Khi cuộc vui xong, người phụ nữ đôi khi chỉ cần chàng cài giúp khuy áo!
Thôi đừng hâm nữa, những việc làm được thì đừng bảo anh. Lan không nói gì, cô chỉ lặng lặng tự mặc quần áo rồi khép cửa đi ra.
Yêu nhau 3 năm, mỗi lần &’yêu’ Hưng thường vật ra ngủ và chẳng biết gì nữa. Nhưng lần này, Lan đột nhiên nói: “Anh, cài lại khuy áo ngực cho em!” vậy là Hưng giật mình.
Hưng yêu Lan nhưng dường như anh không quá để ý Lan nghĩ gì. Cuộc chinh phục khi yêu cũng diễn ra nhanh chóng, Hưng cũng nhanh chóng có được Lan chỉ sau chưa đầy 2 tháng. Mọi chuyện vẫn vậy nếu không có hôm nay Lan lạnh lùng nói như thế. Có chút gợn nhưng Hưng vẫn ngoan cố:
- Chuyện đó sao phải bảo anh ? Mọi khi…
Lan nhếch mép:
- Mọi khi khác, giờ khác…
- Thôi đừng hâm nữa, những việc làm được thì đừng bảo anh.
Lan không nói gì, cô chỉ lặng lặng tự mặc quần áo rồi khép cửa đi ra.
Nhiều ngày sau Hưng không thể nào liên lạc được với Lan nữa, mọi nhắn tin và cuộc điện thoại đều vô vọng. Đầu tiên anh nghĩ: “Đúng là đồ dở chứng, để xem ai cần ai. Chẳng phải phụ nữ sau khi trao cái ngàn vàng thường phải níu giữ đàn ông đó sao?”. Anh cũng thôi không nhắn tin hay gọi điện nữa và bụng nghĩ rằng chỉ trong tối nay thôi thể nào Lan chẳng phải gọi lại. Thế nhưng, qua một đêm vẫn không thấy Lan gọi.
Hưng cười khẩy: “Để xem thi gan được bao lâu?”. Qua 4 ngày thì Hưng không thể yên được nữa, phút nào Hưng cũng nhìn vào chiếc điện thoại mong Lan gọi tới. Không thể chịu đựng được nữa Hưng mới lại nhấc máy gọi Lan thì thậm chí tiếng nhạc chờ quen thuộc cũng chẳng thấy, điện thoại đã tắt máy.
Hưng bắt đầu lo sợ và cảm thấy hụt hẫng mới điên cuồng đến tìm Lan, cửa phòng khóa im ỉm, hàng xóm nói là cô không có ở nhà vài ngày nay. Bất giác, Hưng thấy cồn cào nhớ Lan và dường như sợ mất cô. 2 tuần sau, Hưng gọi vẫn trong tình trạng điện thoại không liên lạc được. Anh lại đến nhìn vào cửa căn phòng khóa im ỉm như mong chờ một phép màu.
Video đang HOT
3 tuần sau, Hưng lại đến theo thói quen và thấy ánh điện trong nhà. Anh mừng rỡ bấm chuông. Lan ra mở cửa. Cô thật khác. Người con gái có vẻ mềm yếu của anh có làn da rám nắng khỏe khoắn và đôi mắt kiên cường kia chẳng phải là Lan sao.
- Sao em lại làm thế với anh? Em đi đâu?
Hưng vừa hỏi vừa định bước vào nhà nhưng Lan đã ngăn lại:
- Anh đừng vào. Em đã cho anh cơ hội và định tiếp tục nói với anh điều có thể anh chưa biết. Em không nói cho anh biết em đã khóc ướt gối hay cảm nhận như thế nào mỗi lần sau khi mặn nồng anh đều quay lưng lại với em. Nhưng em vẫn mong một lần anh quay lại… Em là người yêu của anh hay gái làm tiền? Em muốn anh từ đầu khí thế như thế nào thì sau đó hãy nên biết em đang cảm nhận gì, em nghĩ sao.
Hưng nghẹn giọng:
- Chỉ là anh vô tâm.
Lan nói rõ ràng tiếp từng từ:
- Chúng ta đều có quyền vô tâm như nhau. Em đã vô tâm với anh sau khi em nói anh cài lại áo ngực cho em hôm đó. Em không cho phép mình tiếp tục là nạn nhân của sự vô tâm nữa. “Chuyện đó” chỉ là một điều nhỏ, còn những lời hỏi han khi em mệt, ốm… Em muốn được một lần làm kẻ vô tâm. Giờ em có thể làm được vì tình yêu của em cũng đã chết dần sau những lần vô tâm của anh. Chỉ có điều em xin lỗi vì đã không báo cho anh trước em đã cảm nhận như thế nào. Đừng tìm em nữa.
Lan đóng cửa lạnh lùng. Hưng nhìn thấy cánh cửa màu xanh quen thuộc thực sự đã đóng lại mà lòng tan nát. Anh biết mình đã sai. Anh không biết mình có thể làm lại được không. Nếu có thể anh sẽ làm lại, sẽ chinh phục lại cô ấy để làm lại tất cả những điều mà cô ấy “nhắc nhở” anh sau 3 năm… chỉ có 1 lần
Theo Phununews
'Vợ em là 1 con điên các bác ạ!'
Em thấy đời này chưa ai làm chồng mà khổ như em, nhưng vì em yêu nó, yêu con nên em vẫn cắn răng
Nhìn dáng vẻ đáng thương của em, con vợ nó nghĩ thế nào nó im lặng. Em được đà nhảy vào ôm con hôn ngấu nghiến, em nhớ nó quá ấy mà. Nửa đêm em quên béng mất vụ mai ly hôn. Em mơ màng nằm dưới đất lạnh lạnh nên bèn nhảy lên giường ngủ và rồi...
Vợ em là 1 con điên các bác ạ, ngày trước lấy nhau về em hiền lành lắm nên toàn bị bắt nạt chồng. Hứng lên là nó vỗ vỗ vào má em như kiểu mẹ nịnh con ấy, hôm nào nó tức cái gì là y như rằng tối đó về nó nằm ngủ mơ và đạp vào người khiến em rơi xuống nền nhà là chuyện bình thường. Ấy thế mà sau này em vùng lên em tát cho nó có 1 phát mà nó làm lồng lộn lên, nó gọi hết cho bố mẹ hai bên anh em họ hàng kêu là em đánh nó dã man tàn bạo lắm. Em cay cú lắm, muốn tẩn cho trận nhưng nó già mồm em cũng hơi sợ sợ nên đành nhịn.
Nhiều hôm vợ chồng cãi nhau nó lại đòi ly hôn, em biết nó dọa thôi chứ chẳng dám đâu. Lần gần đây nhất em gây ra tội lớn, em đi xem đá bóng uống bia với bạn bè. Hứng quá làm mấy chầu xong em ngủ luôn ở nhà bạn. Vợ gọi kiểu gì cũng không được vì điện thoại em hết pin em không để ý. Sớm mai tỉnh dậy mặt em cắt không ra giọt máu, em nghĩ kiểu này đời em tàn thật rồi.
Em phóng như bay về nhà, rón rén mở cửa đi vào. Các bác biết không con vợ em nó ngồi lù lù ngay giữa nhà, mắt nhìn em không chớp, trên tay cầm cái gộc, mắt quầng thâm chắc do mất ngủ. Nó đập cái chày gõ xuống nhà em giật bắn mình. Va li nó chuẩn bị sẵn cho em rồi các bác ạ, em sợ suýt đái ra quần.
Đơn nó cũng viết sẵn rồi, lần này em nghĩ con vợ em nó làm thật. Vì vợ em có đặc điểm cho chồng đi chơi với bạn bè thoải mái không giữ nhưng còn 1 chân cũng phải về nhà. Nó không ngủ được 1 mình và không chấp nhận chồng đi qua đêm. Suốt 5 năm nay em chưa 1 lần tái phạm, giờ thì đời em coi như chấm hết. Đêm nào mất ngủ là vợ em nó lại bị co giật ốm yếu nên em sợ lắm.
- Ký đi, vali đó tôi chuẩn bị đồ cho anh rồi.
- Vợ à, anh xin em. Hôm qua anh hơi quá chén nên ngủ quên ở nhà thằng Đức cùng công ty...
- Không phải giải thích nhiều, tôi không quan tâm.
Vợ em nó lạnh lùng bước đi mặt không hề biến sắc các bác ạ. Lần đầu trong đời em thấy cô ấy nghiêm túc thế, mặt lạnh băng. Hai hôm trước đó vợ chồng có cãi nhau chuyện con cái, hôm nay thêm vụ này nữa thì đúng là chấm hết rồi.
Vợ em chiến tranh lạnh, tối về không nấu cơm cho chồng ăn. Mẹ con đi ăn rồi chơi với nhau như em là người thừa trong nhà. Mấy hôm nay nó thay cả khóa đuổi em ra ngoài đường. Em đành thuê nhà nghỉ ngủ, nó cũng cách nhà mấy bước chân. Cô ấy ép em ký đơn, em chán quá ký luôn vì nghĩ vợ dọa ai dè cô ấy đi nộp lên phường thật. Hôm sau là Phường gọi lên hòa giải lần 1, tối đó em bảo với vợ em:
- Mai ly hôn rồi, hôm nay cô cho tôi ở nhờ 1 đêm tôi quên ví trên cơ quan rồi.
- Anh ra ngoài kia mà ngủ.
- Ngoài đó nhiều muỗi lắm, hơn nữa không có quạt tôi không ngủ được.
(Ảnh minh họa)
Nhìn dáng vẻ đáng thương của em, con vợ nó nghĩ thế nào nó im lặng. Em được đà nhảy vào ôm con hôn ngấu nghiến, em nhớ nó quá ấy mà. Nửa đêm em quên béng mất vụ mai ly hôn con vợ điên, em mơ màng nằm dưới đất lạnh lạnh nên bèn nhảy lên giường ngủ.
Em ôm con vợ ngủ ngon lành, thỉnh thoảng nó đẩy ra, nhưng em cứ ôm. Chắc nó mệt quá cũng quên béng cái vụ ly hôn, nằm được lúc nó lẩm bẩm:
- Gãi hộ cái lưng đi, ngứa quá.
Mắt em lim dim, tay gãi gãi.
- Phía trên chút, đúng rồi, đúng rồi.
- Phiền quá, được chưa.
- Rồi, được rồi, tự dưng ngứa thế không biết.
Gãi xong tay em quen thoi, lần mò tới ngực vợ và yên vị ở đó. Sáng sớm dậy, vợ chồng ôm lấy nhau, con vợ ôm úp mặt vào ngực em ngủ ngon lành. Thế là nó cũng bớt giận, cộng với việc em ăn năn hối lỗi, thề thốt này nọ nên nó thôi ly hôn các bác à. Giờ đây em lại ngoan ngoãn cho nó bắt nạt, hôm thì bắt phơi đồ, hôm thì bắt rửa bát, hôm thì bắt gãi lưng. Em thấy đời này chưa ai làm chồng mà khổ như em, nhưng vì em yêu nó, yêu con nên em vẫn cắn răng để làm. Mà tính ra con vợ em nó cũng vất vả, bố mẹ em ốm 1 tay nó lo hết, em đi làm không nghỉ được. Nó đóng cửa hàng cứ thế là về chăm ông bà không kêu than 1 lời. Anh em cần gì giúp đỡ chỉ cần nói 1 tiếng nó không nề hà gì cả. Vì thế vợ em được lòng mọi người lắm, kể ra số em cũng tốt chán các bác nhỉ.
Theo Ngoisao
Hối hận vì thách chồng: "Anh có giỏi thì đi cặp bồ cho tôi xem" Chỉ vì một câu nói nhất thời lúc nóng giận mà tôi đẩy sự việc đi quá xa. Giờ tôi chẳng biết nên làm sao nữa Vợ chồng tôi kết hôn được gần 3 năm, có với nhau một cô con gái. Chồng tôi là người khá hiền lành nhưng cục tính, anh dễ nổi nóng và cũng hay cáu kỉnh. Tôi thuộc...