Khi vợ ngoạ.i tìn.h: Từ níu kéo, dằn mặt đến kiế.m tiề.n nhơ bẩn
Có vô vàn cách trả thù khi phát hiện vợ ngoạ.i tìn.h. Chử.i bới, đán.h đậ.p, dằn vặt, l.y hô.n, chia cách con, bêu xấu vợ… là cách mà nhiều người đàn ông đã thể hiện.
Tr.a tấ.n tinh thần
Có vô vàn cách trả thù khi phát hiện vợ ngoạ.i tìn.h. Chử.i bới, đán.h đậ.p, dằn vặt, l.y hô.n, chia cách con, bêu xấu vợ… là cách mà nhiều người đàn ông đã thể hiện. Và hình như, càng có học, việc trả thù càng tinh vi và gây tổn thương tinh thần nghiêm trọng cho những người vợ chót mang tiếng xấu. Và họ vẫn sướt mướt đau khổ hoặc thề thốt yêu vợ, vì gia đình. Họ dùng những mỹ từ đẹp đẽ, mượn danh tình cảm cao thượng để che đậy tâm hồn tối tăm của mình.
Từng có ông giáo sư sau khi phát hiện vợ cặp bồ, ông vẫn tỏ ý bình thường, dung thứ cho vợ. Nhưng đằn sau đó, ông âm thầm giã ớt bột, ngâm quần lót của vợ vào chậu nước có ớt rồi phơi khô, phun cả nước hoa tẩy mùi. Người vợ không biết, mặc quần lót đã bị bỏng rát nơi nhạy cảm mà không rõ nguyên nhân. Chị đã phải đi điều trị nhiều lần. Cho đến lúc con gái mách chuyện.
Lại có anh kỹ sư khi bắt gặp vợ nhận tiề.n từ một người đàn ông, anh ta đã “đóng sống” cho vợ là cặp bồ. Sau đó, mỗi bữa cơm, anh ta đặt trên mâm một tờ 100.000 đồng rồi bảo con: “Các con phải cảm ơn mẹ vì đây là tiề.n mẹ ngủ với trai kiếm được”. Đứa con 4 tuổ.i, ngơ ngác nhìn mẹ tái dại, nước mắt chan cơm. Nhưng vợ quỳ xuống xin được chia tay lại nhất định không cho, vì “anh vẫn yêu em, gia đình này cần em”.
Rồi lại một người khác, đã nhổ một bãi nước bọt và bảo vợ rằng: “Cô không được đi đâu quá bãi nước bọt của tôi”. Chỉ vì vợ anh đã chót xao lòng với đồng nghiệp.
Video đang HOT
Lại có kẻ theo dõi, chụp ảnh vợ và kẻ thứ ba trong tình cảnh “Ađam và Eva” rồi rửa thành “truyền đơn” rải như bươm bướm ở cổng cơ quan vợ. Lại có kẻ canh vợ như canh tù và tối tối, vật vợ ra, làm đủ trò khiêu khích vợ, nhưng không bao giờ đi đến “hồi kết”, luôn để vợ bẽ bàng trong tủi hận – như một biện pháp trừng phạt tội ngoạ.i tìn.h.
Lại có người vợ sau khi đi với bồ bị chồng bắt tại nhà nghỉ đã bị chồng họp mặt gia đình cả hai bên nội ngoại rồi đem ra “đấu tố”, mạ.t sá.t. Mỗi người dằn hắt, chử.i rủa một câu, rằng chị là đồ “thối thây, lăn.g loà.n, mất nết, hư hỏng, vô liêm sỉ”. Mẹ chị ốm liệt giường. Bố chị tai biến mạch má.u não mất. Những đứa con nhìn mẹ khin.h b.ỉ. Đến nỗi chị phải t.ự t.ử.
Không có bản án nào dành cho những người chồng này. Chỉ biết, bằng những cách trả thù như vậy, họ đã giế.t dần giế.t mòn người vợ, phá hủy gia đình và làm hại chính những đứa con của mình.
Kịch bản rẻ tiề.n
Không ít kẻ, đã rình rập bắt vợ bồ bịch tại nhà nghỉ thì đạp cửa xông vào tống tiề.n. Nhất là đối với những “ông ăn chả” có tí chức tước, nhà êm cửa ấm. Vì không muốn “cái lưng” của mình của mình bị phơi ra giữa bàn dân thiên hạ, nên nhiều ông ngậm bồ hòn làm ngọt rút tiề.n ra trả.
Hình như, càng có học, việc trả thù càng tinh vi và gây tổn thương tinh thần nghiêm trọng cho những người vợ chót mang tiếng xấu. Và họ vẫn sướt mướt đau khổ hoặc thề thốt yêu vợ, vì gia đình. Họ dùng những mỹ từ đẹp đẽ, mượn danh tình cảm cao thượng để che đậy tâm hồn tối tăm của mình.
Có chị vợ buộc phải tiếp tay cho chồng giữ các bằng chứng ngoạ.i tìn.h để sau đó chồng tống tiề.n người tình bởi anh ta đ.e dọ.a: “Nếu không làm sẽ bắt con, ngăn cấm không cho gặp con”. Và chẳng người mẹ nào có thể chống lại lời đ.e dọ.a như vậy.
Câu chuyện mới đây của anh bác sĩ (Hà Nội) còn “hài hước hơn”. Vì anh lên cả mặt báo để “khóc lóc” mùi mẫn cho nỗi đau : “Tôi cắn răng cho vợ mình thêm 3 lần quan hệ với cấp trên để lấy bằng chứng”. Sau khi phát phát hiện vợ cặp bồ với sếp, sau đó bắt vợ đi ngủ với sếp 3 lần nữa để chị tự đặt camera làm “bằng chứng” t.ố cá.o sếp.
Có ai đặt câu hỏi rằng: “Người vợ đó sẽ cảm thấy gì? Sẽ đau hay xấu hổ, phẫu uất hay tê dại khi phơi bày bản thân một cách “trần trụi” cả thân thể và nỗi đau của mình như vậy trước các phương tiện thông tin đại chúng?”.
Ai đặt câu hỏi rằng chị tự nguyện hay bị cưỡng ép quay video clip?
Chị nói rằng chị bị sếp cưỡng ép quan hệ nhưng với chồng, có phải chị cũng đang bị cưỡng ép làm việc mình không muốn? Giữa hai người đàn ông ấy, chồng và sếp, chị giống như một con cá, trên đe, dưới búa.
“Trong vở kịch như vậy, người phụ nữ sẽ bị tổn thương nhất, vì chị sẽ không có đường về, khó lòng có thể ngẩng mặt lên trong gia đình, ở cơ quan. Người tình chắc chắn không tha thứ. Người chồng sau khi bêu xấu vợ như vậy, liệu còn coi trọng, còn tình yêu? Hình ảnh người mẹ của chị còn có thể vẹn toàn trong mắt các con? Cho dù sai lầm, nhưng ai cũng có quyền đòi hỏi giữ chút phẩm giá của mình. Nhân phẩm được trả bằng 100 triệu là nhân phẩm không còn giá trị. Tình yêu được đo bằng sự ép buộc, đ.e dọ.a là tình yêu đến hồi kết thúc” – chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa cho biết.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy nghe tôi nói
Hằng! Biết viết bao nhiêu cho vừa nỗi nhớ đây bạn! Lúc nào tôi cũng nhớ bạn, làm gì tôi cũng nhớ bạn, càng nhớ bạn, tôi càng buồn, mà nỗi buồn trong tôi chỉ có bạn là người có thể hiểu.
Tôi không còn biết chia sẻ cùng ai tình cảm ngang trái của mình. Chỉ có bạn là người hiểu tôi nhưng tôi lại không dám gửi hết những tâm sự trĩu nặng trong lòng, bạn có biết không!
Dẫu tôi biết suốt đời tình yêu của tôi chỉ có thể như thế này thôi, nhưng tôi không muốn mất đi niềm hạnh phúc được yêu thương và nhớ bạn da diết mỗi ngày...
Có khi nào bạn trách tôi vì đã nói điêu này quá vôi không? Không đâu bạn ạ. Như thê là còn quá muôn đây chứ. Hạnh phúc sẽ không đợi chờ bât cứ ai, nên tôi lại phải nói ra ngay khi tôi cảm thây nó đang đên gân mình. Nhưng dù sao đi nữa, bạn cũng phải nói cho tôi biêt vê suy nghĩ của riêng bạn chứ. Bạn có biêt, đôi khi sự im lặng của bạn sẽ khiên cho lòng tôi đau khô không?
Hằng ạ, hãy nói với tôi môt lời gì đi chứ. Môt dòng chữ cũng không được sao bạn. Môt chút thời gian nhỏ nhoi đê viêt cho tôi cũng không có sao? Bạn ác quá. Nhưng tôi biết nói sao đây bởi chúng ta còn cách xa nhau quá. Từ hoàn cảnh sông cho đên sự nghiêp, tôi và bạn xa quá. Nhưng rôi sẽ có môt ngày biên hêt giông tô, biên sẽ bình lặng mà bạn.
Dâu biêt rằng năm tháng vui buôn có thê rôi quên, nhưng có lẽ, đôi với tôi, sẽ chẳng bao giờ tôi quên được bạn đâu. Hằng ạ, tôi thừa nhân rằng mình cũng từng là người biêt yêu, nhưng những gì đã qua rôi thì cho nó qua phải không bạn. Hãy hướng đên tương lai từ cái thực tại này chứ.
Tôi biêt nói như thê này chắc bạn vân còn hoài nghi lắm. Nhưng bạn hãy đi tìm sự hoàn hảo trong cuôc sông đi, lúc đó bạn sẽ thây rằng tôi không phải là người như những gì mà người ta đã từng nghĩ.
Hằng ạ! Viêt như thê này cho bạn là tôi đã lây hêt sự can đảm của chính mình rôi đây. Vây mong bạn hãy nói gì với tôi đi nhé. Đừng quá thờ ơ với tôi như vây mà.
Bạn hãy luôn nhớ rằng dù bạn có yêu tôi không đi nữa thì suốt cuộc đời này sẽ có một người luôn yêu bạn và luôn ở bên cạnh bạn những lúc khó khăn trong trong cuộc sống.
Và tôi chúc bạn sẽ tìm được một người nào đó yêu bạn hơn tôi và tốt hơn tôi.
Yêu bạn mãi mãi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vì em quá ngu ngơ! 4 năm trôi qua không phải là thời gian ngắn phải không anh? Nhưng tình yêu của chúng mình thì chưa đến đâu hết. Em còn nhớ lần đầu gặp anh, anh mặc chiếc áo màu xanh lá cây nhìn em chằm chằm như đang gặp người quen còn em thì chẳng biết anh là ai. Lần sau cũng thế và lần sau...