Khách ăn cưới ở nhà hàng chỉ mừng 300 nghìn, bố chú rể ‘kêu trời’ vì lỗ
Lúc bóc phong bì mừng cưới của gia đình xong, bố hốt hoảng gọi điện lên cho tôi thông báo tình hình khiến tôi cũng lo lây.
Tôi sinh ra ở quê nhưng lấy vợ ở thành phố, điều kiện gia đình tốt. Vì vậy trong ngày cưới, nhà gái đề nghị bố mẹ tôi tổ chức đám cưới ở nhà hàng, khách sạn thay vì làm ở quê để tiện việc tiếp khách.
Vợ tôi bảo, bạn bè của bố mẹ cô ấy ở thành phố, nhiều người giàu có nên cũng muốn ngày trọng đại của con có thể nở mày nở mặt.
Muốn con trai được tự hào trong ngày cưới, bố mẹ tôi cũng thuê nhà hàng lớn cách nhà 10km để tổ chức. Nhưng khách đến dự chủ yếu là những người ở quê. Bạn bè tôi, ngoài những người học đại học, đi làm ở thành phố thì đa số là bạn học cấp 2, cấp 3 ở quê nên việc đi lại hơi bất tiện. Tôi bàn với bố mẹ thuê 2 chuyến xe rộng đón mọi người lên nhà hàng. Bố tôi đồng ý ngay.
Lỗ nặng vì khách chỉ mừng 300 nghìn trong khi đám cưới tổ chức ở nhà hàng. Ảnh minh họa: FP
Hôm đó, nhìn bố mẹ vui, hạnh phúc vì con trai lấy được người vợ gia cảnh tốt, tôi cũng thấy tự hào trong lòng. Quan khách từ quê lên, ai cũng trầm trồ về đám cưới của tôi. Những người bạn ở xa không về được đều gửi phong bì mừng và gọi điện thoại chúc phúc. Tôi cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ vì tất cả những gì mình nhận được.
Video đang HOT
Nhưng sau cưới một ngày, bố gọi điện lên cho tôi, giọng hốt hoảng: “Con à, tổ chức được tiệc cưới cho con như vậy, bố mẹ cũng thấy vui. Nhưng lần này nhà mình lỗ nặng con ạ.
Ở quê, khách chỉ đi 200 nghìn, nhiều cũng chỉ 300 nghìn, bạn bè con cũng vậy. Phong bì 500 nghìn hầu như không có. Chỉ có đồng nghiệp của con mới đi được số tiền như vậy. Chưa kể mình cũng lo phần cỗ cho nhà gái nên khá tốn kém. Con khéo lời nói với vợ con nhé”.
Nghe bố nói xong, tôi có chút chạnh lòng. Tôi cũng hiểu những người ở quê không giàu nhưng việc đi ăn cưới ở nhà hàng khác với ăn cưới tổ chức ở quê. Mức trung bình ở nhà hàng bây giờ theo tôi là phải 500 nghìn. Mừng 200-300 nghìn chỉ hợp với ăn cỗ tại nhà.
Chi phí thuê nhà hàng, thuê các dịch vụ, thuê MC tốn khá nhiều tiền. Chưa kể, tôi phải bỏ tiền thuê xe đón mọi người lên tận nơi, không mất sức đi lại. Nhìn danh sách tiền mừng bố gửi, tôi giật mình. Có nhiều người cưới ở quê nhiều năm trước, tôi cũng mừng 300 nghìn mà giờ họ được mời ở nhà hàng cũng chỉ mừng lại tôi số tiền đó.
Thật ra, khi tổ chức ở nhà hàng, bố có lẽ cũng không không nghĩ lại hụt nhiều tiền đến vậy. Nhà tôi không giàu nên để gánh lỗ một cái đám cưới không phải chuyện dễ dàng gì.
Giờ sự đã rồi, tôi cũng không biết phải làm sao. Tôi nói bố cứ giữ lại toàn bộ tiền mừng, kể cả tiền của bạn tôi và tôi sẽ nói chuyện với vợ sau. Tôi cũng hứa sẽ lo liệu dần số tiền lỗ để gửi bố trả nợ người ta. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện nhiều người đi ăn ở nhà hàng mà mừng 200 – 300 nghìn, tôi lại thấy bực trong lòng.
Lần đầu về ra mắt, tôi bị gia đình bạn trai chê vừa già vừa xấu, tôi bình thản móc điện thoại ra nói một câu khiến cả nhà trợn mắt câm nín
Vào ngày ra mắt nhà bạn trai, tôi hồi hộp mong sẽ suôn sẻ. Nhưng những gì chính mắt tôi thấy, chính tai tôi nghe lại quá đỗi bẽ bàng.
Tôi đã 32 tuổi, phải nghe những lời thúc giục của họ hàng, láng giềng. Nhưng đúng là cùng tuổi với tôi, bạn bè đã có con cái cả rồi. Những khi gặp lại bạn bè, thấy ai cũng yên ổn gia đình, tôi cũng thấy mủi lòng. Nhưng tôi vẫn chưa tìm được người mình tin tưởng.
Tôi không yêu nhiều, vì ngày trước chỉ biết lo làm việc, tìm đường thăng tiến sự nghiệp. Đến giờ, đàn ông trẻ tuổi hơn tôi thì ngại tôi tài giỏi hơn đàn ông tôi thích thì đã có vợ con.
Đối tượng gần đây tôi được giới thiệu thì tôi khá vừa ý. Dù anh không có tài năng xuất chúng hay địa vị trong xã hội nhưng hiền lành, thành thật với tôi. Mỗi khi trò chuyện với anh ấy, tôi thấy thoải mái và phù hợp. Ngặt nỗi, tôi lớn hơn anh ấy những 5 tuổi.
Qua lại được một năm thì cũng tới ngày tôi về ra mắt nhà người yêu. Người yêu tôi muốn nhanh chóng cưới tôi, vì anh ấy nghĩ cho tôi càng lớn tuổi sẽ càng khó sinh con. Tôi đương nhiên đồng ý, sinh con muộn đúng là không tốt.
Vào ngày ra mắt nhà bạn trai, tôi hồi hộp mong sẽ suôn sẻ. Nhưng những gì chính mắt tôi thấy, chính tai tôi nghe lại quá đỗi bẽ bàng. Ngay khi biết tôi hơn người yêu 5 tuổi thì gia đình anh rỏ ra khó chịu, lạnh nhạt hẳn. Dù tôi có nhiệt tình trò chuyện, tìm cớ hỏi hăm thế nào thì họ vẫn làm mặt lạnh không trả lời. Dù người thân anh có khó gần với người lạ thế nào thì cũng không đến mức xem thường người khác như thế này.
Sau khi cùng mọi người dọn dẹp, tôi vừa đi xuống nhà bếp thì nghe tiếng họ hàng thủ thỉ với bố mẹ người yêu tôi rằng:
"Con trai anh chị đẹp trai trẻ trung, lương cao như thế sao lại chọn một câu vừa già vừa xấu? Anh chị có thế con bé này có ý đồ gì không?".
Tôi sững người không thể ngờ. Hóa ra họ thay đổi thái độ với tôi là vì bề ngoài và tuổi tác cảu tôi. Nhưng tôi dù lớn tuổi nhưng vẫn rất biết cách chăm sóc ngoại hình. Không tự khoe khoang nhưng tôi cũng chẳng tới mức xấu xí như họ nói. Họ còn nói tôi có ý đồ với người yêu?
Tôi đứng ngay cửa bếp, bình thản rút điện thoại ra gọi ngay cho tài xế riêng của mình. Tôi nói rõ từng tiếng cho cả nhà bạn trai đều có thể nghe thấy:
"Anh lái chiếc Porsche của tôi đến địa chỉ V ngay nhé. Sáng nay tôi đi taxi đến đây".
Gia đình nhà bạn trai tôi nghe thế thì trợn mắt, im phăng phắc một lúc lâu. Sau đó, tôi thấy một người cô đến nắm tay tôi như quý mến lắm rồi nói:
"Cháu ở lại ăn uống nói chuyện với mọi người một chút nữa đi".
Tôi nghĩ lại người cô này cũng không làm gì quá đáng với mình, nên tôi đồng ý ở lại thêm một chút. Chỉ vì một cuộc gọi như thế mà tôi được họ đối xử lịch sử hơn. Khi chiếc xe mấy tỷ của tôi đậu trước cửa nhà, gia đình của người yêu đỏ mắt trầm trồ. Người cô lúc nãy chê bai của tôi còn hỏi tôi xe giá bao nhiêu, tôi liền cười rồi nói: "Chẳng bao nhiêu đâu cô ạ".
Sau lần ra mắt nhà bạn trai hôm đó, tôi cứ đắn đo về chuyện cưới xin. Bạn trai tôi dù tốt nhưng có một gia đình chăm chăm vào sự sang giàu, xem thường vẻ bề ngoài của người khác như thế thì tôi có nên tiếp tục chuyện hẹn hò không?
Em chồng mua xe ô tô, mời cả nhà đến dự tiệc mừng nhưng không mời tôi, tôi liền gửi món quà khiến em hốt hoảng xin tha lỗi Tôi gửi món quà nhỏ cho bố mẹ chồng cầm đến mừng em chồng mua xe ô tô. Tối đó, em chồng đã gọi điện, xin lỗi không ngừng. Tôi và Linh, em chồng không hợp tính nhau. Tính Linh thích chưng diện, ăn mặc luôn là đồ hiệu, phụ kiện, trang sức, giày dép nhiều vô số kể. Em ấy có tới...