Kết hôn với bạn trai thời trung học nhưng kết cục chúng tôi vẫn ly hôn..
Tôi và chồng cũ gặp nhau vào khoảng cuối năm học cấp 3. Tôi từng trải qua vài mối tình dài hơi và nghiêm túc và rồi tôi cũng quá mệt mỏi bởi mỗi lần vậy trái tim tôi lại mang về những tổn thương. Anh ấy thì khác, anh chưa từng bao giờ có một mảnh tình vắt vai cho đến khi gặp tôi.
Ảnh minh họa
Sau vài tháng quen biết, chúng tôi bắt đầu hẹn hò. Đó là một khoảng thời gian tuyệt đẹp và thơ mộng. Chúng tôi đã trải qua tất cả mọi thứ cùng nhau, thậm chí có thể hòa đồng rất tốt với đám bạn của nhau. Vậy là mối tình của tôi chính thức được công nhận. Chỉ trong một cái nháy mắt, chúng tôi đang tổ chức lễ kỷ niệm 12 bên nhau.
Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của chúng tôi lại không giống như những gì đã từng mong đợi để rồi kết cục là đường ai nấy đi. Và mặc dù rất nhiều lý do có thể được quy cho những gì chúng tôi đã không làm được khi là vợ chồng, tôi nghĩ phần lớn đó là vì những thay đổi xảy ra khi ai đó trưởng thành và càng lúc càng nhận thức được rõ ràng hơn về bản thân mình.
Bạn yêu một người khi còn quá trẻ, sẽ có những cạm bẫy mà bạn không thể biết được cho đến mãi về sau này. Đó là điều tôi đã học được sau khi cuộc hôn nhân vớ chồng cũ – người mà tôi đã từng nghĩ là bến đỗ hạnh phúc, người đã từng cho tôi những kỷ niệm tuổi trẻ tuyệt vời.
Chúng ta rồi sẽ khác
Con người bạn đã từng yêu sẽ không phải là người mà bạn ở bên cạnh về sau này. Lần đầu tiên gặp chồng cũ, tôi nhớ anh ấy chẳng bao giờ muốn có con mà chỉ mong được tham dự vào đội bóng rổ. Một thập kỷ sau, tôi là người không muốn có con – tôi có quá nhiều mong đợi, từ công việc đến sự tự do, chiếc xe hơi đời mới và muốn đối đãi với bản thân thật tốt. Tất cả những gì anh ấy ao ước là những đứa trẻ của chúng tôi.
Khi bạn ở bên cạnh người yêu từ thời trung học một khoảng thời gian quá dài, bạn sẽ dễ bị ảo tưởng rằng rồi mọi chuyện sẽ trở về như ban đầu. Không thể nào bởi bạn hay anh ấy cũng đã không còn như ngày xưa. Mỗi người đã có những trải nghiệm cuộc sống mà thời trung học không có được – đó là những điều tạo nên con người chúng ta ở thời điểm hiện tại. Ngay cả những nhu cầu và mong muốn của bạn cũng đã khác đi rất nhiều. Nếu như muốn bên cạnh nhau, chúng ta cần phải học cách chấp nhận con người của họ hiện nay chứ không phải con người trong những ký ức xa xưa từ thuở nào. Chúng ta phải biết cách để già đi cùng nhau.
Đừng yêu những tiềm năng
Video đang HOT
Đây là một sai lầm vô cùng lớn khi tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Thật tình tôi không thể kể hết những điều tốt đẹp của chồng cũ. Anh ấy rất thông minh, tháo vát, anh tốt bụng và biết quan tâm đến mọi người, anh có những suy nghĩ rất tiến bộ và tôi tin rằng anh ấy sau này có tiềm năng trở thành một nhân viên cấp cao. Tôi có thể nhìn thấy tất cả những tiềm năng ở anh, tôi vô cùng háo hức vì điều ấy. Tuy nhiên, anh ấy lại chưa từng chạm được đến cái ngưỡng mà tôi mong đợi (hoặc là bây giờ chưa được) bởi đó không phải là thứ anh ấy muốn. Anh chấp nhận hài lòng với những thứ anh có.
Một phần trong tôi vẫn cứ muốn ở cạnh anh bởi tôi đã nghĩ rằng anh sẽ khác, một ngày không xa anh cũng sẽ đạt được đến tiềm năng như tôi kỳ vọng. Nhưng rồi tất cả mà tôi có là một sự tức giận không hồi kết khi cảm giác chỉ có một mình tôi hăng hái trong mối quan hệ của mình. Vậy nên, hãy chắc rằng bạn yêu một ai đó khi đã chắc chắn rằng bạn yêu chính con người thật sự của họ chứ không phải con người mà họ có tiềm năng trở thành.
Đừng yêu chỉ vì cảm giác thoải mái
Một trong những lý do tôi lại duy trì mối quan hệ của mình ngay từ đầu đó là vì sự thoải mái. Tôi không muốn ra ngoài hẹn hò nữa rồi lại chia tay, lại tiếp tục đau buồn. Bên cạnh đó, hầu như bạn bè tôi lúc bấy giờ đều có những cuộc tình kéo dài và nhóm bạn chung của chúng tôi cũng khá thân thiết. Mọi thứ đã hoàn hảo và đang vận hành rất trơn tru, vì sao tôi lại muốn làm nó rối tung lên chứ? Tôi muốn nhấn mạnh lại là: đừng ở lại chỉ vì bạn cảm thấy thoải mái, hoặc sợ hãi. Đừng vội vàng ổn định!
Đừng đánh mất bản thân
Tôi đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội chỉ vì tôi nghĩ rằng tôi đã sẵn sàng ổn định cuộc sống để xây dựng gia đình riêng của mình. Tôi đã không đi du lịch nhiều như tôi mong muốn. Tôi chưa từng thử sống ở một nơi xa hay tự lập sống một mình. Và tôi cũng đã từ chối nhiều lựa chọn trong sự nghiệp vì tôi cảm thấy có một áp lực rằng mình phải ở nhà và trở thành một bà nội trợ – dù là anh ấy có yêu cầu tôi hay không. Tôi gần như mất hoàn toàn khả năng tự quyết định cho bản thân. Tôi không nói rằng nửa kia của bạn không được can dự và những quyết định không cần phải bàn bạc, nhưng tôi cho rằng nếu đó là việc bạn thật sự muốn làm và cảm giác ấy thật sự mạnh mẽ, tôi tin là bạn có thể làm chuyện thứ mình muốn cùng với sự ủng hộ của đối phương.
Nếu đó là tình yêu thật sự, nửa kia sẽ hết lòng ủng hộ bạn, cho dù điều đó đồng nghĩa với việc bạn phải đi học xa vài năm đi chăng nữa. Bạn sẽ không biết được những cơ hội bạn đã bỏ lỡ sẽ mang đến thay đổi lớn lao gì trong đời bạn. Đừng bao giờ từ bỏ cơ hội, đừng để mình phải hối tiếc!
Theo Afamily
Em từ bỏ là vì đã quá tổn thương và mỏi mệt...
Em có danh phận, có vị trí, thì đã sao, nếu ở trong tim anh, em cũng tồn tại song song với một cô gái khác. Em vốn dĩ đã mang vai ác trong mối tình này, nên nhẫn tâm bỏ lại anh sau bao ngày yêu thương, trở thành một con người phụ tình, để cho tròn vai ác ấy cũng có sao đâu anh. Bởi vốn dĩ, anh chưa từng thấy, em đáng thương đến cỡ nào...
Sáng nay thức giấc sau một giấc mơ không đẹp. Em lại mơ thấy anh, thấy cô ấy... ngay cả trong giấc ngủ, những cảm giác khó chịu vẫn cứ ùa về giày vò em. Em không biết phải làm thế nào bây giờ? Trong em là bao nhiêu suy nghĩ, vẩn vơ, mà dài dòng. Đến khi nào em mới trở lại bình thường như những tháng ngày anh chưa đến.
Xa nhau, đó là một việc không dễ dàng đối với chúng ta. Vì khi còn mặn nồng, mình chẳng thể nào cách xa nhau được vài ngày, mình sẽ nhớ nhau đến da diết, nhớ đến rơi lệ. Vậy mà giờ, em phải chấp nhận việc xa nhau một cách bình thản nhất, và phải mạnh mẽ nhất. Vì em biết, giữa chúng ta chẳng còn gì nữa rồi...
Tháng ngày mình mới yêu nhau, anh vẫn hay nói em nghe những lời âu yếm, rằng anh yêu em nhiều như thế nào và ở bên em anh hạnh phúc biết bao nhiêu. Anh cũng dành cho em những nhớ nhung vơi đầy khi không ở cạnh nhau, anh bảo rằng sẽ chẳng bao giờ làm em phải tổn thương hay đau khổ.
Anh cũng hứa rằng, chỉ yêu mỗi một mình em... Anh không biết được rằng, tháng ngày ấy em hạnh phúc đến biết bao, nhưng lại càng lo sợ hơn, vì vốn dĩ trên đời này chẳng có gì là mãi mãi... sợ rằng ngay chính anh cũng quên đi những gì anh từng nói. Và bây giờ, nỗi sợ của em cũng thành hiện thật rồi, không phải là bây giờ, mà là lâu lắm rồi nhưng em không đủ can đảm để đối mặt thôi.
Anh không còn thì thầm với em những lời yêu thương ấy, cũng chẳng nói rằng anh nhớ em sau những ngày không gặp. Thay vào đó là những lần em dỗi hờn, anh lại cáu gắt và bảo em trẻ con. Thay vào đó, là sau những lần anh mắc lỗi, em im lặng, anh cũng im lặng.
Rồi những lần em thứ tha, em cho anh cơ hội, anh cũng lại lợi dụng sự mềm lòng ấy, để gây ra những lỗi lầm khác. Anh không sợ mất em, bởi anh biết được em yêu anh nhiều đến nhường nào, có phải không.
Anh thường nói rằng, em không còn như xưa, em chuyện gì cũng nhăn nhó và trách anh... Anh không nhớ rằng ngày xưa ấy, khi mỗi lần anh làm sai, em lại im lặng chịu đựng nỗi buồn, anh quát lên rằng anh không bắt em chịu đựng, anh muốn em nói ra những gì anh làm sai để anh biết, anh sửa.
Rồi em cũng đã nói với anh, bằng một cách nhẹ nhàng nhất, là khi vừa bấm những dòng tin cho anh kèm theo bao nhiêu dòng nước mắt. Em không muốn anh biết được, khi nói ra những nỗi buồn của mình, là khi em phải đối diện với nó một lần nữa sau những cố gắng vùi sâu tận đáy lòng. Nhưng đó là cách duy nhất để khiến người khác biết lỗi nhưng vẫn không bị xúc phạm.
Nhưng rồi, không hiểu tại vì sao, càng nhẹ nhàng và mềm mỏng thì anh lại cứ sẵn sàng lặp lại lỗi lầm, lại khiến em tổn thương nhiều lần hơn nữa. Anh đã hứa, rồi lại thất hứa với những lý do làm đau đớn lòng người.
Anh mang cô ấy ra so sánh với tình cảm của chúng mình, anh bảo rằng anh cần có thời gian để chấm dứt vì dù gì cũng là một năm đâu có thể nói hết là hết. Anh không hiểu được trong lòng em tan vỡ đến mức nào, lần đầu tiên em cảm thấy trong anh còn có một vị trí quan trọng dành cho một cô gái khác... lần đầu tiên em cảm thấy xấu hổ vì đã hèn hạ cắt ngang một mối quan hệ vốn đang đậm sâu.
Ngay cả khi em bảo rằng, nếu như còn liên quan đến cô ấy, em sẽ mãi mãi rời xa anh thì anh vẫn nghĩ em là một con ngốc không biết gì, anh vô tư hẹn hò, anh vô tư trò chuyện, số lần anh tìn kiếm tên cô ấy trên facebook còn nhiều hơn cả em.
Vậy thì còn điều gì khiến em vẫn ở lại bên anh, vì em yêu anh, vì em cần anh, vì từ lúc nào đó anh đã là tất cả của em. Anh không biết rằng, chỉ cần nhắc đến cô ấy em đã sợ hãi đến run cả người, em sợ lòng em lại dấy lên những vết thương, em sợ lòng em lại đau đớn, lại buồn, lại khiến anh bận tâm... Và đồi khi anh còn nghĩ rằng em nhỏ nhen, ích kỷ.
Em đã sống một cách cao thượng và giữ cho mình một tư cách thanh cao. Em không muốn vì những ghen tuông tầm thường mà đánh mất đi hình tượng bản thân mình. Em không thể lao vào cô ấy mà cấu xé cho thỏa những đớn đau, cũng không thể hét lên với anh những điều em đang chịu đựng. Em luôn giữ cho mình một nụ cười thân thiện như thế, với anh với cô ấy...
Bởi vì trong mắt anh, cô ấy vốn ngây thơ và thánh thiện, còn em chỉ là người đầy hận thù và căm ghét. Anh không biết đằng sau những ngây thơ ấy, là những mưu mẹo và trò đùa khiến lòng em tổn thương không còn chỗ lành lặn, anh không biết em đã cắn răng chịu đựng những gì, nên anh nghĩ em bị điên hay bị gì đó, mà hành động thiếu lý trí.
Em vốn là một cô gái đầy kiêu hãnh, em sẽ chẳng bao giờ giữ chặt người đàn ông của mình. Cách sống của em, em đủ tự tin rằng mình sẽ không bị phụ tình. Nhưng rồi sau mối tình đỗ vỡ vì bị phản bội, em nhận ra rằng kiêu ngạo là sai, và không cớ gì mình lại buông bỏ thứ vốn dĩ là của mình, vì mình có quyền giữ.
Nên khi đến với anh, em không buông thả anh trước những cô gái khác nữa, anh không biết rằng, từ bỏ đi những kiêu ngạo của một cô gái là điều rất khó khăn với em, em đã học cách ghen, học cách giữ gìn, học cách níu lại,... nhưng cũng vô nghĩa cả. Em cảm thấy bế tắc với chính mình.
Vậy ra, sau những cố gắng em cũng chỉ nhận lại mất mát và tổn thương . Vì vốn dĩ tình yêu của em và anh, không sâu đậm bằng tình "bạn" của anh và cô ấy. Em không thể là một kể thứ ba chen chân vào mối quan hệ của hai người bạn thân thiết, em cũng không bao giờ khôn khéo mà lật mặt được cô ấy, nên em đành phải từ bỏ thôi. Từ bỏ một cách lạnh lùng và nhẫn tâm... Khiến anh đau lòng.
Anh cũng sẽ chấp nhận việc chia tay, bởi anh hiểu rằng anh đã làm những gì. Anh muốn xóa bỏ lỗi lầm nhưng tim em vốn từ lâu đã khắc sâu những đau đớn. Anh sai rồi, khi bênh vực một cô gái khác trước mặt em, anh cũng sai rồi khi âm thầm bỏ quên lời anh hứa, anh cũng sai rồi khi nghĩ em đã quên những tổn thương khi trước, sai cả rồi khi anh làm trái lại lời hứa ngay trước mặt em.
Đối với em điều đó khó chấp nhận hơn cả việc chia tay anh. Anh bảo rằng em không bao giờ đặt em vào vị trí của người khác để hiểu, vậy khi em hiểu cho anh và cô ấy, ai sẽ là người hiểu cho em đây? Làm sao anh thấu hiểu cảm giác phải từ bỏ đi một tình yêu cứ ngỡ sẽ lâu bền, làm sao anh có thể thể hiểu cảm giác buông bỏ khi thua cuộc bởi một người không có nhân phẩm như cô ấy...
Em là vì tổn thương, là vì đau đớn mới vứt bỏ sau lưng những điều ấy, em là vì mệt mỏi nên không muốn gồng mình lên giữ lại một tình yêu .
Em có danh phận, có vị trí, thì đã sao, nếu ở trong tim anh, em cũng tồn tại song song với một cô gái khác. Em vốn dĩ đã mang vai ác trong mối tình này, nên nhẫn tâm bỏ lại anh sau bao ngày yêu thương, trở thành một con người phụ tình, để cho tròn vai ác ấy cũng có sao đâu anh. Bởi vốn dĩ, anh chưa từng thấy, em đáng thương đến cỡ nào...
Theo Emdep
Hóa ra đây là 5 điều chàng "trừ điểm" nặng nhất khi nàng chụp ảnh tự sướng ngày Tết Cùng tìm hiểu ngay những kiểu chụp ảnh tự sướng ngày Tết bị các chàng "trừ điểm" nhất dưới đây nhé. 1. Cập nhật trạng thái, bức ảnh sầu não Người đàn ông yêu bạn sẽ quan tâm đến thế giới của bạn. Vì vậy nếu bạn liên tục cập nhật trạng thái hay những bức ảnh buồn bã, sầu não như vậy...