Khi đàn bà và đàn ông ly hôn…
Vậy mới thấy khác nhau quá, phũ phàng quá, đàn ông ly hôn rồi sẽ cần nhiều hơn đam mê, nhiều hơn mê đắm. Chứ đàn bà ly hôn rồi chỉ cần có con, sống cũng chỉ vì con. Đàn bà vì vậy mà muôn đời khổ, nặng tình mà khổ, đa đoan mà khổ…
Anh và chị ly hôn. Chẵn 7 năm làm vợ chồng, chị biết mình không giữ được anh thêm. Anh cũng không tiếc ra đi, thẳng thừng nói mình hết yêu. Chị gật đầu đồng ý, lòng thì vẫn còn vương. Anh quay đi nhẹ nhàng, chị ôm con ánh mắt nặng nề nhìn theo dáng anh.
Chị ẵm con dọn ra căn phòng trọ gần chỗ làm, anh bắt chuyến bay sớm nhất ra Bắc. Chị ở lại Sài Gòn đi làm nuôi con một mình. Anh ngoài kia yêu cô nàng khác. Chị quần áo bao tháng ngày vẫn chẳng thay mới, anh hào nhoáng nước hoa thơm phức. Chị một ngày ngủ chẳng được bao nhiêu, đêm đến lại chập chờn vì con. Anh cả ngày hăng say làm việc, tối đến hẹn hò ăn chơi.
Chị còn thương anh, nên chuyện gì của anh hình như chị đều biết, từ bà con của anh, từ bạn bè của cả hai. Anh trước ngày ly hôn nói mỗi tháng sẽ gửi tiền cho con, chỉ vài triệu. Nhưng anh cũng quên, có khi chị lại nhắn tin nhắc. Mà thật ra chị nào cần cho được số tiền đó. Chỉ là chị muốn anh còn nhớ tới con, biết mình còn trách nhiệm với một cuộc đời nhỏ bé khác. Và chỉ là chị còn muốn biết anh đang thế nào…
Anh thẳng thừng nói hết thương, chị gật đầu đồng ý, lòng thì vẫn còn vương – Ảnh minh họa: Internet
Chị chưa từng kể với ai về cô người yêu nhỏ bé của anh lại giở thói ghen tuông với chị. Những tin nhắn nặng lời cô ta gửi chị, đến những hình ảnh thân mật của hai người, chị đều thấy rồi lại im. Có hôm, giận quá mà chị quát lại, tủi hờn quá mà chị chửi mắng. Chị vẫn thấy đau, dù sao cũng đâu dễ dàng với một vết thương quá lớn chưa lành.
Con trai chị bệnh, chị sáng đêm không chợp mắt. Thằng bé mơ sảng mà gọi ba. Chị đợi mãi đến sáng sớm mới dám gọi cho anh. Chị nói anh con bệnh, anh thu xếp vào thăm con. Anh chỉ trả lời gọn lỏn, anh bận lắm. Mà khi ấy, chị còn nghe tiếng bè bạn anh cạnh bên ly một ly hai. Chị tắt máy, nhìn sang con chị cạnh bên vẫn còn đang trong cơn sốt.
Video đang HOT
Chị vẫn thấy đau, dù sao cũng đâu dễ dàng với một vết thương quá lớn chưa lành – Ảnh minh họa: Internet
Chị từng nghĩ chắc mình còn cố được, cho êm cửa yên nhà. Nhưng cố mãi cũng không được, thì đành buông. Hết duyên hết nợ cũng đâu thể là chuyện lớn với người ta. Chị nói thôi thì nhất định sẽ không làm phiền. Nhưng con trẻ đâu có lỗi gì, sai trái đều là người lớn gây ra. Hết thương nhau, bỏ nhau đi, hay thậm chí là có hận nhau thì cũng nên nghĩ cho con, cũng nên biết mình có trách nhiệm phải bù đắp cho mảnh máu thịt mà mình lỡ làm thương tổn…
Đàn bà sau ly hôn đều gồng mình với mớ hồi ức đau lòng, hết khóc rồi lại nhớ, hết dằn vặt lại day dứt. Mạnh mẽ mấy, kiên cường bao cũng yếu đuối mềm lòng. Rồi làm gì cũng thấy lo thấy ngại, muốn gì cũng tự hỏi mình có quyền có tư cách không. Cô quạnh chỉ dám tự nhủ là dĩ nhiên, hay ai dám bước đến cũng thấy sợ thấy tủi mà thôi. Đàn bà sau ly hôn, như cây khô không rễ, mưa tưới bao nhiêu đều không thể tươi nổi.
Đàn bà sau ly hôn, như cây không không rễ, mưa tưới bao nhiêu, đều không thể tươi nổi – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông sau ly hôn lại là những kẻ ham chơi và tự do biết mấy. Như trút hết bao gánh nặng ràng buộc mà nhẹ nhàng. Có nhớ con chắc chỉ khi trời đang nắng bỗng trở mưa, khi lòng đang vui bỗng buồn chán. Rồi sau đó lại có niềm vui khác, lại yêu đương hồ hởi, lại đủ trò mê mải. Hay lỡ có sau cuộc vui quá chén, nhớ con cũng chỉ lờ mờ trước khi giấc ngủ ập đến. Khi tỉnh dậy, chắc cũng chẳng còn nhớ nổi mình đã nhớ con thế nào. Rồi lại vội vã, rồi lại quên nhanh, thật nhanh…
Vậy mới thấy khác nhau quá, phũ phàng quá, đàn ông ly hôn rồi sẽ cần nhiều hơn đam mê, nhiều hơn mê đắm. Chứ đàn bà ly hôn rồi chỉ cần có con, sống cũng chỉ vì con. Đàn bà vì vậy mà muôn đời khổ, nặng tình mà khổ, đa đoan mà khổ…
Theo phunuvagiadinh.vn
Đàn bà ly hôn: Đi qua những ngày tự lau nước mắt cho mình
Đàn bà càng mạnh mẽ sẽ càng nhiều tổn thương, như thứ sức mạnh tự mình sản sinh, từ sâu bên trong trái tim đầy yếu ớt. Em chỉ thấy thứ sức mạnh ấy nào có vẻ vang hay đáng tự hào, có chăng là nhiều chua chát giấu nhẹm đi, đều từ nhiều nước mắt mà thành...
Dù em vẫn thường nói với mình rằng, ly hôn chẳng chết được đâu, như người ta cũng hay nói đau lòng đâu thể hại chết một con người. Cùng quá là mất một người dưng chung giường, mất một đôi bát đũa trên bàn ăn cùng, mất một bóng hình hay chung đường về nhà. Nhưng em vẫn thấy mình quá yếu ớt trước một cú ngã trượt dài này. Em vẫn chưa quen với cô đơn, vẫn thấy mình hoang hoải khi quay sang khoảng trống cạnh bên, vẫn chạnh lòng nhìn đôi lứa đi về.
Em vẫn chưa quen với cô đơn, vẫn thấy mình hoang hoải khi quay sang khoảng trống cạnh bên, vẫn chạnh lòng nhìn đôi lứa đi về - Ảnh minh họa: Internet
Em cứ lao mình vào công việc, vào từng bữa ăn giấc ngủ của con. Em cho rằng chỉ cần mình đủ mệt sẽ không thể nhớ hơn gì ngoài cơm áo gạo tiền. Em cứ vờ mình không sao, tỏ ra mình mạnh mẽ và kiên cường. Nhưng thật sự có những đêm, rõ ràng chân tay rã rời, em vẫn không chịu nổi cảm giác trống không quanh quẩn. Những ngày một mình lo con sốt con bệnh, một mình sợ tiền bạc không đủ, em bất giấc mềm lòng rơi nước mắt. Rồi cũng một tay dỗ con, một tay lau nước mắt cho mình.
Vậy mà khi có ai giục em, ly hôn rồi sao không tìm bến đỗ khác, chẳng phải người cũ cũng đã có hạnh phúc mới đó sao, em im lìm. Bước qua đổ vỡ rồi, đàn bà như em làm gì cũng ngại, chuyện gì cũng sợ. Sợ yêu, ngại cả cưới. Ngay cả khi người ta có đến chìa tay đòi nắm lấy, em cũng rụt rè mà nghĩ mãi. Liệu rằng cái nắm tay này được bao lâu, hay họ nắm tay em rồi liệu có thể ôm lấy con em? Nếu có yêu cũng lại ngần ngừ, yêu rồi có đau không, hay để người ta ở lại rồi người ta có bỏ mình đi không? Với đàn bà ly hôn, nỗi đau có thể lành vào một ngày nào đó, nhưng nỗi sợ hình như cả đời vẫn không vơi...
Với đàn bà ly hôn, nỗi đau có thể lành vào một ngày nào đó, nhưng nỗi sợ hình như cả đời vẫn không vơi... - Ảnh minh họa: Internet
Người ta hay nói, đàn bà ly hôn thật mạnh mẽ. Em lại nghĩ, chẳng ai mạnh mẽ lại có cuộc sống dễ dàng, nhất là với đàn bà. Kiên cường là vì đã nhiều đêm yếu đuối, bản lĩnh là vì đủ hiểu không ai lau nước mắt cho mình ngoài bản thân, bình thản là vì đau buồn gì đều từng nếm qua. Đàn bà càng mạnh mẽ sẽ càng nhiều tổn thương, như thứ sức mạnh tự mình sản sinh, từ sâu bên trong trái tim đầy yếu ớt. Em chỉ thấy thứ sức mạnh ấy nào có vẻ vang hay đáng tự hào, có chăng là nhiều chua chát giấu nhẹm đi, đều từ nhiều nước mắt mà thành...
Đàn bà càng mạnh mẽ sẽ càng nhiều tổn thương, như thứ sức mạnh tự mình sản sinh, từ sâu bên trong trái tim đầy yếu ớt - Ảnh minh họa: Internet
Để rồi, đi qua những ngày tự lau nước mắt cho mình, em lại thấy mình muốn và cần nhiều hơn. Hình như không còn chỉ là một mái nhà đủ chồng đủ vợ, một tình yêu phải đến cùng không rời. Em chỉ cần cảm giác mình muốn, mình được tự do lựa chọn, mình không lo không sợ điều gì. Yêu thì yêu, không yêu cũng sẽ chẳng buồn. Có đôi cũng vui, mà một mình cùng con cũng thật yên bình. Như những cánh chim từng bị giam cầm đầy thương tích, em muốn tung bay, chỉ cần là bầu trời muôn nơi đều thật đẹp. Em không muốn dừng chân, hay là cánh bay vẫn chưa mệt mỏi muốn nghỉ ngơi.
Để rồi, đi qua những ngày tự lau nước mắt cho mình, em lại thấy mình muốn và cần nhiều hơn - Ảnh minh họa: Internet
Và em vẫn nghĩ thôi thì cứ đi, cứ yêu, cứ làm điều em muốn, cho đến khi có ai đó làm em muốn dừng chân. Hay nếu đến cùng em vẫn chỉ là cánh chim không chỗ đậu, em vẫn nghĩ cũng không sao. Đàn bà như em khi đã biết biết tự lau đủ nước mắt cho mình, đều sẽ thành những kẻ tự do bất kham bất cần. Có thể vui vẻ với chính mình, với con, hình như đã là điều đẹp đẽ nhất. Còn lại, đều cứ để trời cao an bài, ít cũng vui, nhiều cũng vui, mà không có cũng không sao. Đàn bà ly hôn,, sẽ điều là những kẻ như thế, tự do và kiêu hãnh...
Theo phunuvagiadinh.vn
Đàn bà ly hôn rồi mới biết đàn ông không là tất cả Phụ nữ mình đừng nghĩ lấy chồng rồi thì cứ thu xếp cuộc đời mình theo chồng. Có những thứ đàn ông có thể cho mình, nhưng cuộc đời mình thì cũng chỉ mình có thể lo Để đến khi đàn ông rời đi, mình ít ra vẫn còn cuộc đời của riêng mình, sẽ không mất hết, sẽ không xiêu vẹo chỉ...