Khi chồng khóc…
Đừng nghĩ là anh ấy yếu hèn, nhu nhược, có lẽ, anh ấy đang thực sự đau khổ, tuyệt vọng và cần có một người bên cạnh.
Lúc này, thay vì chì chiết, khó chịu với anh ấy, hãy nâng anh ấy dậy bằng chính đôi tay và sự chân tình của bạn.
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy anh khóc. Cái ngày yêu nhau, tôi hay nói với anh rằng: “ Sao anh vô cảm vậy, nhiều khi em thấy con trai hay khóc khi mà chuyện tình cảm của họ bị trục trặc. Hay là cảm xúc nhiều cũng có thể rơi nước mắt”. Khi đó, tôi thường rất ngưỡng mộ những gã đàn ông biết khóc, vì cho rằng, người nào rơi được nước mắt mới là người có tình cảm. Khi tôi dọa chia tay anh, anh không phản ứng, cũng không tỏ ra là đau khổ, buồn rầu, tôi nghĩ, anh chẳng hề yêu tôi. Hóa ra là tôi đã lầm.
Tôi thích nhìn thấy đàn ông khóc, vì tôi luôn nghĩ, họ thế mới là người nhiều tình cảm, sẵn sàng hi sinh vì người mình yêu. Cô bạn tôi thì lại bảo, đàn ông mà khóc thì toàn là mấy người nhu nhược. Có người đau khổ, mệt mỏi đến thế nào, họ cũng không bao giờ rơi một giọt nước mắt, đàn ông là phải có bản lĩnh như vậy.
Tôi lấy chồng được 2 năm, chưa một lần tôi thấy anh khóc. Có khi mẹ anh nói anh không ra gì, bố anh chì chiết anh này kia, anh cũng không phàn nàn, chỉ biết vâng dạ rồi thôi. Có lần, vợ chồng tôi cãi nhau to, tôi cũng nặng lời với anh, vậy mà anh cũng chỉ nói nhỏ nhẹ lại với tôi, anh có chút buồn, còn ngoài ra, anh không nói nhiều về chuyện đó. Nhiều khi tôi bực bội vì anh, ít ra anh phải thể hiện tình cảm của mình, phải để tôi đoán được tâm tình của anh. Nhưng anh hầu như không phản ứng mạnh với những chuyện đó.
Bố mẹ nói vậy làm anh buồn. Hôm rồi, tôi thấy anh khóc. Anh lau nước mắt vội khi tôi nhìn thấy, đó là lần đầu tiên tôi thấy chồng mình khóc. (ảnh minh họa)
Anh là người đàn ông rất có trách nhiệm với gia đình, đi làm, kiếm tiền nuôi vợ con. Hàng tháng, anh chuyển tiền cho tôi, để tôi chăm lo cho cuộc sống gia đình. Công việc anh bận rộn tối ngày, nhưng thu nhập cũng không cao. Thế nên, hai vợ chồng còn khó khăn nhiều. May mà tôi cũng kiếm được nên cuộc sống vợ chồng còn ổn định. Đồ đạc trong nhà này, vợ chồng tôi phải chung sức đóng góp vì bố mẹ anh cũng không có nhiều tiền, vả lại, chúng tôi ở chung thì phải có trách nhiệm với ông bà.
Hàng tháng, chúng tôi đưa tiền cho bố mẹ tiêu và nấu ăn, coi như đó là khoản đóng góp. Bố mẹ tôi cũng hài lòng vì tôi lắm, vì xem ra, tôi là đứa con dâu biết điều lại biết kiếm tiền. Tôi càng giỏi giang thì chồng tôi càng buồn vì anh biết, mình thua kém vợ lại không lo được cho vợ con và gia đình cuộc sống sung túc. Bố mẹ anh nhiều lần nổi cáu bảo: “Mày làm ăn thế nào thì làm chứ thua vợ thì buồn lắm, người ta cười cho đấy”. Nói thì nói vậy nhưng tôi biết, bố mẹ tôi chỉ động viên anh thôi chỉ là họ chưa biết cách động viên cho thỏa đáng.
Video đang HOT
Bố mẹ nói vậy làm anh buồn. Hôm rồi, tôi thấy anh khóc. Anh lau nước mắt vội khi tôi nhìn thấy, đó là lần đầu tiên tôi thấy chồng mình khóc. Chưa bao giờ, từ trước tới giờ, dù là anh yêu tôi thế nào, dù là chúng tôi trục trặc ra sao, bố mẹ anh nói nhiều hay ít, anh cũng không nói một câu.
Tôi từng thích anh khóc, nhưng tới khi cưới nhau, tôi lại nghĩ, nước mắt đàn ông là hèn kém, và giờ đây, tôi lại muốn được ở bên anh, được dùng bàn tay của mình nâng anh dậy. (ảnh minh họa)
Thế mà hôm nay anh khóc. Nghe nói là, nơi anh đổ vốn vào làm ăn thua lỗ và phá sản, tôi không hề hay biết. Bây giờ thì anh trắng tay, anh đã gồng mình lên để kiếm tiền nhưng bây giờ thì không được. Bố mẹ tôi lại nói, đàn ông thua vợ thì hèn nên anh càng mệt mỏi hơn. Tôi không biết nên làm thế nào với anh, không biết nói với anh ra sao cả, nhưng đúng là, anh đã khiến tôi cảm thấy thương cảm vô cùng.
Nay anh khóc, tôi chỉ muốn đến bên anh động viên anh, an ủi anh, tôi đã làm anh đau khổ, làm anh mất đi động lực. Tôi là người vợ tồi. Tôi còn nghĩ anh nhu nhược, hèn kém khi khóc lóc, hóa ra là anh đã tuyệt vọng rồi.
Giọt nước mắt đầu tiên của người đàn ông tôi yêu đã rơi vì tôi, vì gia đình này, vậy mà tôi đã vô tâm, đã khiến anh buồn phiền. Người đàn ông ấy là chồng tôi, người toàn tâm toàn ý vì gia đình, có trách nhiệm với cả gia đình và gánh trên vai trọng trách lớn lao. Vậy mà tôi lại khiến anh đau khổ như vậy.
Tôi từng thích anh khóc, nhưng tới khi cưới nhau, tôi lại nghĩ, nước mắt đàn ông là hèn kém, và giờ đây, tôi lại muốn được ở bên anh, được dùng bàn tay của mình nâng anh dậy.
Khi chồng khóc… Hãy nâng anh ấy dậy, vì nước mắt đàn ông thực sự đáng giá hơn chúng ta tưởng… Đừng làm họ tuyệt vọng thêm nữa.
Theo VNE
Không kiếm ra tiền, vợ 'bỏ đói' cả tháng
Không kiếm được tiền, Tuấn chán nản. Việc nhà anh cũng chẳng động vào.
Tuấn lấy Hà, chẳng ngờ lại có ngày anh bị khinh rẻ khi không kiếm ra tiền. Vậy mà ngày yêu nhau, Hà luôn miệng nói với anh rằng, tiền bạc không quan trọng, chỉ cần hai đứa yêu nhau là đủ. Tuấn vui lắm vì gia đình Tuấn vốn không giàu sang gì, một mình bươn trải cuộc sống thành thị. Có đi làm cũng chỉ đủ chi tiêu, giúp vợ con thuê nhà cửa, chứ chuyện giàu có thì hơi khó. Đó là việc mà Tuấn luôn do dự, không dám dành tình cảm cho ai. Chỉ tới khi Hà chủ động nói yêu Tuấn.
Hà đi làm một công việc tốt do bố mẹ sắp xếp. Vì gia đình Hà ở dưới tỉnh cũng có điều kiện, bố lại có chút chức quyền nên không khó để đặt quan hệ với người ở thành phố. Hà nhanh chóng được nhận vào làm ở một vị trí tốt, công việc và thu nhập khá là ổn.
Cuộc sống hôn nhân bắt đầu đầy hạnh phúc. Hà còn nói với bố mẹ, quyết tâm lấy Tuấn dù anh có nghèo vì cô chẳng cần giàu sang. Sau này anh không kiếm được tiền thì cô sẽ kiếm. Nhưng lời nói chót lưỡi đầu môi.
Sau khi là vợ chồng, hai người thuê một căn phòng nhỏ ở thành phố, sống cùng nhau. Tuấn hứa là sau khi sinh con, sẽ thuê căn hộ lớn hơn để cho con có chỗ đi lại, Hà đồng ý. Vì giờ có hai vợ chồng, đi làm cả ngày, lại thuê nhà lớn thì chỉ tổ tốn kém, không được gì cả. Tuấn tính tiết kiệm như thế từ bây giờ, vả lại lương lậu anh cũng không cao, không nên hoang phí.
Khinh chồng không kiếm ra tiền (ảnh minh họa)
Hai vợ chồng đã có những ngày tháng hạnh phúc. Cả hai cũng chưa tính tới chuyện sinh con, vì còn chưa có thu nhập, chưa có tài khoản tiết kiệm nhiều. Nhưng được chừng 1 năm, khi công việc của Tuấn sa sút, làm ăn thất bát, còn Hà thì cứ kiếm được tiền đầy túi, Hà bắt đầu nổi cáu. Tuấn hay ở nhà chơi game, vì không có việc làm nên công ty cho nghỉ phép dài hạn. Hà thì nai lưng ra kiếm tiền nên cô càng ức chế với anh chồng chỉ biết ngồi chơi xơi nước này.
Nói về bạn bè Hà thì ai cũng giàu có cả. Chỉ có mỗi vợ chồng Hà trong đám học đại học xem ra là kém cỏi. Thế nên, Hà bực lắm, vì cứ nhìn chồng người ta xe chạy, nuột nà, nhìn bảnh trai là Hà ức chế chồng mình. Vợ chồng đang mặn nồng, anh anh, em em ngọt sớt thành ra anh tôi. Hà không muốn nói Tuấn nhiều, nhưng cứ nhìn bộ dạng của anh mỗi khi đi làm về là cô không chịu được.
Không kiếm được tiền, Tuấn chán nản. Việc nhà anh cũng chẳng động vào. Vì đàn ông vốn dĩ sĩ diện, có trách nhiệm với gia đình nên khi để vợ mình một tay kiếm tiền, chẳng gã nào lại không xấu hổ được. Và xấu hổ nhiều thành ra tiêu cực, sợ mang tiếng &'bám váy vợ'. Nhưng Tuấn có vẻ biết bản thân mình không làm được nhiều cho vợ nên im lặng, không dám nói gì. Khi Hà chỉ trích, nói rằng &'anh không kiếm được tiền thì ở nhà làm việc nhà đi', Tuấn thấy tủi nhục.
Không muốn vợ buồn phiền vì mình, trong thời gian nghỉ phép, Tuấn chủ động dọn dẹp nhà cửa. Quần áo anh cũng nhận giặt. Từ người chẳng biết tới cắm cơm, giờ anh nấu cơm giỏi, thay vợ làm việc nhà. Nhưng có vẻ Hà vẫn chưa hài lòng, hoặc không tôn trọng chồng. Cả tháng nay, tới nước tắm Tuấn cũng chuẩn bị cho Hà, vậy mà mỗi lần đi ngủ là Hà nằm quay vào trong. Anh có nói gì Hà cũng không nghe, anh ôm một cái cô còn hất tay ra ngoài.
Đàn ông khi thất nghiệp, họ cảm thấy mình vô dụng lắm rồi. Nên phải tế nhị, đừng dồn họ vào bước đường cùng, họ sẽ đi hoang đấy. (Ảnh minh họa)
Rất nhiều lần Hà nói anh chuyển việc nhưng anh không chịu. Vì anh mê công việc này, lại còn đang có dự án làm dở. Thế nên, anh cố gắng đợi thêm thời gian, chờ khi công ty gọi lại thì đi làm tiếp. Mới có 2 tháng, tiền tiết kiệm vẫn còn, ít ra là anh chưa phải ngửa tay xin tiền vợ.
Nhưng Hà không hài lòng, cô bảo anh là kẻ vô dụng, không biết kiếm tiền thì đừng hòng động vào người cô. Cô còn kể nào là chị A, chị H... toàn người giỏi giang. Chồng của họ tháng kiếm mấy chục triệu, mua nhà, mua xe, mua quần áo xịn cho họ dùng. Còn anh thì chưa mua cho cô được cái gì. Thật ra, Hà phải hiểu, đến tiền chi tiêu anh còn tiết kiệm chứ nói gì tiền mua hàng xịn cho vợ dùng. Mấy tháng nay anh nào dám mua cái quần, cái áo nào.
2 tháng anh ở nhà là hai tháng vợ không cho anh động vào người. Bị vợ &'cấm vận' anh cảm thấy buồn bực trong người. Anh bức xúc, dọa vợ, nếu như không cho anh làm gì, anh sẽ đi ra ngoài, tìm gái gú...
Nghe vậy, Hà có vẻ hoảng nhưng cô nhất định không chịu thua, cô vẫn thách anh. Vậy là từ hôm đó, hai người họ không nói chuyện với nhau. Tuấn cứ đi sớm về tối, không biết làm gì, chơi gì, có lẽ là anh không sa ngã, nhưng phải làm như vậy để Hà sợ.
Đàn ông khi thất nghiệp, họ cảm thấy mình vô dụng lắm rồi. Nên phải tế nhị, đừng dồn họ vào bước đường cùng, họ sẽ đi hoang đấy. Ai chịu được bị vợ mình xúc phạm, và càng không thể chịu được chuyện không chăn gối, không ân ái ngay cả khi nằm cạnh vợ mình, mà lại là vợ chồng chưa được bao lâu. Chị em nên xem lại khi gặp phải trường hợp như trong câu chuyện này!
Theo VNE
Vợ làm tiến sĩ, chồng làm lao công Nhưng họ lại có một cuộc sống vô cùng hạnh phúc, không giống với kiểu vợ giỏi mà khinh chồng. Lấy nhau vì duyên nợ Yêu nhau được 2 năm thì chị đi tu nghiệp nước ngoài, anh ở nhà vẫn chờ đợi chị vì hai người đã có hẹn ước. Suốt thời gian ấy cả anh và chị đề đau khổ và...