Khi con gái ‘vơ vét’ của cha mẹ ruột
Tôi thấy con gái chị quá tham lam, ích kỷ, đã bước vào tuổ.i 30, chồng con đề huề rồi mà còn sống vụ lợi, vơ vét cho bản thân từ chính tài sản, công sức của bố mẹ đẻ mình thì thật chẳng có gì để nói nữa.
ảnh minh họa
Đọc xong tâm sự của chị, tôi cứ băn khoăn tự hỏi, sao một người con gái ở vào cái tuổ.i ấy, được bố mẹ cho ăn học đàng hoàng, có công việc làm tử tế, có chồng con bằng bạn bằng bè lại xấ.u tín.h xấu nết với đấng sinh thành ra mình như vậy?
Chị thử ngược dòng thời gian xem có phải anh chị đã quá nuông chiều, quá kỳ vọng vào con mà không giáo dục, dạy dỗ cháu ngay từ nhỏ. Để đến bây giờ, dù cháu đã làm vợ, làm mẹ mà cháu không hề biết đâu là điểm dừng của sự tham lam, ích kỷ, vơ vét của những người thân yêu nhất của mình như vậy thì thật là quá đáng.
Video đang HOT
Bây giờ chị có buồn, có thất vọng về cháu thì sự cũng đã rồi, chị cần bình tĩnh bàn với chồng để có cách khuyên răn, uốn nắn cháu.
Tôi biết dù đã muộn khi con gái chị đã 30 tuổ.i, cháu đã có gia đình riêng, nhưng nếu anh chị khéo léo giáo dục cháu, vẫn có thể khiến cháu tỉnh ngộ mà sửa chữa sai lầm.
Cháu là phụ nữ, là người có học, cuộc sống của cháu không thể khép kín trong nhà với bố mẹ, chồng con mà còn phải giao lưu, quan hệ với bạn bè đồng nghiệp, với xã hội.
Anh chị hãy phân tích cho cháu tác hại của tín.h xấ.u mà cháu đang sở hữu, để cháu rút ra bài học cho mình.
Đừng vì thấy cháu hay cáu gắt, có những biểu hiện không tốt trong cuộc sống mà xa lánh hay bỏ mặc, sẽ khiến cháu không nhận ra lỗi của mình và tình cảm cha mẹ, con cái thêm xa cách.
Cha mẹ là tấm gương cho con cái, con cái là bản sao của cha mẹ, nên anh chị cũng có phần trách nhiệm rất lớn trong việc cháu có tín.h xấ.u như vậy.
Anh chị hãy nhìn thẳng vào sự thật để cùng con gái rút ra bài học cho cuộc sống còn rất dài ở phía trước.
Rất thông cảm và chia sẻ câu chuyện riêng tư nhưng lại rất bổ ích cho nhiều gia đình, nhiều cô gái nếu có những tính cách như con gái của chị.
Theo VNE
Em là người vợ đầu tiên
Nhớ hồi hai đứa dắt nhau ra tòa, anh còn thách thức em: "Thử rồi coi sau này em có tìm được ai hơn anh không? Có của quý trong nhà mà không biết giữ...".
Em cũng không kém cạnh: "Nếu lấy trúng thằng chồng như anh thì thà ở vậy cho sướng. Đàn ông gì đâu mà lười biếng...". Anh đáp trả: "Chuyện nhà cửa, cơm nước là của đàn bà, mắc gì anh phải làm?". Em vác mặt lên trời: "Vậy thì đừng có bắt em phải ra ngoài kiế.m tiề.n"...
Cứ lời qua, tiếng lại như vậy cho đến khi chị thẩm phán bực mình gắt: "Thôi, tôi quyết định xử cho hai người l.y hô.n. Vợ chồng gì mà cứ ăn miếng, trả miếng, chẳng ai nhường nhịn ai thì làm sao mà sống chung? May mà chưa có con chứ nếu không, hai người sẽ làm gương xấu cho con cái".
Vậy rồi hai đứa mình l.y hô.n. Năm đó anh 25 tuổ.i, còn em thì 23. Đành rằng cả hai đều muốn l.y hô.n nhưng khi điều đó thành sự thật thì anh cũng thấy chạnh lòng. Hai đứa mình có quá ít thời gian để nuôi nấng cho tình yêu đủ lớn trước khi thành chồng vợ. Cả hai dường như đều bị trúng tiếng sét ái tình nên cứ muốn lao vào nhau, muốn thuộc về nhau ngay những giây phút đầu tiên. Từ quen đến cưới vỏn vẹn 3 tháng, từ cưới đến l.y hô.n là 1 năm. Tổng cộng mình có 1 năm 3 tháng để trải nghiệm yêu đương, vợ chồng, ngắn ngủi quá phải không em? Đến bây giờ anh mới thấy nó ngắn ngủi chứ lúc chúng mình bất hòa, gây gổ thì anh thấy như thiên thu...
Dù vậy, anh cũng cảm ơn em, cảm ơn những năm tháng chúng ta là chồng vợ. Chính nhờ sự đổ vỡ ấy mà với cuộc hôn nhân sau này, anh đã biết nâng niu, trân trọng. Dù thỉnh thoảng vẫn mắc phải những lỗi lầm như khi xưa đã từng với em nhưng anh biết cách sửa chữa, khắc phục và trên hết, anh biết nhường nhịn để giữ bình yên cho nếp nhà của mình.
Cảm ơn em, người vợ đầu tiên của anh...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...