Khắc phục chuyện “yếu ” khi yêu của chồng
Chuyện Thúy bạn tôi có bồ, ai cũng biết, chỉ có chồng cô ấy là không biết.
Thế nhưng cái lý do ngoạ.i tìn.h của Thúy kiến tôi cũng sửng sốt vì Thúy nói, cô ấy ngoạ.i tìn.h vì chồng đã “yếu” còn “sỹ”. Chồng Thúy từ trước đến giờ bị yế.u sin.h l.ý, nhưng không bao giờ thừa nhận mình yếu, đã thế mỗi lần “yêu” xong đều “ vênh vang” tuyên bố rằng mình là “đỉnh” nhất. Điều đó khiến Thúy tức tối, trầm cảm rồi không biết phải lòng một anh đối tác lúc nào không hay. Cô cũng phải đấu tranh, đắn đo mãi để thoát khỏi lưới tình nhưng không thoát được đành nhắm mắt làm liều. Thế nhưng khi quan hệ với “người mới” này, Thúy mới thấy mình thực sự là đàn bà. Như cô nói, cô cảm thấy hạnh phúc và thăng hoa, được tôn trọng và đáp lại chứ không phải cái kiểu như chồng cô, cứ như ban phát cho vợ, nhưng lại chả ra làm sao.
Ảnh minh họa
Thúy nói: “Bảo rằng mình ngoạ.i tìn.h chỉ vì tìn.h dụ.c thì đúng là nhục thật, nhưng bạn cứ thử lấy phải một ông chồng yế.u sin.h l.ý, ích kỷ và sỹ dởm xem chịu hy sinh được bao lâu. Nếu như lão tự biết mình yếu kém mà an ủi vợ có khi lại được cảm thông. Đằng này đã yếu còn sỹ. Sao phụ nữ chúng mình lại phải hy sinh vô ích thế chứ? Chúng mình vừa chăm sóc con cái, vừa đi làm, vừa cơm nước, dọn dẹp, vừa làm đẹp để chồng yêu, chồng ngắm, còn các ông ấy thì sao? đến cái việc đi tập thể dục cho khỏe khoắn để chiều vợ cũng không thèm làm. Chỉ biết sướng mình là xong, chẳng thèm quan tâm đến cảm giác của vợ”.
Nghe Thúy nói, tôi biết rằng cô ấy đang tiêu cực, tôi cũng biết cô ấy phải khổ sở thế nào khi ngoạ.i tìn.h, nhưng cái “góc vợ chồng” của cô ấy quả là khiếm khuyết khiến cô ấy không thể “trung kiên” hơn được nữa. Cô ấy cô độc trong cuộc sống chăn gối, bởi vậy khi tìm được người đồng cảm, cô ấy không thể dứt bỏ.
Những suy nghĩ “bao biện” ấy và trường hợp của Thúy như bám lấy óc tôi. Thú thật rằng tôi đã lén nhìn ngắm những người đàn ông trong phòng tập thể hình, tôi cũng tự hỏi, họ là.m chuyệ.n ấ.y có phải là “cực đỉnh” lắm không? so với những những người đàn ông lười biếng và bụng phệ thì chắc chắn là ổn hơn nhiều. Vợ của họ chắc rất hạnh phúc. Còn tôi, còn Thúy thì sao?
Đã từ lâu, chồng tôi bị mắc bệnh “khó lên”. Tức là “cậu nhỏ” phải khởi động rất lâu mới “cứng cáp” được. Vì thế, màn dạo đầu của chúng tôi bao giờ cũng kéo dài, và tôi luôn hỗ trợ chồng. Đôi khi mọi việc rất suôn sẻ và chúng tôi có thể tác chiến một cách bình thường, nhưng đôi khi cũng có những trục trặc xảy ra. Nói chung trong mỗi cuộc “yêu”, tôi đều hồi hộp và chồng tôi cũng vậy, chỉ sợ “cậu nhỏ” bỗng dưng nằm bẹp ăn vạ.
Video đang HOT
Gần đây, chồng tôi luôn cần phải “tiếp viện” giữa cuộc yêu. Đang “yêu “, kể cả đang nằm trong khu vực cấm và tác chiến nhưng “thằng nhỏ” bỗng dưng “biến mất. Khi đó, lại phải khởi động lại. Điều đó khiến tôi mất hứng và rất mệt. Đang tận hưởng thì bỗng dưng ngừng cuộc yêu và tôi lại phải mất công giúp sức, thì thử hỏi còn cảm xúc gì sau đó nữa? khi cái cảm giác sắp tới “thiên đường” lại đi qua một cách đột ngột, thì điểm “sung sướng” ấy sẽ vuột mất, chỉ còn lại sự chưng hửng, ngỡ ngàng sau cuộc yêu.
Tôi không còn muốn quan hệ với chồng nữa, tôi có thể đi ngủ mà không có cảm giác ham muốn. Thỉnh thoảng tôi cũng muốn yêu nhưng nghĩ đến cảm giác hụt hẫng sau yêu lại thấy ngủ đi còn thoải mái hơn. Yêu rồi lại bực mình.
Ảnh minh họa
Vì thế, nếu chồng không đòi hỏi thì tôi cũng không cần phải chiều, thậm chí tôi muốn đi ngủ sớm để chồng không có cơ hội đòi yêu. Cứ như thế, mấy năm trôi qua, chuyện “yêu” của vợ chồng tôi nhạt như nước ốc.
Nghe nói chế độ hoạt động của cơ thể có thể giúp ích cho “chuyện ấy”, nhưng chồng tôi chẳng hề quan tâm. Anh chỉ biết làm việc, ăn và ngủ, không bao giờ tham gia bất cứ môn thể thao nào. Có lần tôi khuyên anh nên tham gia chơi cầu lông, tenis, đá bóng thì anh bảo chả có hứng. Có lẽ anh chả có hứng bất cứ việc gì ngoài những thói quen hằng ngày, rất an bài và nhàn hạ.
Tôi hay xem phim điện ảnh Mỹ và đôi khi có những cảnh quay rất sexy, những chàng trai cơ cắp, khỏe mạnh và nhiệt tình trong cuộc “yêu” khiến tôi không khỏi mơ ước. Lúc đó tôi chỉ mong ước chồng mình một lần hoàn thành nhiệm vụ bằng tất cả sự nhiệt tình mà không cần “tiếp viện” giữa chừng.
Có vẻ như khi ta tìm kiếm một điều gì đó hoàn hảo thì rất khó…vì thế, mặc dù khao khát được một lần yêu cho ra yêu, nhưng tôi vẫn chưa dám vượt rào để trải nghiệm. Thúy từng khẳng định rằng, nếu chăn gối không thỏa mãn, trước sau gì tôi cũng sẽ ngoạ.i tìn.h, chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Những lời nói của Thúy cứ xoắn lấy tôi, tôi biết là quá tiêu cực, nhưng tôi cũng không biết mình có thể chịu đựng được đến cuối cuộc đời cái cảnh phải “tiếp viện” cho chồng hay không? Tôi mới 36 tuổ.i, tôi không nghĩ mình sẽ “kết thúc” sớm thế. Có ai đó đã nói rằng ngoài tìn.h dụ.c còn có nhiều thứ đáng quan tâm hơn như con cái, tình cảm vợ chồng, các mối quan hệ bạn bè, xã hội. Tôi nghĩ những điều đó có thể bù đắp được phần nào, nhưng về mặt tâm lý tôi vẫn cảm thấy không đáng để mình hy sinh.
Một hôm tôi quyết định nói thẳng với chồng: “Lần nào em cũng phải vã mồ hôi khởi động giúp anh, đã thế còn không lần nào được lê.n đỉn.h. Anh không thấy rằng em đang phải hy sinh vì anh sao? Anh có biết em làm việc đó khổ hơn trăm lần anh dậy sớm mà tập thể dục. Anh nhàn thế cơ mà, vậy sao anh không giúp em để cả hai cùng vui vẻ?”.
Chồng tôi ngạc nhiên nhìn tôi, ú ớ nói: “Vậy mà anh tưởng em vẫn… thỏa mãn”. Tôi quay ngoắt đi: “Đàn ông các anh vô tâm thật. Chả trách…”. Tôi định dẫn chứng ra cô Thúy, cô Hoa, cô Linh… ngoạ.i tìn.h chỉ vì chồng vô tâm trong chuyện ấy, nhưng rồi lại thôi. Tôi không muốn xử lý mọi việc theo cách đó, tôi chỉ nhất quyết không “tiếp viện” cho anh trong cuộc yêu. Trước sự quyết liệt của tôi, anh đành phải lên kế hoạch tập tành.
Sau 3 tháng, mọi chuyện đều ổn. Sức khỏe của anh cũng tốt hơn lên, cân nặng cũng giảm đi và anh không còn nằm ườn như trước nữa. Tôi tìm Thúy và nói với cô ấy rằng, cũng có trường hợp vì chúng ta chưa thực sự cố gắng, chưa làm hết cách, hoặc chưa đủ quyết liệt để cứu vãn tình thế. Đôi khi đàn ông cần được “tiếp viện” theo cách khác.
Theo GĐVN
Bí quyết chinh phục mẹ chồng khó tính coi con dâu như con gái
Trước khi yêu và lấy Huy, Thúy đã vô cùng sợ cảnh sống chung với mẹ chồng vì từ bé cô đã chứng kiến cảnh mẹ đẻ mình vất vả thế nào khi sống chung với bà nội.
Thế nên, trước khi nhận lời làm đám cưới, Thúy đã thỏa thuận với Huy là cưới xong phải ra riêng, không có tiề.n thì thuê nhà. Nhưng vì Huy là con một, bố mẹ đã có tuổ.i nên anh đành thất hứa với vợ và Thúy đành chấp nhận cảnh "ván đã đóng thuyền".
Mẹ chồng Thúy là người khó tính, Thúy chưa từng thấy người nào vừa khó vừa kĩ tính như bà. Cô làm gì mẹ anh cũng phải nói xen vào mấy câu khiến Thúy khó chịu, tức tối.
Mỗi lần đi ra ngoài, mẹ chồng Thúy cũng hỏi bằng được đi đâu và nói chỉ được đi nửa tiếng, dù có việc gì thì cũng không được sai giờ. Trong khi đó, ngày nào bà cũng đi tập thể dục sáng tối, mỗi lần đi ít nhất cũng phải 1,5 giờ. Chưa kể, từ hồi làm dâu, mẹ chồng Thúy chưa bao giờ mời con dâu ăn gì. Đến bữa ăn, bà liên tục gắp cho con trai, còn con dâu thì không quan tâm.
Đã thế, mẹ chồng Thúy thường xuyên mắng, nói cạnh khóe tật ngủ nướng đến 7 giờ của con dâu. Chưa kể, vốn được cưng chiều từ bé, Thúy chẳng biết đến cái gọi là "nữ công gia chánh" nên cô thường xuyên bị mẹ chồng chê vụng về, bữa mặn bữa nhạt.
Ảnh mang tính chất minh họa.
Chính những chuyện lặt vặt, nhỏ nhặt trong sinh hoạt hàng ngày ấy khiến cho cuộc sống vợ chồng của Thúy cứ rối như mớ bòng bong. Sau rất nhiều lần đấu tranh để được ra ở riêng nhưng bất lực, Thúy đành cam chịu và bắt đầu học cách làm dịu những căng thẳng của cuộc sống chung với bố mẹ chồng.
Trước hết, để tránh những phiền phức, Thúy tuân thủ trọn vẹn nguyên tắc hỏi ý kiến bố mẹ chồng trước khi làm. Tất tật mọi việc liên quan đến sinh hoạt chung của gia đình, từ chuyện nhỏ như muốn lắp thêm cái điều hòa nhiệt độ, thay đổi tivi ở phòng khách đến những chuyện lớn hơn như việc thay đổi thói quen cả nhà cùng tập trung ăn bữa sáng tại nhà, Thúy đều hỏi ý kiến bố mẹ chồng.
Sống chung, để nhẹ lòng, thay vì cứ ấm ức vì các câu bóng gió xa xôi của mẹ chồng, Thúy đành tặc lưỡi 'thôi, đừng chấp người già lẩm cẩm'. Khi đã nghĩ vậy thì tự nhiên Thúy không còn thấy ấm ức hay nặng lòng vì sự khó tính của bố mẹ chồng nữa.
Có cương thì cũng phải có nhu. Mẹ chồng muốn kê lại bộ bàn ghế, Thúy làm theo, bố chồng thích bỏ bớt vài chậu cảnh, Thúy tuân thủ...
Chính sự chân thành của Thúy khiến bố mẹ chồng dần dà cởi mở, xem cô như là con gái trong nhà. Giờ đi đâu, làm gì, mẹ chồng Thúy cũng rủ con dâu đi cùng. "Thúy ơi, mẹ bảo này...", "Thúy ơi, con đi cùng với mẹ nhé..." khiến người ngoài ai cũng tấm tắc khen: "Mẹ con nhà này sao mà tình cảm thế!".
Theo Báo gia đình
Bố chồng nói là phụ nữ thì phải làm mọi việc trong nhà Theo ý bố chồng tôi thì đàn bà phải quán xuyến mọi việc, không được để chồng làm những việc đó. Ảnh minh họa Chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng. Tôi và chồng đều đi làm nên đã ngầm phân chia công việc nhà, trong đó tôi lo việc chợ búa, cơm nước, chăm sóc con cái, bao gồm cả việc tắm...