Khi đứ.a b.é được sinh ra, tôi không biết nó là con của chồng hay của tình một đêm
Trong khoảng nửa tháng ở đây, những cuộc vui tới bến, hết mình bên bàn tiệc, khi hơi men chếnh choáng trong người cùng với những vết thương lòng đang rỉ má.u tôi đã rơi vào vòng tay những người đàn ông lúc nào không hay nữa…
Biết rằng khi kể tâm sự của mình ra đây thì tôi sẽ bị mọi người ném đá… nhưng đứng trước hoàn cảnh này tôi không thể làm gì khác được nên cũng vẫn viết lên đây những dòng tâm sự để mong nhận được sự chia sẻ chân thành từ mọi người.
Tôi là một cô gái đã có chồng và hai con… con gái lớn năm nay cũng đã vào lớp 1, còn con trai nhỏ giờ đã hơn hai tháng tuổ.i. Con gái thì chắc chắn là con chung của vợ chồng tôi rồi, còn con trai đến tôi cũng không dám xác định cha nó là ai?
Chuyện bắt đầu từ cách đây khoảng một năm về trước, vô tình tôi phát hiện trong điện thoại của chồng có những tin nhắn với nội dung không lành mạnh. Khi ấy tôi đã điều tra và chất vấn anh thì tôi mới phát hiện ra chồng mình có quan hệ ngoài luồng với một người đàn bà khác.
Mối quan hệ ấy thực sự đã diễn ra rất lâu rồi nhưng vì tin tưởng vào người chồng của mình là một người đàn ông đàng hoàng, đứng đắn nên giờ tôi mới biết, và cũng một phần bởi người con gái ấy không ai khác mà chính là đứa bạn thân cùng học đại học của tôi.
Cũng từ khi phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h với bạn thân, tôi luôn cảm thấy bị ám ảnh về sự xúc phạm của người chồng đã dành cho mình… cùng với suy nghĩ ấy thì tình cảm bạn bè dành cho mình cũng chỉ là giả dối mà thôi.
Quá đau khổ tôi quyết định tìm đến một điều gì đó để xả tress mong lấy lại tinh thần sau những ngày sóng gió và cũng coi đây như một cách để trả thì chồng.
Video đang HOT
Tôi gửi con cho bà ngoại và một mình vào Sài gòn nghỉ ngơi, thư giãn mặc cho chồng hết lời xin lỗi. Tôi vẫn để ngoài tai và quyết định theo ý mình. Trong đầu chỉ nghĩ đơn giản là muốn trốn tránh thực tại.
Vào đây tôi gặp những bạn cùng học mà họ chuyển vào đây lập nghiệp, công tác. Họ thấy tôi buồn, với lại bạn bè lâu ngày hội ngộ nên họ đã không tiếc thời gian, tiề.n bạc đưa tôi đến những chốn ăn chơi nơi Sài thành.
Trong khoảng nửa tháng ở đây, những cuộc vui tới bến, hết mình bên bàn tiệc, khi hơi men chếnh choáng trong người cùng với những vết thương lòng đang rỉ má.u tôi đã rơi vào vòng tay những người đàn ông lúc nào không hay nữa. Biết rằng họ đi ăn nhậu cùng tôi, và tới khuya đã cùng tôi vào nhà nghỉ là.m chuyệ.n đ.ó. Tất nhiên là không chỉ với một người mà là vài người trong khoảng thời gian tôi ở trong ấy.
Kết thúc chuyến đi chơi tôi trở về nhà và gần như bình thường hóa quan hệ với chồng, vì tôi cũng đã ân hận khi không giữ được mình cho riêng anh thì đâu có quyền đòi hỏi gì nữa… và với tôi điều ấy giờ chẳng còn quan trọng.
Một thời gian sau chuyến đi ấy tôi bỗng phát hiện mình có thai, tôi không biết đó là kết quả của cuộc truy hoan, thá.c loạ.n kia hay của chồng mình nữa nhưng cũng không dám bỏ đi để khỏi bị mang tiếng là thất đức…
Giờ đây đứa con ấy đã sinh được hơn hai tháng tuổ.i. Trong suốt thời gian từ khi mang bầu cho đến tận bây giờ tôi luôn sống trong dằn vặt. Chỉ vì một phút nông nổi mà giờ tôi phải trả giá.
Đứ.a b.é đó là con của chồng tôi thì không sao . Vô phúc nó mang theo dòng má.u của một người đàn ông khác thì không biết tôi phải đối diện với việc này như thế nào? Tôi có nên đi làm xét nghiệm ADN hay cứ để cuộc sống diễn ra như thế. Xin cho tôi lời khuyên. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Theo Nguoiduatin
Vì giận chồng say sỉn, tôi đã " tình một đêm " với đồng nghiệp
Cho đến một ngày... Hôm đó chồng tôi đi sinh nhật bạn về rất muộn, anh lại không báo trước nên tôi sốt ruột gọi điện liên tục. Hơn 12h đêm anh mới về đến nhà, say xỉn, nói năng lảm nhảm. Tôi giận quá nên trách móc chồng, không ngờ anh ấy....
Tôi đang sống trong cảm giác tội lỗi vô cùng mà không biết phải làm như nào để có thể thoát ra. Tất cả cũng chỉ vì một phút say xỉn không làm chủ được bản thân mình. Tôi đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ.
Vợ chồng tôi kết hôn được hơn 1 năm, chưa sinh con do 2 vợ chồng kế hoạch. Tôi là con 1, bố mẹ tôi đều là cán bộ nhà nước, kinh tế gia đình khá giả, tôi sống trong nhung lụa từ bé.
Chồng tôi cũng là người Hà Nội, hoàn cảnh gia đình cũng môn đăng hộ đối. Ngày tôi còn con gái, có rất nhiều vệ tinh theo đuổi, chồng tôi cũng phải rất kiên trì tôi mới cho anh cơ hội tìm hiểu.
Yêu nhau hơn 1 năm thì chúng tôi kết hôn. Cưới nhau về 2 gia đình mua cho vợ chồng tôi căn hộ chung cư, tiện nghi đầy đủ. Tôi là nhân viên văn phòng, còn chồng làm ở doanh nghiệp tư nhân, thu nhập cả 2 vợ chồng đều khá.
Chồng tôi là người tâm lý, rất chiều vợ. Tôi từ khi lấy chồng cũng rất cố gắng để có thể thu vén việc gia đình. Mặc dù ngày còn con gái, tôi ít khi phải vào bếp nấu nướng nhưng từ khi có chồng, tôi đã cố gắng rất nhiều, thậm chí còn đi học một lớp nấu ăn để có thể tăng tay nghề nấu nướng. Tôi cũng như bao người phụ nữ khác, ai chẳng muốn nấu cho chồng mình những bữa ăn ngon, dành cho chồng những hành động lãng mạn, ngọt ngào.
Cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi nói chung rất hạnh phúc, cũng thỉnh thoảng có hờn giận nhưng chồng tôi luôn là người chủ động làm hòa trước.
Cho đến một ngày... Hôm đó chồng tôi đi sinh nhật bạn về rất muộn, anh lại không báo trước nên tôi sốt ruột gọi điện liên tục. Hơn 12h đêm anh mới về đến nhà, say xỉn, nói năng lảm nhảm. Tôi giận quá nên trách móc chồng, không ngờ anh ấy nổi đóa lên. Nói tôi láo toét, ghê gớm, thích quản lý chồng, là vợ thì không được như thế. Tôi ức quá nên cũng cãi nhau tay đôi lại. Chồng tôi tát tôi một cái rất mạnh, vừa tủi thân, vừa giận chồng, tôi bỏ lên phòng nằm khóc.
Sáng hôm sau, tôi ra khỏi nhà khi chồng còn chưa tỉnh. Vì quá buồn chán và thất vọng, tôi đến quán cà phê ngồi 1 mình, vô tình lại gặp Hải - một anh chàng đồng nghiệp của tôi ở đó.
Hải làm cùng phòng, anh ta cũng có vợ con rồi nhưng vẫn thích tôi ra mặt. Thấy bộ dạng của tôi, Hải biết tôi đang buồn nên hỏi tôi có muốn giải sầu không. Lúc ấy chả nghĩ ngợi gì nên tôi đồng ý.
Hải đưa tôi đến quán rượu, tôi không nhớ mình đã uống bao nhiêu nữa, chỉ nhớ đã uống rất nhiều. Và vì không biết uống nên tôi say khướt. Hải đưa tôi rời khỏi đó thế nào tôi không nhớ, đến lúc tỉnh dậy, tôi thấy mình đang trong khách sạn, bên cạnh là Hải, 2 đứa không một mảnh vải che thân.
Lúc này, tôi mới hoảng hốt bật dậy, đầu đau như búa bổ. Hải dậy theo, tôi vơ vội quần áo mặc vào người, vừa khóc lóc vừa đấ.m đ.á như điên vào anh ta. Không để Hải thanh minh, tôi lao ra khỏi khách sạn với cảm giác nhơ nhớp và tội lỗi đến tận cùng.
Tôi trở về nhà, 2 mắt sưng húp lên vì khóc, chồng tôi dậy từ bao giờ. Tôi thấy anh đang nấu ăn, nhà cửa đã dọn dẹp sạch sẽ. Chồng thấy tôi về liền chạy đến, nói xin lỗi tôi vì chuyện tối qua, cũng bởi anh say quá nên mới hành động lỗ mãng như vậy. Tôi nghe chồng nói mà nước mắt chảy không kiềm chế được, chồng tôi thấy vậy tưởng tôi còn giận nên càng xin lỗi, hứa sẽ không bao giờ như vậy nữa.
Mấy ngày trôi qua, chưa một ngày nào lương tâm tôi yên ổn cả. Chồng tôi càng cố gắng chuộc lỗi, tôi lại càng thấy mình đáng ghét. Tôi phải làm sao bây giờ đây, chỉ vì tính trẻ con, hờn giận mà tôi đã đẩy mọi chuyện đi quá xa. Tôi có nên thú nhận với chồng và cầu xin anh tha thứ không, tôi sợ đến khi anh biết, mọi thứ càng không cứu vãn được. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Khỏe & Đẹp
Để người không biết quý trọng em ra đi tức là em đã học được cách yêu thương chính mình! Trong tinh yêu, không ai muốn minh trở thành ngươi thay thê cả, em ạ! Co chăng chi la vi qua yêu ma ho cô nen nôi đau đê châp nhân ma thôi Thương tôn cua em, đau xot cua em, rôi cung se hoa seo trong trai tim chư không thê nao tan biên đươc. Lau nươc măt, đưng dây, chinh trang...