Khi y tá giới thiệu 3 người chúng tôi với nhau, cả ba đều ‘hóa đá’
Đúng lúc ngồi dậy định về thì cửa phòng bật mở. Một y tá dẫn theo một cặp vợ chồng bước vào và nói: &’Đây, ân nhân cứu mạng con trai anh chị đây’.
Tôi ly hôn cách đây 4 năm. Nguyên nhân là khi con tôi được 6 tuổi, tôi phát hiện ra chồng cũng có một cậu con riêng bên ngoài, cách con trai tôi chỉ 6 tháng. Anh nói tôi là người anh yêu duy nhất. Còn người phụ nữ kia chỉ là một lần say nắng hồ đồ.
Nhưng trái tim tôi không bao dung được đến mức tha thứ sự phản bội như thế. Huống chi, anh đã giấu tôi những 6 năm trời. Tôi nhất quyết ly hôn, ôm con trai dọn ra khỏi căn nhà đó, chỉ sau khi biết sự việc hơn một tháng.
Tôi làm quá dứt khoát, quá nhanh khiến bất kỳ ai trong gia đình đều sửng sốt ngạc nhiên. Đặc biệt là bố mẹ chồng và bố mẹ tôi, họ chưa kịp &’tiêu hóa’ tin tức chồng tôi có con riêng 6 tuổi thì đã nhận ngay tin tôi ôm con ly thân, đồng thời đã nộp đơn ly hôn, chờ tòa thụ lý.
Lúc đó, ai cũng cho rằng tôi là một người máu lạnh, thấy chồng như vậy mà không khóc lóc cầu xin, không đau khổ vật vã, không cố gắng níu kéo. Nhưng đâu ai hiểu suốt thời gian dài đêm nào tôi cũng khóc sưng hai mắt. Ai hiểu nỗi đau trong lòng tôi.
Mẹ chồng tôi sau thời gian đầu an ủi, vỗ về tôi không được, liền chỉ trích tôi sống ích kỷ, chỉ biết bảo vệ sự tự trọng của bản thân, mặc kệ con cái không có bố. Tôi đã đáp trả bà rằng: &’Người bố như thế chỉ là tấm gương xấu cho con cái, vậy thì con không cần, con trai con cũng không cần’. Bà bảo tôi láo, như thế thì dạy làm sao được con, rồi cùng chồng tôi tìm thuê luật sư với ý định &’cướp’ con tôi về.
Nhưng mọi chuyện xảy ra cách đây 1 tháng lại quá trớ trêu. Đến giờ tôi cũng không ngờ ông trời lại thích trêu ngươi lòng người như vậy.
6 giờ chiều hôm đó, trên đường về tôi gặp một vụ tai nạn, tôi đi ngay sau nên chứng kiến toàn bộ. Chiếc ô tô tải loại nhỏ đi trước tôi đâm vào một bé trai đi xe đạp khoảng chừng 10 – 11 tuổi khiến cậu bé chảy đầy máu. Người đi đường liền xúm lại cởi áo cầm máu cho bé và gọi cấp cứu. Nhưng đúng giờ tan tầm tắc đường, xe cấp cứu không thể đến nhanh được.
Sau khi bàn bạc với chủ xe tải và vài người khác, chúng tôi sờ nắn cậu bé, thấy chỉ gãy chân và rách một bên bụng do phần bàn đạp của xe cứa vào, nên tôi và chủ xe chở cháu bé đến bệnh viện. Xe tải bị giữ lại, nhờ chủ cửa hàng gần đó trông coi, chờ công an tới.
Chúng tôi đến bệnh viện gần nhất. Trong lúc chờ cấp cứu, tài xế xe tải theo bộ đồng phục cháu bé mặc, đã liên lạc với trường, nhờ nhà trường liên lạc với phụ huynh của cháu. Tôi cũng ở lại vì muốn làm chứng cho tài xế xe tải là cháu bé sang đường không nhìn đèn đỏ nên lỗi không hoàn toàn ở anh ta.
Video đang HOT
Trong lúc cấp cứu, một y tá chạy ra hỏi ai là người nhà nạn nhân, vào xét nghiệm máu để tiếp máu cho cháu bé, vì kho máu dự trữ của bệnh viện đã hết nhóm máu O. Đây lại đúng nhóm máu của tôi nên tôi đi xét nghiệm và hiến máu cứu cháu bé.
Sau khi rút máu, tôi bị choáng phải nằm tại một phòng nghỉ. Đúng lúc ngồi dậy định về thì cửa phòng bật mở. Một y tá dẫn theo một cặp vợ chồng bước vào và nói: &’Đây, ân nhân cứu mạng con trai anh chị đây’, rồi quay sang bảo tôi: &’Bố mẹ cháu bé đến cảm ơn chị’. Nói xong, cô y tá đi ra ngoài đóng cửa lại.
Lúc này cả 3 người chúng tôi như hóa đá. Bởi người đàn ông kia không phải ai khác chính là chồng cũ của tôi. Còn người phụ nữ đi bên cạnh, hiển nhiên là cô nhân tình ngày nào, giờ đã trở thành vợ chính thức. Nói vậy, đứa bé trai tôi đã tiếp máu, chính là đứa em cùng cha khác mẹ của con trai tôi, đứa bé khiến gia đình nhỏ ngày trước của tôi phân ly.
Chồng cũ của tôi là người bình tĩnh lại đầu tiên. Anh ta bước đến chào tôi rồi nói lời cảm ơn với tôi. Vợ anh ta cũng lập tức làm theo. Tôi thờ ơ nói: &’Bất kỳ ai trong trường hợp đó đều sẽ làm như tôi thôi’.
Hai người vẫn nói cảm ơn một câu, rồi chồng cũ rút ví, đếm mấy tờ 500 ngàn đưa tôi: &’Anh biết làm thế này là không đúng, nhưng em nhận một chút mà bồi bổ cơ thể’.
Ảnh minh họa
Tôi lắc đầu, lòng cười trào phúng, sau khi biết anh phản bội, tôi từng đau khổ ốm yếu hơn thế này nhiều. Tôi nói không lấy, bảo hai người họ để tiền mà lo viện phí cho con. Sau đó tôi dẫn họ ra gặp tài xế xe tải, giờ vẫn còn ngồi bên ngoài, quần áo bê bết máu vì bế cháu bé. Tôi nói rõ mọi chuyện với chồng cũ và vợ anh ta, giải oan cho anh tài xế. Tài xế xe tải cũng nói sẽ san sẻ viện phí với hai vợ chồng.
Mọi chuyện giải quyết êm đẹp, nhưng người tôi thì vẫn bủn rủn vì chuyện vừa rồi. 4 năm trước khi ra đi, tôi hận người đàn bà kia 1, hận chồng tôi 10. Nhưng sự thù hận ấy vẫn mãi theo tôi. Vậy mà giờ tôi vô tình lại cứu cậu bé kia một mạng. Thực ra không phải tôi thì cũng có người khác hiến máu, chẳng qua, tôi cảm thấy lòng thanh thản hơn rất nhiều. Chí ít thì họ mãi mãi nợ tôi cả cuộc đời.
Hiện nay tôi và tài xế xe tải đang quen nhau, chúng tôi cảm mến nhau chính vì ngày hôm đó, nhìn ra nhau đều là người có trách nhiệm và tình thương. Tôi cũng kể với anh chuyện về hai người họ và anh nói không để ý đến quá khứ. Tôi hy vọng con trai tôi sẽ đón nhận anh, cũng hy vọng chúng tôi sẽ đi được với nhau cho tới cuối con đường và hy vọng mọi người sẽ chúc phúc cho chúng tôi!
Theo VNE
Trước khi ngất, tôi nghe y tá nói với chồng: "Anh kí đơn ly hôn đi...
Cố dồn hết sức giữ lấy sự tỉnh táo, Yến hé mắt đầy khó nhọc thì tim như muốn vỡ ra mà chết khi Bình đang hôn đắm đuối cô y tá mà Bình thuê riêng cho Yến.
Lấy được Bình, ai cũng nói Yến là người may mắn. Chẳng thế còn gì nữa, Bình vừa có công việc ổn định, thu nhập cao, lại còn có ngoại hình phong độ, sáng láng, gia đình cũng điều kiện. Không ít cô gái mong mỏi có được cái diễm phúc ấy giống như Yến. Bởi Yến chỉ là một cô gái quá đỗi bình thường, không có gì quá nổi bật ngoài cái dáng cao lêu ngêu mà thôi. Yến thì không biết mình lấy được Bình là họa hay phúc. Yến chỉ mong có được một người chồng thật lòng yêu thương mình, lo lắng cho mình, cùng mình trải qua khó khăn hoạn nạn mà thôi.
Cùng Bình tiến vào hôn trường làm lễ thành hôn, Yến đã nghĩ đến những điều vô cùng tốt đẹp. Cuộc hôn nhân của Yến khá êm đềm. Bình đối xử với Yến rất tốt. Công việc bận rộn nhưng vẫn luôn cố gắng thu xếp thời gian đưa Yến đi chơi đây đó vào cuối tuần hoặc về nhà ăn cùng Yến bữa cơm tối. Chỉ từng bấy nhiêu thôi cũng đủ để làm Yến cảm thấy hạnh phúc và đủ đầy lắm rồi. Yến dần dần dành trọn niềm tin vào Bình. Bình nói gì Yến cũng nghe.
Bạn bè Yến nói Yến nên chăm chút ngoại hình hơn để khi sánh đôi với Bình không thấy quá lạc lõng. Vì thực sự, Bình khi ăn vận vào trông quý tộc, sang trọng lắm. Còn Yến thì người ta thấy nó cứ tầm thường thế nào ấy. Nhưng Yến lại bỏ qua tất cả, Yến nói rằng:
- Bình yêu tớ vì tâm hồn tớ chứ đâu phải vì ngoại hình của tớ. Mà vợ chồng trân quý nhau vì tấm lòng chứ có phải vì ngoại hình đâu.
Chỉ từng bấy nhiêu thôi cũng đủ để làm Yến cảm thấy hạnh phúc và đủ đầy lắm rồi.(Ảnh minh họa)
Yến cứ vững tin vào điều ấy mà đâu hay biết rằng, sự đời bây giờ lắm điều đổi khác lòng. Lòng người cũng biến hóa khôn lường, nay nói yêu mai chia tay hình như là chuyện không có gì quá đặc biệt vậy. Và ngày hôm ấy.
Yến mang bầu. Được làm mẹ, Yến mừng đến phát khóc. Từ ngày Yến có thai, Bình cũng bận rộn hơn. Bình nói rằng:
- Anh bận, không thể về ăn cơm với em thường xuyên được nhưng cứ yên tâm là trong lòng anh lúc nào cũng có hình bóng của mẹ con em hết! Và anh luôn luôn chỉ thương nhớ đến mình mẹ con em mà thôi.
Những lời đường mật của Bình rót vào tai Yến, làm cho Yến như mụ mị hết cả. Để đến ngày hôm ấy, khi đau đớn nhập viện chờ sinh, Yến mới biết rằng...
Tỉnh dậy, bỏ qua cơn đau hành hạ Yến hốt hoảng tìm con. (Ảnh minh họa)
Cơn đau càng lúc càng dồn dập mà cô y tá được Bình thuê riêng để chăm sóc Yến hình như vẫn chẳng có chút động tĩnh gì. Chỉ dặn Yến đừng la hét, đừng giãy giụa nhiều mất sức và tiêm cho Yến một mũi tiêm gì đó nói là giảm đau. Để rồi khi cơn đau kéo đến dồn dập, Yến gần như không chịu được nữa, chuẩn bị lịm đi. Mắt mới nhắm lại thì Yến bàng hoàng nghe được câu nói ấy của cô y tá:
- Anh chuẩn bị kí đơn ly hôn đi, đứa trẻ chết chắc rồi!
Đứa trẻ nào chết chắc được ở đây cơ chứ. Cố dồn hết sức giữ lấy sự tỉnh táo, Yến hé mắt đầy khó nhọc thì tim như muốn vỡ ra mà chết khi Bình đang hôn đắm đuối cô y tá mà Bình thuê riêng cho Yến. Nỗi đau phản bội như liều thuốc kháng sinh mạnh làm cho Yến không còn lịm vào giấc ngủ nữa. Hơn nữa, tôi biết rất rõ, lúc này mà ngủ thì con Yến sẽ vĩnh viễn không có cơ hội được nhìn thấy mặt trời. Bản năng của một người làm mẹ trỗi dậy mãnh liệt, Yến gằn giọng:
- Tôi đồng ý ly hôn với một điều kiện các người phải cứu con tôi. Nếu không, dù có làm mà, cả đời này tôi cũng sẽ không tha cho các người đâu.
Sau câu nói ấy, Yến không còn biết gì nữa. Tỉnh dậy, bỏ qua cơn đau hành hạ Yến hốt hoảng tìm con. Rồi Yến khóc như một người điên dại khi mẹ Yến ẵm con Yến trên tay trao cho Yến, đứa trẻ rất khỏe mạnh. Yến thầm cảm ơn ông trời và cũng phải nói lời cảm ơn tới hai kẻ phụ bạc và ác độc kia đã biết sợ lời đe dọa của Yến. Yến chẳng còn gì nuối tiếc nữa, bây giờ, Yến có thể thanh thản kí viết đơn ly hôn để giải phóng cho người chồng bội bạc là Bình rồi.
Theo Afamily
Cái kết quá đau buồn cho người đàn ông yêu vợ hết lòng Một người đàn ông đã quên mình cứu mạng người khác thì chắc chắn người đàn ông ấy không phải hành động như vậy để đem lại lợi ích cho mình, để vì mình mà làm tan nát hạnh phúc của một gia đình khác. Nhất là bản thân anh ấy cũng đã gặp bất hạnh trong hôn nhân. Ảnh minh hoạ: Internet...