Khi vợ là con ma bài bạc
Bà tạp hóa xầm xì: “Con Lệ đó nó đánh bài dữ lắm. Bay mấy miếng đất rồi. Đến cái điện thoại bàn mà còn bị bên viễn thông cắt lên cắt xuống”…
Tôi đi mua đất cất nhà. Coi mạng, xem báo, trực tiếp chạy xe cả tháng, cũng không tìm được chỗ nào ưng ý. Vậy mà trong một lần tình cờ, chạy cầu âu vô một con đường đất, tôi thấy tờ giấy A4 bọc trong bao ni-lông, ghi “nhà 110m2, giá 1,1 tỷ đồng”, dán ở góc cổng. Nếu nhà có giấy tờ đầy đủ thì giá này quá rẻ.
Ảnh minh họa.
Tôi bấm chuông, ông chủ nhà tuổi trung niên vẻ khắc khổ lấm lét ra mở cổng. Tất nhiên, tôi phải xem giấy tờ kỹ, chứ ham rẻ rồi rước họa thì toi. Giấy tờ đàng hoàng, đầy đủ khiến tôi bất ngờ. Tôi bèn về tâu với vợ: vừa kiếm được một căn nhà ngoài mong đợi luôn.
Nghe tả, vợ tôi cũng trố mắt ngạc nhiên. Điều chúng tôi lấy làm lạ là chủ nhà vợ con đầy đủ, nhưng chỉ một mình đứng tên chủ quyền nhà. Chúng tôi đèo nhau đến hỏi han cặn kẽ mọi chuyện, kỳ kèo giá cả.
Nghe hỏi về việc đứng tên riêng trên giấy tờ nhà trong khi đang ở chung với vợ con (nói cho sách vở pháp luật tí là “trong thời kỳ hôn nhân”), chủ nhà mặt buồn buồn, giải thích: “Tụi tui là vợ chồng, nhưng về mặt pháp lý, tụi tui không phải là vợ chồng”. “Vụ này hay à nha” – tôi định thốt lên nhưng sực nhớ đang đi chung với vợ, bèn “thắng” kịp lúc.
Ông chủ nói: “Tụi tui làm thủ tục ly hôn, chia tài sản. Vợ tui cũng có phần rồi, còn căn nhà này của má tui để lại, mình tui đứng tên thôi. Xóm này xưa là xóm nghề dệt của người Quảng Nam, tui với má tui ở trong nhà này mấy chục năm rồi, giờ bán đi, tiếc lắm chớ”.
Video đang HOT
Bà vợ chủ nhà dáng cao to, phốp pháp, chỉ ngồi nghe chồng nói, lâu lâu “vun vào”: “Nhà ni bán giá rứa là rẻ hung rồi. Kẹt tiền mới bán đó chớ”. Vợ chồng chủ nhà đều dặn: “Tụi tui bán nhà là bán lén. Anh chị có mua được, ai hỏi, cũng giả đò nói chưa mua nghe”.
Tất nhiên, chúng tôi mua nhà bằng tất cả tài sản tích cóp hơn chục năm trời, còn phải ra phường hỏi quy hoạch, xem có bị tranh chấp gì không, lại còn lân la hỏi hàng xóm vài thông tin nữa chứ.
Lát sau, qua điện thoại, chủ nhà nói lí nhí như sợ ai nghe: “Tui nói thiệt với chú nghe, tui làm ăn siêng lắm, nghề gì tui cũng làm được, hết dệt quay sang hồ, hồ ế thì quay sang nghề mộc. Lẽ ra, tui đâu đến nỗi như vầy. Vợ tui nó cờ bạc quá chú ơi. Chú coi, tui bán nhà mà có dám treo bảng to đâu, người ta mà biết tui bán được nhà là họ tới xiết liền. May mà tui đứng tên riêng cái nhà này, không thì bả cũng đem cầm rồi”
Ông nói tình nghĩa vợ chồng vẫn còn, nên đâu thể chia tay được, nhưng cái họa ham cờ bạc của vợ thì ông gánh từ hồi cưới bà tới giờ.
Lân la mua ít đồ để hỏi bà bán tạp hóa gần đó, bà ta xầm xì: “Con Lệ đó nó đánh bài dữ lắm. Bay mấy miếng đất rồi. Đến cái điện thoại bàn mà còn bị bên viễn thông cắt lên cắt xuống”. Vậy nghĩa là ông chủ nhà chân thật.
Sau khi xác minh các nơi, chúng tôi quyết định mua căn nhà nát của “ông Nghĩa chồng bà Lệ”, sau đó đập ra, xây lại. Vợ chồng ông Nghĩa nhanh chóng chuyển đi vào ban đêm, nhưng nhất quyết không cho địa chỉ nơi chuyển đến.
Chẳng biết vợ chồng họ lưu lạc xứ nào.
Vợ chồng tôi mua được nhà rẻ cũng mừng, nhưng xót xa cho ông Nghĩa. Những hàng xóm mới nói: “Tội nghiệp ông Nghĩa. Có lần, Lệ bị bắt quả tang đánh bạc, phải ở tù, cũng ông Nghĩa đi thăm nuôi chớ ai vô đây. Đúng là số khổ. Gặp ổng chớ gặp người khác, họ bỏ luôn”.
Mới đây, tiệc tân gia hàng xóm, tôi hỏi thăm về ông Nghĩa, hàng xóm nói, ông ấy lại phải bán nhà ở quận 12, dời qua Bình Dương ở rồi, vì ngày nào cũng bị người ta tới đòi tiền. Bao nhiêu lần rồi, con Lệ không dứt được con ma bài bạc. Trời ơi là trời! Nếu mình mà cưới trúng bà vợ có con “ma bài” trong người, mình sẽ ra sao trời?
Theo kienthuc.net.vn
Chia tay người vợ tầm thường, tôi hối hận đến phát khóc sau 1 tháng chung sống với bồ
Hôn nhân giống như một chiếc cân thăng bằng. Người vợ và người chồng sẽ đứng ở 2 đầu của chiếc cân. Một khi một bên yêu bên kia quá nhiều, sự cân bằng sẽ mất đi.
Tôi với vợ cưới nhau đến nay đã ngót nghét 20 năm. Chúng tôi có với nhau 2 đứa con, 1 trai, 1 gái. Tôi làm thầu xây dựng nên thường xuyên phải đi đây đi đó, rất ít khi về nhà. Vợ tôi không đi làm, cô ấy chỉ ở nhà lo nội trợ, chăm sóc con cái và bố mẹ tôi. Mọi việc đối nội, đối ngoại trong nhà cũng đều là do vợ tôi quán xuyến. Quả không ngoa khi nói rằng, đến đường ống nước trong nhà, vợ tôi cũng phải xắn tay sửa.
20 năm qua, tình yêu giữa tôi với vợ không còn nhưng tình nghĩa thì đong đầy. Tôi luôn phải cảm ơn vì cô ấy đã sinh cho tôi 2 đứa con đẹp như tranh vẽ, giúp tôi chăm sóc cho bố mẹ già bệnh tật, nấu cho tôi những bữa ăn ngon và luôn thức đến nửa đêm để đợi tôi về.
Tuy nhiên, cái gì quá quen thuộc dễ trở thành nhàm chán. Khi đi ra ngoài, gặp gỡ, tiếp xúc với nhiều phụ nữ, tôi dần cảm thấy chán vợ và cho rằng cô ấy là một người đàn bà quá tầm thường, cục mịch. Phụ nữ bây giờ rất nhiều người giỏi giang, quyết đoán và có địa vị xã hội. Trong khi vợ tôi, tối ngày chỉ biết quanh quẩn trong gian bếp, không trang điểm, không chưng diện. Cuộc sống của cô ấy chỉ xoay quanh 3 bữa ăn mỗi ngày.
Trong một bữa tiệc chiêu đãi, tôi quen biết Ly - thư ký của bên đối tác. Ly kém tôi 15 tuổi, nụ cười tươi sáng, thân hình đẹp. Không những thế, Ly còn ăn mặc đẹp và nói chuyện rất duyên. Tôi bị Ly hớp hồn từ lúc nào không biết. Sau bữa tiệc hôm đó, tôi ngày đêm nghĩ đến Ly nên đã liên lạc và làm quen với nàng.
Qua trò chuyện, tiếp xúc tôi thấy Ly hoàn hảo hơn tôi tưởng tượng. Sở hữu ngoại hình xinh đẹp, Ly còn có học vấn cao và tinh thần làm việc cầu tiến, nghiêm túc. Ly được rất nhiều người nể trọng vì tác phong nhanh nhẹn, khả năng làm việc quyết đoán, dứt khoát. Tôi yêu Ly từ lúc nào không biết và trái tim tôi xao xuyến khi nhận được cái gật đầu của nàng. Tôi với Ly cứ thế cặp kè với nhau và vô cùng hạnh phúc với chuyện tình sai trái này.
Sau khi đứa con thứ 2 của tôi vào đại học, tôi quyết định sẽ ly dị vợ để đường đường chính chính đến với nhân tình. Chuyện tôi ly dị vấp phải sự phản đối của tất cả các thành viên trong gia đình. Bố mẹ tôi vốn thương vợ tôi như con gái, 2 con tôi cũng nhất quyết đòi ở với mẹ và lên tiếng xúc phạm khi biết tôi có bồ.
Vợ tôi nói rằng em biết chuyện tôi có bồ từ đã lâu. Em vẫn chờ tôi quay về nhưng nếu tôi muốn ly dị thì em cũng đồng ý.
"Em đừng lo, anh sẽ chu cấp đủ số tiền cho em và các con. Anh biết lâu nay em không đi làm nên không có thu nhập", tôi nói với vợ.
"Anh hãy tự lo cho bản thân mình đi, không cần lo cho em", vợ tôi nói.
Thủ tục ly hôn vẫn chưa hoàn tất nhưng tôi đã nhanh chóng chuyển đến ở chung với Ly. Chúng tôi vẫn say trong men tình, quấn quýt lấy nhau như cặp vợ chồng son. Hằng ngày, chúng tôi đưa nhau đi làm. Đến tối, tôi đánh xe qua đón nàng.
Chúng tôi cùng nhau đi ăn hàng, lên bar, sàn để thư giãn rồi trở về nhà vào lúc nửa đêm. Vì từng đi du học ở Mỹ nên Ly có lối sống rất thoáng. Ly không bao giờ làm việc nhà, cô ấy không nấu cơm, không dọn dẹp, không giặt đồ mà chỉ thuê giúp việc theo giờ. Vào cuối tuần, Ly thường ngủ dậy rất muộn. Tôi nhớ những bữa sáng nóng hổi vào 7 giờ sáng của vợ đến cồn cào. Tôi ngỏ ý muốn cùng cô ấy sinh con thì Ly cũng từ chối thẳng thừng. Ly nói cô ấy còn trẻ, không muốn vướng bận, mệt mỏi vì con cái và chỉ muốn sống tự do, hưởng thụ.
Tuy nhiên, điều khiến tôi khó chịu hơn cả là khi mẹ tôi nhập viện, Ly cũng không thèm đến thăm hay hỏi han một lời. Khi tôi nói chuyện này, Ly chỉ nói rằng cô ấy bận. Vậy mà cô ấy vẫn có thời gian đến ngồi 5 tiếng ở tiệm làm tóc! "Mẹ anh chứ đâu phải mẹ em, em đến đó làm gì? Hơn nữa, bà cũng đâu có thích em", Ly cãi tôi.
Lúc đó, tôi mới nhận ra mình đã quá sai lầm khi đã bỏ vợ để chạy theo nhân tình. 1 tháng sau khi chung sống với nhân tình, tôi thấy hối hận thực sự. Tôi muốn quay về với vợ con và sống hạnh phúc, êm đềm như xưa. Nhưng giờ, vợ cũ nói với tôi mọi thứ đã quá muộn...
Theo giadinh.net.vn
Vợ vừa tỉnh lại sau cuộc phẫu thuật, câu đầu tiên mà chồng nói khiến vợ chỉ muốn khóc nghẹn Thọ quay ra nhìn vợ rồi nói: "Thôi, nhân lúc bà chưa về, anh có một chuyện nói cùng em luôn vậy". Trinh nhẹ ậm ừ một tiếng, không hiểu có việc gì mà cô vừa tỉnh dậy Thọ đã phải thông báo với cô ngay. Trinh không nhớ mình bị tai nạn thế nào, chỉ biết khi tỉnh lại thì cô đã...