Khi cánh cửa phòng ngủ mở ra, trước mắt tôi là cảnh tượng bất ngờ
Chiều hôm đó, tôi trở về nhà với khuôn mặt hốc hác, bất lực. Khi mở cửa phòng ngủ, tôi bỗng ngạc nhiên vì cảnh tượng trước mắt…
Tôi gặp anh trong một buổi hội thảo cơ quan 3 miền Bắc, Trung, Nam. Ấn tượng của tôi về anh là sự ngưỡng mộ, bởi ở tuổi 35, anh trở thành vị Giám đốc chi nhánh trẻ nhất. Anh đẹp trai lại là trai phố cổ…
Sau hôm đó, chúng tôi trao đổi số điện thoại và thường xuyên trò chuyện với nhau. Chúng tôi chỉ nói chuyện liên quan tới vấn đề nghiệp vụ, chứ không bao giờ nhắc tới những chuyện khác, cho tới một ngày, anh hỏi tôi: “Em đã có người yêu chưa?”, khi đó, tôi hơi bất ngờ, nên chỉ gửi một icon mặt cười.
Rồi anh kể cho tôi nghe chuyện gia đình, anh tiết lộ đã ly hôn cách đây 3 năm, từ đó, anh tập trung cho công việc. Vợ anh hiện đã có gia đình mới. Tôi hỏi anh vì sao chia tay, anh bỏ ngỏ câu hỏi và nói sang chuyện khác.
Hơn 6 tháng sau, anh ngỏ lời yêu, khi đó tôi khá ngập ngừng, dù có tình cảm với anh. Để tôi vững tin, anh quan tâm tôi nhiều hơn, thường xuyên đón tôi sau mỗi giờ tan ca. Điều đó khiến tôi cảm động và chính thức hẹn hò với anh.
Cô ấy quay lại và muốn níu kéo anh, khiến tôi khổ tâm (Ảnh minh họa).
Chúng tôi kết hôn sau hơn 1 năm yêu nhau và sớm có hai đứa con xinh xắn. Anh khen tôi “khéo” khi sinh đôi hai bé, một trai, một gái. Dù thế, với những kế hoạch, dự án mới anh vắng nhà thường xuyên, không có nhiều thời gian dành cho vợ, con.
Video đang HOT
Rồi tôi phát hiện ra, anh gặp gỡ vợ cũ, anh còn chuyển tiền cho cô ấy. Theo như tôi nhìn thấy, anh chuyển cho cô ấy 100 triệu đồng, rồi còn nhắn tin quan tâm hỏi han, rất tình cảm. Khi tôi hỏi: “Anh còn yêu chị ấy?”, anh giải thích: “Cô ấy chia tay chồng nghiện ngập, cô ấy kêu khó khăn nên nhờ anh giúp. Dù sao, cũng từng là vợ chồng, anh không thể làm ngơ”…
Tôi đã khóc rất nhiều, bởi hết lần này, lần khác, cô ấy nhờ chồng tôi giúp đỡ. Vợ chồng tôi đã cãi nhau rất nhiều, thậm chí, đôi lần, tôi muốn ly hôn vì cảm thấy mình bị lừa dối. Những khi đó, anh đều cầu xin và hứa: “Chỉ một lần này nữa thôi”.
Rồi một buổi chiều, anh nói với tôi: “Cô ấy bị tai nạn ở Đà Nẵng, cô ấy không muốn báo về nhà vì sợ lo lắng, cô ấy muốn anh vào ở chăm mấy ngày”. Tôi đứng lặng người một lúc, nước mắt giàn giụa. Tôi không muốn anh đi, vì tôi linh cảm sẽ mất anh mãi mãi. Còn nữa, ngày kia là sinh nhật của tôi, tôi không thể…
Tôi đã đưa ra các phương án cho anh, rằng anh có thể thuê người, có thể âm thầm báo cho em gái của cô ấy… nhưng anh nói: “Anh không yên tâm”.
Tôi biết, chồng tôi sẽ đi, và tôi đã không thể giữ chân anh lại. Chiều hôm đó, tôi trở về nhà với khuôn mặt hốc hác, bất lực, tôi cũng dự định sẽ tạm ly thân một thời gian. Khi mở cửa phòng ngủ, tôi bỗng ngạc nhiên vì căn phòng tràn ngập hoa và nến. Chồng tôi đứng đó nhìn tôi mỉm cười…
Anh thấy vợ liền ôm chầm lấy, hai đứa con tung hoa, chúc mừng mẹ… Anh nghẹn ngào: “Anh đã nghĩ rất nhiều, anh hiểu sự lo lắng của em. Tại sao anh lại tốn thời gian cho một người từng bỏ rơi mình? Anh cũng đã dứt khoát với cô ấy, với anh em và con là quan trọng nhất”.
Tôi khóc trong hạnh phúc, tôi biết anh đã lựa chọn đúng. Bởi tôi hiểu, người phụ nữ kia, cô ta đang cố tình chia rẽ hạnh phúc gia đình tôi, nhưng tình yêu của chúng tôi đã chiến thắng tất cả…và tôi biết anh rất yêu tôi.
Quý độc giả có thể gửi những ý kiến trao đổi với nhân vật hay chia sẻ những câu chuyện của bản thân qua địa chỉ của tòa soạn hoặc hòm thưtamsu@nguoiduatin.vn. Chúng tôi đón nhận mọi ý kiến đóng góp, những bài viết có chất lượng sẽ được biên tập để đăng tải trên báo điện tử Người Đưa Tin và báo Đời sống & Pháp luật.
Theo Nguyễn Phương/Nguoiduatin
Vừa bật điện trong phòng ngủ, tôi suýt ngất khi thấy hai bóng người trên giường
Mang bầu đến tháng thứ 8 thì tôi thấy mệt vô cùng và xin nghỉ làm. Tôi nói với chồng, chắc tôi phải về quê ở cùng mẹ cho đến khi sinh con xong chứ cái kiểu ở nhà không có ô sin, tự mình làm mọi việc, chồng thì đi suốt ngày tôi không thể nào chịu nổi. Thấy tôi vác cái bụng to tướng, suốt ngày ngồi thở dốc, chồng tôi cũng thấy thương. Anh sắp xếp công việc rồi đưa tôi về quê như yêu cầu.
Tình cảnh bắt buộc khiến tôi phải về ở với mẹ chứ thực ra, tôi vẫn lo lắm. Tôi sợ cái kiểu vợ đang sinh trong viện, chồng lại đi tìm bồ ở bên ngoài. Thế nên sau khi về quê, tôi cứ bắt chồng phải ngồi chat webcam với mình cả đêm. Chồng tôi bảo mình bận lắm, đâu có phải lúc nào cũng ngồi "chat chít" được. Tôi nghe thế thì gào lên: "Không chat thì anh cũng phải ngồi trước màn hình cho em xem".
Thế là từ đó, ngày nào vợ chồng tôi cũng gặp nhau qua cái màn hình máy tính. Được khoảng 1 tháng thì tôi sinh. Lúc này mẹ tôi cấm tiệt, không cho nghịch điện thoại hay ngồi máy tính, những ngày đó, tôi như ngồi trên đống lửa, tôi không biết chồng mình đang làm gì, với ai. Chồng gọi điện xuống, tôi bắt phải khai báo rõ ràng giờ giấc đi về, nhưng trong lòng thì tôi trộm nghĩ, không thấy hình ảnh thật thì không thể tin được.
Mẹ tôi bảo ở đây khoảng 4 tháng rồi lên, vì cơ thể tôi cũng yếu, lên trên đó một mình không có ai chăm sóc. Chả là nhà tôi hiện chỉ có bố mẹ ở với nhau, bố tôi cứ thấy mẹ đi đâu một ngày là đã cuống lên rồi. Tôi nghe mẹ bảo vậy thì vâng dạ, bởi nếu lên thành phố bây giờ, chắc tôi cũng chết vì không biết sẽ xoay sở như thế nào.
Nhưng rồi đến tháng thứ 3, tôi đã không thể ngồi yên. Hôm đó, tôi gọi điện mãi nhưng chồng không bắt máy. Tôi nghi anh đang hú hí với con nào rồi, nên chiều hôm đó, tôi nói dối mẹ có chuyện gấp, nhờ mẹ trông con hộ rồi bắt xe lên thành phố. Vừa về đến nhà, tôi ngạc nhiên khi giờ này cửa vẫn khóa. Đáng ra chồng tôi phải về rồi mới chứ.
Tôi mở cửa rồi chạy vào phòng ngủ, định bụng sẽ nằm nghỉ một lúc, đợi chồng về. Vì trời đang chập choạng tối nên tôi giơ tay bật điện. Đang trong khoảng tranh tối tranh sáng, tôi bỗng thấy hai bóng người đang ôm nhau nằm ngủ ở trong chăn. Trong đầu tôi lóe lên ý nghĩ, đó chính là chồng và nhân tình của anh. Tôi nhanh tay tắt điện rồi lao đến.
Vì hai bóng người này đang trùm chăn nên tôi lao đến lấy cái khăn tắm treo trên móc áo, trùm đầu hai người lại. Tôi vừa làm vừa leo lên người họ, lấy tay đấm túi bụi. Mặc cho hai người trong chăn kêu gào, tôi vẫn không dừng tay, vừa đấm vừa chửi: "Vợ vừa về quê sinh con anh đã giở chứng thế này sao? Để tôi cho đôi gian phu dâm phụ các người biết tay".
Tôi đang đấm đá túi bụi trong bóng tối thì thấy điện bật sáng. Quay người lại nhìn thì thấy ông chồng đáng kính của tôi đứng ở cửa, tay xách cặp, mắt mở tròn vô cùng ngạc nhiên. Tôi nhìn chồng rồi quay lại nhìn hai người đang nằm trong chăn.
- Em làm cái gì thế?
- Ơ... Không phải anh đang nằm trong này à?
Chồng tôi lao đến lật cái chăn lên. Tôi kinh hãi khi thấy hai người nằm trong chăn là vợ chồng chú Lê (em trai của chồng tôi). Tôi điếng người. Thì ra trong lúc tôi về quê, chồng tôi đi làm suốt ngày thì vợ chồng chú sang đây ở nhờ. Hôm nay, cả hai nảy ra ý định yêu đương lãng mạn, mệt quá nên ôm nhau nằm ngủ lúc nào không hay.
Khỏi phải nói, lúc đó tôi chỉ muốn có cái lỗ nẻ để chui xuống. Chú Lê thì cứ nhìn tôi cười rồi bảo: "Chị mới sinh xong mà khỏe khiếp". Chồng tôi thì lườm tôi suốt. Tôi thấy thế thì lườm lại rồi bảo: "Tại anh hay nhìn gái bên ngoài nên em mới nghi chứ bộ".
Sau đợt ấy, cứ mỗi lần vào phòng ngủ là chồng tôi lại diễn cảnh tôi lao lên giường đấm đá túi bụi. Tôi thấy ngại vô cùng, cũng may là sau đợt đó, tôi bỏ được cái tính ghen bóng ghen gió còn chồng tôi thì về nhà sớm hơn mọi lần.
Theo Afamily
Chết điếng trước cảnh tượng vợ van nài ô sin ở trong phòng ngủ Mở tung cánh cửa phòng ngủ, tôi như chết lặng trước cảnh vợ quỳ sụp xuống chân ô sin... Vợ chồng tôi kết hôn gần 4 năm nhưng chưa có con, nguyên nhân là do vợ tôi bị bệnh nên không sinh con được. Mặc dù thế nhưng tôi rất thương vợ, yêu nhau 3 năm từ hồi còn đi học, vợ tôi...