Khổ cả đời
Em 29 tuổi, lập gia đình mới hơn một năm. Chồng em nhỏ hơn em bốn tuổi. Em đang mang thai con đầu lòng hơn bảy tháng. Nhà có mình mẹ chồng, em luôn quan tâm chăm sóc mẹ nên mẹ cũng thương quý em.
Chồng em tuy lo lắng tiền bạc cho gia đình, phụ giúp vợ việc nhà, nhưng rất ít khi tâm sự, chuyện trò cùng em, rảnh rỗi là anh ôm máy tính lang thang trên mạng. Nhiều lúc em cảm thấy rất cô đơn dù có chồng bên cạnh.
Mới đây, em phát hiện chồng quen một cô sinh viên trên mạng đã năm tháng. Các cuộc trò chuyện của hai người cho thấy chồng em đang lừa dối cô ấy là chưa có người yêu, liên tục rủ cô ấy đi chơi xa nhưng cô ấy từ chối. Chồng em cũng thường xuyên tranh thủ gặp gỡ cô ấy vào những giờ đi làm. Đọc những lời yêu thương, nhớ nhung của chồng với người khác, em rất buồn, đã khóc rất nhiều. Đây là lần thứ ba anh ngoại tình. Lần đầu, ngay sau khi cưới, anh đã lừa dối em, qua lại với người yêu cũ suốt mấy tháng trời, em phát hiện, làm dữ, họ mới chia tay. Sau đó một thời gian ngắn, anh lại quen người khác, chuyện đổ bể, em cũng bỏ qua, hy vọng dần dần anh sẽ thay đổi. Đến lần này, em thật đau đớn vì nghĩ có thể tính anh vốn trăng hoa như thế. Mẹ anh nói, cha anh ngày xưa cũng có tính đó nên hai người bỏ nhau khi anh còn nhỏ. Nếu thật sự anh cũng giống cha anh, làm sao em chịu đựng nổi cả đời? Chỉ hai tháng nữa là tới ngày sinh nhưng em buồn bã, khóc suốt. Em đã cố gắng nói chuyện nghiêm túc với anh, nhưng anh chỉ xem đó là chuyện bình thường, xin lỗi vài câu coi như xong. Em phải làm thế nào? Thanh (Hóc Môn, TPHCM)
Video đang HOT
Em Thanh mến,
Mới cưới vợ một năm mà chồng em đã ba lần ngoại tình thì thật đáng lo. Càng đáng lo hơn là thái độ của anh ấy đối với việc ngoại tình, sau khi bị vợ phát hiện chỉ “xem đó là chuyện bình thường, xin lỗi vài câu coi như xong”. Từ những biểu hiện đó, có thể dự báo, chồng em sẽ còn tiếp tục ngoại tình. Nếu đã không xem ngoại tình là việc xấu, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hạnh phúc gia đình, gây đau khổ cho vợ con, là một hành vi thiếu chung thủy; chồng em sẽ không dễ từ bỏ. Khi thói trăng hoa đã là tính cách, rất khó “cải tạo”, e rằng cả đời em sẽ khổ dài dài vì anh chồng đó. Có những ông chồng, vợ con nhất định không bỏ, nhưng suốt đời chạy theo những bóng hồng ngoài luồng, vợ phát hiện thì dỗ dành xin tha thứ, hứa hẹn đủ điều, rồi lại chứng nào tật ấy. Chỉ đến khi thật sự “mỏi gối chồn chân”, chẳng còn chút hơi sức nào nữa, mới chịu về giao phó tấm thân tàn cho vợ con.
Với người như thế, nếu em không có thái độ quyết liệt, sẽ khó giữ được gia đình. Mẹ chồng yêu quý em và từng phải đau khổ vì một người chồng trăng hoa, chắc chắn sẽ thông cảm, chia sẻ và đứng về phía em. Do vậy, em nên bàn với mẹ chồng tìm những biện pháp thích hợp để “xiết” bớt tự do của chồng, quản lý anh ấy cả tiền bạc lẫn thời gian, hạn chế những gì có thể tạo điều kiện cho anh ấy sinh tật. Tất nhiên, mọi biện pháp đều phải khéo léo và cần có thời gian để chồng em không bị sốc mà phản ứng tiêu cực. Thật ra, em đã thấy kinh nghiệm về việc “xử lý” người chồng trăng hoa của mẹ chồng, để không phải “khổ cả đời”. Tuy nhiên, nếu còn yêu thương chồng, hãy cố gắng cứu vãn trước khi áp dụng giải pháp cuối cùng đó.
Những gì đã bàn là chuyện của tương lai, còn trước mắt, ngày sinh đã cận kề, em phải tập trung lo cho sức khỏe của mình, cũng là sức khỏe của đứa con trong bụng. Mọi muộn phiền, âu lo hãy cố gác sang một bên, gắng giữ cho tinh thần yên ổn. Lúc này, “mẹ tròn con vuông” mới là chuyện cấp bách phải quan tâm. Em sắp được làm mẹ, hãy xem sự an toàn của con là điều quan trọng số một.
Theo VNE
Không phải tại con mèo
"Chưa bao giờ chị cảm thấy cánh cổng nhà chồng rờn rợn như lúc này, còn đáng sợ hơn lần đầu về ra mắt..."
Vào đến chỗ làm, ngồi chưa ấm chỗ, điện thoại của chị đã réo rắt liên hồi. Không cần xem số chị cũng biết là ai gọi. Và chị cũng có ý chờ từ lúc kết thúc "cuộc chiến". "Dạ! Giờ con đang làm việc không nói rõ được. Tối nay con sẽ ghé nhà thưa chuyện đầu đuôi với mẹ..." Chị còn chưa kịp nói hết câu, đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "tít, tít, tít" khô khốc. Chị thẩn thờ buông máy, thở dài cái thượt.
Chưa bao giờ chị cảm thấy cánh cổng nhà chồng rờn rợn như lúc này, còn đáng sợ hơn lần đầu về ra mắt. Ngần ngừ một lúc rồi chị cũng quyết định đi vào. Chưa kịp gạt chống ngang, chị đã nghe tiếng chị chồng vọng ra từ bên trong: "Nó tới rồi đó! Mẹ phải làm cho rõ nha". Bất giác, chị rùng mình, biết chẳng thể nào nhận được sự cảm thông từ những con người bên trong ngôi nhà này. Nhưng chẳng cần! Chị đến đây không phải để tìm kiếm những điều đó. Chị đến đây vì bản thân, vì sự thật, thế thôi.
Những ánh nhìn căm phẫn đổ dồn vào chị như kẻ tội đồ sắp chịu sự phán xét. Trong đó có anh. Chị bình thản bước vào và nhẹ nhàng chào hết thảy mọi người. Như chỉ chờ có thế, bà chị chồng cất giọng the thé: "Giờ có đông đủ mọi người ở đây, thím tư nói cho rõ, nó (chồng chị) làm gì bậy mà phải ly dị? Thím đừng có đem con mèo ra đây , tui thấy lý do đó vô duyên lắm...". Mẹ chồng chị ôn tồn ngăn lại: "Chuyện đâu còn có đó, mày từ từ để con tư nó nói tao nghe." Chị thủng thẳng thưa: "Dạ, không phải tại con mèo chết mà con bỏ ảnh. Có quá nhiều chuyện xảy ra từ lúc cưới nhau đến giờ và con đã cố chịu đựng cho nhà cửa êm thấm. Nhưng đến hôm qua thì con chịu hết nổi rồi mẹ ạ!".
Chị quay qua hỏi chồng: "Giờ trước mặt cả nhà, anh trả lời thẳng thắng nha, suốt mười ba năm nay anh ôm gà nhiều hơn hay ôm vợ nhiều hơn?" Anh trợn mắt nhìn chị định gầm lên gì đó thì chị chồng gạt ngang: "Sao trước giờ thím không nói giờ lại lôi ra trách nó?". Biết thế nào cũng sẽ gặp những câu hỏi kiểu này nên chị nói luôn: "Đúng là ngày mới cưới em chưa dám nói vì nghĩ đây chỉ là trò giải trí nhất thời của ảnh thôi. Ngờ đâu ảnh ngày càng mê, mở mắt là tìm gà, trước khi ngủ cũng phải nhìn con gà. Chắc chị còn nhớ cái hôm em đau ruột thừa, một mình cố lết ra đầu hẻm bắt taxi, vì chồng em lúc đó đang có độ gà lớn. Hôm em sinh thằng Đen lẫn con Bí, chỉ có mẹ em là xách giỏ đi theo và thăm em trong bệnh viện. Và chắc chị cũng không quên rất nhiều lần em gọi điện nhờ chị kiếm con về lúc nửa đêm, khi đó em đi công tác dưới tỉnh và chồng em vẫn còn đang ôm gà. Mọi việc chị đều biết và có lần còn không ngừng gọi điện la mắng chồng em trước mặt em".
Chị ngưng một lát rồi nói tiếp: "Em hỏi thiệt nếu đổi lại là chị thì chị sẽ làm sao? Năn nỉ, giận hờn, to tiếng hay bỏ đi? Em thì cách nào cũng làm nhưng đâu lại hoàn đó chỉ sau một đêm. Những lời ruột gan của em trôi tuột như nước đổ là khoai. Ảnh đã vô trách nhiệm thì thôi, máu me cá độ đá gà thì thôi, ảnh còn làm khó dễ không cho em về thăm gia đình. Thậm chí con mèo em nuôi từ khi nó mới chào đời mà ảnh cũng nỡ bỏ thuốc cho nó chết. Đúng thật là em không bỏ anh vì con mèo nhưng cái chết của con mèo em cưng là quá sức chịu đựng của em. Sẵn đây, con thưa với cả nhà luôn là con đã nộp đơn li dị và đem hai anh em thằng Đen về nhà bà ngoại ở kể từ ngày hôm nay".
Chị nói xong, mắt ráo hoảnh và thấy mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Trong khi tất thảy mọi người kể cả chị chồng chị lúc nãy vẫn còn hùng hổ thì giờ đây đang giả đò ngó lơ chỗ khác. Thật ra những chuyện chị nói không ai không biết nhưng vì khi chị cần đến sự giúp đỡ thì tất cả đều im lặng kể cả má chồng chị nên giờ đây chẳng ai vịn vào được vào lý do gì để "bẻ" lại. Nhưng ít ra giờ mọi người đã hiểu, chị nộp đơn ly dị không phải vì con mèo.
Theo VNE
Không "yêu" được Vì em quá đau đớn nên anh ấy không dám "xâm nhập". Vợ chồng em chưa thể quan hệ được. Em có một thắc mắc, xin chuyên mục giải đáp giúp em! Em và chồng mới cưới nhau và đã nhiều lần gần gũi nhau. Mỗi lần như thế chồng đều muốn đi sâu quan hệ với em nhưng không thành công. Vợ...