến cuộc sống và học hành của các con. Tôi có nên phản ứng quyết định của mẹ chồng hay cứ làm theo lời bà cho ấm êm cửa nhà?
Vừa phát hiện mắc bệnh ung thư, chồng liền đòi lập di chúc để lại căn nhà cho em trai trong khi sổ đỏ còn đứng tên tôi Tôi đa.u đớ.n nhận ra 8 năm tình nghĩa đã trao đều bị chà đạp bởi sự toan tính của gia đình chồng. Người đàn ông từng thề non hẹn biển yêu tôi, khi phát hiện mình bị ung thư, đã ngay lập tức yêu cầu lập di chúc để lại căn nhà cho em trai. Lý do của chồng tôi rất đơn...