Khi tình yêu thức giấc
Mới đó cũng gần một năm mình xa nhau! Hôm nay cũng là ngày mà em rất nhớ về anh, và cũng là ngày em quyết định không nghỉ về anh bởi cảm giác tổn thương đang lớn dần trong em. Tình cảm của em dành cho anh quá nhiều, anh thừa biết điều đó nhưng đối với anh em chẳng là gì cả.
Khi cần thì anh đến, khi không cần thì anh đi, làm cho em cảm thấy mình ngày càng có nhiều khoảng cách hơn. Em rất muốn lấp đầy những khoảng cách đó với anh bằng những lời ngọt ngào, nhưng vẫn không thay đổi được gì. Đúng là chúng ta có rất nhiều khó khăn nếu đến với nhau. Em biết điều đó. Nhưng thật lòng em không cam tâm chịu như vậy đâu anh. Em rất muốn đấu tranh để có được hạnh phúc cho riêng mình. Nhưng một khi ” đối tác” không muốn thì em có làm cũng chẳng còn ý nghĩa đúng không anh? Anh có biết vì sao em viết tiêu đề là “Khi tình yêu thức giấc” không? Nó là tựa của một bài hát, nhưng em thấy nó rất đúng với tâm trạng của mình ” em vẩn tin, trái tim em chưa làm điều gì gian dối, từng ngày qua em vẫn sống hiến dâng anh trọn hết nghĩa tình… hình như anh không thiết tha , phút bên nhau không còn như lúc trước, hình như anh đang thay đổi, những môi hôn nhạt dần trong hững hờ, nói đi anh anh cần gì hơn nữa, hay trái tim anh giờ đã trao ai rồi… giờ đây em biết phải làm sao, quay mặt như không biết hay yêu trong nước mắt để hi vọng, tình yêu chỉ là mộng đẹp, dù thức giấc có muộn màng, giấc mơ chỉ là giấc mơ”. Em đã tin, trong trái đất này vẫn còn tình yêu vĩnh cửu, và chính em cũng đã làm đước điều đó. Xa nhau, em biết cả hai sẽ buồn, sẽ day dứt nhưng có lẽ sẽ tốt cho nhau. Em từng an ủi mình rằng anh đang bận và đằng sau con người khô khan ấy là cả một tình yêu sâu sắc dành cho em. Nhưng bằng linh cảm cỉa trái tim mình, em hiểu rằng tình cảm ấy đang ngày một nhạt nhòa đi. Thời gian 9 tháng 21 ngày, chưa tính những ngày mình xa cách, cho một tình yêu không quá ngắn cũng không đủ dài, nhưng đủ để em nhận ra rằng tình yêu mà anh dành cho em không đủ lớn để anh có thể về bên em vào những lúc em cần anh nhất. Em không thể có gắng duy trì một tình cảm nửa vời được như vậy, em vẫn luôn tin rằng không bao giờ là quá trễ để bắt đầu lại, không bao giờ là quá trể là đón hạnh phúc. sự khô khan đó của anh thật sự đã khiến em mệt mỏi, em chới với trong nổi đau để quyết định rời xa anh nhưng thật lòng nguyện cầu anh luôn bình an và hạnh phúc. Chưa bao giờ em đủ can đảm nói hai tiếng “chia tay”. Nhưng ngày ấy, ngày hôm ấy em đủ can đảm để nói lên điều đó. Anh à, cho đến tận hôm nay, tận lúc này, em vẫn còn yêu anh nhiều lắm.
Đêm nào em củng nằm nhớ đến anh. Hình ảnh của anh đã chiếm trọn hết tâm chí em. nhưng có lẽ cái gì phải đến cũng đã đến. Em nói chia tay. Và em biết thâm tâm anh cũng muốn điều đó xảy ra. Có lẽ vì anh sợ em buồn. Em đã khóc rất nhiều để chấp nhận mất anh vì chỉ có nước mắt mới làm em cảm thấy nhẹ lòng. Sự thật vẫn là sự thật đúng không a? Em phải tập cho mình cuộc sống không có anh, và cho đến ngày hôm nay, chính em đã làm đước điều đó. Khi viết lên những dòng chữ này để gửi đến anh cũng là lúc tim em đau như muốn ngừng đập. Viết mà trong lòng cứ nghỉ về anh và theo đó là những giọt nước mắt lần lượt rơi trên khóe mi của em, nhớ anh vô cùng và cũng biết rằng em sẽ mãi không bao giờ có đước anh! Cuối lời em cũng chẳng biết chúc anh điều gì chỉ biết chúc anh hạng phúc bên gia đình. Tạm biệt anh!
Theo Ngôi Sao
Sinh nhật
Hôm nay - 14/03/2011 là sinh nhật nó. Gần ngày sinh nhật nó có nhiều điều xảy ra quá, "kỷ niệm" một năm chia tay mối tình đầu, "kỷ niệm" một tháng chia tay mối tình thứ hai... Ai cũng nói nó lớn hơn nhiều, điềm đạm và chững chạc hơn nhiều. Nhưng nó vẫn khờ khạo lắm, nhất là đứng trước người khiến nó chao đảo.
Sinh nhật này, nó không có người đàn ông nào của riêng mình. Sinh nhật này nó không có món quà đặc biệt dành tặng nó. Sinh nhật này, nó không có ánh mắt nào của riêng nó, nó có một chút cô đơn. Sinh nhật này, nó cần mạnh mẽ hơn. Tối nay, những người bạn thân nhất rủ nó đi ăn. Ừ thì nó sẽ đi ăn. Tất nhiên rồi, sinh nhật nó mà.
Ngày mai, dự báo thời tiết là sẽ lạnh, chắc sẽ không có ánh nắng đâu nhưng trong lòng nó lại luôn có một thứ ánh sáng gọi là niềm tin. Niềm tin nhỏ nhoi rằng ngày mai bố nó sẽ bớt nóng tính hơn, mẹ nó sẽ khỏe hơn, em trai nó sẽ học tốt hơn, em họ nó sẽ cố gắng trong những ngày đầu đi làm xa nhà. Ngày mai con bạn nó sẽ vui mừng khi đứng lên cân mỗi sáng. Hai người đàn ông mà nó từng đặt niềm tin sẽ có hạnh phúc và mạnh mẽ hơn trong cuộc sống. Ngày mai, nó sẽ lại cười, một nụ cười thật sự bởi năm tháng qua đi là những năm tháng tuyệt vời nhất của nó, tuyệt vời cả trong nước mắt và nụ cười. Nó tự nhủ "cám ơn". Chúc mừng sinh nhật, nụ cười xinh.
Theo Ngoi Sao
Nỗi đau thức giấc Mọi người thường nói số em lận đận trong đường tình duyên nhưng đôi khi em không tin vào điều đó. Và bây giờ, trải qua thời gian và nhiều việc sảy đến với em thì em tin vào số phận con người. Ai cũng cố để thoát khỏi số phận của mình nhưng thật khó để vùng vẫy khỏi nó, em cũng...