Khi tên người ấy có một dấu hỏi
Nếu có ai đó xóa nick của ai đó trên skype, thì người bị xóa sẽ nhìn thấy bên cạnh nick của người kia có một dấu hỏi.
Phải chăng khi ai đó quyết định dứt bỏ ân tình, thì ở phía bên ấy, tên ta sẽ bị xóa sạch và người ấy chẳng bao giờ thấy nữa….
Đã cả một tuần, tôi nhìn vào cái tên ấy, cái dấu hỏi ấy và thầm mong cái dấu hỏi ấy mất đi, trả lại một dòng tên mầu xanh quen thuộc vào chỗ cũ, nhưng vô vọng.
Phải chăng khi ai đó quyết định dứt bỏ ân tình, thì ở phía bên ấy, tên tôi sẽ bị xóa sạch và người ta chẳng bao giờ thấy nữa, còn ở bên này, phũ phàng sao khi cái tên ấy vẫn còn và bên cạnh lại có thêm dấu hỏi.
Vẫn biết là sẽ phải buông tay, nhưng dấu hỏi ấy cứ làm tim tôi đau nhói từng ngày.
Trên đời có bao nhiêu thứ tình thì có bấy nhiêu cách dứt bỏ tình ấy, nhưng tại sao người ta lại phải chọn cách đặt vào tim nhau một dấu hỏi, để một đời vẫn không thể nào quên, muốn xóa đi không đành, còn để lại thì như cái móc mỗi ngày lại móc vào nơi tim một cái đau đến trào nước mắt.
Những ngày tháng êm đềm vì dấu hỏi ấy mà ào ạt quay về…
Video đang HOT
Ngày ta dắt tay nhau đi trên biển vắng, ngả đầu vào vai nhau nhìn trăng trôi trên biển. Ta trót ví tình yêu như hoa trong gương, như trăng dưới nước. Hoa rồi sẽ tàn, trăng rồi sẽ tan, nhưng người ấy hỏi: Em muốn làm hoa hay làm gương ? Ta cũng muốn một lần làm tấm gương để đóa hoa kia soi mình vào trong ta, khi hoa tàn đi thì hình bóng ấy vẫn còn in sâu trong lòng gương. Nhưng cho đến giờ, hoa thật sự đã tàn, trăng cũng đã tan, trong lòng gương chỉ còn một dấu hỏi: Phải chăng người cần phải dứt tình theo cách đó mới can tâm ?
Phải chi trong cuộc đời, ta đừng reo dấu hỏi vào tim ai….
Những ngày êm đềm cùng nhau đứng trên đỉnh núi cao nhìn về phía sương mù, hơi thở của người vẫn vương vấn nơi đâu và vòng tay xiết chặt từ phía sau. Ta cũng đã thầm hỏi, có thể cùng nhau đi đến đỉnh trời ? “Anh sẽ yêu cho đến khi em không còn muốn có anh nữa”. Lời hứa ấy như gió trên trời cao, vụt bay đi mất. Chỉ còn một dấu hỏi: Vì sao người cần phải ra đi theo cách đó ?
Những kỷ niệm sao chỉ một mình ta nhớ ? phải chăng vì cái dấu hỏi ấy cứ dùng dằng không nỡ xóa đi ? Hay vì người đã không nói một lời, để ta và người cùng xóa, hoặc cùng để đó cho cái nick ấy chuyển thành mầu vàng với một cái tích nhẹ nhàng: “Tôi không có ở đây nhưng chúng ta vẫn là người quen”, có còn hơn không là một dấu hỏi trống rỗng: “Tôi đã xóa sạch bạn trong cuộc đời tôi”.
Tôi không nhớ đã bao lần tôi xóa nick của người khác trên skype sau một công việc đã hoàn tất, sau một mối quan hệ đã chấm dứt, sau khi giận dỗi một ai đó, sau khi không muốn bị làm phiền. Tôi đã vô tình không biết, ở bên kia trước tên của tôi là một dấu hỏi với người khác. Liệu dấu hỏi đó có làm người ta đau như tôi đau bây giờ ?
Chắc sẽ có người đủ can đảm, nhắm mắt mà xóa ngay nó đi dù đau đến tận tâm can, cũng có người sẽ cố nhìn nó một thời gian cho đến khi trái tim lành lại, rồi cũng xóa đi, nhưng cũng sẽ có người để đó giống như một niềm hy vọng để mà sống tiếp.
Nhân duyên trong cõi người vốn từ kiếp trước mà có. Có duyên một kiếp thì đi lướt qua nhau, có duyên mười kiếp thì yêu nhau, có duyên trăm kiếp mới cùng chung chăn gối. Cái duyên trăm kiếp ấy chỉ cần một lần kích chuột mà để lại cho người kia một dấu hỏi dùng dằng nghịch lý nhất thế gian.
Xóa hay không ? chỉ là một dấu hỏi ?
Phải chi trong cuộc đời, ta đừng gieo dấu hỏi vào tim ai….
Vũ Minh
Ai yêu nhiều hơn, người ấy thua...
Người cũ à, cảm ơn anh đã chinh phục em rồi lại phản bội em như thế. Có lẽ cuộc sống của em quá tầm thường và tẻ nhạt đến mức anh là điều duy nhất từ trước đến nay đủ sức mạnh để làm xáo trộn tất cả...
Người cũ à!
Ngày trước em từng đọc được ở đâu đó một câu mà em bị ấn tượng ngay lập tức: "Trong tình yêu, người ra đi mới là kẻ mạnh". Khi ấy em tưởng rằng đúng, thậm chí từng nghĩ sau này khi mình yêu ai đó mà mối quan hệ bị rạn nứt thì em sẽ là người nói lời chia tay trước chứ không phải "thằng đó". Chia tay nhưng tối thiểu sẽ ngẩng cao đầu mà bước đi trong vinh quang, không thể để lâm vào tình trạng bị đá được.
Nhưng sau này khi quen anh, chia tay anh đã khiến em nghĩ khác. Trong tình yêu, người ra đi chưa chắc đã là kẻ mạnh. Ra đi nhưng mà còn phải xem vì lý do gì đã, nếu bị hờ hững, nếu bị phản bội... nên phải nói lời chia tay trước thì chẳng có gì đáng để tự hào mà mạnh với chẳng không mạnh. Em nói đúng chứ?
Trước khi quen anh, chia tay anh, em cũng tưởng rằng câu "Ai yêu trước người ấy thua" là đúng nhưng sau này mới nghiệm ra rằng hóa ra không phải vậy. Có thể thoạt đầu bạn không phải người rung động trước nhưng chẳng có gì đảm bảo rằng về sau bạn không "say đắm" bằng người kia. ít nhất với bản thân em, câu ấy không chính xác.
Quen anh, chia tay anh khiến em cay đắng nhận ra rằng: Trong tình yêu, người nào hờ hững hơn, tuyệt tình hơn,ít đau khổ hơn, người đó mới là kẻ mạnh, như anh vậy đó. Tất nhiên, cái thú vị nào cũng đều có hai mặt của nó. Nếu yêu theo kiểu ấy thì chắc chắn sẽ không bao giờ có một tình yêu sâu đậm nhưng khẳng định rằng sẽ ít đau khổ hơn. Bởi lẽ càng coi trọng cái gì thì lực sát thương của cái đó với bản thân càng lớn. Anh thấy có đúng không?
Trước khi quen anh, chia tay anh, em đã từng nghĩ đến chuyện mình sẽ đối mặt với người cũ như thế nào sau khi chia tay. Em biết rằng có lẽ em nên chúc người ấy hạnh phúc kèm theo nụ cười bình thản. Nhưng sâu thẳm trong trái tim em nghĩ rằng người từng khiến em đau khổ thì chẳng xứng đáng có được hạnh phúc. Em càng không cao thượng đến mức có thể rộng lượng chúc phúc cho tình cũ, kể cả là giả bộ thôi em cũng không muốn. Em đã tự nhủ rằng mình phải sống thật tốt, phải rạng rỡ, xinh đẹp, nhiều tiền và quyến rũ hơn để "hắn" phải thấy ân hận khi đã lìa xa em.
Nhưng quen anh, chia tay anh, khi mà thời gian đã khiến những vết thương trong tim em lành lại thì em không còn nghĩ như vậy nữa. Em vẫn có thể chúc anh hạnh phúc nhưng sẽ không quan tâm đến chuyện anh có hạnh phúc hay không. Em sẽ sống thật tốt, sẽ rạng rỡ, xinh đẹp, nhiều tiền và quyến rũ hơn, nhưng đó là vì em muốn như vậy chứ không phải vì mong anh nhìn xem em hạnh phúc nhường nào.
Người cũ à, cảm ơn anh đã chinh phục em rồi lại phản bội em như thế. Có lẽ cuộc sống của em quá tầm thường và tẻ nhạt đến mức anh là điều duy nhất từ trước đến nay đủ sức mạnh để làm xáo trộn tất cả. Dù đau đớn nhưng em vẫn luôn biết ơn đoạn hồi ức ấy. Vì nhờ anh mà em đã độc lập và trưởng thành lên không ít, vì nhờ anh mà em thấu hiểu hơn bao giờ hết ý nghĩa của câu nói: "Điều ngược lại với tình yêu không phải sự ghét bỏ mà là sự thờ ơ". Bây giờ, em cuối cùng đã có thể tự tin mà khẳng địnhvới chính mình rằng em đã quên anh và em thật lòng chúc anh hạnh phúc.
Theo Guu
Dấu hiệu nhận biết người đàn ông bạn nên kết hôn Kết hôn là một việc lớn trong đời của mỗi người. Bởi vậy, lựa chọn người đàn ông mình sẽ kết hôn không phải việc đơn giản. Tìm kiếm được "tình yêu đích thực" của cuộc đời mình và gắn bó với người ấy bằng sự giàng buộc của hôn nhân là mong mỏi của nhiều người. Nhưng không phải ai cũng có...