Khi đồng nghiệp hỏi tôi học ở đâu, vừa đáp xong thì chị ấy lập tức chê bai thẳng thừng
Tôi rất xấu hổ với đồng nghiệp, nhưng đây sẽ là động lực để tôi không ngừng vươn lên.
Tôi đã từng bỏ học giữa chừng ở 2 trường Đại học. Khoảng 6 năm về trước, tôi đỗ vào chuyên ngành quản trị kinh doanh của một trường có tiếng ở Hà Nội. Bao cố gắng vất vả ôn thi cũng được đền đáp. Nhưng đến lúc vào học rồi thấy chẳng giống như những gì tôi vẫn tưởng tượng. Qua 1 năm ở Đại học, tôi đã quyết định thôi học và xin bố mẹ cho ôn thi lại Đại hoc. Dù bố mẹ rất buồn song họ vẫn thông cảm và chiều chuộng, không hề mắng mỏ gì con gái.
Năm tiếp theo thi lại Đại học, tôi không giữ được phong độ tuy nhiên cũng đủ để vào học chuyên ngành ngôn ngữ Anh ở một trường chuyên về mảng ngoại ngữ. Năm đầu Đại học trôi qua suôn sẻ, song tới năm thứ 2 vấn đề lại xảy ra. Tôi đi làm thêm ở một số nơi, lơ là việc học, thấy những giờ lên lớp áp lực thực sự. Nhiều hôm dậy sớm đi học, tôi đứng ở ngoài lớp, ngập ngừng chẳng vào rồi lại đi về nhà.
Ảnh minh họa.
Thành tích học tập ngày càng tệ hại. Vào một ngày mưa to, tôi chạy xe về quê, òa khóc với bố mẹ. Tôi xin lỗi bố mẹ vì đã lại thêm một lần nữa khiến mọi người thất vọng. Sau khi nói về chuyện nghỉ học, tôi còn hứa là sẽ cố gắng kiếm tiền để không thua kém bất cứ ai. Phải nói tôi có người bố mẹ tuyệt vời và thấu hiểu, họ luôn dang tay che chở và chấp nhận sự thiếu sót của tôi.
Sau khi quay trở lại thành phố, tôi bắt đầu quá trình đi làm. Tôi đảm nhiệm công việc content marketing vì bản thân cũng viết lách tốt. Những kiến thức khác về marketing thì tôi học hỏi thêm trong quá trình làm việc. Vậy nên tôi mới lựa chọn những môi trường giúp bản thân tiến bộ, phát triển.
Video đang HOT
Sếp cũ của tôi cho tôi rất nhiều kiến thức hay ho, thực chiến. Đến khoảng đầu năm 2022, tôi quyết định nghỉ ở chỗ đó vì cảm thấy bản thân “đủ lông đủ cánh” đi ra những môi trường khác. Sau Tết, tôi xin vào vị trí quản lý nội dung mạng xã hội cho một chuỗi các nhà hàng có tiếng. Qua phỏng vấn và tìm hiểu, tôi thấy ở đây phúc lợi ổn, mức lương cũng chạm đúng ngưỡng tôi mong muốn. Tuy nhiên, các mối quan hệ và đặc biệt đồng nghiệp ở đây khiến tôi trầm uất, áp lực tột độ.
Lúc tôi mới vào làm mấy buổi đầu tiên, tôi chào hỏi lịch sự, lễ phép với các chị đồng nghiệp bởi ở đây có nhiều người trông chững chạc, trưởng thành lắm. Một chị trong phòng ở buổi ra mắt có hỏi tôi là học trường nào, tôi trả lời thẳng thắn: “Dạ em từng thử học 2 trường mà thấy không phù hợp nên nghỉ ngang chị ạ. Thực tế là em không tốt nghiệp Đại học”.
Vừa đáp xong, chị ấy chê bai thẳng mặt: “Khiếp thế á? Sao em thiếu kiên trì vậy? Không có bằng Đại học chắc em ở công ty này là trường hợp duy nhất luôn đấy!”
Tôi ngượng đỏ mặt, không nói gì phân trần, miệng chỉ ấp úng “Dạ vâng”. Thành thực mà nói, tôi vừa thấy giận, mà cũng không khỏi tự ti, tủi thân. Giận chị ấy sao lại nói chuyện phũ phàng, giận bản thân trong quá khứ đã liên tiếp lặp lại sai lầm.
Ảnh minh họa.
Trong những năm qua, tôi luôn cố gắng làm việc, kiếm tiền và trau dồi kiến thức chuyên môn thực tế để có thể đảm nhiệm nhiều trọng trách cấp trên giao cho. Vậy mà khi tới công ty này, tôi không được đồng nghiệp nhìn nhận, đánh giá tốt. Bản thân còn trở thành đề tài để mọi người cười chê.
Tôi mang sự mặc cảm và tâm trạng tiêu cực này trong suốt mấy tuần làm việc sau đó. Ở công ty, nhận thấy chị đồng nghiệp kia hay xỉa xói người khác, tôi cũng chẳng giao du để tránh gây họa. Giờ đây, tâm lý của tôi ổn định hơn nhiều, chắc chắn tôi sẽ bám trụ lại bằng được, cố gắng không thua kém ai, để chị ấy có thể nhìn tôi bằng ánh mắt khác.
Đây cũng là bài học cho nhiều bạn sinh viên, nếu có thể, hãy cứ cố gắng hoàn thành chương trình Đại học. Chặng đường tôi đã qua rất vất vả, nên nếu có thể, mọi người nên xác định rõ bản thân mạnh ở điểm nào để theo học. Sau này tìm kiếm việc làm cũng sẽ dễ dàng hơn.
Chồng ném cho tôi 400 triệu và đưa ra một yêu cầu khiến tôi mất ăn mất ngủ
Chiều lòng chồng, tôi đã thực hiện chế độ ăn uống hà khắc do anh ấy đặt ra, thế nhưng kết quả thật thê thảm.
Khi còn con gái, tôi từng là thiếu nữ xinh đẹp dáng chuẩn, được bao người đàn ông theo đuổi. Thế mà từ ngày lấy chồng và sinh liên tiếp hai đứa con, dáng dấp của tôi bị phá nát.
Trở thành "mẹ sề" với 74 kg, ai nhìn vào cũng ái ngại và nhắc nhở nên tập thể dục hay giảm cân. Mặc cảm với ngoại hình quá khổ, tôi rất ít ra ngoài và hạn chế gặp bạn bè.
Khi con tôi không còn bú sữa mẹ nữa, chồng mua nhiều dụng cụ thể dục về ép vợ tập luyện. Nhưng tính tôi rất lười và thiếu kiên nhẫn, chỉ tập tành được mấy ngày.
Cách đây 2 tháng, chồng tôi đám bạn đồng nghiệp về ăn nhậu. Trong khi ăn uống vui vẻ, có một anh chàng vô duyên nói: "Anh khéo chăm vợ quá, béo tròn như hạt mít vậy". Sau đó là tiếng cười vang cả nhà của mọi người, còn chồng tôi miệng méo xệch không thốt lên lời.
Buổi tối hôm đó, chồng trút hết tức giận lên người vợ và bắt tôi phải kiểm soát việc ăn uống. Để giảm cân, chồng không cho tôi ăn cơm, chỉ được ăn rau, trái cây và ít thịt trắng mỗi ngày. Anh bảo trong 2 tháng, tôi phải trở lại về thân hình xinh đẹp như thời con gái, anh ấy sẽ mời đám bạn đó đến chơi, xem còn có dám cười vợ được không?
Không muốn làm chồng mất mặt với bạn bè, suốt 2 tháng vừa rồi, tôi cố gắng tuân thủ nghiêm túc chuyện ăn uống đúng như những gì chồng đã vạch ra. Thế nhưng cân nặng của tôi không giảm chút nào mà còn tăng lên 3kg.
Thấy tình hình không ổn, tối qua, chồng ném cho 400 triệu, bắt tôi đi phẫu thuật thẩm mỹ. Tôi bảo rất sợ dao kéo và sợ đau nên nhất định không chịu đi làm.
Nào ngờ chồng nổi cáu nói tôi béo xấu làm mất mặt anh ấy trước bạn bè. Vợ của những người đồng nghiệp ai cũng xinh đẹp, đi đâu họ cũng đưa vợ con đi cùng. Còn vợ mình thì béo ú, không dám chở vợ ra đường vì sợ bị người ta chế giễu.
Lời chồng nói làm tôi rất buồn, anh ấy quá quan tâm đến thái độ của mọi người mà chê bai vợ thậm tệ. Tôi sợ phẫu thuật thẩm mỹ nhưng cũng rất sợ chồng chán ghét khi phải nhìn thấy thân hình quá khổ quá tải của vợ mỗi ngày. Việc này làm tôi mất ăn mất ngủ mấy ngày nay. Tôi không biết phải làm sao nữa?
(thaiphuong...@gmail.com)
Hồn nhiên giới thiệu mẹ vợ là giúp việc, nhìn thứ bà lấy ra chồng tôi nghẹn đến tím mặt Mấy người đồng nghiệp của chồng tôi ồ lên khen anh có điều kiện, thuê cả người giúp việc. Sau đó họ hồn nhiên nhờ bà lấy nước mang ra.Thứ bảy vừa rồi tôi vẫn phải đi làm thêm. Mẹ tôi đã báo trước sẽ lên chơi nhưng công việc đang gấp rút, tôi không nghỉ được. May có chồng tôi nghỉ ở...