Khi “chồng ngoan” bất ngờ có con riêng
Em phải làm gì bây giờ? Thật sự em rất là bấn loạn, không biết phải đối diện và giải quyết sự việc như thế nào. Mong bạn đọc mục tâm sự cho em lời khuyên.
Em và chồng em lấy nhau cũng đã gần chục năm rồi, cuộc sống vợ chồng đầm ấm, hạnh phúc. Cả hai vợ chồng đều có công việc ổn định nên không gặp nhiều khó khăn về vật chất. Niềm hạnh phúc của cả gia đình là hai nhóc một trai, một gái đều ngoan ngoãn và chăm học. Được cái chồng em hàng ngày vẫn đi làm và về nhà khá đúng giờ, ít khi thấy đi nhậu nhẹt với bạn bè, mà có đi đâu cũng gọi về báo trước để ba mẹ con không phải chờ cơm.
Em hay khoe với bạn em rằng mình tốt số lấy được ông chồng ngoan, quanh năm chăm lo vun vén cho vợ con, sống hòa thuận với mọi người. Thỉnh thoảng em vẫn nghe vài điều tiếng không hay về chồng, nào là “xấu xa khéo đậy, mấy lần tao vẫn thấy nó đèo con nào đi qua cửa nhà tao đấy”, hay “nó đang nuôi vợ hai ở ngoài mày làm sao biết được?”. Nghe những điều chẳng mấy hay ho ấy, em chỉ cười vì họ là người ngoài, đặt điều cho có câu chuyện chứ chồng mình là người như thế nào mình quá hiểu.
Thế mà tình cờ em lại biết được một sự thật động trời. Sáng thứ 3 hôm ấy em được nghỉ làm vì công ty sửa lại toàn bộ hệ thống điện. Mất công đi đến công ty rồi, bây giờ lại quay về nhà thì buồn chế.t mất vì chẳng biết phải làm gì, hai con cũng đi học đến chiều mới về, chồng thì đã đi làm từ sáng sớm. Em lấy xe loanh quanh một hồi cũng tìm được quán cà phê cũ ngày xưa hai vợ chồng hẹn hò. Nói thật là từ ngày lấy nhau, con cái bận bịu, nhà cửa, bếp núc nó cuốn em ra khỏi những thứ đã từng là thói quen một thời. Lâu lắm rồi mới vào nên cứ thấy vui vui, xúc động, thì bất ngờ em nhìn thấy ai… giống như chồng mình?
Em gọi tên thì anh quay lại, nhìn thấy em cũng rất sững sờ. Cô gái ngồi bên cạnh anh giật mình nhìn theo anh, vòng tay đang ôm chặt vội vàng buông ra. Em lúc ấy chân tay rụng rời, chẳng biết phải làm gì giữa cái cảnh “chồng đi với gái” như thế này. Tiếp tục xông vào đán.h ghe.n hay âm thầm điều tra tất cả?
Video đang HOT
Ba người nhìn nhau một lúc thì em quyết định im lặng và ra về, coi như chưa gặp anh, cũng chưa nhìn thấy người phụ nữ ngồi bên cạnh đang ôm chặt anh. Em không hiểu vì sao mình lại bình tĩnh như vậy.
Những ngày tiếp theo, em vẫn cố giữ thái độ bình thường nhất với chồng. Em xin nghỉ làm ở công ty, tiếp tục cuộc điều tra của mình. Quay trở lại quán cà phê cũ, em lân la hỏi chuyện nhân viên phục vụ ở đấy. “Anh Q với vợ hay đến quán lắm chị ạ. Mà chị là gì với anh Q thế?” (Q là tên chồng em). Nghe thấy thế, em cố nén lòng mình, giả lả cười “chị là bạn học cũ của Q. Lâu rồi không liên lạc, hôm qua ghé quán tình cờ gặp lại. Em biết nhà anh ấy ở đâu không?” Nhân viên phục vụ lắc đầu, bảo “em thấy vợ chồng nhà ấy hay đi qua quán, thỉnh thoảng cũng ghé vào. Mà nhà đấy có đứa con gái đáng yêu ghê ấy chị ạ!”.
Nghe đến hai từ “con gái”, em trở nên hoảng hốt và bấn loạn đến mức hai tay run rẩy. Có lẽ nào lời đồn “chồng nuôi bồ và con riêng” là sự thật?
Em có hỏi anh ấy về tình cảm với gia đình thì anh ấy nói vẫn thương yêu vợ con. Và bản thân anh cũng chẳng thể chối cãi việc mình ngoạ.i tìn.h ở ngoài. Nhưng việc có con riêng động trời thế này, em phải làm gì bây giờ? Thật sự em rất là bấn loạn, không biết phải đối diện và giải quyết sự việc như thế nào. Mong bạn đọc mục tâm sự cho em lời khuyên.
Theo Tintuc
Chồng đã không còn lườm nguýt mỗi khi tôi mặc váy
Có lần cả nhà đi chơi, ra đến cổng bà hàng xóm cứ tấm tắc: "Cô Thúy mặc cái váy này xinh quá, đúng là gái một con trông mòn con mắt. Chú Hưng thật là khéo chọn vợ" khiến chồng tôi mặt cũng tươi hẳn ra.
Khi còn yêu nhau anh đã tỏ rõ quan điểm không thích người yêu trang điểm đậm và mặc váy ngắn. Tôi vốn là một cô gái xuất thân từ nông thôn không phải người ăn diện nên cái yêu cầu này của người yêu cũng chẳng làm ảnh hưởng gì đến sở thích của tôi cả.
Đi làm hay đi chơi với anh tôi cũng chỉ trang điểm qua một chút và không bao giờ mặc váy. Nhìn mấy chị mấy cô cứ phải loay hoay chỉnh váy lúc đi ngoài đường, khi ngồi trên xe khiến tôi nghĩ mặc quần áo vẫn thuận tiện và an toàn nhất mà cũng chẳng làm mất đi cái vẻ nữ tính của mình.
Yêu nhau 3 năm, tôi và anh làm đám cưới. Hồi chưa bầu bí thì tủ của tôi vẫn chẳng có một cái váy nào. Bầu bí thì có thêm vài cái mặc vào giai đoạn cuối mang thai cho thoải mái. Chồng tôi cũng không có ý kiến gì vì bụng vợ to như thế cứ bắt mặc quần thì ai chịu cho nổi.
Lúc chửa tôi tăng 14kg vậy nhưng sau khi đẻ tôi lấy lại vóc dáng rất nhanh. Hết 6 tháng nghỉ sinh đi làm mọi người trong công ty ai cũng tấm tắc khen tôi trẻ và đẹp ra, duyên dáng hơn rất nhiều. Khi trở lại công việc tôi mới thấy công ty có nhiều thay đổi, có rất nhiều em trẻ mới vào làm, em nào cũng mặc váy nhìn đội hình công ty đẹp lên hẳn.
Thấy tôi vẫn không chịu thay đổi, mọi người xúm vào khích lệ: "Chị mặc váy đẹp mà, chị thay đổi phong cách đi cho nó trẻ trung". Nếu không thay đổi tôi cũng thấy mình hơi lạc lõng giữa đồng nghiệp vì vậy mà cũng quyết tâm đi mua váy về mặc. Chồng thường đi làm sớm hơn và về muộn hơn nên việc tôi mặc váy anh cũng không biết.
Nếu không thay đổi tôi cũng thấy mình hơi lạc lõng giữa đồng nghiệp vì vậy mà cũng quyết tâm đi mua váy về mặc. (Ảnh minh họa)
Nhưng một hôm khi tôi đón con từ lớp về đã thấy xe anh dựng ở sân. Nhìn thấy tôi mặc váy bế thằng cu anh lườm nguýt và nhăn mặt: "Ái chà, dạo này vợ mặc váy đấy. Lại a dua theo mấy cô rồi đấy hả. Cẩn thận với chồng đấy". Thấy chồng có vẻ khó chịu tôi bào chữa: "Vợ có a dua theo ai đâu. Giờ xấu rồi cũng phải làm đẹp để giữ chồng chứ. Mà chồng thấy vợ mặc váy thế nào?". "Chả thấy thế nào cả", anh vừa nói vừa bế con vào nhà làm tôi mất cả hứng.
Thấy anh không phản đối kịch liệt nên tôi cũng không phải lén lút chồng mỗi khi mặc váy nữa. Anh cũng chỉ lườm lườm một cái rồi đi làm chứ không có phản ứng nặng gì. Để chồng không còn cái định kiến với việc vợ mặc váy, mỗi lần diện đồ tôi lại hỏi cậu con trai đang tập nói trước mặt anh. "Mẹ mặc váy này có đẹp không?". Thằng bé gật gù rồi bảo: "Chẹp" khiến hai vợ chồng phải phì cười.
Có lần cả nhà đi chơi, ra đến cổng bà hàng xóm cứ tấm tắc: "Cô Thúy mặc cái váy này xinh quá, đúng là gái một con trông mòn con mắt. Chú Hưng thật là khéo chọn vợ" khiến chồng tôi mặt cũng tươi hẳn ra.
Cứ như vậy, anh chuyển từ ánh mắt lườm lườm sang bình thường rồi gần đây đã nở nụ cười khi nhìn thấy tôi diện chiếc váy mới. Một lần đi ăn liên hoan ở công ty, tôi chọn chiếc váy ngắn hơn so với những chiếc váy vẫn mặc đi làm, cứ nghĩ chồng sẽ xa xẩm mặt mày thế nhưng thật không ngờ khi thấy tôi bước ra anh lại hớn hở bồng thằng cu đến và hỏi: "Con có biết ai đây không?". Thằng bé nhanh nhảu: "Mẹ Thúy bố ạ". "Không phải, cô nào đấy chứ", anh trêu con. "Không mẹ Thúy đấy, mẹ Thúy mà", thằng bé lăn cả ra nhà ăn vạ miệng thì mếu máo "mẹ Thúy mà" khi anh cố tình trêu con. Chỉ đến khi tôi bế con lên và âu yếm: "Đúng rồi, mẹ Thúy đây mà" thì con mới chịu nín.
Vậy là tôi đã thành công trong việc thuyết phục chồng xóa bỏ tư tưởng không muốn vợ mặc váy từ hôm ấy. Bây giờ thì tôi thoải mái diện những thứ mà tôi thích tuy nhiên tôi cũng biết ăn mặc có giới hạn để tránh làm chồng phật ý.
Theo Blogtamsu
Em kết nghĩa với tôi chính là tình cũ của chồng Thế nhưng tôi đã choáng váng khi thấy cảnh chồng tôi lập bập, run rẩy mãi mới mở được cửa cho hai mẹ con vào nhà và trong buồng ngủ của hai vợ chồng là cô em kết nghĩa đang lúng túng cố kéo chiếc váy mà không thể che kín ngực vì cô vội vàng mặc ngược đằng sau ra đằng trước......