Khăng khăng bắt con trai lấy vợ thạc sĩ, sống chung 2 năm mẹ chồng mới sững người
Hơn 2 năm sống với T, tôi cảm thấy hôn nhân như địa ngục. Không phải vì tôi toàn tâm toàn ý nhớ tới người cũ mà T là một cô gái không như tôi nghĩ, thật sự quá khác biệt so với những gì cô ấy thể hiện trước mặt mẹ tôi.
Nghe thêm tâm sự: Uất nghẹn khi nhận cái tát đau điếng của mẹ chồng ngay đêm tân hôn
Bố mẹ ngày ngày thúc giục chuyện kết hôn nên lần nào về chơi cũng bắt tôi phải mang theo người yêu về. Mỗi lần như thế tôi thường đưa cô này, cô nọ về ra mắt cho mẹ hài lòng, gọi là để mẹ duyệt.
Trong số đó có người tôi thích người tôi không. Thực tình tôi cũng chỉ coi họ là bạn bè và có ý nhờ vả họ làm người yêu của tôi nhưng tôi biết, trong lòng họ cũng có tình cảm với mình.
Tôi chưa muốn lấy vợ không phải vì tôi thuộc giới tính thứ ba hay vì kén cá chọn canh, chỉ vì bản thân tôi đã trót đem lòng yêu một cô gái nhưng cô nàng đã có bạn trai rồi.
Tôi vẫn luôn hy vọng là nếu có ngày đó cô ấy bỏ người yêu, tôi sẽ là người ở bên cạnh. Ngày đó dù là xa vời thì tôi vẫn luôn mong ngóng vì không hiểu thế nào, tôi luôn linh cảm mối tình của cô ấy và bạn trai không lâu bền.
Là một cô gái khéo ăn khéo nói lại đã là thạc sĩ nên T chiếm được cảm tình của mẹ tôi. (ảnh minh họa)
Nhưng tôi không thể ngờ ngày tôi đưa cô bạn gái giả về gặp mẹ, mẹ tôi đã quá thích cô ấy. Là một cô gái khéo ăn khéo nói lại đã là thạc sĩ nên T ngay lập tức chiếm được cảm tình của mẹ tôi.
Mỗi ngày mẹ tôi đều gọi điện hỏi han sức khỏe của cô ấy, ra sức vun vén cho hai đứa tôi và liên tục rủ T về nhà tôi chơi, ăn cơm. Giả thành thật, mẹ ép quá, cũng là vì mẹ quá ưng cô gái này nên đã làm mọi cách để tôi phải lấy T.
Tôi nói có người khác nhưng mẹ nhất định khăng khăng: “Cái T nó đã là thạc sĩ rồi lại còn xinh xắn, khéo léo, con thấy ai được như nó. Mẹ nhất định bắt con phải lấy nó, còn không, con đừng hòng đưa đứa nào về nhà này”.
Video đang HOT
Vì mẹ làm căng quá vả lại bản thân T cũng là một cô gái nổi bật nên cuối cùng, tôi cùng đi đến quyết định kết hôn. Thế nhưng thật trớ trêu khi tôi vừa quyết định đính hôn thì cũng là ngày người con gái tôi thích khóc lóc nói với tôi, cô ấy và người yêu đã chia tay.
Trái tim tôi đau đớn biết bao nhiêu nhưng một gã đàn ông như tôi không thể làm chuyện sai lầm, tôi không thể làm lỡ dở cuộc đời T.
Vì mẹ làm căng quá vả lại bản thân T cũng là một cô gái nổi bật nên cuối cùng, tôi cùng đi đến quyết định kết hôn. (Ảnh minh họa)
Hơn 2 năm sống với T, tôi cảm thấy hôn nhân như địa ngục. Không phải vì tôi toàn tâm toàn ý nhớ tới người cũ mà T là một cô gái không như tôi nghĩ, thật sự quá khác biệt so với những gì cô ấy thể hiện trước mặt mẹ tôi.
Chính mẹ tôi cũng phải khóc lóc với tôi mà rằng: “Con ơi, mẹ hối hận vô cùng vì ngày đó đã ép con lấy cái T, giờ mẹ mới thấm học cao hiểu rộng là thế nào”.
T ăn nói rất bỗ bã. Về nhà tôi, có mẹ tôi, có trên có dưới mà T không coi ai ra gì, mọi việc trong nhà cô ấy toàn quyền quyết. Cứ mỗi lần mẹ tôi góp ý thì cô ấy quẳng luôn một câu: “Mẹ già rồi cứ để đó bọn con lo, mẹ đừng nói nhiều rồi vợ chồng con phật ý mất tình cảm”.
Mẹ tôi rất sốc vì T không còn là cô con dâu mà mẹ hết lời khen ngợi, thay vào đó là một cô gái ăn nói láo toét, vô lễ.
Mỗi khi mẹ tỏ ra không hiểu biết chuyện gì thì T lại lên mặt dạy đời, rằng là: “Con học bao nhiêu năm đại học, còn học cả mấy năm cao học, đã là thạc sĩ rồi mà mẹ còn nói lý với con à? Ở cái nhà này, con không biết không lẽ người khác biết chắc?”.
Mẹ tôi ân hận lắm, cũng từ ngày đó, mẹ im hơi lặng tiếng, không động đến con dâu một câu. (Ảnh minh họa)
Kiếm được vài đồng tiền, T về nhà huênh hoang. Mỗi lần mua sắm cái gì là cô ấy toàn quyền, không cho tôi ý kiến. Mẹ có nói vào thì cô ấy bảo “Tiền của chúng con làm ra, chúng con tiêu thế nào là việc của chúng con, mẹ có làm ra đâu mà mẹ xót”. Tôi có đôi lần nhắc nhở, nói với vợ nhưng T nhất định không nghe và rồi chuyện cãi vã thường xuyên xảy ra.
Ai đến nhà chơi, nhất là hàng xóm láng giềng, những người bạn cũ của mẹ, T chỉ chào một câu rồi quay ngoắt đi. Chưa nói là ăn mặc hở hang lại còn trang điểm lòe loẹt, T chưa bao giờ niềm nở đón tiếp ai ở gia đình tôi kể cả người thân của nhà chồng.
Mẹ tôi thờ dài ngao ngán mỗi lần góp ý với con dâu vì toàn nhận được lời xúc phạm: “Gớm, thời đại nào rồi mà mẹ còn quan hệ với những người như vậy. Có thời gian thì gặp mấy người giàu có, quyền chức, có chăng người ta còn giúp được mình. Nói chuyện với mấy người đó vài tiếng là mất ối tiền của con đó. Thời gian của con là vàng, mẹ thông cảm ạ”.
Vì quá tức cách nói chuyện hỗn hào của vợ, lần đó, tôi đã tát T một cái trời giáng. Tôi không mượn cớ không yêu vợ để sỉ vả cô ấy nhưng thái độ đó của T, có trời cũng không chịu được. Cũng từ cái tát đó, tình cảm vợ chồng rạn nứt, chúng tôi có dấu hiệu đổ vỡ. Mẹ tôi khóc như mưa khi cháu còn quá nhỏ nhưng thực lòng tôi không thể chấp nhận người vợ quá hỗn hào. Đến chồng, mẹ chồng, nhà chồng còn khinh nghèo khó như thế thì sao là người tử tế được, sao giáo dục được con cái về sau.
Mẹ tôi ân hận lắm, cũng từ ngày đó, mẹ im hơi lặng tiếng, không động đến con dâu một câu. Mẹ hiểu hậu quả ngày hôm nay là mẹ gây ra, vì mẹ tham lam học cao, tham cô con dâu thạc sĩ mà ra nông nỗi này.
Đúng là, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong. Nhất là vợ tôi, mãi mãi tôi không dám tin cô con gái dịu dàng ngày nào lại là người đành hanh, vô lễ, coi thường người khác như vậy.
Theo Eva
Con dâu đáo để "thay đổi cục diện" cả nhà chồng
Mất 3 tháng đầu làm quen với nếp sống nhà chồng, Thơ tự nhủ mình phải mạnh dạn thay đổi thì mới cải thiện được không khí và mối quan hệ các thành viên trong gia đình chồng.
Ảnh minh họa
Kết hôn một năm, Thơ quyết định chuyển công tác từ TP Hồ Chí Minh ra Hà Nội để sống gần chồng. Tuy nhiên, ra tới Hà Nội làm dâu, Thơ đã bị sốc.
Từ ngày ra Hà Nội, ngày nào cũng 6h kém Thơ cũng phải dậy để nấu ăn cho cả nhà chồng, dọn dẹp bếp núc sau đó mới được đi làm. Chiều đến, sau giờ làm Thơ phải về nhà nấu cơm, không được la cà cà phê. Ăn tối xong phải lấy tăm, giấy lau miệng cho bố mẹ chồng nếu không sẽ bị nói là thiếu lễ phép. Tất cả những điều này khác hoàn toàn với lối sống tự do, tiểu thư của cô khi còn ở Sài Gòn.
Tuần đầu tiên vào bếp của Thơ, mẹ chồng luôn kè kè ở bên căn dặn: Con nấu cơm nhớ đong gạo mỗi người đúng nửa bơ gạo. Không hơn không kém. Canh đúng mỗi người một bát, đổ nước sao cho không được thừa vì nếu phải đổ đi là có tội. Chiên xào các món, nếu có thừa dầu ăn, phải chắt ra để lần sau dùng cho bằng hết...
Vì là dâu mới, Thơ đã cố gắng làm nhiều món ngon với hy vọng sẽ lấy lòng được bố mẹ chồng. Nhưng không ngờ, bữa cơm thành thảm họa khi Thơ nấu quá ngọt so với nhà chồng.
Chưa kể, mỗi lần đi mua sắm cũng là một lần Thơ phải giấu giếm bởi nếu không sẽ bị mẹ chồng bĩu môi nhắc đi nhắc lại: "Là hoa có chủ rồi, mặc đẹp cho ai ngắm"... Ánh mắt săm soi cộng với cách nói của mẹ chồng luôn khiến Thơ cảm thấy bị gò bó, khó chịu.
Không những thế, mẹ chồng Thơ còn mắc "bệnh" yêu con trai thái quá, đến mức làm gì cũng thích kêu con trai làm, con dâu giúp thì lườm nguýt. Đặc biệt, vừa lấy chồng được 2 tháng, cô đã bị bà nói bóng gió "không sinh được cho bà đứa cháu đích tôn thì cứ liệu hồn..." khiến cô sởn gai ốc, cảm thấy mình gần như bế tắc, không biết làm thế nào để hòa hợp được với gia đình chồng.
Mất 3 tháng đầu làm quen với nếp sống nhà chồng, Thơ tự nhủ mình phải mạnh dạn thay đổi thì mới cải thiện được không khí và mối quan hệ các thành viên trong gia đình chồng.
Đó là thay vì nấu mỗi người nửa bơ gạo, gần 1 tuần liền Thơ cắm cơm ít hơn mẹ chồng dặn. Đến bữa, Thơ mạnh dạn ăn đủ 2 bát cơm, chan nhiều canh, vậy là làm bố chồng và chồng thiếu cơm. Kể từ bữa đó, mẹ chồng Thơ kêu con dâu bỏ việc áp dụng đong gạo trước khi nấu.
Về dùng dầu ăn, đến bữa nấu ăn, Thơ toàn lén mẹ chồng dùng dầu mới rót ra từ chai. Nhưng có hôm Thơ nghĩ ra kế, rán thịt cháy một chút và bảo với chồng vì dùng dầu thừa còn lại nên mới vậy, chồng Thơ nhăn mặt bực bội vì đã làm hỏng món khoái khẩu của anh. Thế là hôm sau, anh mang về nhà rất nhiều báo chí, với hàng chục gạch đầu dòng về những cái hại khi dùng đi dùng lại dầu ăn...
Lại nói chuyện nước sinh hoạt. Mẹ chồng Thơ có thói quen dùng nước rất tiết kiệm. Những nước rửa rau xong đều giữ lại, đổ đầy chậu để trong nhà vệ sinh. Thế nên ngày mới làm dâu, Thơ thường bị mẹ chồng lườm nguýt, mắng về tội dùng nước quá phí. Sau một thời gian răm rắp nghe theo, Thơ nghĩ ra cách, không phục vụ sẵn nước nôi cho chồng dùng nữa, mà thường xuyên dặn chồng nước nào trong phòng tắm dùng để cọ rửa, nước nào có thể rửa tay chân... khiến chồng cô được phen "tẩu hỏa nhập ma". Hôm sau anh có ý kiến với mẹ chồng là bỏ ngay việc tiết kiệm "quá thể đáng" ấy đi.
Tóm lại, cuộc sống làm dâu của Thơ sau hơn 2 năm ra Hà Nội giờ đã thoải mái hơn nhiều, nhiều nếp xưa của nhà chồng đã thay đổi để phù hợp với cuộc sống có thêm dâu mới.
Theo Kienthuc
Chồng cay nghiệt bỗng thay đổi thái độ với vợ từ một chuyện không ngờ Hôm ấy lúc cả nhà có mặt đông đủ, em dâu chồng chị vừa khóc vừa trách móc mẹ chồng... Ảnh minh họa Chị xuất hiện đúng vào thời điểm anh và người yêu cũ đang xích mích. Dù mới chỉ có cảm tình hơi hơi với chị nhưng anh vẫn ngỏ ý muốn cưới để dằn mặt người con gái kia. Chị...