Khi con ‘khác người’
Trong chuyến đi tham quan chung với các gia đình trong hội bạn thân của cha mẹ, cô con gái 17 tuổ.i của chúng tôi đã biến mất ngay sau khi xe vừa cập bến.
Con bỏ đi và thản nhiên để lại dòng tin nhắn ngắn ngủi: “Cha mẹ cứ yên tâm vui vẻ, con có mấy việc của riêng mình cần tự giải quyết. Đừng lo cho con!”.
Vợ chồng tôi thừa biết con gái đang tuổ.i ẩm ương, khó kiềm chế cảm xúc. Tuy nhiên, khi con xử sự kiểu này, vợ chồng tôi cũng cảm thấy ân hận vì đã ép con đi chơi cùng dù con chẳng thích chút nào.
Gọi điện liên lạc khắp nơi để tìm mới biết con đang ở nhà một người bà con anh em bên ngoại, cách địa điểm chúng tôi đi du lịch không xa.
Con gái “khác người” không chỉ ở tính cách, mà còn cả ngoại hình. Con luôn làm cho bản thân mình dị biệt hơn người khác. Đến nết ăn ở, dù dạy con rất nhiều về việc “ăn trông nồi, ngồi trông hướng” nhưng con bé luôn thuận tay bốc đồ ăn cho vào miệng, đưa chén canh lên húp xì xà xì xụp trước sự khó chịu của người mẹ kỹ tính.
Việc học của con còn làm chúng tôi bực bội và thất vọng hơn khi thỉnh thoảng giáo viên chủ nhiệm phải gọi điện nhắc khéo phụ huynh quan tâm hơn việc làm bài tập của con.
Chữ nghĩa, sách vở thì nguệch ngoạc, cẩu thả. Làm toán thì nhầm lẫn lung tung, vậy mà ngay khi học lớp 7 đã biết lập nhóm kinh doanh các đồ dùng học tập, làm thiệp và các món quà thủ công để bán cho bạn bè trong và ngoài trường.
Video đang HOT
Con gái rất hứng thú với các môn giáo dục thể chất, nhất là bóng đá và bóng chuyền, lĩnh vực mà gia đình tôi không đán.h giá cao vì… đầu óc nó “có vấn đề”.
Có cơ hội cùng trải lòng với nhau, con gái rưng rưng nước mắt: “Cha mẹ luôn cho rằng con là đứ.a tr.ẻ khác người, không làm nên trò trống gì khiến con đau lòng và ức chế lắm. Con luôn muốn làm gì đó để khẳng định với cha mẹ là con rất bình thường, nhưng con có ước mơ riêng, sở trường riêng, không thể giống những đứ.a tr.ẻ khác”.
Chúng tôi cuối cùng cũng đã cởi bỏ được những vướng mắc trong lòng và thỏa thuận được với con gái: “Con gái của cha mẹ đã khôn lớn rồi, con cũng có nét tính cách riêng. Cha mẹ sẽ tôn trọng quyền lựa chọn của con”.
Theo giadinh.net.vn
Bồ nhí mạnh miệng "tôi thua chị mọi mặt nhưng hơn 1 bào thai", tôi cay đắng bóc trần sự thật khiến ai nấy rụng rời
Được mẹ chồng tôi hậu thuẫn, ả bồ nhí ngang nhiên lên mặt thách thức tôi. Tới nước này, tôi không thể ngồi im nữa mà vén màn sự thật...
Tôi cưới Hải đã 2 năm, không hề kế hoạch nhưng vẫn chưa có gì. Đương nhiên, mẹ chồng ngày càng ghét tôi ra mặt, mẹ đẻ thì sốt ruột tìm thầy, tìm thuố.c chữa cho tôi.
Tôi cũng tủi lắm nhưng lại không dám nói thật với mẹ rằng, người có vấn đề là chồng tôi. Bởi lẽ, nếu nói ra Hải sẽ giận tôi lắm. Ngay khi cầm tờ kết quả khám bệnh, anh đã tức giận xé vụn rồi bỏ mặc tôi lại, lao xe đi ngay lập tức. Dù không phải lỗi do tôi, nhưng tôi vẫn phải mất hàng tháng để an ủi anh rằng: "Anh hãy lạc quan lên 1 chút đi, ít nhất là vẫn còn cơ hội chạy chữa mà. Em sẽ chờ anh, cũng sẽ giữ bí mật kể cả với mẹ để anh không áp lực, nhé."
Cuối cùng, Hải bắt tôi phải nói với tất cả rằng hai vợ chồng đang kế hoạch chứ không phải lỗi do ai. Đương nhiên, năm đầu tiên thì 2 bên gia đình cũng không ý kiến gì. Thế nhưng, thời gian trôi qua thì mẹ chồng tôi sốt ruột thấy rõ. Bà bắt hai vợ chồng phải chuyển về chung sống, sinh hoạt điều độ, ngừng sử dụng các biện pháp và chuẩn bị mang thai.
Lúc này, hai đứa hốt hoảng lắm. Nhưng Hải đương nhiên không đồng ý, anh khăng khăng muốn phát triến sự nghiệp nên tiếp tục kế hoạch. Thái độ của anh khiến mẹ chồng tôi nghi ngờ. Nhưng thay vì đoán nguyên nhân gì đó, bà lại nghĩ do tôi.
(Ảnh minh họa)
Từ đó, mỗi lần thấy tôi là 1 lần bà lườm nguýt. Tôi vì thương Hải, vẫn cố nhẫn nhịn. Thế nhưng, trong khi tôi khổ sở vì sự soi mói, oán ghét của mẹ chồng thì Hải lại bất ngờ đi quen gái lạ ở ngoài. Chỉ khi tận mắt chứng kiến anh tay trong tay dắt cô ta đi mua sắm ở trung tâm thương mại, tôi mới ngã ngửa.
Tôi lao tới, túm lấy Hải hỏi thì anh bối rối, lôi tôi đi:
- Anh, anh chưa làm gì có lỗi cả. Anh chỉ làm mẹ vui 1 chút... Cô ấy do mẹ mai mối.
Tôi điếng người. Mẹ chồng hiểu lầm do tôi "cà độc không trái, gái độc không con" nên muốn mai mối, muốn có người sinh cháu cho thì đã đành. Nhưng Hải, anh rõ ràng là người trong cuộc, biết rõ mười mươi mà tại sao vẫn hành động như thế? Tôi hy sinh chịu bao điều tiếng chẳng phải vì anh sao? Cuối cùng tôi nhận lại gì, sự phản bội cay đắng thế này à?
Tôi còn đang giận Hải lắm nên bỏ về ngoại, ấy thế mà 2 ngày sau, mẹ chồng tôi gọi qua nhà. Trong phòng khách, cả cô ả hôm trước cũng ngồi bên cạnh, còn đang nắm tay, nắm chân mẹ chồng tôi rất thân thiết.
Lúc này, mẹ chồng tôi mới trịnh thượng bảo:
- Nào, chị Ly ngồi đi. Đây là Phương Thảo - người đang mang giọt má.u của thằng Hải. Mẹ thật lòng cũng quý chị, nhưng không có con là một trong những tội bất hiếu nhất chị có hiểu không? Thế nên, mẹ mới phải làm như thế này, nếu chị có thể chấp nhận đứ.a b.é này thì chị có thể tiếp tục chung sống với thằng Hải.
- Chị Ly, em biết chị giỏi giang hơn em, có tiề.n, có quyền, có sự nghiệp. Chị lại xinh đẹp, khéo léo, đảng đam. Nói chung, chị hơn em mọi điều, nhưng thứ duy nhất chị thua em chính là cái thai này. Chị chỉ cần chấp nhận mẹ con em, em cũng sẽ tôn trọng và cho phép con em gọi chị làm mẹ.
(Ảnh minh họa)
Nực cười, thật quá sức nực cười. Trong chuyện này, tôi mới là người có quyền lựa chọn đi hay ở, chứ không phải mẹ chồng "ban ơn" cho tôi như thế. Nhưng điều khiến tôi muốn cười nhất chính là mẹ chồng tôi ngây thơ tin lời cô ta.
Tôi cay đắng, bảo với bà:
- Mẹ ạ, con thì chắc chắn không chấp nhận rồi. Con sẽ l.y hô.n, vì thời gian qua con cũng chịu đựng đủ rồi. Nhưng trước khi con đi, con muốn cho mẹ biết 1 sự thật: Chồng con bị vô sinh do từng mắc bệnh lúc đi du học. Suốt 2 năm qua, mẹ nghi ngờ con, con cũng đành im vì sợ Hải sẽ tủi thân. Nhưng mẹ lại hành động thế này, sự hy sinh của con thật không đáng. Còn cái thai trong bụng cô gái ấy, con nghĩ mẹ cũng nên xét nghiệm kỹ càng trước khi nhận là giọt má.u nhà mình.
Mẹ chồng hốt hoảng, lập tức giật tay khỏi cô gái kia. Đúng lúc ấy, Hải cũng lao vào, anh cầu xin tôi đừng bỏ đi. Nhưng tất cả đã quá muộn, mẹ chồng tôi có thể bỏ qua, nhưng 1 người chồng vừa gia trưởng, vừa trọng cái danh mà để vợ phải khổ thì tôi thấy không đáng.
Theo afamily.vn