Khi bàn đến chuyện tổ chức đám cưới, mẹ người yêu đã ra một yêu cầu khiến cả nhà mình choáng váng
Cả đời mới cưới 1 lần, vậy mà nhà trai lại bắt gia đình mình giấu bố mình đi sao?
Trải qua bao sóng gió, cuối cùng mình và người yêu cũng được chấp thuận để đến với nhau. Nhưng cuộc đời mình lại gặp trắc trở khi phải lựa chọn giữa bên tình và bên hiếu.
Mình sống trong 1 gia đình đặc biệt. Bố mình bị chấn thương não sau 1 vụ tai nạn, còn mẹ mình đã rất vất vả và làm đủ công việc nặng nhọc để nuôi mình khôn lớn. Lúc đi học, mình hay bị bạn bè trêu trọc mỗi khi thấy chúng thấy bố mình đi lang thang ngoài đường.
Bố mình giống 1 đứa trẻ không lớn, lúc nào cũng rất hồn nhiên. Vậy mà có lần mình đi học thêm về muộn, bố đứng ngồi mãi không yên. Về nhà thấy bố đang run cầm cập ngoài cửa, mình hỏi sao bố lại ra ngoài thì bố vừa lấy tay xoa vào tay mình vừa cười: “Đang đợi T về đấy”.
Nhiều người nghĩ rằng mình thật đáng thương khi có người bố như vậy. Nhưng mình lại thấy may mắn vì ít ra mình vẫn còn bố để yêu thương và chăm sóc. Dù bố không lành lặn về trí tuệ nhưng bố vẫn khỏe mạnh, mình chỉ cần điều đó thôi. Vì thế mà mình chưa bao giờ cảm thấy tự ti hay xấu hổ mỗi khi có ai đó nói đến bố.
Mẹ anh đã từng nhìn mình và nói rằng mình không biết lượng sức, đũa mốc mà chòi mâm son. (Ảnh minh họa)
Mình năm nay đã 25, độ tuổi đẹp nhất để lập gia đình. Người yêu mình hơn mình 4 tuổi, bọn mình đã có khoảng thời gian 3 năm yêu nhau nên rất khăng khít và cũng rất ít khi cãi nhau.
Rào cản duy nhất của bọn mình là gia đình anh. Bố mẹ anh không muốn anh cưới 1 người con gái tỉnh lẻ như mình. Mẹ anh đã từng nhìn mình và nói rằng mình không biết lượng sức, đũa mốc mà chòi mâm son. Đã có lúc mình mệt mỏi và muốn bỏ cuộc, nhưng vì tình yêu của cả 2 còn quá lớn nên mình không thể chia tay.
Video đang HOT
Mình lấy lòng mẹ của người yêu bằng sự chân thành. 3 năm mình và anh yêu nhau, mẹ anh chưa từng hỏi và quan tâm mình điều gì. Nhưng mình biết mẹ anh cũng đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều mới đồng ý cho bọn mình làm đám cưới.
Ngày được mẹ người yêu chấp thuận, mình đã hạnh phúc vô bờ bến. Đợi chờ mãi, cuối cùng tình yêu của bọn mình cũng được đền đáp. Nhưng để có được đám cưới đó, mình còn phải đánh đổi nhiều hơn thế.
Mình thấy mẹ lúng túng lau vội nước mắt rồi nói khéo là cần thời gian suy nghĩ và sẽ trả lời sớm nhất có thể. (Ảnh minh họa)
Hôm nay là ngày nhà trai đến chơi nhà. Lúc nói chuyện, mẹ của người yêu đã ra 1 yêu cầu khiến mình không thể đồng ý. Bác nói nếu tổ chức đám cưới thì bố mình không thể có mặt trong lễ cưới. Việc nhà bác chấp nhận lấy gia đình nghèo khổ như nhà mình đã là miễn cưỡng, vì thế bác không thể để bạn bè người quen biết được bố mình là 1 người đàn ông bị “thiểu năng”. Câu nói đó khiến mẹ mình chạnh lòng. Mình thấy mẹ lúng túng lau vội nước mắt rồi nói khéo là cần thời gian suy nghĩ và sẽ trả lời sớm nhất có thể.
Khi nhà trai ra về, mình thấy mẹ trốn trong phòng khóc. Mẹ còn nói chỉ cần mình hạnh phúc và muốn cưới thì bố mẹ sẽ làm tất cả vì mình. Nhưng làm sao mình có thể để điều đó xảy ra được đây? Cả đời mới cưới 1 lần, vậy mà nhà trai lại bắt gia đình mình giấu bố mình đi sao? Bệnh tật thì sao? Mình không bao giờ cảm thấy xấu hổ vì điều đó.
Tối nay, bố còn mang chiếc áo vest đã cũ từ lâu ra khoe với mình: “T ơi, hôm nào T cưới thì bố mặc cái áo này nhé.” Nói xong, bố vuốt chiếc áo phẳng phiu rồi ngủ quên trên ghế lúc nào không biết. Nhìn thấy bố, mình cảm thấy có lỗi với bố vô cùng. Mình quyết định rút điện thoại ra và gọi cho người yêu, nói rằng nếu không có bố trong đám cưới thì mình cũng sẽ không cần cưới nữa.
Mình đã đánh đổi nhiều thứ mới được đồng ý kết hôn. Cũng đã dành rất nhiều tình cảm cho người yêu của mình. Nhưng có lẽ đã đến lúc anh ấy cần phải cứng rắn và đứng lên bảo vệ mình rồi đúng không?
Theo Afamily
Nhà trai vênh váo chỉ để 3 triệu tiền thách cưới trong tráp đến ăn hỏi nhưng vừa vào nhà gái tất cả phải cúi gằm mặt xin lỗi
Thành quen Duyên từ gần 3 năm trước sau một buổi biểu diễn văn nghệ của trường. Vẻ ngoài xinh xắn và tính tình hiền dịu của cô sinh viên năm 3 đã khiến anh chàng học năm cuối chao đảo. Vậy nhưng tán tỉnh bằng mọi cách vẫn không chiếm được cảm tình của người đẹp. Thành đành bỏ cuộc khi anh ra trường.
Nhưng thật không ngờ sau khi ra trường đi làm trong công ty của anh họ được 1 năm, bất ngờ Thành gặp lại Duyên khi này cô vừa tốt nghiệp và đi làm. Công ty đầu tiên Duyên tới làm việc lại chính là công ty của bạn Thành. Lần gặp lại bất ngờ ấy như duyên tiền định khiến Thành quyết tâm chinh phục bằng được người đẹp và anh đã thành công.
Yêu nhau 4 tháng thì Thành đưa bạn gái về ra mắt bố mẹ, dự định hè năm đó anh cũng sẽ về quê bạn gái chơi. Dẫu vẫn biết nhà Duyên ở quê xa xôi nhưng Thành vẫn chấp nhận vì anh yêu bản chất con người Duyên, muốn tìm cho bố mẹ một cô con dâu thực sự chứ còn tiền bạc nhà anh đã quá dư thừa rồi.
Song điều mà Thành không lường trước được chính là sự phản đối kịch liệt của bố mẹ khi anh đưa Duyên về giới thiệu là bạn gái và có ý muốn cưới cô làm vợ. Bố mẹ Thành không cho phép đứa con trai duy nhất của mình lấy cô vợ nhà quê, nghèo hèn đó. Bố mẹ phản đối kịch liệt nhưng Thành không chịu: "Đời này kiếp này con chỉ lấy cô ấy mà thôi, bố mẹ không cho con lấy cô ấy con sẽ chết cho bố mẹ xem".
Quá bất ngờ vì con trai nói là làm, vừa thấy đống thuốc ngủ Thành uống dở còn vương trên bàn mẹ anh đã hốt hoảng gọi điện ngay cho chồng rồi đưa con trai nhập viện cấp cứu ngay lập tức. Sau 2 tháng bằng mọi cách thuyết phục, thậm chí là tìm tới cả cái chết thì bố mẹ Thành đã phải chấp nhận cho con trai lấy cô gái ở vùng quê xa lắc xa lơ cách Hà Nội cả 600 cây số.
Đám cưới nhanh chóng được tổ chức vì bố mẹ Thành sợ để lâu con trai làm liều. Tuy nhiên chỉ là cưới cho vừa lòng con nên bố mẹ Thành vẫn không hề có thiện cảm với Duyên. Thậm chí ông bà còn cho là cô đã bỏ bùa mê thuốc lú khiến con trai mình như vậy. Mẹ Thành dự định sau khi làm đám cưới xong xuôi ông bà sẽ đưa thầy về giải bùa cho con trai rồi tống khứ thứ con dâu rác rưởi như Duyên ra khỏi nhà.
Vì hai nhà cách xa nhau nên mọi thủ tục cưới xin chỉ trao đổi qua điện thoại. Thực ra nếu muốn về nhà gái nói chuyện thì nhà Thành cũng vẫn đủ thời gian nhưng bố mẹ anh không hề muốn, về đó chỉ tổ làm họ mất mặt mà thôi. Thậm chí bố mẹ Thành nghĩ, nhà Duyên gả được con gái cho nhà giàu chắc chắn là sướng quá rồi nên mới không dám đòi hỏi gì.
Tuy nhiên chỉ có một việc bố mẹ Duyên đã nói rõ ràng là: "Lễ ăn hỏi tùy ông bà sắm sửa chúng tôi không đòi hỏi, chỉ có điều quê tôi con gái đi lấy chồng đều lấy tiền thách cưới là 10 triệu. Lệ làng thế rồi mong ông bà thông cảm". 10 triệu chứ 100 triệu với nhà Thành chẳng có ý nghĩa gì cả. Hôm về ăn hỏi Thành đã để phòng bì 10 triệu nhưng không ngờ lúc lên ô tô mẹ anh rút ra 7 triệu chỉ để lại 3 triệu mà thôi. Bà còn nói nhỏ với mọi người: "Để 3 triệu là tử tế lắm rồi, chứ gái nhà quê cho không cũng không ai thèm rước đâu".
Vậy là nhà trai vênh váo bê tráp ăn hỏi đơn sơ kèm 3 triệu tiền thách cưới tới nhà gái ăn hỏi và đón dâu luôn. Thành lúc đó cũng chỉ nghĩ mau mau cưới vợ rồi xin ra ở riêng chứ còn chuyện bố mẹ chuẩn bị cưới ra sao anh không quan tâm nữa. Vì chưa từng về nhà người yêu nên khi chỉ còn 100 km nữa, Thành cứ phải gọi điện liên tục để chỉ đường. Đường đi toàn ổ gà ổ chuột khiến mọi người trên xe sóc nẩy người, say nôn thốc nôn tháo. Xung quanh thì toàn nhà cấp 4 xiêu vẹo.
Mẹ Thành say ngất ngây nhưng miệng vẫn không quên than thở: "Không biết con tôi ăn phải cái gì của con bé đó mà nó chui tận về đây cưới vợ. Nhà nó gả được con gái cho nhà mình chắc là mở hội ăn mừng cả tháng. Nuôi con ngần này tuổi rồi mà con báo hiếu bố mẹ thế này đây hả Thành". May mắn khi còn 10 km nữa tới nhà gái đường lúc này đã đẹp hơn rất nhiều, dù bên đường vẫn những căn nhà xiêu vẹo.
Theo lời Duyên chỉ đường cho Thành thì chiếc xe đã dừng ở cổng căn biệt thự. Nhưng Thành nghĩ chắc chắn đây không phải nhà Duyên, vì Duyên có nói nhà cô ở miền quê nghèo. Mà dân ở đây đều nghèo, tự nhiên chỉ có căn biệt thự to vật vã này thì chắc chắn là nhà của quan chức hay đại gia nào đấy thôi. Nhưng khi nghe có tiếng người nhộn nhịp, tiếng loa đài bên trong thì cả họ nhà Thành mới ngã ngửa.
Cánh cổng biệt thự mở ra, cả họ nhà Thành đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Hóa ra bố Duyên chính là đại gia buôn đồng nát nổi tiếng mấy tỉnh liền. Không một ai trong nhà trai có thể ngờ được rằng gia đình nhà Duyên lại giàu có đến như vậy. Người thành phố cũng phải nể một phép. Một người bên họ nhà gái còn khoe rằng đoạn đường 10km được trải nhựa tới tận cổng nhà cô dâu là do bố Duyên chi tiền túi ra làm.
Choáng váng và bất ngờ, mẹ Thành phải rối rít cúi đầu xin lỗi thông gia vì số tiền thách cưới bỏ thiếu và xin phép được gửi thêm lại ngay sau đó. May mắn bố Duyên cũng đồng ý chứ không muốn làm to chuyện. Bản thân thành cũng không ngờ nhà người yêu lại giàu có tới mức ấy:
- Sao em bảo quê em nghèo lắm mà nhà em lại thế này?
- Anh ngốc vậy em bảo quê em nghèo chứ em có nói nhà em nghèo đâu.
Thành gãi đầu gãi tai trước cô vợ lém lỉnh. Nhưng dù có chuyện gì xảy ra thì anh cũng đã cưới được người con gái anh yêu rồi, với anh chỉ cần có thế thôi.
Theo WTT
Người tình của mẹ (Phần 6): Quá khứ bị ruồng bỏ Một người bố cô chưa bao giờ gặp mặt, chưa bao giờ có một lời hỏi han. Liệu có nên hay không cô phải mừng rỡ và gọi ông ta đầy thân mật? Dù ông ta là bố cô thật đi nữa, cũng thật khó để cô làm vậy. Nhật nhớ lại lời mẹ nói, đây chính là người đàn ông mà bà...