Khổ như có con dâu là một hot girl
Ngày con trai tôi đưa cô bạn gái về ra mắt, tôi đã không hề ưng ý chút nào.
Suốt ngày váy ngắn, môi son
Ngày con trai tôi đưa cô bạn gái về ra mắt, tôi đã không hề ưng ý chút nào. Tôi không phải là một người khó tính, chỉ là, cái cách nói chuyện và nhất là cách ăn mặc, ngoại hình của cô gái khiến tôi sốc nặng. Tôi không hiểu sao con trai mình lại chọn người người con gái như thế để lấy làm vợ. Tôi đã ra sức ngăn cản nhưng con trai tôi vẫn quyết tâm cưới, và tôi đành phải đồng ý.
Thú thực, tôi cũng không muốn ép duyên chúng vì cuộc sống bây giờ hiện đại rồi, con cái yêu ai thì cho chúng cưới nhau, sau này sướng khổ chúng chịu. Nhưng mà tôi cứ lo lắng mãi rằng, một cô gái sành điệu, có vẻ ăn chơi lại lúc nào cũng tự mãn về bản thân mình như vậy có thể mang lại hạnh phúc cho con tôi được không, có thể chăm sóc chồng con chu đáo được không. Rồi đám cưới cũng được tổ chức… Ngày cưới thì công nhận con dâu tôi xinh đẹp mỹ miều vì nó mang danh là hot girl mà.
Nghe nói ở trường, ở cơ quan, con dâu tôi là &’đệ nhất mỹ nhân’, không những vậy còn được thán phục vì biết ăn diện này kia. Không hiểu người ta nói thật hay chỉ là trêu đùa, chứ nhìn cách ăn mặc ấy, dù tôi có trẻ lại 20 tuổi cũng không thể nào mê nổi.
Từ ngày về làm sau, mỗi sáng đi làm, con tôi đều dành ra nửa tiếng để đánh phấn, kẻ mắt, bôi son và chải chuốt đầu óc, chọn váy dài váy ngắn. Nói chung, con dâu không động tay chân vào thứ gì, chỉ biết đến trang điểm và ăn mặc sao cho đẹp để đi làm, mọi việc cho bà giúp việc làm.
Sáng nào con dâu tôi cũng ngủ tới sát giờ đi làm, dậy đánh răng, rửa mặt là xong. (ảnh minh họa)
Chiếc váy ngắn của con dâu khiến tôi khiếp đảm. Tôi đã nhắc con trai góp với vợ nhiều lần nhưng không được. Con trai tôi bảo &’bất trị’ vì vợ vốn là hot girl, quen ăn mặc như thế rồi, giờ không thay đổi được. Váy ngắn chỉ dài đúng một gang, cúi xuống thì hở toàn bộ. Tóc tai thì chải chuốt, vuốt keo, môi đỏ chót, mắt kẻ xếch lên, nhìn trông phát gớm. Thế mà con tôi lại chuộng phong cách ấy.
Video đang HOT
Chỉ cần đi ra ngoài, dù là một bước cũng phải váy ngắn, váy dài, nhất định là phải tô son đánh phấn. Vì con tôi sợ ai đó chụp được hình ảnh đời thường của mình thì mất đi hình ảnh đẹp trong mắt mọi người. Người ta là người nổi tiếng thì không nói làm gì, đằng này mình bình thường, chỉ xinh hơn người tí mà đã tự nhận mình là hot girl thì quả thật quá mệt mỏi rồi.
Sáng nào con dâu tôi cũng ngủ tới sát giờ đi làm, dậy đánh răng, rửa mặt là xong. Không ăn uống ở nhà như những người khác, con dâu toàn bắt chồng ra ngoài hàng cho tiện, ăn ở nhà vội vàng, đau dạ dày, không thưởng thức được.
Cái chuyện nhõng nhẽo chồng thì thôi rồi. Nhìn con trai mà tôi thương vô cùng. Suốt ngày con tôi điệu chảy dãi, nói ngọt với chồng trước mặt bao nhiêu người kiểu nịnh nọt mà không biết ngượng mồm. Con dâu tôi còn là thiên tài mua sắm, vì mình vốn mang danh hot girl nên không thể mặc đi mặc lại một bộ váy được. Hàng tuần, con tôi đều có đồ mới, khiến tôi chóng cả mặt… Chỉ được cái, nó làm ra tiền thì nó tiêu, tôi không can thiệp được…
Không động chân tay tới bếp núc nội trợ
Thay vì động chân tay vào nấu nướng trong bếp phục vụ nhà chồng, con dâu tôi đưa cho tôi mấy triệu, bảo đó là tiền thuê người giúp việc. Nếu mà họ lười biếng hay chê bai không làm chu toàn thì có thể tăng lương cho họ, tiền không thành vấn đề quá. Tức là, con dâu dặn tôi, cứ mang tiền ra thuê một người chăm chỉ, chịu khó là được, không cần phải tính toán quá kĩ. Nghĩ tới thái độ của con, tôi lại phiền lòng.
Nếu hôm nào ô-sin nghỉ việc hay có việc bận không làm được thì cả nhà ăn đồ ăn sẵn nhé. (ảnh minh họa)
Biết là thời buổi này, có tiền thì thuê người giúp việc làm giúp mình, nhưng thân làm con dâu lại ở cùng nhà chồng, ít ra con dâu tôi cũng nên biết nấu nướng, biết dọn dẹp nhà cửa. Làm vợ mà không hiểu cái dạ dày của ông chồng muốn gì, cứ giao phó tất cả cho ô-sin thì làm sao mà hạnh phúc vẹn toàn được.
Nếu hôm nào ô-sin nghỉ việc hay có việc bận không làm được thì cả nhà ăn đồ ăn sẵn nhé. Thích thì con trai và con dâu ra ngoài ăn, còn bố mẹ ở nhà dùng đồ hộp cho nhanh, không thì việc của ai người ấy tự nấu, ai ăn thì nấu. Tức là, con dâu ám chỉ tôi, tự nấu nướng mà ăn khi không có người giúp việc. Còn nhà này, nếu chúng không có ai nấu cho thì chúng ra ngoài. Đúng là con trai tôi bị vợ đè đầu cưỡi cổ, đến mắng vợ một câu cũng không dám, tôi cảm thấy chán nản vô cùng.
Gia đình tôi đảo lộn từ khi có cô con dâu hot girl. Suốt ngày chỉ nói tới chuyện ăn mặc và trang điểm, không còn gì để nói. Một thời gian dài rồi chúng tôi chưa thấy con dâu động vào việc nhà, việc cửa. Thú thực, bây giờ không phải con dâu mong ra ở riêng mà chính tôi, tôi muốn tống khứ chúng ra ngoài để tôi sống cho thanh thản, chứ chẳng báu bở gì cuộc sống như thế này…
Theo Khampha
Trao trinh tiết để nhận được cuộc sống sung sướng
Tôi chấp nhận trao sự trong trắng của mình cho một người đàn ông có vợ, vì anh ấy mới mang lại cho tôi cuộc sống sung sướng.
Tôi đang sống trong những ngày tháng hạnh phúc nhất của cuộc đời. Chỉ còn hơn 1 tháng nữa là tôi cưới. Đó là một người đàn ông yêu thương tôi và gia đình anh ấy cũng rất ưng khi kiếm được một người vợ như tôi. Mọi thứ đều ủng hộ tôi dù cho tôi là...một người đàn bà không còn trong trắng, trinh tiết khi lấy chồng.
Tôi đã đọc những lời tâm sự và cũng biết nhiều cô gái rơi vào hoàn cảnh cực khổ chỉ vì trót đánh mất cái ngàn vàng trước khi lấy chồng. Nhưng tôi không nằm trong số đó. Thực ra tôi nghĩ cũng không phải mình may mắn mà vì tôi biết cách tính toán cho cuộc đời mình. Phụ nữ đôi khi cần phải khôn ngoan một chút, đừng để uổng phí "cái ngàn vàng" của mình một cách vô ích.
Thực ra nếu nói là "mất trinh" trước khi lấy chồng thì không hẳn đúng với câu chuyện của tôi. Tôi không mất mà chủ động "sử dụng" nó để tặng cho một người. Nhưng tôi không phải là cô gái mới lớn, non nớt tình trường chỉ nghe vài lời ngon ngọt của một kẻ Sở Khanh mà đã sẵn sàng "cho không" hắn để rồi khi hắn phụ bạc thì trắng tay. Tôi biết ai là người mình nên dành điều quý giá đó và khi tôi "cho đi" tôi đã tính đến cái tôi được "nhận về".
Ngày mới lớn lên, tôi cũng như rất nhiều cô gái khác luôn răn mình phải giữ cho được sự trinh trắng của đời con gái, sẽ dành nó cho người chồng sau này của mình. Nhưng rồi cuộc sống với nhiều va vấp, với những cảnh đời bất hạnh hiện ra trước mắt tôi mới nhận ra mình sai lầm. Chị gái tôi, một người con gái vừa hiền, vừa ngoan, giữ gìn phẩm giá tới tận ngày lấy chồng, trao cho chồng sự trắng trong, ấy vậy mà vẫn khổ. Anh ta khinh chị tôi nghèo, khi nhìn chị tôi đi lấy chồng không có của hồi môn gì ngoài cái "ngàn vàng" danh nghĩa. Nỗi cơ cực ấy khiến tôi tự hỏi mình rằng, giữ trinh tiết để trao cho chồng liệu có đáng hay không? Nếu một người chồng yêu mình thực sự thì không cần tới trinh tiết anh ta cũng vẫn yêu mình. Vậy thì không lí gì phải để cái "trinh tiết" ấy tiêu tan đi một cách phí hoài.
Tôi chấp nhận trao sự trong trắng của mình cho một người đàn ông có vợ, vì anh ấy mới mang lại cho tôi cuộc sống sung sướng (Ảnh minh họa)
Năm tôi 20 tuổi, tôi có yêu một người và anh ấy cũng chính là chồng tôi bây giờ. Nhưng rồi tình yêu đẹp tuổi mới lớn đó phải tạm gác lại vì điều kiện kinh tế của hai đứa quá khó khăn. Tôi lên thành phố học và làm việc. Đó cũng là thời điểm tôi gác mối quan hệ đó lại để lo cho mình một cuộc sống ổn định, khấm khá. Chỉ có cách đó tôi mới có thể hạnh phúc được.
Tôi gặp người đàn ông có vợ ấy trong một lần rất tình cờ. Thế rồi có lẽ vì ngoại hình bắt mắt, ưa nhìn cộng với dáng vẻ non tơ của tôi đã khiến anh ấy ấn tượng. Anh chủ động làm quen với tôi và chúng tôi bắt đầu hẹn hò. Khi chúng tôi đi sâu hơn vào mối quan hệ đó, anh cũng thú thật với tôi là đã có vợ và chán cảnh sống vợ chồng vì trước đây vợ đã từng chung chạ. Anh nói tiền anh không thiếu nhưng lòng anh không bao giờ nguôi ngoai cái nỗi nhục cả đời chưa từng một lần biết đến cảm giác được là người đàn ông đầu tiên trong đời một cô gái. Anh buồn vì điều đó nhưng bao nhiêu năm qua anh chưa từng phản bội vợ anh. Bởi lẽ những người anh gặp cũng toàn kẻ đã "nhúng chàm" rồi nên anh không muốn vì điều đó cũng đâu có khác gì vợ anh.
Nghe anh nói tôi phần vì thương anh, phần cũng muốn cuộc sống của mình được khấm khá lên nên đã chia sẻ với anh suy nghĩ thật của mình. Tôi sẽ trao cho anh tất cả những gì anh mong muốn. Bù lại, anh hãy lo lắng cho cuộc sống của tôi trong những năm tháng tôi ăn học. Đó cũng coi như một sự bù đắp, một sự công bằng cho thứ quý giá mà tôi tặng anh. Chỉ đợi có thế, anh sẵn sàng làm mọi điều cho tôi, chỉ cần từ nay, tôi thành "Người tình bé nhỏ" của riêng anh.
Hơn 3 năm ăn học trên thành phố, cuộc sống của tôi đã đổi khác rất nhiều. Anh mua cho tôi một căn nhà chung cư, sắm cho tôi mọi thứ tiện nghi mà tôi thích. Và đó là điểm để mỗi khi rảnh rỗi anh lại ghé qua để cùng tôi. Tôi ngoan ngoãn khi ở bên anh, chia sẻ cùng anh mọi điều và tuyệt nhiên không bao giờ đòi hỏi hay làm phiền cuộc sống của anh. Vì thế hạnh phúc gia đình anh vẫn luôn luôn được bảo toàn. Tôi biết, mối quan hệ này của tôi và anh sẽ không thể đi đến đâu vì người như anh sẽ không bao giờ bỏ vợ để lấy tôi. Thậm chí ngay cả khi anh có làm thế tôi cũng không muốn vì quá khó khăn cho tôi khi làm vợ anh. Tôi hài lòng với vai trò người tình, cho tới khi nào chúng tôi không thể đồng hành bên nhau được nữa thì đường ai nấy đi, không can dự, không làm ảnh hưởng tới cuộc sống của người kia...
Tôi vẫn hạnh phúc dù không còn trong trắng (Ảnh minh họa)
Hơn ba năm cặp với anh, hơn 3 năm sau khi dâng hiến đời con gái, tôi cũng có chút của nả cho riêng mình. Cuộc sống của tôi thoải mái và sung túc hơn, tôi cũng đã giúp được gia đình của mình rất nhiều. Đó cũng là lúc tôi muốn quay về tìm cho mình một tấm chồng, tìm cho mình một tổ ấm. Cũng thời điểm đó vợ anh bắt đầu sinh nghi chuyện anh có "người ngoài" nên tôi và anh quyết định dừng lại. Tôi nghĩ 3 năm cũng đã là quá đủ cho một cuộc tình hờ. Và dừng lại là đúng lúc.
Tôi gặp lại người tôi yêu năm xưa ở quê. Anh ấy cũng vẫn còn độc thân. Thực ra sau khi chúng tôi gián đoạn tình cảm một thời gian, anh cũng yêu nhiều người nhưng chẳng mối tình nào đi đến đích. Khi gặp lại tôi, tình cảm năm xưa trỗi dậy nên chúng tôi nhanh chóng quay lại với nhau. Tôi không giấu diếm anh chuyện tôi không còn trong trắng. Tôi cũng nói rằng đó là do tôi dại dột yêu một người và bị hắn ta lừa. Anh tha thứ cho tôi vì dù sao chuyện đó cũng không quá quan trọng với anh. Thực ra, tôi biết, anh cũng cân nhắc trước sau vì tôi giờ có công việc ổn định, có chút vốn liếng. Anh lấy tôi là hai vợ chồng có nhà trên thành phố ở luôn. Vả lại, chuyện trinh tiết anh cũng đã từng biết khi yêu những cô gái ngây thơ khác rồi. Cái quan trọng bây giờ là anh cần một người vợ, một người vợ đủ những yếu tố để đảm bảo cho hôn nhân hạnh phúc. Và giờ đây, chúng tôi đang chuẩn bị cưới.
Tôi đã tiến tới với hạnh phúc bằng một chặng đường như thế. Tôi nghĩ đôi khi dành tất cả cho chồng sau này không hẳn là tốt. Giữ cái ngàn vàng để tặng chồng trong khi chẳng có gì trong tay rồi bị anh ta coi thường thì phải chăng là quá uổng phí? Nhưng nếu dại dột trao đi đời con gái vì những kẻ ất ơ để rồi mất tất cả thì quá ngu ngốc. Vì "chữ Trinh đáng giá ngàn vàng", vì thế đừng để nó trôi qua một cách phí phạm.
Theo VNE
Ngu gì tôi lấy người nghèo lại hèn như anh Dù xinh đẹp nhưng Lan sớm chọn con đường bồ bịch, vì kiêu căng và thích dùng đồ xịn lại hay khoe mẽ nên người ta hiểu, cô chỉ là đồ chơi chứ không thể lấy làm vợ. Lan chỉ vào mặt người đàn ông hơn cô một tuổi, vốn là người yêu của cô hiện tại và nói sỗ sàng khi anh...