Khiếp đảm với gã hàng xóm có thói quen ‘quái gở’
Sáng sớm, vừa ra khỏi nhà thì thấy trước cửa có mùi lạ, hóa ra ai đó đã lấy mắm tôm bôi lên cửa sắt nhà mình.
Mình năm nay 25 tuổi, mới lấy chồng cách đây 5 tháng nhưng mà mình sắp phát điên rồi. Không phải vì chồng không tốt hay bố mẹ chồng quá khó tính, mà vì lão hàng xóm bên cạnh nhà mình.
Hắn làm mình mất ăn, mất ngủ cả tháng nay, lúc nào đi làm mình cũng trong tình trạng mệt mỏi lơ mơ vì thiếu ngủ.
Mình và chồng yêu nhau 2 năm thì tổ chức đám cưới. Trước đấy cả hai đều thuê trọ nên tốn khá nhiều tiền trong khi hai đứa chỉ làm nhân viên quèn đồng lương có hạn.
Thấy hai đứa đều làm việc ở Hà Nội nên bố mẹ hai bên góp tiền mua cho bọn mình một căn nhà nhỏ ở khu vực ngoại thành. Gọi là căn nhà nhưng nó chỉ nhỉnh hơn cái phòng trọ một chút thôi.
Nhà rộng khoảng hơn 30m2 nhưng có hai vợ chồng ở thì cũng không sao. Được bố mẹ tạo điều kiện như vậy thì bọn mình hạnh phúc lắm. Hồi đó thấy nhà rẻ nên chúng mình mua ngay mà không chịu tìm hiểu kỹ để giờ hối hận thì cũng đã muộn.
Chẳng là, cách nhà mình 10m có nhà của lão hàng xóm năm nay cũng tới 40 tuổi rồi nhưng cả ngày chỉ thấy ở nhà, không làm ăn gì cả. Ngày nào lão cũng bật dàn karaoke lên hát đến khuya, hát to, toàn nhạc chế bậy bạ.
Hôm nào cũng phải chịu đựng cảnh nhạc sống đập ngay bên tai như thế này khiến tôi rất mệt mỏi và uể oải. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Nhà mình vợ chồng đi làm cả ngày, tối về chỉ muốn được nghỉ ngơi yên tĩnh. Nhưng hôm nào cũng phải chịu đựng cảnh nhạc sống đập ngay bên tai như thế này khiến mình rất mệt mỏi và uể oải.
Nhiều lần mình bảo chồng sang góp ý nhưng chồng mình ngại vì vợ chồng mình mới chuyển đến, trong khi xung quanh mọi người ở đây lâu như vậy rồi mà chẳng ai ý kiến gì.
Mình cũng thấy lạ một điều là những nhà hàng xóm khác dù rất bực tức, song đúng là không ai hành động hay góp ý gì hết.
Hôm trước chồng mình bị ốm, vậy mà vẫn phải chịu cảnh hàng xóm đập nhạc tới 23h. Chồng mình than đau đầu, vì nhà mình nhỏ, không làm nổi cách âm nên tiếng nhạc vọng vào không khác gì búa tạ đập bên cạnh.
Mình đành sang bên nhà đó, nói nhỏ nhẹ rằng chú vặn nhỏ loa chút vì chồng con đang bị ốm, mong chú thông cảm.
Mình nói cũng lễ phép, lịch sự lắm. Thế mà lão hàng xóm lườm mình. Khi mình ra khỏi nhà lão thì tiếng nhạc vang lên còn to hơn trước như cố tình khiêu khích mình.
Không thể chịu hơn được, mình liền báo cho tổ dân phố đến can thiệp. Không ngờ lão ta biện lý do: ‘Tôi hát trong nhà tôi chứ có hát ngoài đường đâu mà bắt tôi im miệng’.
Cứ nhịn mãi khiến tôi như muốn phát điên. Ảnh minh họa.
Dù ông tổ trưởng giải thích đi giải thích lại là ảnh hưởng tới sinh hoạt chung của khu phố nhưng lão ta cứ chây lỳ ra đó. Ông tổ trưởng tới nói thì tắt, đi thì lại bật. Thành ra, chẳng ai làm gì được nữa.
Chuyện chưa dừng lại ở đó, sáng hôm sau, mình ra khỏi nhà thì thấy trước cửa nhà có mùi lạ, hóa ra ai đó đã lấy mắm tôm bôi lên cửa sắt nhà mình. Mình vừa đưa tay mở cửa thì tay đã dính đầy rồi.
Mình đành lấy bàn chải và nước lau mãi mới sạch cổng, vừa lau mà vừa ấm ức. Không hiểu ai lại có hành động chợ búa như thế. Muốn báo công an nhưng sợ to chuyện với lại cũng không biết đã cấu thành tội danh nào chưa?
Lúc mua đồ ăn sáng, một bác gái nói nhỏ với mình rằng ‘thủ phạm’ chính là lão hàng xóm bất lịch sự kia.
Bác ấy còn bảo mình tránh xa lão ra, lão là Chí Phèo của cái khu này rồi. Chẳng ai dám gây sự với lão. Nhiều người cũng từng hùng hùng hổ hổ một thời gian nhưng rồi đều nhận thua thiệt nên giờ im hơi lặng tiếng cho xong.
Từ hôm đó, mình không dám ho he gì nữa. Song nhịn mãi nên bực bội và phát điên lên được.
Mình và chồng muốn chuyển đi khỏi nơi này nhưng không tìm được nhà ở đâu khác rẻ như thế, huống chi muốn bán căn nhà này giờ cũng không thể nhanh chóng được. Giờ mình biết làm thế nào với lão hàng xóm này đây?
Theo Cucsusi/Netnews
Bỏ người cũ lúc bần hàn, giờ choáng váng khi gặp lại
Tôi không ngờ khi gặp lại người cũ, tôi suýt choáng váng vì không nhận ra nổi anh ta trong vẻ ngoài hoàn toàn khác biệt.
Tôi và anh yêu nhau khi cả hai vừa chân ướt chân ráo ra trường, tôi học hết Đại học còn anh thì mới tốt nghiệp Cao đẳng liên thông. Lúc đó tôi còn chưa có suy nghĩ gì nhiều nên gật đầu yêu anh sau vài tháng anh tiếp cận tán tỉnh, tôi yêu anh bởi vẻ bề ngoài hiền lành và anh cũng khá tinh tế, biết chăm sóc tôi. Hồi đó cả hai còn chưa có công việc ổn định nên chưa dám tính đến đám cưới.
Sau gần nửa năm yêu nhau, tình yêu của tôi bắt đầu rơi vào lục đục do cả hai vẫn chưa có việc làm ổn định, tôi thì chỉ mới xin đi làm nhân viên bán hàng còn anh thì làm nhân viên chạy bàn. Dù lúc đó tiền không có nhưng hễ có món ngon nào anh đều để phần mang về cho tôi. Tiền không có, nhà thì liên tục bị chủ đòi đuổi vì không nộp tiền nhà đúng hạn, nhiều lúc hai đứa ngao ngán nhìn nhau ước ao cuộc sống bao giờ mới thay đổi.
Sau đó nhờ may mắn gặp được một anh khách hàng vào shop tôi bán hàng để mua quần áo, nhìn anh không bảnh bao hay đẹp trai, tôi đã nói chuyện với anh và anh mua khá nhiều hàng cùng với việc anh xin số điện thoại của tôi với lý do: sau này có hàng mới còn gọi. Sau lần đó, thỉnh thoảng tôi và anh có nhắn tin gọi điện cho nhau, biết tôi chưa có công việc ổn định, anh ngỏ ý muốn xin việc giúp tôi vào công ty của bạn anh đang làm. Anh còn chỉnh sửa hồ sơ cho tôi rất cẩn thận trước khi gửi. Dù đó là một công việc khá là khó và năng lực của tôi chưa phù hợp nhưng với tiếng nói của anh thêm vào, tôi đã được nhận với mức lương khá, có thể nói là vượt ngoài sự kì vọng của tôi.
Có công việc với cộng với sự nỗ lực cố gắng hết sức, một thời gian sau tôi đã được tăng lương, ở trong môi trường năng động, nhân viên ai cũng giỏi giang, tôi bỗng thấy chán cuộc sống hiện tại với người yêu của mình. Tôi cảm giác anh không có chí khí, không có quyết tâm dù đã động viên anh cố gắng rất nhiều. Anh nói anh sẽ không để cho người anh yêu phải khổ, nhưng tôi thấy anh có vẻ không phải là người như thế.
Bỏ người cũ lúc bần hàn, giờ choáng váng khi gặp lại (ảnh minh họa)
Thêm được vài tháng nữa bên cạnh anh thì tôi quyết định chia tay bởi lúc này tình cảm của tôi dành cho người bạn tôi gặp ở shop bán hàng dạo nọ khá lớn. Ở bên anh ấy tôi thấy anh mạnh mẽ và có ý chí, anh cũng đã có nhà cửa ở thành phố, là nơi tôi có thể đảm bảo được cuộc sống sau này. Dù người cũ hết lòng níu kéo, tôi vẫn bước chân ra khỏi cuộc đời anh với ý nghĩ dù sao như vậy cũng sẽ tốt hơn cho cả tôi và anh.
Sau năm năm, công ty của tôi bị rơi vào khủng hoảng trầm trọng và nhân viên phải nghỉ việc khá nhiều, tôi may mắn được giữ lại nhưng lương chỉ được bằng 1/4 so với trước. Tình cảm của tôi và bạn trai hiện tại cũng rơi vào trục trặc do bất đồng quan điểm, anh là người giỏi nhưng lại rất gia trưởng và hay coi thường chửi mắng tôi vô cớ. Tôi chán nản, sau mấy năm cố gắng mình lại trở về con số 0.
Thế rồi vô tình một hôm tôi đi vào một nhà hàng để ăn cùng với một người bạn, bất ngờ tôi đã gặp lại người cũ, càng bất ngờ hơn anh lại là chủ của chuỗi cửa hàng bánh mì đông nổi tiếng như thế này. Tôi choáng váng vì suýt không thể nhận ra anh trong vẻ ngoài hoàn toàn khác biệt, anh năng động, chững chạc và khác hẳn những gì năm xưa tôi chứng kiến.
Người cũ cũng nhận ra tôi, anh có chút lúng túng nhưng ngay lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh hỏi han cuộc sống của tôi. Tôi không dám nói về thảm cảnh hiện tại của mình nên trả lời anh qua quýt cho xong. Biết anh vẫn chưa yêu ai kể từ ngày chia tay tôi, bỗng nhiên trong lòng tôi trào lên cảm giác nuối tiếc hụt hẫng người cũ. Nhưng chắc có lẽ anh sẽ không quên những câu nói tôi hạ nhục anh khi chia tay. Thực sự tôi tiếc nuối và tự trách mình đã quyết định quá vội vàng để rồi giờ đây đã mất anh. Tôi phải làm sao đây?
Theo Ngoisao
Lấy chồng thời gian dài vẫn chẳng thể quên tình cũ Dù biết người đó không xứng đáng, hoặc họ đã quên mất tôi rồi nhưng sao lòng tôi vẫn nhớ hoài, cả trong mơ tôi cũng thấy người ấy. Tôi và người cũ quen nhau từ thời đi học, là mối tình đầu của nhau. Vì dại khờ sốc nổi tuổi trẻ tụi tôi ra trường không đi bên nhau nữa, người đó...